Mục lục
Nháp : Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh - Thẩm An Nhiên - Lệ Đình Phong (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 104: Vả mặt Hạ Minh Nguyệt 

Khi Tô Thanh Kiều nói những lời này, vẻ mặt vô cảm kia rốt cuộc cũng có một chút dao động, trên mặt ngập tràn vẻ châm chọc, cười như không cười. 

“Tôi không phải!” Hạ Minh Nguyệt tức giận bực bội mà nhìn cô ấy, người phụ nữ này sao lại dám, sao lại dám xúc phạm cô ta là tình nhân? 

“Nếu không phải tình nhân, vậy tại sao cô cứ thích dính vào chồng của người khác vậy, không biết xấu hổ mà sử dụng tài sản chung của vợ chồng người ta sao? Lại còn giống như con chó sủa loạn ở khắp mọi nơi?” Tô Thanh Kiều dùng một tay nhét vào áo blouse trắng, bày ra vẻ khuôn mặt trẻ con đơn thuần, vô hại, nói ra một câu còn chói tai, khó nghe hơn cả câu trước. 

“Tôi hiểu được, cô ngay cả tình nhân cũng không bằng, tình nhân còn có thân phận. Nếu ở thời xưa, e rằng cô cũng chỉ là cái loại hầu gái thông phòng mà thôi” Tô Thanh Kiều liếc mắt nhìn Lệ Đình Phong ở một bên, ý cười trên mặt ngày càng sâu, cô ấy nghiêng đầu làm ra vẻ một đứa trẻ ngoan. 

Lệ Đình Phong nói bằng giọng trầm thấp: “Bác sĩ Tô nên cẩn thận trong lời nói cũng như việc làm” 

“Lời này tôi nghĩ nên dành cho anh” Tô Thanh Kiều không hề khách khí: “Có người nhìn thoáng qua trông giống chó, nhưng lại làm những chuyện mà heo, chó cũng không bằng. Rõ ràng có đôi 

mắt tinh tường nhưng lại không biết người bên cạnh là người hay quỷ, anh nói có đúng không? Tổng giám đốc Lệ” 

Cô ấy hơi hơi mỉm cười với Lệ Đình Phong. 

Đôi mắt chim ưng của Lê Đình Phong phát ra ánh sáng hung ác và nham hiểm, hàm dưới cùng chặt, có thể nhìn ra được anh đang tức giận. 

Hạ Minh Nguyệt đột nhiên tiến lên một bước, nói bằng thứ giọng the thé: “Vị bác sĩ này làm sao vậy, cô có biết tôn trọng người khác hay không, có tin tôi tìm viện trưởng của của để yêu cầu sa thải cô không!” 

Trên mặt Tô Thanh Kiều mang theo ý cười, nhưng trong ánh mắt lại không hề cười: “Cứ việc, nhưng mà trước khi cô đi tìm viện trưởng để sa thải tôi, chúng ta hãy giải quyết một chút về hành vi vu khống cô ấy của cô đi, cô nói Thẩm An Nhiên muốn giết cô, vậy tôi 

muốn hỏi có một chút, cô ấy vừa trải qua cuộc phẫu thuật sảy thai thì lấy đâu ra sức để đi giết cô, tại sao cô hoàn toàn không bị gì, còn cô ấy lại bị thương khắp người” 

Sắc mặt Hạ Minh Nguyệt có chút cứng đờ: “Đó là bởi vì tôi kịp thời né tránh, cô ta đương nhiên không thể làm tôi bị thương” 

Tô Thanh Kiều hỏi lại: “Phải không? Vậy sao tôi lại nghe thấy các y tá nói rằng lúc đó cô đang trốn ở trong lòng ngực của Lệ Đình Phong với bộ dạng rất nghiêm trọng, chẳng lẽ cô đang giả vờ sao? Chính là vì muốn hãm hại Thẩm An Nhiên?” 

Khóe mắt Hạ Minh Nguyệt như muốn nứt ra, uất ức nói: “Không phải, cô ta chính là muốn giết tôi!” 

“Vậy tại sao cô ấy lại muốn giết cô?” 

Giờ phút này, Hạ Minh Nguyệt hoàn toàn không ý thức được mình đã bị Tô Thanh Kiều khống chế, khi có người khác vừa hỏi thì cô ta liền trả lời theo bản năng: “Bởi vì cô ta ghen tị với tôi.” 

Tô Thanh Kiều cười nhạo một tiếng, cô ấy cười rất nhẹ nhàng, mang theo sự lạnh lẽo lại ngập tràn ý mỉa mai, giọng điệu còn cố tình nhẹ nhàng và du dương: “Ghen tị cô xấu hơn so với cô ấy, hay là ghen tị cô cái gì cũng không làm được, chỉ biết dựa dẫm vào đàn ông giống như cây tầm gửi, hay là ghen tị vì cô đi dụ dỗ chồng của người khác?” 

Môi của Hạ Minh Nguyệt ngập ngừng, còn chưa kịp nói chuyện thì đã bị Tô Thanh Kiều trực tiếp chặn lại. 

“Đừng có lấy tình cảm ra để nói chuyện, tôi không tin cô ấy còn có thể thích một người hại mình bị tan nhà nát cửa và sảy thai” Tô Thanh Kiều là đang nói với Hạ Minh Nguyệt, những ánh mắt lại nhìn Lệ Đình Phong. 

Hạ Minh Nguyệt nghe vậy thì khuôn mặt thanh tú của cô ta đều ngập tràn sự kinh hãi, cô ta rất muốn phản bác lại lời nói của nữ bác sĩ này, nhưng cô ta lại phát hiện ngay cả một câu phản bác cô ta cũng nói không nên lời. 

Tô Thanh Kiều vươn tay ra khỏi áo blouse, trên tay cầm điện thoại di động, đèn tín hiệu ở trên đó nhấp nhánh, Tô Thanh Kiều click mở tin nhắn ở trước mặt hai kẻ làm trò này, bên trong rõ ràng là một đoạn video mới vừa quay lại. 

Cô ấy nghiêng về một bên rồi nói: “Quên nói cho cô biết, vì sợ người bệnh xảy ra sự cố bất ngờ ở phòng chăm sóc đặc biệt, cho 

nên chúng tôi đã đặc biết lắp một camera theo dõi ở trong góc” 

Sắc mặt Hạ Minh Nguyệt lập tức trở nên tái nhợt và hoảng loạn. 

Tô Thanh Kiều nâng giọng nói lên mức to nhất, trong miệng cứ nhắc mãi: “Cái video này quay cũng thật là rõ, ghi lại lại đầy đủ sắc mặt dữ tợn và ghê tởm của người nào đó.” 

Hạ Minh Nguyệt sợ hãi, cô ta dùng sức nắm chặt tay Lệ Đình Phong: “Đình Phong, anh đừng tin những lời cô ta nói, không cần xem, video đó nhất định là do cô ta tìm người cắt ghép và chỉnh sửa rồi.” 

Hạ Minh Nguyệt còn chưa nói xong thì bên trong điện thoại di động đã truyền đến giọng nói của cô ta...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK