Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho dù là trả tiền hay không thì từ đầu đến cuối khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc không có cách nào thoát khỏi sự khống chế của nhà họ Đàm, đây chính là cái bẫy mà nhà họ Đàm đã tạo ra cho khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc.

Bạch Dương bỏ giấy xuống, mặt cắt không còn giọt máu.

Làm sao đây?

Là một trăm năm mươi bốn nghìn tám trăm tỷ đó, sao có thể nói lấy là lấy được chứ, nhà họ Đàm muốn đuổi cùng giết tận mà.

Cả căn phòng yên tĩnh khác thường.

Một lúc lâu sau.

Đàm Quốc Đống đã trở về, chủ đề cũ: “Giang Nghĩa, tôi khuyên anh từ bỏ là thật lòng muốn tốt cho anh, chỉ cần anh ngoan ngoãn nhận thua, cùng tôi trở về, đó là xin lỗi. Về ông nội, ông nội lớn tuổi dễ nói chuyện, nhất thời mềm lòng, nói không chừng còn thương yêu đứa cháu trai xuất hiện bất ngờ là anh đây. Đến lúc đó, không phải là anh đã có thể kêu mưa gọi gió, diễu võ giương oai rồi à?”

Nói cho cùng, dù sao thì khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc cũng là một cái máy tạo tiền, nhà họ Đàm tuyệt đối sẽ không để cho khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc có thể tách ra dễ dàng như thế.

Đối mặt với vẻ hùng hổ dọa người của nhà họ Đàm, đối với một con số trên trời như một trăm năm mươi bốn nghìn tám trăm tỷ.

Giang Nghĩa vô cùng bình tĩnh.

Anh nhìn Đàm Quốc Đống, chỉ chỉ vào tờ giấy, anh hỏi lại: “Chắc chắn, một trăm năm mươi bốn nghìn tám trăm tỷ là chính xác?”

“Đương nhiên.”

“Không thay đổi?”

“Sẽ không.”

“Thanh toán đủ một trăm năm mươi bốn nghìn tám trăm tỷ là khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc đã có thể khôi phục lại sự tự do?”

“Chắc chắn.”

“Được. Giang Nghĩa gật đầu anh nói với Bạch Dương: “Kêu kế toán của công ty đến đây một chuyến, tiến hành trả một trăm năm mươi bốn nghìn tám trăm tỷ.

“Cái gì?”

Không riêng gì Bạch Dương, ngay cả Đàm Quốc Đống cùng với tất cả mọi người có mặt trong phòng đều kinh ngạc há hốc mồm.

Thanh toán một trăm năm mươi bốn nghìn tám trăm tỷ?

Nói đùa cái gì vậy?

Cho dù khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc có thể kiếm tiền đi nữa thì cũng không có cách nào có nhiều tiền tiết kiệm như vậy.

Đàm Quốc Đống mỉa mai: “Giang Nghĩa, anh bớt dọa người đi, chẳng lẽ tôi còn không biết khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc có bao nhiêu tiền à? Tám năm qua, tổng số tiền tích góp được còn chưa đến sáu mươi nghìn tỷ, anh lấy đâu ra một trăm năm mươi bốn nghìn tám trăm tỷ tiền chuộc chứ?"

Giang Nghĩa chậm lại nói: “Tôi cần phải báo cáo với cậu rằng tiền từ đâu ra à?”

Hai người nhìn nhau.

Đàm Quốc Đống hừ lạnh, anh ta hờ hững cười nói: “Được thôi, tôi cũng muốn xem xem anh biến ra một trăm năm mươi bốn nghìn tám trăm tỷ bằng cách nào. Giang Nghĩa, nó như ngày hôm nay anh không thể thanh toán tiền cho tôi, vậy thì nhà họ Đàm sẽ lập tức khởi tổ khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc. Đến lúc đó, công ty của các người có đóng cửa thì đừng có trách tôi.”

“Yên tâm đi, không có ngày đó đâu.”

Giang Nghĩa khoác tay chặn lại, Bạch Dương lập tức quay người rời đi, anh ta gọi mấy kế toán của công ty tới.

Mấy kế toán ngồi ở một bên khác của cái bàn dài, ngồi đối diện với kế toán nhà họ Đàm.

Sau đó, Giang Nghĩa nói: “Hiện tại khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc muốn thanh toán một trăm năm mươi bốn nghìn tám trăm tỷ tiền chuộc, hoàn thành việc chuộc công ty, mọi người nhanh chóng giải quyết với người nhà họ Đàm đi.

“Vâng.” Kế toán trả lời gọn gàng dứt khoát.

Sau đó, kế toán hai bên liền bắt đầu.

Đàm Quốc Đống yên vị ở đó, mắt không hề chớp mà nhìn chăm chú, anh ta muốn xem xem Giang Nghĩa đang muốn làm cái gì, moi ra một trăm năm mươi bốn nghìn tám trăm tỷ bằng cách nào.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Từng bước từng bước được thanh toán hoàn thành.

Một nghìn năm trăm tỷ, chín nghìn tỷ, hai mươi bốn nghìn tỷ, ba mươi nghìn tỷ, bảy mươi nghìn tỷ...

Khi số tiền thanh toán càng ngày càng tăng, Đàm Quốc Đống lại càng ngày càng khẩn trương hơn, anh ta lén lút nhìn Giang Nghĩa vài lần, anh ta phát hiện Giang Nghĩa vẫn bình tĩnh như trước, không hề có chút dao động nào.

Dường như một trăm năm mươi bốn nghìn tám trăm tỷ cũng chỉ là một con số bình thường mà thôi.

“Chuyện này không thể nào?"

Đàm Quốc Đống không nghĩ ra làm sao Giang Nghĩa lại có nhiều tiền như thế, nhưng mà sự thật phơi bày trước mắt, khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc đang dần dần thanh toán từng khoản tiền một cách rõ ràng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK