Mục lục
Cô vợ giả ngốc của tổng tài (full 813 chap) - Ôn Thục Nhi - Hoắc Kiến Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy Tiêu Nhi không tin, Vivian nói bổ sung: "Đương nhiên, mục đích chúng tôi mời cô cũng không chỉ bởi vì những thứ này, công ty của chúng tôi còn có rất nhiều thuốc cần tiến hành cải tiến để thích ứng với sự phát triển của thời đại. Kỳ thực thì cô chỉ là một vị bên trong danh sách mời của chúng tôi, mặt khác chúng tôi còn tập trung rất nhiều người nổi tiếng ở thế hệ trẻ tuổi trong giới y học cùng nhau tham dự hạng mục này. Chỉ khi nào cô chân chính gia nhập vào thì mới có thể cảm nhận được sức hút sâu sắc của hạng mục này."

Hoắc Kiến Phong nhìn bọn họ đang "kẻ xưởng người họa", anh lạnh lùng nói: "Đây chính là thành ý mà các người nói sao?" "Đây chính là thành ý của chúng tôi!" Lâm Tương kiên định nói: "Nếu như cô Tiêu xác định gia nhập vào, tất nhiên chúng tôi sẽ bổ sung thêm tất cả nội dung. Các người có thể yên tâm, công ty chúng tôi là công ty lớn quốc tế hóa nên hết sức coi trọng danh dự của mình. Mặc kệ là văn kiện bên trong hạng mục hay là văn kiện bên ngoài hạng mục, chúng tôi đều cam đoan hợp lý hợp pháp, tuyệt đối sẽ không chạm đến bất kỳ điểm cấm nào. Chỉ là quá trình nghiên cứu có thể sẽ có chút khổ cực, nhưng đãi ngộ tương ứng và thu hoạch cũng sẽ tương quan với sự trả giá của bản thân. Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là công ty chúng tôi chưa bao giờ làm người khác cảm thấy khó chịu." "A!" Hoắc Kiến Phong khuôn mặt đẹp trai cong lên nụ cười giễu cợt: "Ô, đúng rồi, các người không làm khó chịu người khác, chỉ là hạ độc để uy hiếp mà thôi."

Anh cố ý nhấn mạnh mấy chữ cuối cùng, giống như từng cải tất "chất chất" đánh ở trên mặt ba người vậy.


Ba người Lâm Tương trên mặt lúc trắng lúc đỏ. Sau đó, Lâm Tương giống như là đưa ra quyết định, oán hận nói: "Chúng tôi không có làm thể với người khác, chuyện hạ độc bà già kia là do ân oán từ trước giữa chúng tôi và Phần Trại mà thôi. Trước đó anh cũng đã rồi mình không có quan hệ gì với bà già kia còn gì, cho nên những yêu cầu này của chúng tôi căn bản không tính là uy hiếp gì với hai người. Còn nếu là lúc nãy anh nói dối thì chúng tôi cũng không quan tâm. Cho đến bây giờ thì chúng tôi căn bản cũng không có coi trọng quá Phần Trại. Nếu các người mà muốn báo thù thì chúng tôi tùy thời hoan nghênh."

Cô ta cứng cổ, tập trung tinh thần phòng bị, giống như đang cảnh giác hành động cuồng phong mưa rào của Hoắc Kiến Phong vậy.

Hoắc Kiến Phong sắc mặt hơi trầm xuống, không những không giận mà còn cười: "Các người nên sớm nói ra như thế này thì không phải tốt hơn sao? Còn về phần đề nghị của các người, chúng tôi sẽ nghiêm túc cân nhắc "

Anh nằm tay Tiêu Nhi, ôn hòa nói: "Nhi, chúng mình đi về trước thôi."

Tất nhiên tập đoàn Ngôi Sao và Phần Trại đã có thù riêng thì toàn bộ sắp đặt bố trí cũng không chỉ đơn thuần là mời như vậy, nhất định là bọn họ có điều gì khác giấu diểm, mục đích càng sâu. Trước khi hoàn toàn hiểu rõ tình huống này, anh tuyệt đối sẽ không cho phép Tiêu Nhi đi mạo hiểm. "Có thể. Chúng tôi sẽ cho các người một ngày thời gian để suy nghĩ, trong vòng hai mươi bốn giờ, nếu các người suy nghĩ hợp tác thì có thể đi thắng đến đây tìm chúng tôi, nhưng qua hai mươi bốn giờ thì điều kiện của chúng tôi sẽ không ưu đãi như vậy nữa.

Lâm Tương nhìn xem bọn họ, vẻ mặt lạnh nhạt lại lộ ra mấy phần khiêu khích.

Không đợi Tiêu Nhi và Hoắc Kiến Phong trả lời, cô liền trước tiên đứng lên nói: "Nếu như các người muốn trở về lâu đài ở Thục Lĩnh để thương lượng thì thời gian e rằng cũng không kịp, cho nên chúng tôi sẽ đem không gian nơi này lưu lại cho hai người, các người muốn về thương lượng cũng tốt, ở đây thương lượng cũng được, chúng tôi sẽ không qua quấy rầy "Không cần, tôi đồng ý hợp tác với các người." Tiêu Nhi tránh khỏi tay Hoắc Kiến Phong, đứng lên nói: "Bây giờ chúng ta có thể ký kết hợp đồng" "Cái gì cơ?



Lâm Tương ba người liếc nhau, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc. Chẳng ai ngờ rằng Tiêu Nhi sẽ đáp ứng chóng vánh như thế này.

Con người Hoắc Kiến Phong hơi co lại, đứng dậy giữ chặt tay Tiêu Nhi, lo lắng nói: "Em không cần vì Phần Trại mà tự hành hạ chính mình. Anh đã nói rồi, em mới là người quan trọng nhất đối với anh." "Em biết Anh cũng là người quan trọng nhất đối với em, nhưng mà đối với em thì sự nghiệp cũng rất quan trọng." Tiêu Nhi năm lại tay của anh, cười nói: "Anh Phong, em thật sự là tự nguyện, em nghĩ tham dự hạng mục này. Tập đoàn Ngôi Sao cũng được xem là một trong những tập đoàn y dược lớn nhất thế giới, em vô cùng hứng thú với nghiên cứu phát minh hay là dây chuyền sản xuất của tập đoàn Ngôi Sao bọn họ. Trước kia khi em và anh Hồng Liệt cùng một chỗ tạo dựng công ty dược phẩm TN thì rất nhiều thứ như hình thức vận hành, sáng tạo... tham khảo từ tập đoàn Ngôi Sao. Lần này có thể có cơ hội đến gần hơn để hiểu rõ hơn nữa còn có lương cao thì làm sao em có thể bỏ lỡ chứ?" "Cô Tiêu quả nhiên rất có mắt." Lâm Tương vui mừng giơ ngón tay cái lên.

Hai người khác nhìn về phía Tiêu Nhi, biểu lộ cao lãnh trên mặt cũng không hẹn mà cùng hoà hoãn lại.

Hoắc Kiến Phong năm tay Tiêu Nhi lắc đầu, im lặng ra hiệu có đừng có gấp, suy nghĩ thêm một chút thời gian nữa.

Tiêu Nhi cười nhạt xoa bóp tay của anh, kiên định nhìn về phía Lâm Tương ba người: "Lúc nào chúng ta sẽ ký kết? Hiện tại sao?"

Đây là thành ý của cô, thái độ không chùn bước.


Lâm Tương đặc ý nhìn về phía Hoắc Kiến Phong nhưng lại nói với Tiêu Nhi: "Cô Tiêu, cô xác định không cần thời gian thương lượng thêm một chút sao?"


Tiêu Nhi ánh mắt kiên định, nụ cười trên mặt trong nháy mắt lạnh xuống.


Cô nói ra những lời kia chỉ là vì làm yên lòng của Hoắc Kiến


Phong mà thôi, giảm bớt sự áy náy của anh, chứ cũng không phải là vì trở thành vũ khí của người khác để công kích anh. Cô cười nhạo một tiếng, khiêu khích nhìn về phía Lâm Tương: "Như thế nào, các người là hy vọng tôi đổi ý sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK