-Mặc dù không mang nhiều hộ vệ tới Duy Sâm Trấn, nhưng ta mang đến rất nhiều cung tiễn loại mới .Sau khi trải qua kiểm tra, trong vòng 30 bước tuyệt đối có thể bắn xuyên qua áo giáp đen chắc chắn của Ban Đồ đế quốc.
Thấy tại tình thế bức bách, Dương Lăng rốt cuộc cũng quyết định tự mình ra tay, Hải Nhi Bối Lỵ quyết định lấy quân bài sát thủ của mình ra. Bộ hắc giáp nặng nề của Ban Đồ đế quốc vô cùng chắc chắn, thường sử dụng để thành lập bộ binh, ở trên chiến trường lực chiến đấu không thể coi thường. Vốn để đối phó hắc giáp quân của Tư Thác Phu thì kỵ binh là lựa chọn tốt nhất, nhưng đối với việc đánh lén quy mô nhỏ thì các cung nỏ chế tác chắc chắn càng thêm thích hợp.
Nhìn ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Hải Nhi Bối Lỵ cười cười, nhỏ giọng phân phó lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ vài câu, rất nhanh có vài tên võ sĩ nô lệ mang một cái rương to tới. Vừa mở ra, Dương Lăng định thần nhìn kỹ thì thấy tất cả đều là cung tiễn màu đen nhánh to lớn.
Được Hải Nhi Bối Lỵ giải thích, Dương Lăng nhanh chóng nắm giữ được cách sử dụng của cái nỏ, thử đi thử lại vài lần, phát hiện tầm bắn xa nhất khoảng chừng 100 bước chân. Ở ngoài 50 bước có thể xuyên thủng áo giáp bình thường, trong vòng 30 bước có thể xuyên thủng vài phân tinh thiết, để đối phó đám hắc giáp quân của Tư Thác Phu thì tuyệt đối có thừa.
-Tốt, thật sự quá tốt, Hải Nhi Bối Lỵ tiểu thư không biết ngươi có bao nhiêu cái nỏ như vậy? Dương Lăng gật đầu hài lòng, có cái nỏ này thì càng nắm chắc hơn nữa một kích đánh tan quân hắc giáp quân của Tư Thác Phu.
Khe khẽ nhấp một ngụm trà, Hải Nhi Bối Lỵ nói:
-Trước khi tới Duy Sâm Trấn ta đã nghe được tình thế không ổn, nên đã mang đến tầm 500 cái nỏ và 50000 mũi tên.
500 cái nỏ và 50000 mũi tên?
Sau phút kinh ngạc, Dương Lăng vô cùng nghi hoặc. Nếu Hải Nhi Bối Lỵ chỉ mang theo mười cái nỏ thì rất bình thường, nhưng mang đến 500 cái nỏ và 50000 mũi tên thì ý nghĩa không giống bình thường.
Chẳng lẽ, Hải Nhi Bối Lỵ là nhà tiên tri?
Dương Lăng lắc đầu, cho dù Hải Nhi Bối Lỵ biết mình muốn đối phó Tư Thác Phu sợ rằng trong thời gian ngắn cũng không kịp chuẩn bị nhiều cung tiễn đến như vậy. Dù sao đống cung nỏ này đều là vũ khí quân đội quản lý, giải thích duy nhất là Hải Nhi Bối Lỵ đã sớm có chuẩn bị, chuyến đi này còn có mục đích khác.
Thấy Dương Lăng nghi ngờ nhìn mình, Hải Nhi Bối Lỵ biết hắn hoài nghi mục đích chuyến đi này của mình, sau một lát trầm ngâm, quyết định nói ra yêu cầu của Lợi Văn Tát công quốc. Thậm chí, ngay cả hy vọng mình có thể khai thác tài nguyên Đặc Lạp Tư sâm lâm trên quy mô lớn cũng không giấu diếm.
-Dương Lăng, chỉ cần đánh bại hắc giáp quân của Tư Thác Phu, tốt nhất ngươi nên lập tức tuyên bố trở thành lĩnh chủ của Duy Sâm Trấn. Đến lúc đó Lợi Văn Tát công quốc chúng ta sẽ thừa nhận và ủng hộ ngươi, phỏng chứng La Tư đế quốc cũng sẽ có tuyên bố như vậy. Cứ như vậy, cho dù Ban Đồ đế quốc có tức giận cũng không dám mạnh mẽ tiến công Duy Sâm Trấn. Nếu có thể tranh thủ được sự ủng hộ và sắc phong của giáo đình vậy càng thêm an toàn
Vì cả công lẫn tư, Hải Nhi Bối Lỵ không hy vọng Duy Sâm Trấn rơi vào tay Ban Đồ đế quốc, nhưng Lợi Văn Tát công quốc lại không thể trực tiếp chiếm giữ Duy Sâm Trấn, để tránh phá hỏng tình thế cân bằng giữa mấy nước lớn.
Lúc này, hỗ trợ một thế lực ở Duy Sâm Trấn là một lựa chọn tốt nhất. Giúp đỡ Dương Lăng trở thành lĩnh chủ của Duy Sâm Trấn, vừa có thể phá hỏng âm mưu của Ban Đồ đế quốc, vừa có thể thu được tài nguyên phong phú của Đặc Lạp Tư sâm lâm. Một công đôi việc.
Trước khi xuất phát, nàng đã cùng người liên lạc của Lợi Văn Tát công quốc thảo luận rất nhiều chi tiết tỉ mỉ vì vậy mới có thể lấy được nhiều cung tiễn loại tốt như vậy từ trong quân đội. Chỉ cần nhiệm vụ hoàn thành thuận lợi, địa vị của Bố Lạp Đức thương hội trong Lợi Văn Tát công quốc sẽ càng thêm củng cố, nếu có thể đàm phán với Dương Lăng, lũng đoạn việc mua bán tài nguyên của Đặc Lạp Tư sâm lâm, vậy càng tuyệt vời hơn.
Mở tấm bản đồ quân sự ra, Hải Nhi Bối Lỵ phân tích lại cho Dương Lăng tình hình của Duy Sâm Trấn. Nhằm vào các phản ứng của Ban Đồ đế quốc để mà đưa ra các phương pháp thích hợp, mọi người nghe được đều gật đầu tán thưởng.
-Dương Lăng ngươi xem, đây là quan khẩu A Lạp Sơn, đường xá gập ghềnh, dễ thủ khó công. Sau khi đánh bại hắc giáp quân của Tư Thác Phu, chỉ cần ở chỗ này lưu một đội quân và xây dựng công sự phòng ngự, thì có thể đem đám viện quân của Tư Thác Phu ngăn lại ở ngoài Duy Sâm Trấn ngàn dặm. Đây là cảng Lợi Phổ, đi trên biển một đường về phía Tây, đi qua Hảo vọng giác chính là bình nguyên Ba Phạt Lợi Á phì nhiêu. Chỉ cần thành lập đội thuyền là có thể đem các loại tài nguyên tới Ba Phạt Lợi Á tiêu thụ, Duy Sâm Trấn cường thịnh giàu có chỉ là sớm muộn mà thôi
Nhìn đám mũi tên đánh dấu trên bản đồ quân sự, Dương Lăng hiểu rằng Hải Nhi Bối Lỵ đã bỏ ra vô số tâm huyết. Nhìn vẻ mặt chăm chú của nàng, cái cổ trắng nõn nhẵn nhịu, ngừi được mùi thơm nhàn nhạt của nàng, lại không khỏi nhớ đến thủ trưởng xinh đẹp trước kia của mình.
Cũng sắc sảo, xinh đẹp mê người…..
Thuần hóa một nữ nô như vậy nên chăng ?
Vừa nhìn thấy dáng vẻ mê người của Hải Nhi Bối Lỵ, Dương Lăng trong lòng không khỏi cảm thấy rung động, vô ý thức nổi lên một ý niệm tà ác trong đầu, hạ thân cương cứng lên. Rất vừa vặn chạm tới trên đùi mềm mại của Hải Nhi Bối Lỵ.
-Dương Lăng, ngươi nói làm như vậy có vấn đề gì hay không? Cảm giác được sự khác thường của hạ thân Dương Lăng, mặt Hải Nhi Bối Lỵ đỏ lên, cố giữ bình tĩnh tránh qua một bên.
Sau khi lấy lại tinh thần, thấy vẻ mặt đỏ bừng của Hải Nhi Bối Lỵ, Dương Lăng xẩu hổ không thôi. Cũng may đám Cổ Đức và Tạp Tây đang cẩn thận nhìn chằm chằm vào bản đồ, không có ai chú ý đến sự xấu hổ của hắn và Hải Nhi Bối Lỵ. Chỉ có tiểu nha đầu Ngả Lỵ Ti là nhìn thấy gì đó, khuôn mặt đỏ bừng, không dám nhìn hạ thân đang cương lên trong quần Dương Lăng.
Tiếp theo, sau khi lấy lại bình tĩnh Dương Lăng và Hải Nhi Bối Lỵ thương thảo hành động cụ thể. Chuẩn bị trước khi chính thức hành động để cho đám La Tư nhân phát động đánh lén trên quy mô lớn, tiêu hao thực lực và sĩ khí của Tư Thác Phu.
Mấy ngày nay, sau khi Tư Thác Phu tăng mạnh lực lượng đội tuần tra, La Tư nhân không có cơ hội để ra tay, gấp đến độ giống như con kiến chạy trên miệng bình nóng. Dương Lăng tin tưởng, cho bọn hắn 100 cái nỏ, không chỉ có thể kiếm được rất nhiều tiền, còn có thể mượn nhân mã của bọn họ tiêu hao thực lực của Tư Thác Phu thật lớn.
La Tư nhân mặc dù nhân số không bằng Tư Thác Phu nhưng tất cả đều là tinh anh trên chiến trường, đều là bọn họ như một lưỡi đao sắc bén chém giết đám người Ban đồ không thương tiếc. Nếu có những chiếc nỏ với lực sát thương kinh người này, tin tưởng bọn họ tuyệt đối sẽ điên cuồng tấn công, khiến cho đám hắc giáp quân của Tư Thác Phu không kịp ứng phó.
Ngoài ra, theo đề nghị của Hải Nhi Bối Lỵ, Dương Lăng chuẩn bị lấy danh nghĩa săn bắn chiêu mộ rất nhiều thợ thủ công, bí mật kiến tạo công sự phòng ngự ở quan khẩu A Lạp Sơn. Để sau khi đánh bại thế lực của Tư Thác Phu, sẽ nhanh chóng phái đại quân đến bảo vệ quan khẩu A Lạp Sơn, đem viện binh từ Ban Đồ đế quốc chạy tới ngăn ở bên ngoài Duy Sâm Trấn.
Tất cả mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ thiếu gió đông.
Sau khi thương lượng thỏa đáng, Dương Lăng thoải mái tựa ở trên cái ghế to. Có Hải Nhi Bối Lỵ sắc sảo, Cổ Đức giàu kinh nghiệm và cẩn thận, rất nhiều vấn đề khó rất nhanh được giải quyết, hắn cảm thấy dễ dàng hơn rất nhiều.
-Hải Nhi Bối Lỵ tiểu thư, ai có thể lấy được một đại mỹ nhân sắc sảo như ngươi, thì thật hạnh phúc Thấy Hải Nhi Bối Lỵ bận bịu đến sắc mặt tiều tụy, Dương Lăng vừa rót cho nàng một chén trà, trêu một câu.
Đại mỹ nhân sắc sảo?
Có lẽ chưa bao giờ có người đùa mình trước mặt như vậy, trong nháy mắt Hải Nhi Bối Lỵ đỏ bừng cả mặt, hít sâu một hơi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Tuy nhiên, vừa bình tĩnh trở lại, lại nhìn thấy nụ cười của Dương Lăng, nhớ tới sự khác thường của hắn lúc nãy, khuôn mặt lại đỏ ửng lên.
Người phụ nữ có năng lực, khí chất mê người trời sinh.
Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Hải Nhi Bối Lỵ, Dương Lăng không khỏi cảm thấy trong lòng rung động. Mỹ nữ như vậy, vừa lo được mọi việc, vừa lên giường được, tuyệt đối là người đàn bà mà mọi nam nhân mơ tưởng.
Nâng chén trà lên, hắn vừa định uống vài ngụm cho hạ hỏa, không ngờ đột nhiên nghe được một tiếng hít thở như có như không từ ngoài cửa sổ truyền đến.
Chẳng lẽ, là thích khách lẩn vào?
Kinh hãi, Dương Lăng bảo trì bình tĩnh, lặng lẽ lấy ra một tầm vu phù, giả bộ đi tới cửa sổ. Sau đó quát lên một tiếng, nhảy ra bên ngoài cửa sổ:
-Ai ? ra đây mau !
Đột biến, bóng đen trốn ở dưới mái hiên nhanh chóng rút lui, không khí xung quanh bóng đen rung động, xuất hiện sóng gợn quỷ dị. Chỗ rung động đi qua, tuyết động trên cành cây không gió tự động rơi xuống đất.
Dương Lăng gặp phải mũi nhọn, bị làn sóng gợn quỷ dị đánh trúng, ngực cảm thấy như bị đành cảm thấy khó chịu vô cùng. Mặc dù rất nhanh ném tấm vu phù -Chưởng tâm lôi ra và nhanh chóng gọi vài con Giác phong thú ra truy kích nhưng vẫn chậm một bước.
Theo tiếng niệm khẩu quyết, trong không khí lại trở lên rung động, trước khi châm độc chạm vào người, hắc y nhân đã quỷ dị biến mất.
Sau khi nhanh chóng chạy đến, nhìn người áo đen quỷ dị biến mất, Hải Nhi Bối Lỵ ngưng trọng nói:
-Dương Lăng, nếu ta không nhìn lầm, đây là một gã hăc ám ma pháp sư rất đáng sợ
Cơn sóng chết là ma pháp công kích tinh thần cấp cao của pháp sư hắc ám, tên này có thể nhanh chóng phát ra ma pháp đó, thực lực tuyệt đối rất cường đại.
Hải Nhi Bối Lỵ lo lắng vô cùng, nếu bên người Tư Thác Phu có cao thủ như vậy, vậy thì kế hoạch có lẽ phải điều chỉnh một chút.
Ma pháp sư hắc ám?
Vừa ngửi được mùi thơm nhàn nhạt trong không khí mà hắc y nhân lưu lại, Dương Lăng có một cảm giác quen thuộc. Nghĩ đến thân hình yểu điệu của hắc y nhân, thì đột nhiên nghĩ đến Mai Lệ Nhĩ Tư với lai lịch bất minh .