Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Giám đốc Giang, sao vậy?” Tài xế không hiểu hỏi.

Giang Nghĩa không vội trả lời, mà nhìn xung quanh, chỉ vào một quán mỳ cách đó không xa: “Xin lỗi mọi người, sáng nay tôi chưa ăn sáng đã phải đi, bây giờ đói đến mức bị đau bụng, cộng thêm trên xe tròng trành, có chút ăn không tiêu. Nên mong mọi người thứ lỗi, nghĩ ngơi một lúc.”

“Như này đi, tôi mời mọi người ăn mỳ, mọi người đi cùng tôi.”

Bây giờ cũng sắp đến giờ ăn cơm trưa rồi, trong bụng ai cũng trống rỗng, ai cũng đói.

Giang Nghĩa đã bảo nghỉ ngơi, ăn mỳ, còn mời khách, những người làm thuê này còn có gì để nói?

Vì vậy, mọi người đi theo Giang Nghĩa đến quán mỳ.

Mỗi người đều gọi một bát mỳ nóng hổi, cộng thêm hai quả trứng!

Giang Nghĩa ăn được một nửa, thì đi ra ngoài đi vệ sinh.

Nhân lúc mọi người không để ý, anh lặng lẽ trở về bên cạnh chiếc xe tải, tiến hành kiểm tra ba chiếc xe tải, nhất định phải làm rõ tại sao chất lượng đá thô lại đột nhiên trở nên cao hơn.

Anh thông qua khí trong cơ thể tiến hành cảm ứng.

Chiếc xe thứ nhất và chiếc xe thứ hai đều không có vấn đề, lúc đi đến chiếc xe thứ ba, anh kinh ngạc phát hiện ra, cảm nhận của đá thô trên xe thứ ba với mình vô cùng mãnh liệt.

Có vấn đề.

Chắc chắn là có vấn đề.

Đầu tiên chiếc xe này lái rất chậm, kéo dài khoảng cách với hai chiếc xe phía trước, sau đó lại đột nhiên xuất hiện tình huống chất lượng đá thô bị thay đổi, cái này nói không có vấn đề ai tin chứ?

Cũng may là Giang Nghĩa, nếu là một người bình thường sẽ không thể phát hiện ra âm mưu ở trong đây.

Nhân lúc mọi người vẫn chưa quay lại, Giang Nghĩa tiếp tục cảm ứng.

Anh kiểm tra từng khu vực một, cuối cùng cũng phát hiện ở giữa chiếc xe có sự kỳ lạ, đưa tay dỡ hết tầng đá thô bên trên ra, kinh ngạc phát hiện ra, bên dưới đống đá thô này còn giấu một chiếc hộp lớn màu đen.

Mà thứ khiến khí trong cơ thể Giang Nghĩa đột nhiên xảy ra hiện tượng hỗn loạn chính là chiếc hộp này.

Có điều kỳ lạ.

Giang Nghĩa cẩn thận mở chiếc hộp ra, đập vào mắt là rất nhiều đá thô.

Anh đưa tay ra cầm một viên lên để tiến hành cảm ứng.

Rất kỳ lạ, có sự đáp lại, nhưng sự đáp lại này hoàn toàn khác với cảm ứng lúc đầu của anh, không giống sự đáp lại tự nhiên.

Giang Nghĩa tò mò tìm kiếm, lúc này mới phát hiện ra, dưới đáy của viên đá có một vết nứt rất nhỏ, khó có thể thấy được.

Anh theo vết nứt, tách viên đá thô ra, bên trong trống rỗng, nhét đầy xốp, mà bên trong xốp lại là một viên ngọc thạch màu xanh phỉ thúy!

Viên ngọc thạch này đã được gia công!

Giang Nghĩa gật đầu, lẩm bẩm: “Chả trách cảm ứng lại không giống nhau, mặc dù chất lượng rất cao, nhưng không còn là nguyên liệu mà đã được gia công.”

Anh lại lấy một viên, cách thức xử lý giống hệt viên đầu tiên.

Từ đó có thể suy ra được, đá thô trong hộp này đều có vấn đề.

Tất cả đều đã được xử lý, có đá thô lậu.

Hóa ra, có người cố tình giấu chiếc hộp này ở trên xe, còn là sau khi Giang Nghĩa hoàn thành việc mua bán mới đưa lên xe, xảy ra vấn đề thì Giang Nghĩa sẽ là người phải chịu mọi trách nhiệm.

Nghĩ đến đây, không khỏi hít một hơi khí lạnh.

Nếu như đưa hộp đá thô này đến chỗ hải quan để kiểm tra, haha, phán quyết mười tám năm vẫn còn nhẹ.

“Viên Triệu Hào, ông vì đối phó với tôi, đúng là tìm trăm phương ngàn kế.”

“Ông đó, nếu như đặt phần tâm tư này vào con đường chính đạo thì tốt biết mấy?”

Vỗ tay, Giang Nghĩa ném đá thô vào trong hộp.

Đóng lại.

Mấy phút sau, Giang Nghĩa quay lại quán mỳ, giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, vẫn mỉm cười ăn cơm với mọi người.

Cuối cùng, Giang Nghĩa thanh toán, mọi người tiếp tục lên đường.

Người không biết, vẫn không biết gì người có ý đồ xấu xa thì vẫn tiếp tục có ý đồ xấu xa.

Tất cả vẫn như cũ.

Người thay đổi tâm tình chỉ có một mình Giang Nghĩa.

…..

Trang sức Thiệu Anh, văn phòng tổng giám đốc.

Hầu Dương thở hổn hển đi vào, vừa đặt mông ngồi xuống sofa, đã uống ừng ực mấy cốc nước.

Weiss cười hớn hở nhìn ông ta, đợi ông ta uống xong rồi mới hỏi: “Mọi chuyện xử lý thế nào rồi?”

Hầu Dương gật đầu: “Đã xử lý xong rồi.”

“Chắc chắn?”

“Chắc chắn!” Hầu Dương đắc ý nói: “Tôi đã mua chuộc tài xế, giấu thùng hàng lậu kia trên xe của Giang Nghĩa, haha, lần này, tôi xem Giang Nghĩa kia biện giải thế nào.”

Weiss rất hài lòng gật đầu.

Hầu Dương hỏi: “Nhưng đi hàng lậu như thế này, không phải là chuyện của một mình Giang Nghĩa, tổng giám đốc không phải ông còn sắp xếp một người chết thay sao? Chính là người bàn bạc với Giang Nghĩa, một người phụ trách xuất hàng, một người phụ trách vận chuyển, sắp xếp thế nào rồi?”

Weiss cười: “Yên tâm, đã sắp xếp xong xuôi rồi, không có vấn đề gì cả.”

Hầu Dương vỗ tay: “Quá tuyệt! Đúng rồi, tổng giám đốc, ông có tiện tiết lộ một chút, người chết thay xui xẻo kia, cùng chết với Giang Nghĩa là ai? Cũng là người của Star Jewelry sao?”

Không biết tại sao, nụ cười trên mặt Wessi lập tức thu lại, bất động nhìn Hầu Dương.

Ánh mắt này giống như một con rắn độc, nhìn Hầu Dương đến mức ông ta cảm thấy cả người không được thoải mái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK