Mục lục
[Dịch] Ma Thú Lãnh Chúa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Được Ngả Luân đại sư giải thích, Dương Lăng cẩn thận quan sát Lê hoa nỗ vũ khí trong truyền thuyết.

Lê hoa nỗ có hình tròn dài bằng nửa cánh tay, đường kính không quá lớn, nhưng trên mặt có rất nhiều lỗ hổng như tổ ong, có thể nhìn thấy các mũi tên sắc bén ở bên trong. Khát máu, dữ tợn, đến gần nhìn một cái khiến cho người ta một cảm giác da đầu tê dại.

Vốn với sức nặng của Lê hoa nỗ và một trăm mũi tên làm từ tre, người bình thường tuyệt đối không thể cầm được lâu. Nhưng được Ngả Luân đại sư trợ giúp nên Địa tinh thành công vẽ một cái Ma pháp trận phong hệ lên trên Lê hoa nỗ. Đừng nói là đám Võ sĩ cường hãn như Ngưu đầu nhân và Dã man nhân, ngay cả tinh linh không giỏi cận chiến đều có thể dễ dàng đưa lên.

Lê hoa nỗ do gỗ đàn hương loại tốt chế tạo mà thành, mặt ngoài sử dụng gỗ sơn bảo vệ, có lẽ vì vẽ Ma pháp trận thoạt nhìn dường như có một tia sáng mờ lưu động.

Dưới cái nhìn chằm chằm của Dương Lăng, Trưởng lão địa tinh tự mình trình diễn làm sao có thể nhanh chóng thay thế mũi tên. TRước tiên đặt một trăm mũi tên lên tấm thẻ, sau đó đưa toàn bộ vào, sau khi bắn ran gay lập tức thay một cái thẻ đầy cung tên. Tốc độ rất nhanh, Dương Lăng thấy thế liền gật gật đầu.

Một lần bắn ra một trăm mũi tên, hơn nữa tốc độ thay thế tên rất nhanh, tức là chỉ cần một đội Cung tiến thủ luôn lưu xạ kích, là có thể hình thành mưa tên dày đặc.

Ồ, cổ quái, sao Năng lượng ba động lại không ổn định?

Chẳng lẽ, Ma pháp trận Địa tinh có khuyết điểm, hay đây là một thứ phẩm?

Bởi vì Ma pháp trận Địa tinh, nên Lê hoa nỗ từ từ hấp thu Ma pháp nguyên tố hệ phong trong không khí, tản mát ra một trận Năng lượng ba động như có như không. Người bình thường có thể không chú ý được, nhưng cơ bản không thể dấu được cảm giác cường đại của Dương Lăng. Kỳ lạ là ba động lúc mạnh lúc yếu, rất không ổn định. Dường như khn có khuyết điểm, hoặc là bị cái gì đó quấy nhiễu.

Thấy Dương Lăng cẩn thận quan sát Ma pháp trận phong hệ trên mặt Lê hoa nỗ. Trưởng lão địa tinh cười đắc ý: “Đại nhân, chúng ta tổng cộng miêu tả hai toàn Ma pháp trận trên Lê hoa nỗ. Bên ngoài sử dụng Ma pháp trận để giảm sức nặng của Lê hoa nỗ, bên trong là Ma pháp trận gia tốc dùng để nhanh chóng phóng tên ra ngoài”

Hai Ma pháp trận phong hệ?

Nghe Trưởng lão địa tinh nói như vậy, Dương Lăng chợt hiểu ra, rốt cuộc hiểu được nguyên nhân có Năng lượng ba động lúc mạnh lúc yếu. Ngoại ý muốn qua đi, phân phó Áo Lan Đa dẫn một con chiến mã lại, quyết định tự mình thử uy lực của Lê hoa nỗ.

Hí.

Nhìn vẻ mặt lạnh như băng của Dương Lăng, lại nhìn Lê hoa nỗ đen nhánh trong tay hắn, bản năng của Chiến mã cảm giác được nguy hiểm, kêu lên một tiếng rồi đột nhiên tránh thoát được Áo Lan Đa, “Hô” lên một tiếng lao ra ngoài. Ngay khi nó sắp chạy được vào rừng cây nhỏ trong thành, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng chói tai.

Ô.

Sau khi Dương Lăng bắn nỗ, làn mưa tên dày đặc bắn ra nhằm phía con Chiến mã đang hoảng sợ chạy trồn. Tiếng “Phốc Phốc” làm người ta kinh hãi trôi qua, tất cả mũi tên đều đâm vào cơ thể Chiến mã. Cả mũi tên dài nửa cánh tay chỉ còn lộ một đoạn ngắn ở bên ngoài. Con Chiến mã đáng thương không rên lên được một tiếng, co quắp một lát rồi năm không nhúc nhích trên mặt đất.

Một giây không đến.

Đây là bệ phóng tên lửa ở Dị giới?

Nhìn con Chiến mã ngã té trên mặt đất, mọi người trợn mắt há mồm, đều hít vào một hơi Lãnh khí. Dương Lăng cũng không ngoại lệ.

Vừa nãy thấy Ngả Luân đại sư và Trưởng lão địa tinh hưng phấn không thôi, giới thiệu Lê Hoa Nỗ cuối cùng, hắn hiểu được Lê Hoa Nỗ trên tay tuyệt đối không phải trò đùa. Nhưng mặc dù sớm đã chuẩn bị, hắn cũng không nghĩ được rằng nó lại có tốc độ và uy lực kinh khủng đến vậy.

Bước tới trước nhìn thì thấy các mũi tên đều đâm sâu vào trong cơ thể Chiến mã chỉ còn sót lại một đoạn rất nhỏ bên ngoài. Dương Lăng gật đầu hài lòng.

Có trọng giáp phòng ngự kinh người, có Ma pháp trọng phủ lực sát thương rất lớn, Có Mạch đao sắc bén, độc dược đáng sợ của Ngả Lỵ Ti và Lê Hoa Nỗ như bệ phóng tên lửa, hắn tự tin với hành động lần này hơn nữa.

Chuẩn bị ổn thỏa, Dương Lăng dẫn theo 200 tên tinh anh xuất phát, đi đến Ngõa Luân Á sơn cốc. Theo tin tức Anh vũ truyền về, bên trong Hỏa Sơn cốc rất hỗn loạn, các thế lực đang đánh nhau với Giáo Đình ý đồ phong tỏa Sơn cốc một mình chiếm lĩnh Di tích cự long.

“Đại nhân, chúng ta có nên tăng nhanh tốc độ lên không” trưởng lão hồ tộc vừa nói vừa giục ngựa chạy đến bên cạnh Dương Lăng.

Đi được một đoạn, thấy Dương Lăng cưỡi Thú một sừng một chút cũng không nóng nảy, vừa đi vừa cùng đám người Vưu Na nói chuyện, hắn thật sự nhịn không nổi. Các thế lực khác đã sớm xuất phát, thật vất vả đợi được Dương Lăng động thân, không nghĩ được rằng hắn trên đường lại chậm chạp như vậy, nói không chừng chạy được đến Hỏa Sơn cốc thì Di tích cự long đã sớm không còn.

Nhìn trưởng lão hồ tộc đang lo lắng, Dương Lăng cười cười, nói: “Trưởng lão không cần lo lắng, nhiệm vụ của chúng ta lần này là đi săn, mà không phải đi cướp Thần Khí”

Dương Lăng không vội chút nào.

Căn cứ do tình báo của do thám, các thế lực đang đánh nhau đến máu chảy thành xông với Giáo Đình đang phong tỏa Sơn cốc. Vì Thần Khí trong truyền thuyết, các thế lực đều muốn nhanh chân vào được Sơn cốc. Nhưng mục tiêu của hắn không phải là Thần Khí hư vô, mà là Ma thú bên trong Sơn cốc, tự nhiên không cần lo lắng.

Người tiến đến Ngõa Luân Á sơn cốc rất nhiều, trong đó có cả đám Dong binh coi tài như mệnh. Gặp phải Ma thú bị thương hoặc tử vong bọn họ sẽ không dễ dàng buông tha, nhưng Dương Lăng không hề lo lắng bọn họ cướp sinh ý của mình.

Theo trí nhớ của đám Tượng đá quỷ đã thuần hóa, sơn động thần bí giống như một tòa Mê cung khổng lồ. Địa hình phức tạp, càng đi vào trong thì càng có nhiều ngõ ngách, như mạng nhện trải dài bốn phương tám hướng.

Không ai rõ sơn động rộng lớn bao nhiêu, cũng không ai rõ bên trong sơn động có bao nhiêu Ma thú. Cho dù mỗi tên Dong binh cuố được vài viên Ma thú tinh hạch, thì cũng không đáng gì so với số lượng Ma thú khổng lồ trong Sơn động.

Hấp dẫn càng lớn, nguy hiểm càng cao, bên trong Di tích cự long cũng không ngoại lệ.

Cho dù đám Dong binh vào trogn Sơn động thật nhiều, may mắn thu được không ít Tinh hạch, nhưng có thể còn sống trở ra hay không thì ngay cả Ông Trời cũng không thể cam đoan. Sau khi chẳng may bị chết trong Sơn động thì Tinh hạch trên người bọn họ cũng Không cánh mà bay, chỉ cần phái người cẩn thận tìm tòi, tin tưởng hầu hết Ma thú tinh hạch cuối cùng vẫn sẽ rơi vào tay mình.

Ngoài ra, cho dù đám Dong binh may mắn tránh được tập kích của Ma thú, lấy được rất nhiều Ma thú tinh hạch, hắn cũng có biện pháp đối phó.

Trước khi xuất phát, đám Anh vũ trà trộn theo mọi người không phải ăn chay, thời khắc mấu chốt chỉ cần nghĩ biện pháp châm lửa hoặc là tìm cách ly gián, thì đám Dong binh ô hợp tự nhiên khó có thể Đồng tâm hiệp lực, thậm chí giết hại lẫn nhau. Chờ đến lúc bọn hắn Lưỡng bại câu thương, mình sẽ lén lút ra tay, tin tưởng thu hoạch tuyệt đối hơn việc dẫn đại quân lao đến chém chém giết giết.

Lần này chỉ là đi săn thú?

Nhìn Dương Lăng nói một câu rồi quay người nói chuyện với Vưu Na, trưởng lão hồ tộc buồn bực đến mức không còn gì để nói.

Là một Lĩnh chủ, thực lực của Dương Lăng càng mạnh, thì tùy tùng và người phụ thuộc vào Ma thú lĩnh càng có tiền đồ. Hắn sau thấy được Ma pháp Vũ khí của Lãnh địa thì vô cùng chờ mong vào hành động lần này. Hy vọng Dương Lăng có khả năng nhanh chóng dẫn đại quân chạy đến Di tích cự long, nhân cơ hội cướp lấy vài món Thần Khí.

Người khác vì Thần Khí chém giết nhau đến máu chảy thành sông, nhưng Dương Lăng lại không hề có hứng thú, chỉ đến để săn thú.

Lắc lắc đầu, trưởng lão hồ tộc giục ngựa trở lại Đại trận. Dương Lăng nhanh chóng triệu tập nhiều tinh anh đồng thời hành động như vậy, hiển nhiên không phải đơn giản là đi săn thú, nhưng ngay lập tức hắn không nghĩ ra được rốt cuộc Dương Lăng có mục đích gì.

Dọc theo đường đi, không biết có phải vì hôm nay đột nhiên có quá nhiều người tiến vào mà dọc theo đường đi mọi người không bị Ma thú uy hiếp. Để cho Dương Lăng vốn muốn nhân cơ hội thử xem uy lực của Ma pháp Vũ khí, thuận tiện giết vài con Ma thú nướng ăn có chút ngoài ý muốn, sau hơn một ngày mới dẫn mọi người chạy đến Ngõa Luân Á sơn cốc.

Căn cứ Ma pháp truyền tin của Anh vũ đã xuất phát trước, hắn biết được rằng Giáo Đình đối mặt với sự liên thủ của các kế hoạch đành phải thay đổi kế hoạch, phát một đám Kỵ sĩ kéo dài thời gian rồi dẫn người vào Sơn động. Mặc dù sớm có chuẩn bị, nhưng chạy đến Hỏa Sơn cốc, hắn còn bị tình cảnh trước mặt khiến cho khiếp sợ.

Từ cửa vào Sơn cốc đến vùng Tiểu bình nguyên, khắp nơi đều là chân tay bị chặt đứt, máu chảy thành sông. Có người cụt tay mất chân nằm co quắp trong vũng máu; có người bị Trường thương đâm dính trên cây, hai mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt; có người thậm chí bị đạp nát, con ngươi, tóc rối bời.

Bởi vì tiền mà chết, chim vì thức ăn mà vong.

Nhìn Hỏa Sơn cốc như địa ngục, Dương Lăng lắc đầu, phái ra đông đảo do thám và Giác phong thú dò đường, để tránh gặp phải chuyện ngoài ý muốn. Không biết vì sao, nhìn thi thể và máu tươi trên mặt đất, hắn luôn có một cảm giác bất an, cảm giác được một mối nguy hiểm không biết.

Không biết bắt đầu từ bao giờ, bầu trời Sơn cốc đầy mây đen, xung quanh vô cùng yên tĩnh, đầy tử khí. Thi thoảng truyền đến từng trận Năng lượng ba động mịt mờ, như từ chân trời truyền đến, hoặc là được truyền từ trong Sơn động ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK