Lượng lớn phóng viên nâng máy quay chạy theo, một phần quay chụp Porsche, một phần thì quay chụp GTR đang cháy bùng.
Giang Nghĩa lái xe quay về điểm xuát phát.
Xe dừng, người bước ra.
Đinh Thu Huyền và Đinh Nhị Tiến đi lên bao quanh vì Giang Nghĩa mà thấy tự hào.
Đinh Nhị Tiến hào hứng nói: “Con rể tốt, không ngờ con còn có một tay này! Lợi hại, quá lợi hại, làm ba mát mặt lắm.”
Giang Nghĩa cười nhẹ nhìn về một bên khác.
Đinh Trung, Đinh Phong Thành tuy cũng vui nhưng trong lòng có ngăn cách, dựa vào Giang Nghĩa mới thắng trận khiến bọn họ thấy không thoải mái cho lắm.
Liệt Diệm Hổ bước qua, lạnh mặt nói: “Chúng tôi thua, đáp ứng 30 tỷ cho mấy người...”
Còn chưa nói hết Giang Nghĩa đã hất tay ngắt lời anh ta.
“30 tỷ ấy tôi không cần, giữ lại làm phí điều trị cho Rắn Hổ Mang đi.”
Liệt Diệm Hổ ngây người: “Anh xác định?”
Giang Nghĩa nhún vai: “Oan gia nên giải không nên kết, hành động ban đầu của tôi hại các người trở thành đối tượng bị chế giễu, cũng phải trả chút trách nhiệm.”
Liệt Diệm Hổ hơi cảm động, kỹ năng lái xe hay nhân phẩm của Giang Nghĩa đều khiến anh ta bái phục.
“Cảm ơn!!!”
Anh ta cúi sâu người với Giang Nghĩa, người phía sau cũng cúi người với Giang Nghĩa, biểu đạt kính ý của bọn họ với Giang Nghĩa.
Giang Nghĩa quay người đi khỏi.
Sau đêm nay, truyền thuyết về Xe Thần, đạt đến đỉnh cao!
Ngày tiếp theo, gần đến trưa.
Trong tòa nhà làm việc của công ty chính nhà họ Đinh, Đinh Trung cùng Giang Nghĩa, Đinh Thu Huyền, Đinh Phong Thành đều có mặt, những cán bộ cốt cán cũng đều có mặt
Đinh Trung nhìn Đinh Phong Thành bất lực rồi lại thở dài.
Ông ta hắng giọng nói trước mặt tất cả nhân viên có mặt: "Mọi người đều biết về ký kết Sinh tử giữa Đội đua xe Cực tốc và nhà họ Đinh của chúng ta. Vì Phong Thành không có khả năng đánh bại bên kia, nên để Giang Nghĩa thay, thành công giữ được bảng hiệu nhà họ Đinh chúng ta. "
"Để thưởng cho Giang Nghĩa, theo thỏa thuận lúc đầu, tôi sẽ phân 5% cổ phần của công ty cho Đinh Thu Huyền."
"Kể từ hôm nay, Đinh Thu Huyền sẽ trở thành một trong những cổ đông của Cải tạo Đinh Dung."
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
5% cổ phần tuy không nhiều, không đủ ảnh hưởng đến mọi mặt của công ty nhưng đồng nghĩa với việc Đinh Thu Huyền từ một nhân viên thuần túy đã trở thành một trong những người kiểm soát thực sự của công ty.
Cô sẽ có tiếng nói nhất định.
Chỉ một trận đấu, giành được 5% cổ phần có thể nói là khá đáng giá!
Khi nói những lời này, tay Đinh Trung run lên, ông ta chưa từng thừa nhận Đinh Thu Huyền, cho rằng phụ nữ là phụ nữ, không thể làm được những việc lớn lao.
Nhưng trên thực tế, Đinh Thu Huyền đã đánh vào mặt ông ta nhiều lần.
Cảm giác bực tức khó chịu.
Sau khi thông báo kết quả, Đinh Trung liếc mắt nhìn Giang Nghĩa: "Những người khác rời đi, Giang Nghĩa ở lại."
Mọi người lần lượt đứng dậy và rời khỏi phòng họp, trong phòng chỉ còn lại Giang Nghĩa và Đinh Trung.
Đinh Trung hít sâu một hơi nói: "Giang Nghĩa, tôi thừa nhận là tôi lầm, năng lực của cậu mạnh hơn tôi tưởng rất nhiều. Mỗi lần tôi muốn 'chèn ép' cậu, thì cậu như lò xo, cho tôi phản kích mạnh nhất. Chèn ép càng mạnh thì đòn phản kích lại càng mạnh hơn. "
"Đây đã là lần thứ mấy rồi?"