Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt mày của Viên Triệu Hào rất khó coi, rất khó khăn mà nhận lấy gói mì, nhìn bên trái lại nhìn bên phải, những tên tay sai kia không có một ai đứng ra nói giúp ông ta.

Còn Kỳ Chấn thì cười híp mắt nhìn ông ta, chỉ đợi ông ta bắt đầu biểu diễn.

Thật ra Kỳ Chấn cũng cảm thấy khá có lỗi với Giang Nghĩa, cho nên ông ta vì để Giang Nghĩa vui, cũng không định giúp đỡ Viên Triệu Hào, chỉ cần có thể để Giang Nghĩa rút giận là được.

Viên Triệu Hào đáng thương rơi vào cục diện không ai giúp đỡ.

Lúc này, Lâm Hân Vũ giơ tay nói: “Như này không hay nhỉ?”

Trong lòng Viên Triệu Hào mừng rỡ, cuối cùng cũng có người đứng ra nói giúp ông ta rồi.

Nhưng Lâm Hân Vũ sau đó lại nói: “Ăn khô không tốt, tôi cảm thấy pha ra trước rồi ăn thì ổn hơn.”

Giang Nghĩa cười to: “Đề nghị này không tồi, đi, pha mì cho giám đốc Viên. Mì gói, không pha sao có thể gọi là mì gói.”

Vì vậy không tới 5 phút, một bát mì gói nóng hôi hổi được bê tới

Viên Triệu Hào mặt mày đau khổ đi tới bên tường, đầu hướng xuống đất chân hướng lên, hai tay chống trên mặt đất, hai chân dựa vào tường, trồng cây chuối.

Quả thật, tố chất cơ thể vẫn khá tốt.

Lâm Hân Vũ để mì ở bên miệng của Viên Triệu Hào, dùng đũa gắp một đũa bỏ vào trong miệng của ông ta.

Viên Triệu Hào rất ấm ức mà nhai.

Một màn này cũng được livestream cho mọi người xem, giám đốc của công ty lớn có danh tiếng, ở trước mặt mọi người biểu diễn trò chồng cây chuối ăn mì gói, thu hút lượng lớn người qua đường vào xem, mọi người đều tỏ ra khen ngợi đối với kỹ thuật của Viên Triệu Hào.

“Ha ha ha ha, Triệu Hào, trình độ không tồi!” Kỳ Chấn cười ha hả nói.

“Được rồi được rồi, mọi người cũng đừng xem náo nhiệt nữa, giải tán đi.”

Kỳ Chấn bảo mọi người giải tán, sau đó dẫn Giang Nghĩa rời đi, trong cả phòng họp chỉ còn lại một mình Viên Triệu Hào.

Ông ta lật người xuống, một mình ngồi ở trên đất, sự uất hận trong tim càng lớn.

Đường đường là giám đốc bộ phận vậy mà bị người ta sỉ nhục ở trước mặt mọi người, cục tức này sao có thể nhịn?

Kẻ sĩ có thể chết chứ không thể chịu nhục!

Ông ta trước tiên là gọi điện cho Weiss, mắng phủ đầu: “Mẹ kiếp cậu làm ăn kiểu gì đấy? Đã nói nhờ tôi giúp cậu chia sẻ áp lực, đã nói hàng của cậu đều là hàng loại 2, kết quả thì sao?”

“Kết quả chính là hàng của cậu viên nào cũng là cực phẩm!”

“Weiss, con mẹ cậu thật là một người tốt mà, nhiều hàng cực phẩm như vậy lại bán rẻ cho Giang Nghĩa? Được, cậu thật sự được đấy.”

Ở đầu bên kia truyền tới giọng nói vui sướng khi người khác gặp họa của Weiss: “Xin lỗi, tôi cũng không ngờ mắt nhìn của Giang Nghĩa lại cay độc như vậy, vậy mà có thể chọn viên nào cũng là cực phẩm, lần này là tôi tính toán sai sót, hại ông chịu khổ. Có điều ông cũng không cần tức giận, vừa rồi ông biểu diễn trồng cây chuối ăn mì, thu được vô số fan, danh tiếng tăng vọt...”

“Cút bà cậu đi!” Viên Triệu Hào mắng một câu thì cúp máy.

Ông ta ngồi ở trên đất tức tối.

“Đệch, tên đáng chết Weiss, thật sự tức chết mình mà, đồ chó này không phải là liên thủ với Giang Nghĩa chơi khăm mình chứ?”

“Mặc kệ nói như nào, lần này Giang Nghĩa khiến mình thua một vố đau, mình tuyệt đối sẽ không tha cho cậu ta!”

Ngọn lửa phục thù đã dấy lên trong lòng Viên Triệu Hào.

“Giang Nghĩa, cậu đừng để tôi bắt được. Chỉ cần tôi bắt được cậu một lần, chắc chắn sẽ giết cậu!”

Ở một bên khác.

Kỳ Chấn dẫn Giang Nghĩa ra khỏi tòa nhà công ty, vô cùng xin lỗi mà nói: “Thần y Giang, thật sự xin lỗi anh, tôi không nên vào lúc đầu nghi ngờ anh, không có chút tin tưởng nào với anh.”

Giang Nghĩa xua tay: “Không cần xin lỗi, loại chuyện này người bình thường cũng sẽ không chọn tin tưởng, ông không sai. Huống chi, ông chủ động đứng ra đỡ đạn thay tôi, đã khiến tôi rất cảm động rồi.”

Kỳ Chấn thở dài: “Dùng người không nghi người, đã nghi thì không dùng, suy cho cùng vẫn là lỗi của tôi. Có điều anh yên tâm, từ nay về sau, tôi tuyệt đối sẽ không có một chút nghi ngờ nào về anh nữa, tuyệt đối sẽ không do dự mà đứng ở đằng sau anh.”

“Vậy, tôi nói tiếng cảm ơn trước.”

Hai người nhìn nhau mỉm cười.

Trải qua chuyện lần này, vị trí giám đốc thu mua của Giang Nghĩa coi như hoàn toàn không thể lung lay rồi.

Lần này, những tên tay sai của Viên Triệu Hào ở trong công ty đều không vui rồi, lợi ích của bọn họ đều chịu tổn thất rất lớn.

Tuy cái bẫy lần này nhằm vào Giang Nghĩa bị phá giải, nhưng mặt biển nhìn như tĩnh lặng, trên thực tế ở sâu bên trong đang cuồn cuộn sóng ngầm, chỉ cần lần nào Giang Nghĩa hơi không chú ý, chắc chắn sẽ bị cuốn vào, chết không chỗ chôn thây!

Sau khi xử lý xong việc, Giang Nghĩa không tiếp tục ở lại công ty nữa, mà chọn về nhà.

Tâm trạng ngày hôm nay khá tốt.

Dù sao, vừa phá được cái bẫy của Viên Triệu Hào vừa giúp công ty kiếm được một khoản lớn, thể hiện năng lực của mình, là con người đều sẽ vui vẻ.

Về đến nhà, đỗ xe xong.

Đinh Thu Huyền vừa đi về phía cửa nhà, vừa đang suy nghĩ có nên nói với vợ Đinh Thu Huyền chuyện liên quan tới ‘công việc mới’ của mình hay không.

Nếu nói với Đinh Thu Huyền bây giờ anh là giám đốc thu mua của Star Jewelry, đoán chắc cô cũng sẽ yên tâm rất nhiều nhỉ?

Đang suy nghĩ, anh đã đi tới cửa nhà, kết quả lại nhìn thấy trên sô pha trong nhà có một người đàn ông khoảng trên dưới 30 tuổi ngồi đó, tóc vuốt ngược, mặc vest chỉnh tề.

Đinh Thu Huyền ngồi ở trên sô pha bên tay trái của anh ta.

Người đàn ông tóc vuốt ngược cười xấu xa dùng răng ngoạm một miếng táo, đưa về phía Đinh Thu Huyền: “A ~ ~ Há miệng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK