Chương 108: Hạ Minh Nguyệt có ý ngã xuống lầu
“Trở về liền thu dọn đồ đạc đi, lúc nào chuyển thì gọi điện cho anh để anh sắp xếp tài xế”
Hạ Minh Nguyệt không ngờ câu tiếp theo của Lê Đình Phong là đuổi cô ta đi, cũng không để lại chút tình cảm nào.
Hạ Minh Nguyệt sững người hồi lâu mới trả lời: “Được.”
Thím Vương đứng bên cạnh cũng sửng sốt, Hạ Minh Nguyệt đột nhiên ra viện cũng thôi đi, Lê Đình Phong còn đuổi người ta đi, chẳng lẽ bởi vì anh biết chuyện Hạ Minh Nguyệt cố ngã xuống lầu đổ lỗi cho Thẩm An Nhiên?
Thím Vương vốn còn muốn nói tốt giúp Hạ Minh Nguyệt mấy câu nhưng bà ấy làm chuyện cắn rứt lương tâm nên cho đến khi ra khỏi bệnh viện cũng không nói thêm gì.
Triệu Việt đi đến Bán Thành rất nhanh liền sao chép một bản video giám sát ngày hôm đó, anh ta liền cầm về nhà đến cơm cũng không ăn liền bắt đầu tìm và cắt đoạn video đó ra cho Lệ Đình Phong.
Lệ Đình Phong trong tin nhắn chỉ nói đại khái thời gian, nhưng không hề nói khoảng thời gian đó xảy ra chuyện gì, vì vậy lúc anh điều chỉnh thời gian, màn hình chuyển đến cảnh Thẩm An Nhiên “đẩy” Hạ Minh Nguyệt xuống lầu.
Anh ta chỉnh tốc độ nhanh nhất, không qua bao lâu lại nhìn thấy
Lệ Đình Phong trực tiếp ôm Thẩm An Nhiên ném từ lầu hai xuống, mặt đất đầy máu, nhìn thấy cảnh đó mà giật mình.
Triệu Việt cứng đờ ngồi tại chỗ, thậm chí còn quên chớp mắt nhìn chằm chằm vào máy tính, hình như anh ta vừa nhìn thấy một cảnh tượng không nên xem, liệu anh có bị tổng giám đốc Phong diệt khẩu không?
Nhưng nói thật, anh ta trước giờ luôn biết Lệ Đình Phong rất tàn nhẫn nhưng không nghĩ tới sự tàn nhẫn của anh lại hoàn toàn không có giới hạn như vậy, vậy mà trực tiếp ném một cô gái xuống lầu, nhìn cảnh tượng mặt đất đầy máu đó liền biết sự việc sau đó không đơn giản.
Triệu Việt hoang mang, anh đi đi theo Lệ Đình Phong nhiều năm rồi, trong công việc anh mạnh mẽ quyết đoán, là một nhà lãnh đạo trời sinh, cho dù công việc khó xử lý đến đâu anh đều rất lý trí, bình tĩnh, nhưng cứ ở bên cạnh Thẩm An Nhiên anh lại như thằng điên vậy.
Lê Đình Phong yêu Thẩm An Nhiên sao? Triệu Việt nghĩ là có tình cảm dù gì cũng kết hôn nhiều năm như vậy, hơn nữa anh ta chưa bao giờ quên khi Thẩm An Nhiên vào phòng cấp cứu hai ba tháng trước, vẻ mặt lạnh nhạt thường ngày của Lệ Đình Phong đã thay đổi vào giờ phút đó, con ngươi màu đen như thủy tinh bình tĩnh thường ngày cũng lộ ra vẻ sợ hãi.
Đó là tình cảm chân thật nhất của anh, không thể là thứ có thể ngụy trang nhất thời, lúc đó Lê Đình Phong rõ ràng sợ Thẩm An Nhiên rời đi như thế nào, vậy tại sao sau đó lại không biết trân trọng? Lại sỉ nhục làm tổn thương cô như vậy.
Triệu Việt không hiểu, anh ta một một thằng nam, từ trước tới giờ chưa yêu đương, hoàn toàn không hiểu tình yêu, nếu Lệ Đình Phong thật sự yêu Thẩm An Nhiên sao lại ném Thẩm An Nhiên đến toàn thân đầy máu chứ?
Ngược lại Lê Đình Phong đối xử với những cô gái khác khá tốt, ví dụ như Hạ Minh Nguyệt, vậy anh có ý với Hạ Minh Nguyệt đi, nhưng lại không ly hôn với Thẩm An Nhiên, trong nhà cờ đỏ ngã, bên ngoài cờ màu bay phấp phới.
Triệu Việt ôm đầu, đau đầu, anh ta uống một ngụm nước lạnh, cắt video cho Lệ Đình Phong.
Sau khi Lê Đình Phong nhận được video, nhìn đi nhìn lại cảnh Hạ Minh Nguyệt ngã xuống lầu, nhưng cũng không nhìn ra gì.
Triệu Việt đặt đồ ăn ngoài, thấy Lê Đình Phong gửi tin nhắn cho anh ta.
“Lúc Hạ Minh Nguyệt ngã xuống lầu cậu có nhìn ra gì không?”
Triệu Việt nhíu mày, cái gì mà nhìn ra cái gì không? Anh ta cũng không phải học quay phim, nhưng anh ta chỉnh video lại xem cẩn thận, nhìn bề ngoài là Thẩm An Nhiên đẩy Hạ Minh Nguyệt xuống lầu, nhưng trên thực tế lại không quay được tay Thẩm An Nhiên.
Triệu Việt gửi video cho một đạo diễn lúc trước hợp tác.
Đạo diễn xem xong liền trả lời một câu: “Đoạn video này hơn chín mươi phần trăm là mượn góc”
Triệu Việt khó hiểu: “Sao anh lại nhìn ra vậy?”
“Góc độ nha, còn có lực ngã rõ ràng đã được đối phương thiết
kế giảm độ tổn thương tới mức thấp nhất, nếu như bị người khác đẩy xuống không thể nào ngã như vậy” Đạo diễn sợ đối phương không hiểu, còn đặc biệt tìm một đoạn video gửi cho anh ta so sánh.
Triệu Việt xem xong lập tức chuyển tiếp tin nhắn cho Lệ Đình Phong.
Nhìn thấy điều này Lê Đình Phong cũng không bất ngờ lắm, nếu không phải Hạ Minh Nguyệt nói một câu "mắt và tai sẽ lừa người” anh cũng sẽ không nghĩ tới điều này.
Lệ Đình Phong cầm hộp thuốc lá đi đến khu hút thuốc, rút một điếu đốt lên rồi hút một hơi, mùi nicotine có thể tạm thời làm tê liệt suy nghĩ của anh, anh nheo mắt nhìn chằm chằm tin nhắn trong điện thoại qua làn khói thuốc màu trắng xanh, điếu thuốc trong tay bùng cháy, tro tàn kèm theo tia lửa rơi xuống đất.