Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dự án không thể không dừng lại.

Chuyện này làm sao ăn nói với nhân viên công ty, làm sao ăn nói với lĩnh đạo của cục xây dựng?

Đi sai một bước, thua cả ván cờ!

Giờ phút này, trong tòa nhà văn phòng của công ty mẹ thuộc nhà họ Đinh, có hai người cực kỳ vui mừng.

Trong phòng mở nhạc du dương, Đinh Hồng Diệu nhảy tango theo nhịp điệu của âm nhạc, cực kỳ vui vẻ luôn.

Đinh Hoàng Liễu ở một bên nhìn, trong tay cầm ly trà sữa.

“Anh, chiêu mượn đao giết người này của anh, sử dụng thật tuyệt vời.”

“Nói cho cùng, anh chỉ tốn 6 tỷ thì khiến tên Tôn Khả Thành giúp anh việc lớn.”

“Loại chuyện hời như này, tới chân trời cũng không tìm được.”

Đinh Hồng Diệu cười híp mắt nói: “Cậu ta không phải là đang giúp anh, cậu ta là đang giúp bản thân cậu ta. Có số tiền này, cậu ta thành công trả hết món nợ, trốn ra bên nước ngoài tiêu sài. Hai người bọn anh, đây gọi là cùng thắng.”

Đinh Hoàng Liễu gật đầu: “Nghe nói Đinh Phong Thành bởi vì chuyện này đã tức tới mức nằm viện rồi, anh, hay là chúng ta đi thăm?”

“Ừ, thăm, phải thăm.” Đinh Hồng Diệu dừng bước nhảy: “Chúng ta bây giờ tới bệnh viện, hỏi thăm người em trai bị tổn thương tâm hồn này của chúng ta, ha ha ha ha.”

Nói xong, hai người trước sau rời khỏi phòng làm việc.

Nhất thời, chuyện của Đinh Phong Thành đã đồn khắp nơi, tất cả mọi người đều biết anh ta làm hỏng việc.

Chế tạo Đinh Hạch còn có thể có ngày mai hay không cũng khó nói.

Những nhân viên cũ kia, ai cũng sốt ruột, chế tạo Đinh Dung không cần bọn họ, nếu như chế tạo Đinh Hạch bị sập, vậy thì thật sự xong đời rồi.

Sau này còn có thể dựa vào ai?

Tại nạn này của chế tạo Đinh Hạch, nhìn trông không thể giải quyết rồi.

Bệnh viện.

Giang Nghĩa từ khu nội trú đi ra, đưa tay rút ra điện thoại gọi một cuộc.

“Alo, Lâm Chí Cường, giúp tôi xử lý một chuyện.”

“Lão đại anh nói.”

“Cậu sắp xếp Cự Giải ra nước ngoài một chuyến, mang một người đàn ông tên ‘Tôn Khả Thành’ về đây cho tôi.”

Cự Giải, một trong 12 Hoàng Kim dưới trướng của Giang Nghĩa.

Điều khác với những Hoàng Kim khác, Cự Giải chuyên môn phụ trách chuyện ở nước ngoài, bắt – theo dõi – nằm vùng – điều tra – áp tải, Cự Giải rất giỏi.

Có thể sử dụng Cự Giả, đã chứng tỏ Giang Nghĩa đủ xem trọng về chuyện này.

Đồng thời, anh nói với Lâm Chí Cường: “Ngoài ra sắp xếp người của cục cảnh sát phối hợp hành động với Cự Giải, nhất định phải thuận lợi bắt Tôn Khả Thành về. Ngoài ra, bảo bên tòa án tiến hành phối hợp với vụ án của Tôn Khả Thành, một khi bắt về, lập tức hầu tòa.”

Cúp máy.

Giang Nghĩa lại lập tức gọi một cuộc cho khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng.

“Alo, Tôn Tại Ngôn, có chuyện bó tay cần cậu xử lý.”

“Mời nói.”

“Lập tức từ phòng tài vụ của khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng chuyển ra 900 tỷ tiền mua hàng, tìm công xưởng đáng tin thu mua nguyên liệu thô, sau đó chuyển lô hàng này sang nhà kho của chế tạo Đinh Hạch.”

“900 tỷ? Lão đại, Đinh Phong Thành không phải là vừa từ ngân hàng vay 600 tỷ hay sao? Bây giờ thêm 900 tỷ, cần dùng nhiều như vậy sao?”

Giang Nghĩa thở dài: “Xảy ra chút vấn đề.”

Tôn Tại Ngôn là một người thông minh, không cần hỏi nhiều: “Được rồi, tôi lập tức đi làm, từ trong vốn sử dụng của công ty lấy ra 900 tỷ giải vây cho chế tạo Đinh Hạch.”

Tút, điện thoại cúp máy.

Giang Nghĩa thở dài một hơi, trong lòng tính toán: Tôn Khả Thành quả thật đáng hận, nhưng anh ta tại sao đột nhiên khóa ánh mắt vào Đinh Phong Thành chứ? Ngoài ra, Tôn Khả Thành thật sự thông minh như vậy sao, có thể thiết kế một cái bẫy như này đợi Đinh Phong Thành chui vào?

Nghĩ kiểu gì, sao cũng cảm thấy kỳ lạ.

Mà vào lúc này, xe của Đinh Hồng Diệu đã chạy tới cửa bệnh viện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK