Mục lục
Nháp : Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh - Thẩm An Nhiên - Lệ Đình Phong (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 103: Thẩm An Nhiên mắc bệnh tâm thần 

Bây giờ xem ra, lúc trước Tô Thanh Kiều không phải không tức giận, mà là không ai phá vỡ ranh giới cuối cùng của cô ấy. 

Tô Thanh Kiều đi đến phòng bệnh của Thẩm An Nhiên, Thẩm An Nhiên vừa mới tiêm thuốc an thần không lâu, cô ấy không dám tiến vào làm phiền cô chỉ có thể đứng ngoài cửa nhìn tình trạng bên trong. 

Cô y tá chăm sóc Thẩm An Nhiên nhìn thấy cô ấy, nhỏ tiếng nói: “Bác sĩ Tô” 

Tô Thanh Kiều ra hiệu cho cô ta ra ngoài, đợi xong khi ra tới cô ấy mới hỏi: “Tình hình bây giờ cô ấy thế nào rồi” 

“Đã tiêm thuốc an thần, hiện tại đã ngủ rồi.” 

Tô Thanh Kiều trầm mặt nói: “Cô chăm sóc tốt cô ấy, có vấn đề gì cứ nói với tôi” 

Y tá gật đầu đáp ứng: “Được.” 

“Cô đi vào đi” 

Đợi y tá tiến vào rồi, Tô Thanh Kiều đột nhiên đưa tầm mắt chuyển tới phòng bệnh đối diện, ánh mắt trầm xuống. 

Sau khi Lê Đình Phong đưa Hạ Minh Nguyệt trở về phòng bệnh của cô ta, thực sự không nhịn được liền đi ra, anh đứng trong hành 

lang, ánh sáng từ trần nhà chiếu xuống làm bóng của anh dài thêm, anh cúi đầu xuống, sắc mặt giấu kín câu chuyện. 

Tiếng hét chói tai của Thẩm An Nhiên còn văng vẳng bên tai anh, từ trước đến nay anh luôn bình tĩnh, nhưng đối mặt với tình huống đầu tiên như thế không biết nên làm gì mới phải, anh muốn ở lại chăm sóc Thẩm An Nhiên nhưng lại bị bác sĩ và y tá trong phòng dùng lời lẽ “Đuổi” ra. 

Bây giờ anh chỉ có thể đứng ở hành lang nhìn cánh cửa đã được khóa chặt lại. 

Đợi sau khi bác sĩ đi ra, anh tiến lên hai bước: “Rốt cuộc Thẩm An Nhiên có chuyện gì vậy?” 

“Tôi còn muốn hỏi anh là đã nói cái gì kích thích đến cô ấy nữa.” 

Lệ Đình Phong nghĩ đến lúc trước anh dẫn theo Hạ Minh Nguyệt nói những lời đó, đột nhiên trầm mặc không nói. 

“Tốt nhất ngày mai hãy đưa cô ấy tới khoa thần kinh” 

“Có ý gì?” 

“Cô ấy bị tổn thương về mặt tinh thần, tìm một vị bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp để khuyên cô ấy để tránh cho bị trầm cảm” 

Yết hầu của Lê Đình Phong trên dưới lăn lộn, đột nhiên anh cảm thấy có chút khô, giống như là bên trong có miếng bông bị mắc kẹt, lên không được xuống không xong, một sự khó chịu ở lồng ngực khiến anh không thể nào thở nổi. 

Chẳng qua là dừng lại vài giây anh lại cảm thấy qua hơn mười phút đồng hồ, Lê Đình Phong đè nén hỏi: “Nếu như bị mắc bệnh 

tâm thần, cô ấy còn có thể khỏe lại không?” 

Bác sĩ nhàn nhạt liếc nhìn anh ta rồi nói: “Có thể, nhưng rất khó hồi phục hoàn toàn cụ thể thì vẫn nên tìm chuyên gia về phương diện này xem sao” Nói xong, bác sĩ dừng lại, sợ Lệ Đình Phong sẽ không nhận ra được mức độ nghiêm trọng của sự việc, vì thế lại nhấn mạnh một lần nữa. 

“Bệnh tâm thần không giống như những căn bệnh khác, theo thống kê, tỉ lệ tử vong vì bệnh tâm thần ở Sài Gòn là cao nhất” 

Lệ Đình Phong sau khi nghe xong, lập tức quyết định ngày mai tìm một bác sĩ về phương diện này khám bệnh cho Thẩm An Nhiên. 

Sau khi bác sĩ rời khỏi, Lê Đình Phong trở về phòng bệnh của Hạ Minh Nguyệt. 

“Thẩm An Nhiên không sao chứ?” 

Lệ Đình Phong lắc đầu, Hạ Minh Nguyệt lại cho rằng anh là đang trả lời không sao, cô ta liền thở phào: “Không sao thì tốt, em chỉ lo lắng cô ấy bởi vì em mà xảy ra chuyện gì?” 

Lệ Đình Phong không đi giải thích, chỉ là anh liếc mắt nhìn mắt cá chân của Hạ Minh Nguyệt: “Em không bị thương đi?” 

“Không có, trong lúc Thẩm An Nhiên đánh về phía em thì em đã kịp thời tránh đi rồi, cô ấy không có làm hại tới em, anh cũng không cần tức giận cô ấy, cô ấy đủ đáng thương rồi” 

Lệ Định Phong không lên tiếng, căn phòng bệnh to như vậy đột nhiên rơi vào ngượng ngùng, quỷ dị. 

Cánh cửa đóng lại đột nhiên bị đẩy ra, lực đạo rất lớn làm phát động tiếng động lớn, Hạ Minh Nguyệt trong lòng chấn động một chút ngẩng đầu nhìn thì phát hiện một nữ bác sĩ trẻ tuổi đẩy cửa đi vào. 

Lệ Đình Phong nhận ra cô ấy, Tô Thanh Kiều bác sĩ chữa trị chính của Thẩm An Nhiên, theo lý mà nói anh nên hỏi cô ấy về tình hình của Thẩm An Nhiên, nhưng nghĩ tới lúc trước cô ấy nói những lời đó, lúc Lê Đình Phong đối mặt với cô ấy trong lòng không biết lý do gì dâng lên một nỗi sợ hãi ngay cả bản thân anh cũng không biết. 

Tô Thanh Kiều lãnh đạm liếc nhìn anh một cái, sau đó chậm rãi rời tầm mắt chuyển đến trên người Hạ Minh Nguyệt, nói cũng kỳ lạ, trên mặt cô ấy không có biểu cảm gì nhiều nhưng ánh mắt lại khiến người khác chết lặng. 

Hạ Minh Nguyệt hoảng hốt không biết lý do, cơ thể cư nhiên dựa vào góc tường một cách vô thức. 

Ánh mắt Tô Thanh Kiều lãnh đạm, nhưng lại không ảnh hưởng đến ánh mắt của cô ấy nhìn Hạ Minh Nguyệt, từ đầu đến chân trên dưới trong ngoài, ánh mắt sắc bén của cô ấy như muốn xé nát quần áo của cô ta, lột da mổ bụng để xem trái tim bên trong. 

“Cô chính là tình nhân của anh ta?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK