Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ vừa mới rời đi thì Giang Nghĩa đã đi vào, vừa vỗ tay vừa nói: “Không tồi, Phong Thành, lần này anh làm rất tốt, không để bọn họ nhân lúc cháy nhà hôi của.”

Đinh Phong Thành nói: “Giang Nghĩa cậu yên tâm, tôi đã không phải là Đinh Phong Thành tham sống sợ chết của trước kia. Trải qua mấy chuyện dạo gần đây, tôi nhìn nhận rất rõ, đừng nói là ngồi tù, cho dù chết, tôi cũng không thể để hai kẻ khốn đó được hời. Hơn nữa nếu tôi đoán không sai, Tôn Khả Thành tới lừa tôi, chính là chiêu trò mà Đinh Hồng Diệu bày ra. Nếu không loại ngu ngốc như Tôn Khả Thành làm sao có can đảm lừa tôi? Anh ta cũng không có mưu trí này.”

Đúng vậy, IQ của Tôn Khả Thành rất tệ.

Nhưng Đinh Hồng Diệu lại rất cao.

Đinh Thu Huyền thở dài: “Hai người nói đều không sai, nhưng bây giờ tình trạng mà anh hai phải đối mặt thật sự rất đáng lo, nếu không nghĩ ra cách giải quyết, đến lúc đó cục xây dựng chất vấn, ngân hàng giục nợ, cái chờ đợi anh hai thật sự chỉ có một con đường là ngồi tù.”

Nói xong lời này, cả căn phòng đều trở nên yên tĩnh.

Không có ai muốn ngồi tù.

Nhưng đối mặt với cục diện hiện nay, dường như hết cách

Đổng Quán Thạch nói: “Sếp Đinh, hay là cậu tới khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng cầu cứu, bảo bọn họ cho cậu vay 600 tỷ, giải quyết vấn đề nhức nhối trước!”

Đinh Phong Thành vội xua tay: “Loại chuyện này có thể nói sao? Không nói còn đỡ, nói ra, đối phương chắc chắn coi tôi là kẻ đần. Đến lúc đó không mượn được tiền, còn bị người ta vứt bỏ.”

Cục diện này, nan giải.

Thời gian mấy ngày tiếp theo, Đinh Phong Thành đi đâu cũng cầu xin người ta nghĩ cách, nhưng số tiền 600 tỷ không phải con số nhỏ, nhất thời khó lấy ra được.

Huống chi, Đinh Hồng Diệu không ngừng động tay chân ở trong tối, Đinh Phong Thành cầu xin ai thì Đinh Hồng Diệu sẽ nói xấu Đinh Phong Thành với người đó, khiến Đinh Phong Thành một chuyện cũng không làm được.

Loại hành vi ở sau lưng động tay động chân này thật sự vô sỉ, nhưng hiệu quả rất tốt.

Đinh Phong Thành bị Đinh Hồng Diệu ép đến đường cùng.

“Haizz...”

Anh ta ngồi ở trong phòng làm việc, thở dài, cứ tiếp tục như này, không quá một tuần thì sẽ bị cục xây dựng khởi kiện.

Phải làm sao đây?

Đang rầu rĩ, đột nhiên thư ký hoảng hốt chạy vào: “Sếp Đinh, người của tòa án tới, muốn anh qua đó một chuyến.”

“Tòa án sao?”

Đinh Phong Thành sững người, hỏi Đổng Quán Thạch ở đối diện: “Ông Đổng, người của tòa án tìm tôi làm gì?”

Đổng Quán Thạch suy đoán: “Chắc không phải là bên phía cục xây dựng đã khởi kiện chứ? Bọn họ đều là người của chính phủ, muốn xử cậu, đó là chuyện trong một nốt nhạc.”

Đinh Phong Thành lập tức tê liệt.

Người của cục xây dựng ra tay có hơi nhanh quá rồi? Bây giờ vẫn chưa tới lúc. Với lại cũng không thông báo trước một tiếng sao?

Bất lực, Đinh Phong Thành chỉ đành đi theo người của tòa án.

Lần đi này, anh ta đã chuẩn bị tâm lý không trở về nữa rồi.

Nửa tiếng sau.

Đinh Phong Thành ngồi ở phòng tiếp đón của tòa án, một chuyên viên đi tới ngồi xuống, rất khách sáo mà nói: “Anh chính là anh Đinh Phong Thành nhỉ?”

“Là tôi.”

“Chào anh Đinh, lần này gọi anh tới, chủ yếu là muốn nói với anh về vấn đề bồi thường do hành vi gian lận thương mại của Tôn Khả Thành thuộc chế tạo Long Công.”

“Hả?”

Đinh Phong Thành bị dọa giật mình, hỏi: “Không phải khởi kiện rồi sao?”

Chuyên viên sững người: “Anh là người bị hại, sao lại khởi kiện anh chứ?”

Đinh Phong Thành vỗ ngực, anh ta cũng sắp bị dọa chết rồi, xoay đầu vội vàng hỏi: “Nghe ý trong lời này của anh, Tôn Khả Thành bị bắt rồi sao?”

“Phải.”

“Thật hay giả? Anh ta không phải đã trốn ra nước ngoài rồi sao? Nhanh như vậy đã bắt lại được rồi?”

Chuyên viên giải thích: “Tình hình cụ thể tôi cũng không quá rõ, hình như là có người ở nước ngoài bắt được Tôn Khả Thành, sau đó giao cho bên chính phủ. Người của cục cảnh sát khu Giang Nam đặc biệt chạy ra nước ngoài, phối hợp truy bắt, rồi đưa về nước, như vậy mới đem Tôn Khả Thành về quy án được.”

Có người?

Ai?

Đinh Phong Thành thầm kinh ngạc, thật sự người chính nghĩa sẽ được giúp đỡ mà.

Không ngờ không ngờ, vào lúc anh ta khó khăn nhất, vậy mà sẽ có anh hùng vô danh ra tay trượng nghĩa, ở nước ngoài bắt được Tôn Khả Thành rồi giao cho bên chính phủ.

Quá tốt rồi!

Đinh Phong Thành hỏi: “Vậy tức là có thể trả lại hết số tiền mà Tôn Khả Thành đã lừa của tôi ư?”

Chuyên viên vận khí: “Cái này... sợ rằng không được.”

“Sao lại không được? Người không phải đã bắt được rồi hay sao?”

“Người thì đã bắt được, nhưng tiền sớm đã bị anh ta dùng phương thức hợp lý hợp pháp dùng hết rồi. Lương của công nhân, khoản nợ ngoài, Tôn Khả Thành đã dùng số tiền đập vào những khoản nợ này, cho nên cho dù Tôn Khả Thành bị bắt về, tổn thất của anh về cơ bản không thể lấy lại.”

Nghe được lời này, Đinh Phong Thành càng thêm tuyệt vọng.

Làm nửa ngày, vẫn vô dụng.

Cho dù người bắt về thì có tác dụng gì? Tiền cũng đã bị tiêu hết rồi, cho dù còn lại một ít, đoán chắc cũng chỉ được 30-60 tỷ.

Lỗ là vẫn lỗ.

“Nếu tiền không lấy lại được, anh gọi tôi đến làm gì?” Đinh Phong Thành tức giận gầm lên.

Chuyên viên đè tay xuống: “Anh Đinh, xin anh bình tĩnh trước đã. Tuy tiền không lấy lại được, nhưng chúng tôi kiến nghị có thể dùng cách khác để bù đắp tổn thất của anh.”

“Cách gì?”

“Thế chấp.”

Đinh Phong Thành tò mò hỏi: “Thế chấp gì? Nhà của Tôn Khả Thành sao?”

Chuyên viên lắc đầu: “Dựa theo định giá của nhân viên chuyên nghiệp, giá trị của chế tạo Long Công của Tôn Khả Thành là 1500 tỷ, do anh ta không thể đền bù tổn thất cho anh, cho nên chúng tôi kiên nghị anh ta quy ra tiền thế chấp công xưởng cho anh.”

Cũng tức là Đinh Phong Thành có thể thu được chế tạo Long Công với giá trị 1500 tỷ để bù vào tổn thất 600 tỷ.

Nghe thì rất kiếm.

Vấn đề là Đinh Phong Thành bây giờ là cần tiền, là cần nguyên liệu thô.

Cho anh ta một công xưởng thì có tác dụng quái gì?

“Cái này...” Đinh Phong Thành khá do dự, cái anh ta muốn thì không có được, cái có được thì không muốn, phải làm sao đây?

Chuyên viên khuyên: “Anh Đinh, bên tôi kiến nghị anh chấp nhận khoản thế chấp, như vậy ít nhất có thể bù đắp tổn thất; nếu anh kiên trì muốn đòi lại tiền, sợ là dùng rổ đan múc nước, không được cái gì cả.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK