Ba ngày thời gian rất nhanh qua đi.
Ba ngày nay, Dương Lăng tập trung tinh lực luyện chế được 80 tấm Liệp ma tạp phiến. Sau khi thành thạo, luyện chế càng lúc càng nhanh, nhưng đáng tiếc ở mặt tính năng chưa có cải tiến gì cả.
80 tấm Liệp ma tạp phiến, đủ để thành lập bốn đội thợ săn nhỏ. Tuy nhiên, sau khi luyện chế thành công, Dương Lăng cũng không có lập tức giao cho Duy Áo Lạp. Điều kiện thành lập Thợ săn Công hội càng lúc càng chín muồi, đến ngày thành lập chính thức, mới là thời cơ tốt nhất công khai Liệp ma tạp phiến.
Giống như lúc trước suy đoán, Ngả Luân tìm tòi cả ba ngày ba đếm cũng không có thể mô phỏng như đúc Liệp ma tạp phiến. Tốn đại lượng tinh lực và tài liệu làm ra mấy tinh thạch mẫu kích thước giống nhau như đúc, cũng có thể phong ấn Ma thú; nhưng một Triệu hồi sư chỉ có thể mang được một khối tinh thạch như vậy, nhưng Liệp ma tạp phiến của Dương Lăng khác hắn.
Vừa mới bắt đầu, hắn còn tưởng nguyên nhân do tài liệu khác nhau, hỏi Cổ Đức nhất phẩm tinh thạch, thất bại vài lần lại mở miệng hỏi cực phẩm tinh thạch.
Điên cuồng thử qua tất cả thủy tinh loại một các hệ, hắn không thể không hỏi Cổ Đức một viên tinh toản. Cổ Đức hỏi ý Dương Lăng rồi cho đưa cho hắn một viên tinh toản trân quý, kết quả, thử cả một ngày một đêm, kết quả vẫn khiến cho hắn thất vọng không thôi.
Xác định nguyên nhân không phải vì tài liệu, Ngả Luân cũng không hề buông tha, cả ngày vây quanh một đống tinh thạch đi tới đi lui, hoặc là cấm một quyền sách Ma pháp rất dày mà nghiên cứu, không hề để ý rằng thời gian 3 ngày sớm đã qua. Dưới sự phân phó của Dương Lăng, mọi người cũng không hề quấy rầy, tiếp tục để cho hắn nghiên cứu.
Mặc dù Ngả Luân bắt buộc phải thỏa thuận Ma pháp khế ước, nhưng Dương Lăng hiểu muốn hắn cam tâm tình nguyện lưu lại thì còn phải nghĩ biện pháp khác. Đối với thiên tài Luyện kim thuật sĩ Ngả Luân không màng danh lợi, tự tin kiêu ngạo mà nói, tinh tệ có bao nhiêu cũng không cso ý nghĩa, cung cấp cho hắn một môi trường thì nghiệm tốt và các loại nguyên liệu hiếm có, không thể nghi ngờ là một biện pháp mê người.
Ngả Luân thí nghiệm thất bại liên tục, nhưng đám người Cáp Thản Gia thì có thành công rất lớn. Đợi đến khi Dương Lăng chạy đến Tuần thú tràng thì bọn họ đã luyện chế được khoảng 100 cây Ma pháp trượng cấp thấp và 15 cây Long cốt pháp trượng.
“Lĩnh chủ đại nhân, ngươi đến xem uy lực của Long cốt pháp trượng”
Thuận thế chế tạo ra một nhóm Ma pháp trượng, Cáp Thản Gia vô cùng kích động, vừa nói vừa bảo một tên Hắc y nhân bên cạnh thử uy lực của Long cốt pháp trượng. Mặc dù hai mắt hằn vệt máu, nhưng thoạt nhìn thấy hắn vô cùng hưng phấn tỉnh táo, có vẻ như còn hưng phấn hơn cả Dương Lăng.
Nắm cây Long cốt pháp trượng trong tay, Hắc y nhân từ từ niệm chú ngữ, rất nhanh, xung quanh ngưng tụ rất nhiều nguyên tố Ma pháp hỏa hệ. Không lâu sau, theo tay phải của hắn giơ lên, trong nháy mắt xung quanh xuất hiện một bức tường lửa cao ngập trời.
“Lửa cháy địa ngục hỏa”
Nhín ngọn lửa màu tím bên người Hắc y nhân, Dương Lăng chấn động trong lòng. Tên Hắc y nhân nhiều nhất chỉ là một tên Ma pháp sư cao cấp, không nghĩ rằng hắn lại dễ dàng thi triển Ma pháp cao cấp mà chỉ có Ma đạo sư hỏa hệ mới có thực lực thi triển.
Theo trí nhớ của Vưu Na, thì “Lửa cháy địa ngục hỏa” có lựa sát thương vô cùng kinh khủng trên chiến trường. Người làm phép ma lực càng cao, Tinh thần lực càng mạnh thì phạm vi bao phủ của bức tường lửa lại càng lớn, thời gian duy trì càng lâu.
Bởi vì tiêu tốn ma lực quá lớn, nên kể cả ma đạo sư hệ hỏa giàu kinh nghiệm cũng cần phải chuẩn bị một lúc mới có thể thi triển được, nhưng không ngờ rằng Hắc y nhân gần như ngay lập tức đã thi triển thành công.
Chẳng lẽ, đây là uy lực chính thức của Long cốt pháp trượng?
Cầm lấy một thanh Long cốt pháp trượng, cẩn thận cảm thụ ma lực ẩn chưa bên trong, Dương Lăng lại cảm thấy chấn động. Sau khi tỉnh táo lại, trong lòng vừa động, bên người liền xuất hiện một đoàn hỏa cầu như quả bóng rổ, khác rất nhiều so với lúc mình thi triển Hỏa cầu thuật lần trước.
“Song túc Phi long không phải Ma thú cao nhất, nhưng sử dụng tinh hạch Phi long, hơn nữa lại có thi thể Phi long đầy đủ để chế tác ra Ma pháp trượng. Thì uy lực tuyệt đối không thấp hơn Ma pháp trượng được chế tạo từ tinh hạch Ma thú cấp 9” Trầm ngâm một lát, Cáp Thản Gia nói tiếp: “Lĩnh chủ đại nhân, chỉ cần chuyển Long cốt pháp trượng này đến Đại thành phố bán, thì mỗi cây ít nhất cũng có thể bán được hơn 20 vạn Tử tinh tệ”
Mỗi cây có giá hơn 20 vạn Tử tinh tệ?
Sờ sờ cây Long cốt pháp trượng có uy lực rất lớn, lại nhìn Cáp Thản Gia đang hưng phấn, Dương Lăng bề ngoài không đổi, nhưng trong lòng từng cơn sóng nổi lên. Ma pháp trượng quả nhiên là một vốn vạn lời, không nói đến 100 cây Ma pháp trượng cấp thấp, chỉ cần đem 10 cây Long cốt pháp trượng này bán đi thì Lãnh địa sẽ không lo lắng vì thiếu tiền quỹ.
“Đáng tiếc, thời gian thật sự quá cấp bách, đến Mông Đặc Sâm nhanh nhất cũng mất vài ngày, Ba Phạt Lợi á càng không cần phải nói” Nhớ đến khoảng cách xa xôi từ Duy Sâm Trấn đi đến các đại thành thị như Mông Đặc Sâm và Ba Phạt Lợi á, Dương Lăng vừa nói vừa lắc đầu.
Long cốt pháp trượng cho dù có khả năng thu hồi vô số tinh tệ, nhưng ít nhất cũng phải mất nửa tháng, mà ngân quỹ của Lãnh địa càng lúc càng nguy ngập. Nếu Duy Sâm thương hội đem một nhóm tinh thạch loại tốt đến bán ở Mông Đặc Sâm không kịp thời thu hồi Tinh tệ, vậy có lẽ một số dự án không thể không dừng lại.
Thời gian quá cấp bách?
Thấy Dương Lăng nhíu mày nhăn trán, lại nghĩ đến tình hình gần đây của Duy Sâm Trấn, Cáp Thản Gia nhanh chóng hiều được có điều gì xảy ra, trầm ngâm một lát, nói: “Lĩnh chủ đại nhân, ở bên trong rừng rậm chúng ta có một tòa Ma pháp truyền tống trận, chỉ cần đưa chúng ta 3 cây Ma pháp trượng, Hiệp hội chúng ta sẽ giải quyết mọi vấn đề giúp ngươi”
“Không nhiều nhất một cây” Nghĩ đến Ma pháp truyền tống trận ở trong chỗ đóng quân tạm thời của Hắc ám hiệp hội, Dương Lăng trong lòng vừa động.
“Hai cây” Vuốt ve cây Long cốt pháp trượng uy lực rất lớn, hai mắt Cáp Thản Gia sáng rực lên.
Sau một phen mặc cả, hai bên lấy hai cây Long cốt pháp trượng và 5 vạn Tử tinh tệ đạt thàh thỏa thuận, hai bên đều vui mừng. Sau đó Dương Lăng phân phó cho Cổ Đức và Cáp Thản Gia cùng hành động, thông qua Ma pháp truyền tống trận nhanh chóng đi đến Ba Phạt Lợi á xa xôi.
Lần này đi đến Ba Phạt Lợi á, thì ngoại trừ bán Ma pháp trượng, nhanh chóng thu lại thật nhiều Tinh tệ, thì càng quan trọng hơn đó là tạo ra cơn oanh động ở đó, hấp dẫn các Đại thương hội đi đến Ma thú lĩnh, qua đó phá vỡ liên minh của các Đại thương hội đến từ Mông Đặc Sâm.
Mặc dù Bố Lạp Đức thương hội cũng kinh doanh ở phương diện mua bán Ma thú tinh hạch, trứng Ma thú và ấu thú, nhưng chỉ cần ở các mặt khác lấy được bồi thường thỏa đáng, Dương Lăng tin tưởng tuyệt đối sẽ được Hải Nhi Bối Lý ủng hộ và giúp đỡ. Hơn nữa còn có Hắc ám hiệp hội ra sức sắp xếp, chỉ cần không phát sinh chuyện ngoài ý muốn, thì Cổ Đức sẽ thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ.
Đưa mắt nhìn Cổ Đức và Cáp Thản Gia mang theo Ma pháp trượng nhanh chóng đi khỏi, Dương Lăng không dừng lại, nhanh chóng trở về Duy Sâm tòa thành, chuẩn bị tận dụng thời gian luyện chế vài tấm lmpt. Không ngờ, vừa mới vào cửa thành, thì Lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ đã nhanh chóng ra đón.
“Đại nhân, Khắc Lý Tư Đế An của Duy Tư gia tộc đến xin gặp, đang ngồi ngài ở trong phòng họp, nói là muốn cùng thương lượng với ngươi, ngươi xem” Nhớ đến Khắc Lý Tư Đế An nói thế nào cũng không rời đi, Lão quản gia lắc lắc đầu.
Duy Tư gia tộc?
Nhớ Khắc Lý Tư Đế An bỏ ra 80 vạn Tử tinh tệ mua rừng gỗ sơn tại sao lại không xuất hiện, Dương Lăng lắc đầu, đối phương lần này đến giám chắc là vì Tư Thác Phu đang bị giam lỏng. Trầm ngâm một lát liền nhanh chóng đi đến phòng họp, Lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ ở phía sau cũng đi nhanh theo.
Quả nhiên không ngoài suy đoán, sau mấy lời khách sáo, Khắc Lý Tư Đế An nói ra mục đích chuyến đi này. Ngoại trừ muốn khai thác ồ ạt cây gỗ sơn, mở một xưởng đóng thuyền ở ven biển, còn hy vọng Dương Lăng có thể thả Tư Thác Phu đang bị giam lỏng.
“Lĩnh chủ đại nhân, mẫu thân của Tư Thác Phu nhờ ta mang đến cho ngươi một ít lễ vật, hi vọng ngươi nghĩ đến việc nàng thương con mình, để cho Tư Thác Phu cùng ta trở về Ban Đồ đế quốc” Khắc Lý Tư Đế An vừa nói vừa ra hiệu cho tên tùy tùng ở bên cạnh, tên này hiểu ý liền chỉ huy đám người mang lên từng rương lễ vật.
Ma tinh pháo, 2.
Ma pháp quyển trục cao cấp, một rương.
Ban Đồ đế quốc dựa vào Ma pháp để lập quốc, nói về số lượng Ma pháp sư thì đứng đầu trên Thái Luân đại lục. Mặc dù như vậy nhưng Ma tinh pháo và Ma pháp quyển trục cao cấp cũng vô cùng hiếm có, xem ra, vì để cứu ra tên Tư Thác Phu, Duy Tư gia tộc chấp nhận bỏ ra giá rất cao.
Sau khi nhấp một ngụm Lang mỗ tửu, Dương Lăng nói: “Thời gian trước thế cục vô cùng khẩn trương, Tư Thác Phu trở về Ban Đồ đế quốc không nhất định đã là chuyện tốt. Tuy nhiên, bây giờ sóng yên gió lặng, ta cũng không cần lo lắng cho sự an toàn của hắn trên đường trở về”
Trầm tư một lát, hắn hiểu được thế cục đã phát triển đến như hôm nay, tiếp tục giam lỏng Tư Thác Phu cũng không còn ý nghĩa chiến lược. Cùng với việc vì tên Tư Thác Phu mà bất hòa với Duy Tư gia tộc, còn không bằng nhận lễ vật của họ rồi đáp ứng yêu cầu. Dù sao thêm một địch nhân là nhiều thêm một bức tường cản trở, thêm một bằng hữu có khi lại thêm một phương pháp.
Nhận được lệnh của Dương Lăng, Áo Lan Đa nhanh chóng rời đi. Không lâu sau dẫn theo Tư Thác Phu hai mắt vô thần, sắc mặt tái nhợt đến.
“Thiếu gia, ngươi vẫn ổn đó chứ?” Thấy Tư Thác Phu thân thể suy yếu, Khắc Lý Tư Đế An vừa nói vừa đi lên.
Nhìn thấy Dương Lăng ở cách đó không xa, lại nhìn Khắc Lý Tư Đế An đang bước lại gần, Tư Thác Phu dùng sức chớp mắt. Dường như ngay lập tức còn không có cách nào xác định rốt cuộc đây là sự thật hay là giấc mộng.
Thời gian này bị nhốt trong biệt viện, mặc dù thân thể không bị hành hạ, nhưng cuộc sống ngăn cách với thế giới bên ngoài, từ một tên Lĩnh chủ trở thành một tên tù khác nhau quá lớn, mất mác vì Mai Lệ Nhĩ Tư vô tình, không lúc nào không hành hạ thần kinh của hắn. Mặc dù chỉ bị nhốt có mấy tháng, nhưng hắn sắp hỏng đến nơi, dường như không thể vượt qua năm tháng buồn chán.
“Hắc hắc, ta khỏe lắm, không ngờ rằng lâu như vậy các ngươi vẫn còn nhớ đến thiếu gia ta” Lắc lắc đầu, Tư Thác Phu gạt Khắc Lý Tư Đế An chuẩn bị cúi xuống vấn an mình, sau đó nhìn chằm chằm vào Dương Lăng ở cách đó không xa, tựa hồ hận không được phải nuốt sống hắn.
“Được rồi, Khắc Lý Tư Đế An đại nhân, có chuyện chúng ta vẫn chưa nói cho ngươi” Dương Lăng ra vẻ khó khăn chần chờ một lát rồi nói: “Có lẽ vì nhớ đến cuộc sống hào hoa ở đế đô, hoặc là nhớ đến tiểu thư Mai Lệ Nhĩ Tư mới gặp ở Duy Sâm Trấn, tinh thần của thiếu gia Tư Thác Phu thời gian này không bình thường cho lắm, thường thường một mình vừa nhảy vừa cười. Sau khi trở về Ban Đồ đế quốc, tốt nhất các ngươi phải nghĩ biện pháp thật nhanh, tránh cho bệnh của hắn càng ngày càng nặng”
Tinh thần không bình thường?
Vừa nghe Dương Lăng nói như vậy, nhìn Tư Thác Phu tinh thần hoảng hốt, Khắc Lý Tư Đế An trong lòng vừa động, lo lắng nhăn mặt. Mà Tư Thác Phu ở một bên lại tức giận đến suýt nữa hộc máu mồm, cảm thấy trước mặt tối sầm, thân thể run lên, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.