“Không chỉ có cái này”
Bạch Dương còn mở một tài khoản cá nhân bị lộ: “Mọi người nhìn đi, tài khoản này chính là tài khoản của cô gái trong tấm ảnh, đây là loạt thông tin mà cô ấy đã đăng lên gần đây.
Giang Nghĩa nhìn sang.
Chỉ nhìn thấy trong khoảng thời gian này cô gái đều đang khoe của.
Hôm nay ăn món gì ngon, ngày mai muốn đi đâu chơi, ngày mốt lại muốn đi mua món đồ nào đắt tiền, và nhiều thứ khác.
Trên trang cá nhân lập tức bị phần lớn hàng hiệu bao trùm.
Đều đáng chú ý nhất đó chính là thỉnh thoảng cô gái đó sẽ nhắc đến năm chữ "cậu chủ nhà họ Mạc", nói rằng tất cả mọi thứ đều là của cậu chủ nhà họ Mạc mua, cậu chủ nhà họ Mạc đối xử với cô ta tốt như thế nào.
Cậu chủ nhà họ Mạc này chính là Mạc Nguyên. Đầu tiên là ảnh chụp lén ở hiện trường, tiếp theo là tài khoản của cô gái khoe của bị lộ ra, điều này càng
chứng minh hành vi Mạc Nguyên bỏ tiền ra tán gái là sự thật.
Bằng chứng chất chồng như núi, có muốn chống lại cũng chống không xong.
Nhìn những tấm ảnh chụp sặc sỡ trước mắt, thiếu chút nữa là Mạc Thanh Tùng đã hôn mê.
Giang Nghĩa vội vàng đỡ ông ta.
“Ông chủ Mạc, ông không sao chứ?”
“Haha, không sao hả? Làm sao có thể không sao được, cả đời Mạc Thanh Tùng tôi liêm khiết trong sạch, kết quả đến khi già rồi lại không giữ được, bị thăng con tinh trùng dồn lên não hại chết.
“Ông chủ Mạc đừng kích động, tôi và ông đều hiểu tính cách của Nguyên, cậu ta không giống như là người sẽ làm ra chuyện như thế”
“Cậu Giang, bây giờ hình ảnh rành rành trước mắt, ngay cả tài khoản của con hồ ly tinh đó cũng bị người ta tìm ra cậu còn muốn bao che cho nó nữa à, không được, nếu như ngày hôm nay tôi không dạy dỗ cái thằng con tinh trùng lên não đó thì không xong đâu.
Nói xong, Mạc Thanh Tùng cởi giày ra, đôi chân trần bước trên cầu thang, đi lên lầu rồi đẩy mạnh cửa phòng của Mạc Nguyên ra.
Cạch.
Cửa phòng đập mạnh vào tường.
Mạc Nguyên đang ngủ say bị âm thanh dồn dập ở bên ngoài làm cho bừng tỉnh, ngoái đầu lại nhìn, là ba của mình.
“Ba, ba không thể mở cửa nhẹ một chút à?”
“Làm con hết hồn”
Mạc Thanh Tùng nghiến răng nói: “Làm mày hết hồn à, ngày hôm nay ông đây không chỉ muốn dọa mày, mà còn muốn đánh mày.”
Ông ta cầm lấy chiếc giày, vén chăn lên, đập tới tấp vào Mạc Nguyên đang nằm trên giường.
Mạc Nguyên còn chưa biết có chuyện gì xảy ra, cái mông rắn chắc bị chiếc giày đánh trúng, đau điếng kêu to một tiếng rồi ngồi bật dậy.
Anh ta vừa xoa xoa vừa hỏi: “Ba ba làm cái gì vậy?” “Làm gì hả, hôm nay tao thà đại nghĩa hơn diệt thân”
Mạc Thanh Tùng không nói tiếng nào, cứ liên tục đánh làm Mạc Nguyên chạy trối chết, cuối cùng anh ta luồn qua nách Mạc Thanh Tùng rồi chạy ra khỏi phòng, hớt ha hớt hải chạy xuống lầu một.
“Cái thằng con tinh trùng lên não, mày đứng lại đó.
Mạc Thanh Tùng giơ cao giày tiếp tục đuổi theo.
Mạc Nguyên lập tức nấp sau lưng Giang Nghĩa: “Sư phụ cứu con với, ba con bị điên rồi.
Bạch Dương ở bên kia nhanh chóng bước lên ngăn cản Mạc Thanh Tùng, không phải là sợ ông ta đánh Mạc Nguyên bị thương, mà là sợ ông ta làm mình mệt mỏi.
“Cậu Giang, các người không nên cản tôi, để tôi đánh chết cái thằng con này.”
Mạc Nguyên ngơ ngác, ấm ức nói: “Ba à, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”
“Chuyện gì hả, mày làm cái gì mà mày không biết à?”
“Con thật sự không biết.
Lúc này, Giang Nghĩa giơ tay lên ra hiệu cho Mạc Thanh Tùng tỉnh táo một chút, không cần phải nói nữa, sau đó anh đè Mạc Nguyên xuống, để anh ta ngồi bên cạnh mình.
“Nguyên.”
“Sư phụ?”
“Xem mấy bài báo này đi, cùng với tài khoản và những hình ảnh này nữa.”
“À được.
Sau khi nhận được yêu cầu của Giang Nghĩa, Mạc Nguyên xét từng cái một, còn chư đợi anh ta xem
hết thì sắc mặt đã tái xanh, tay chân phát run.
Anh ta đã biết tại sao ba lại muốn đánh mình như thế.