Laura ngược lại có hơi bất ngờ, vốn tưởng rằng thất bại lần này sẽ khiến lão gia Rết tạm thời từ bỏ việc đấu với Giang Nghĩa, ai ngờ rằng lão gia Rết lại có chú ý mới nhanh như vậy.
Cô ta có chút nghi ngờ nói: “Ba nuôi, bây giờ sĩ khí của nhóm Giang Nghĩa đang rất cao, hay là chúng ta tạm tránh đi một khoảng thời gian, đừng đấu với anh ta vào lúc này?”
Lão gia Rết lạnh lùng đáp lại: “Sao hả, con không tin tưởng ba sao?"
“Đương nhiên không phải, chỉ là cảm thấy bây giờ không phải thời cơ tốt.
“Laura, con sai rồi, bây giờ chính là thời cơ tốt!”
"H?"
Lão gia Rết nói tiếp: “Vì để xây dựng lại nhà họ Mạc, Giang Nghĩa đã quyên góp mấy chục tỷ, chuyện này đã tạo ra sức ảnh hưởng và ý nghĩa vô cùng to lớn trong giới y học.
Laura gật đầu: “Đúng vậy, bây giờ Giang Nghĩa là “thần” của giới y học ở thủ đô, thế lực cường thịnh. Lão gia Rết nói tiếp: “Nhưng chuyện gì cũng có hai mặt, dòng nước có thể đẩy thuyền đi thì cũng có thể
làm lật thuyền.
“Ba nuôi, ý của ba là muốn giở trò trong việc quyên góp?”
“Nói đúng một nửa.”
“Mong ba nuôi chỉ bảo thêm
“Nếu như chúng ta trực tiếp đụng đến số tiền, cho dù là đi trộm, đi lừa gạt hay đi cướp thì cũng vô cùng ngu ngốc. Phía cánh sát rất dễ điều tra ra được, cũng sẽ không ảnh hưởng gì nhiều đến Giang Nghĩa, ngược lại còn khiến họ càng đoàn kết hơn. Điều chúng ta cần làm, chính là giở trò với những người quyên góp, chia rẽ mối quan hệ giữa Giang Nghĩa với giới y học thủ đô”
Laura vội hỏi: “Cụ thể nên làm thế nào?”
“Ghé tại sát vào.
Sau đó, lão gia Rết đã nói toàn bộ kế hoạch chi tiết cho Laura.
Sau khi nghe xong, Laura chau mày lại: “Ba nuôi, cách này của ba có vẻ không chắc ăn lắm, vu oan giá họa cho người khác rất dễ bị vạch trần”
Lão gia Rết bật cười: “Thật sao? Laura, con còn trẻ quá, con có từng nghe qua câu “trăm năm bia đá cũng mòn, ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trở không? Rạch một đường trên tay con, cho dù có
dùng thuốc tốt nhất, vết thương lành lại trong khoảng thời gian ngắn nhất, thì cũng sẽ để lại sẹo. Ba không phải muốn dồn Giang Nghĩa vào đường cùng trong một lần, mà muốn tạo ra một vết sẹo trên người cậu ta. Sau đó, chỉ cần đám người trong giới y học nhìn thấy vết sẹo đó sẽ phải kiêng dè, không còn hoàn toàn tin tưởng vào cậu ta nữa.
Laura hiểu ra, gật đầu, đáp: “Cho nên, tạo ra hậu quả bao nhiêu không quan trọng, chúng ta chỉ cần tạo ra vết nứt, để lại sẹo giữa Giang Nghĩa và giới y học là được. Chỉ cần có vết sẹo, sau này họ tuyệt đối không thể đoàn kết như vậy nữa.
Lão gia Rết mỉm cười: “Thông minh!”
“Vậy con biết nên làm gì rồi, ba nuôi, đợi tin tốt của con."
“Ừ, đi đi”
Laura lập tức quay người rời đi.
Lão gia Rết ngồi dựa vào sô pha, tự nói một mình: “Giang Nghĩa, cho dù cậu rất lợi hại, muốn đấu với cậu không thể lơ là chút nào. Nhưng con người không phải thánh nhân, không thể không mắc sai lầm. Ta không tin toàn thân cậu là gang là thép, không có kẽ hở nào!”
“Lần này, ta phải xem thử cậu làm sao tiếp chiêu
của ta.
Lỗ nhỏ đắm thuyền.
Một khi sinh ra kẽ hở, sau này có thể không ngừng xé nó ra, càng ngày càng lớn.
“Giang Nghĩa, ngày tận thế của cậu, đến rồi!”
Lão gia Rết lại lôi tấm hình của Weiss ra, không ngừng vuốt ve, nhớ đứa con mà ông ta yêu thương nhất.
Cho dù Giang Nghĩa lợi hại ra sao, chỉ cần trả được thù cho Weiss, lão gia Rết nhất định dốc hết sức mình.
“Con à, cho ba chút thời gian, ba rất nhanh sẽ xử đẹp tên Giang Nghĩa, để con có thể yên lòng nơi chín suối.”