Sau một tiếng rít, hơn mười con Cự viên từng bước đi về phía mọi người. Hai mắt đỏ bừng khát máu, cơ thể rắn chắc, nắm tay to lớn…
Khát máu, cuồng bạo, dữ tợn.
“Tây Ngõa Cổ Viên, trời ạ tất cả đều là Cự viên trưởng thành”
“Làm thế nào bây giờ, đội trưởng?”
Nhìn đám Cự viên cao hơn năm mét, đằng đằng sát khí, đám Thợ săn của Liệp Ma tiểu đội mặt tái mét, hai chân run lên, thậm chí có tên thất thần. Truyền thuyết, Tây Ngõa Cổ Viên là một nhánh của Bỉ Mông thời viễn cổ, vô cùng mạnh mẽ, còn miễn dịch với hầu hết Ma thú trung cấp trở xuống. Sau khi trưởng thành, ít nhất có thực lực chín cấp đỉnh, trong bộ lạc có không ít Siêu giai Ma thú, lực chiến đấu không kém hơn Hoàng kim Bỉ Mông bao nhiêu. Mặc dù biết ở sâu trong Đặc Lạp Tư rừng rậm rất nguy hiểm, Ma thú cao cấp rất hay xuất hiện, nhưng không ai nghĩ rằng sẽ gặp phải đám Tây Ngõa Cổ Viên kinh khủng này. Ngay cả Kiếm thánh và Ma Đạo Sư cũng không phải đối thủ, người bình thường xông lên, đúng là muốn chết.
“An Đức Lý Tư, chúng ta còn có bao nhiêu bức Truyền tống quyển trục?” Nhìn đám Cự viên đang từng bước ép tới, Phất La Luân Ti khẩn trương nắm một bức Truyền tống quyển trục. Trước kia nghe mọi người nói Đặc Lạp Tư rừng rậm rất là kinh khủng, nàng không cho là đúng. Bây giờ nhìn thấy Võ sĩ An Đức Lý Tư bị con Lôi Điểu vương đánh bị thương, mọi người bị đám Cự viên đằng đằng sát khí vây quanh, nàng mới hiểu rằng mọi người đã không khoác lác:
“Không còn, Phất La Luân Ti tiểu thư, không còn một bức nào” Lau lau vết máu trên miệng, nhìn đám Cự viên ở xung quanh, Hắc y nhân tên là An Đức Lý Tư rất lo lắng.
Sau khi biết được Phất La Luân Ti tiểu thư trốn ra ngoài, hắn vội vàng đuổi theo, rất nhiều đồ không kịp mang theo. Trong Không gian giới chỉ vốn vẫn còn ba bức Truyền tống quyển trục dùng để cứu mạng, nhưng sớm bị Phất La Luân Ti ham chơi dùng hết rồi. Vốn muốn cho nàng chơi một lần trong rừng rậm rồi ép nàng về, không ngờ rằng lại gặp phải đám Cự viên kinh khủng này. Nếu điều tất cả Võ sĩ Gia tộc lại đây, có lẽ còn có thể đánh lui đám Cự viên khát máu này, nhưng Gia tộc ở cách đây hàng vạn dặm, Gia chủ cũng không có biện pháp tới đây trong nháy mắt, làm sao bây giờ?
Nếu không bị thương, mà lại chỉ có một mình, An Đức Lý Tư còn tự tin chạy thoát; nhưng mang theo cả Phất La Luân Ti, thì hy vọng chạy thoát rất là nhỏ nhoi. Càng không cần nói là mang theo những người khác.
Ngay khi An Đức Lý Tư khổ sở nghĩ cách, thì một tên đại hán râu rậm bắn ra một mũi tên sắc bén, hét lên: “Nếu không còn đường đi, các huynh đệ, liều mạng với bọn chúng”
“Giết, liều mạng với chúng”
“Bắn vào mắt nó, dùng bức tường lửa cản đường bọn nó lại, nhanh”
Dưới sự cầm đầu của tên râu rậm, mọi người điên cuồng bắn ra vài mũi tên sắc bén, vài tên Ma pháp sư thì cắn răng thi triển ra đòn công kích mạnh nhất, phát ra một đoàn Hỏa cầu hoặc Băng trùy. Đáng tiếc, không thể nào cản được bước tiến của đám Cự viên.
Đám Cự viên cho dù đứng yên, thì cung tên của mọi người cũng không thể nào đâm thủng được lớp da rắn hơn cả áo giáp, Băng trùy lạnh như băng không ảnh hưởng đến bọn nó; ngoại trừ một ít Hỏa cầu, thì không có gì có thể uy hiếp được Cự viên. Vài tên Thợ săn hoảng sợ cắn răng lao ra, muốn tránh xa đám Cự viên mà chạy trốn. Nhưng không có một ai chạy thoát, đều chết trong tay đám Cự viên. Có một Thợ săn bị Cự viên đánh mạnh một quyền nát bấy, có một tên bị Cự viên đánh vỡ đầu, máu và óc chảy ra ngoài; còn có tên thảm hơn, bị một con Cự viên nắm hai chân xé thành hai mảnh, phát lên tiếng kêu thảm thiết khiến người ta không rét mà run.
Máu tanh, tàn bạo.
Nhìn Cự viên đao thương không vào, nắm tay kinh khủng và tốc độ rất nhanh, mọi người trở nên tuyệt vọng, đánh không lại, chạy không thoát, biết làm thế nào giờ?
Hoảng sợ, không ai chú ý đến ở trong các bụi rậm gần đó có thêm các con Ma thú như Con nhện, Giác phong thú và Tà nhãn. Càng không có ai chú ý đến, trong không khí xuất hiện một tia rung động, một cỗ Năng lượng ba động mờ mịt.
Thấy lực chiến đấu kinh người của đám Cự viên, đám Thợ săn lạnh như băng, tuyệt vọng. Nhưng Dương Lăng không sợ mà mừng, triệu đám người Thi vu vương và Hắc Long vương ra, chỉ huy bọn nó mai phục trong đám bụi rậm xung quanh, sau đó bố trí ra Cấm chế.
Bây giờ, trong Ma thú đại quân đã có Ma pháp sư Hỏa hệ trời sinh là Liệt hỏa tinh linh, có Ma thú phi hành như Giác phong thú, Hấp huyết biên bức, Lôi Điểu, Phi long, chỉ thiếu Ma thú chuyên môn tấn công trên mặt đất. Xạ tuyến của Tà nhãn và Địa thứ của con nhện lông đỏ khiến kẻ khác khó có thể đề phòng, nhưng tốc độ quá chậm, mà lực chiến đấu cũng thấp, không thể nào tạo thành uy hiếp chết người với kẻ thù cường đại.
So sánh với Ma thú cấp thấp như Tà nhãn và Con nhện, thì đàn Cự viên trước mặt không thể nghi ngờ cực kỳ cường đại, vô cùng mạnh mẽ, nhanh như tia chớp. Nếu mặc thêm một bộ trọng giáp nữa thì chính là một đám trọng binh trên chiến trường. thuần hóa hơn mười con Ma thú mạnh mẽ như vậy, thì lực chiến đấu còn mạnh hơn mấy ngàn người, thậm chí mấy vạn binh lính, có thể giải quyết khuyết điểm của Ma thú đại quân ở phương diện tiến công mặt đất.
Đông, đông…
Công kích của đám Thợ săn không tạo ra uy hiếp gì với đám Cự viên, ngược lại làm cho bọn nó phát hung tính. Sau một tiếng rít, hơn 50 con Cự viên lao đến như cơn gió, vừa chạy vừa dùng sức đánh mạnh vào ngực mình, phát ra tiếng động trầm thấp. Càng đánh càng điên cuồng, càng chạy nhanh hơn, hàm răng sắc bén, mạch máu to lớn, có thể thấy rõ được.
“Hừ, tới tốt” Ngay khi mọi người hồn phi phách tán, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt khởi động Cấm chế. Lập tức, hầu hết Cự viên đều chấn động cả người, tốc độ giảm mạnh, như bước vào ao đầm đáng sợ. Càng đáng sợ hơn là, từ trong các bụi cỏ, ngọn cây và đám Loạn thạch xung quanh đột nhiên xuất hiện một đám Ma thú. Giác phong thú và Con nhện còn đỡ, nhưng công kích của đám Ma thú cao cấp như Phi long, Cỗ Nhĩ Bang Đức, Hắc Long vương khiến đám Cự viên âm thầm kêu khổ.
Ra lệnh cho Thi vu vương chỉ huy Ma thú đại quân cuốn lấy đám Cự viên lâm vào Cấm chế, Dương Lăng lao thẳng đến vài con Cự viên phản ứng nhanh nhẹn, chạy ra ngoài trước khi Cấm chế kịp khởi động. Ma thú mạnh mẽ như thế này, mất một đầu đều là tổn thất rất lớn.
Ngao..
Vừa bị Dương Lăng đá bay ra ngoài, vài con Cự viên dữ tợn vừa rít lên, vừa điên cuồng lao tới. Mặc dù không rõ Cấm chế trước mặt là chuyện gì, nhưng chúng cảm giác được một mối nguy hiểm mãnh liệt, hiểu rằng đồng bọn không cẩn thận bước vào cạm bẫy của Dương Lăng. Phẫn nộ, điên cuồng triểu khai tấn công, muốn đem Dương Lăng xé tan thành trăm ngàn mảnh.
“Hừ, xem nắm tay ai cứng hơn, xem ai mạnh hơn” Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, không hề tránh nắm tay to lớn của Cự viên, không hề thua kém đấm mạnh một cái về trước.
Tu luyện Luyện thể vu quyết, thân thể được cường hóa, cho dù không mặc vào Băng phong Vương tọa và khởi động Đại địa thủ hộ, thân thể của hắn cũng đạt đến trình độ kinh người. Ngay cả Hắc Long vương và Siêu giai Ma thú cũng không tạo ra uy hiếp trí mạng đối với hắn, thì đám Cự viên mới là cửu cấp đỉnh phong càng không cần phải nói. Ngược lại, có thể lấy chúng nó để luyện thân thể, xem thân thể của mình mạnh đến mức nào.
Đông…
Chịu một quyền của Cự viên, thân thể Dương Lăng rung lên, nhưng đối phương lại bị một quyền của hắn đánh bay ra ngoài. Nhưng ngạc nhiên là, Cự viên đứng lên rồi vừa rít vừa lao tới. So sánh với Hắc Long vương thì thực lực mặc dù kém một bậc, nhưng năng lực đả kích còn mạnh hơn, như là người máy vậy, hoặc là một tên đánh không chết. Cùng lúc đó, vài con Cự viên cũng vây lại.
Dựa vào thân thể mạnh mẽ và tốc độ nhanh, Dương Lăng không mặc Băng phong khôi giáp, không dùng Thổ độn pháp thuật, cùng đám Cự viên tiến hành cận chiến. Càng đánh càng hăng, khiến đám Cự viên kêu lên thảm thiết, tốc độ nhanh như tia chớp lưu lại một vệt dài trên không trung. Quyền đánh, cước đá… không chỗ nào không vào, phát huy hết ưu thế của Vũ Vu, đánh cho mấy con Cự viên da thịt dày thâm tím mặt mày, máu chảy đầm đìa.
Bị Cấm chế hạn chế, hơn bốn mươi con Cự viên còn lại, bất kể là lực lượng hay là tốc độ đều bị suy giảm, bị đám người Thi vu vương và Hắc Long vương dẫn Ma thú đại quân vây khốn. Thiên diện huyễn điêu lấy Hắc Long vương và Phi Long vương làm bản thể hóa ra rất nhiều huyễn thể, thậm chí biến ra hơn mười con nhìn giống hệt như Cự viên, chỉ huy bọn nó vây quanh đám Cự viên lâm vào trong Cấm chế; Tử thử băng băng càng âm hiểm hơn, dựa vào tốc độ siêu nhanh lẻn trong Ma thú đại quân bay lên hạ xuống, nhằm chuẩn cơ hội liền phun ra một ngụm Hàn khí lạnh như băng, đem đám Cự viên không kịp ứng phó đóng thành Băng côn.
Sau khi lâm vào Cấm chế và mai phục của Ma thú đại quân, đối mặt với vô số Ma thú, đối mặt với công kích điên cuồng của chúng, đám Cự viên đã mất quyền kiểm soát. Vốn còn định xông ra bắt hai mấy tên Thợ săn tiến vào trong rừng rậm bắt về làm thức ăn, thì không ngờ lại thành con mồi của Dương Lăng.
Đây là một Thương nhân nho nhỏ?
Nhìn Ma thú đại quân ở khắp nơi, nhìn từng con Cự viên ngã xuống, lại nhìn Dương Lăng đang thể hiện uy phong ở bên ngoài Cấm chế, đám Thợ săn chấn động, cả nửa ngày cũng không bình tĩnh lại. Nhất là Mỹ nữ Phất La Luân Ti, không thể nào nghĩ được rằng, đầu bếp mà mình cố sức lôi kéo, lại là một cao thủ mạnh đến thế.
Ngao…
Ngay khi đám Cự viên sắp ngã xuống hết, khi mọi người vừa thở dài. Thì đột nhiên, ở xa xa truyền đến tiếng rít trầm thấp. Theo sát, một con Cự viên cao gần mười mét từ rừng rậm lao tới nhanh như tia chớp. Xa xa ném ra một tảng đá lớn, oanh một tiếng, thiếu chút nữa đập cho hơn 20 tên Thợ săn thành nát bấy.
Siêu giai Ma thú Cự Viên vương?
Nhìn Cự viên cao gần 10 mét, và một đám Cự viên theo sát phía sau, cảm giác Năng lượng ba động mênh mông trong cơ thể nó, Dương Lăng chấn động. Hiểu trằng Siêu giai Ma thú Cự viên trong trí nhớ của Lôi Điểu vương rốt cuộc đã chạy tới.