Bại như núi đổ.
Sau khi thủ lĩnh Nạp Duy Á bị bắt sống, mấy tên Hải đạo còn sống không còn tâm lý chiến đấu nữa, không hề có đấu chí. Có người cướp đường bỏ chạy, có người trốn vào trong đống xác người giả chết, càng nhiều người lựa chọn đầu hàng. Không đến nửa canh giờ Nữ thủ lĩnh Mã Cách Lệ Đặc đã hoàn thành xong một trận đánh lén hoàn hảo, đạt được rất nhiều chiến lợi phẫm. Có đám rùa biển khổng lồ, tinh tệ chất cao như núi, thậm chí hơn 10 người đàn bà như hoa như ngọc.
Sau khi trở lại Ô Sa đảo, đám hải đạo tổ chức yến tiệc lớn mừng công, cả đám đều uống đến độ đỏ bừng mặt. Có người vừa uống vừa vỗ bàn, có người ôm đàn bà tìm địa điểm vắng vẻ trao đổi tình cảm; có người lên đài luận võ, xem ai khí lực tốt hơn, xem nắm tay ai cứng rắn hơn.Đám hải đạo vô cùng hưng phấn, rất là náo nhiệt, những tên bên cạnh Dương Lăng cũng hưng phấn không thôi.
Uống vài chén rượu, nói vài câu khách sáo với Nữ thủ lĩnh Mã Cách Lệ Đặc, Dương Lăng quay đầu lại nhìn thì không thấy bóng dáng của Thi vu vương đâu, cũng không biết đi uống rượu với đám Hải đạo, hay là quanh quẩn ở ngoài. Tuy nhiên, chỉ cần không có xâm hại con gái nhà lành, chỉ cần hắn không làm ra chuyện gì quá đáng, Dương Lăng cũng không đi quản lý cái lão háo sắc biến thái này.
Sau khi biến thành một đại hán cường tráng, Hắc Long vương đến luận võ cùng đám hải đạo, một quyền đánh cho bọn Hải đạo không chịu thua kêu loạn lên. Phi Long vương Sắc Lôi Tư thích trò đoán ngón tay, thua một lần uống một bát rượu, mặc dù thua nhiều thắng ít, nhưng vẫn vui mừng cười ha ha suốt ngày. Tử sắc thử Băng Băng và Thiên diện huyễn điêu hưng phấn chạy lung tung, có khi trộm vài cái đùi gà, có khi trộm vài bình Lang mỗ tửu; say rượu còn dứt râu mấy tên Hải đạo, huyên náo đến độ gà bay chó nhảy.
“Đại nhân, đây là Hi Lạp Lược Trưởng lão của Uông Đạt Nhĩ bộ lạc chúng ta” Sau một phen khách sáo, Nữ thủ lĩnh Mã Cách Lệ Đặc giới thiệu cho Dương Lăng một tên Trưởng lão râu tóc bạc phơ.
Nếu nói, Dương Lăng cứu sống vài tên chiến sĩ cường tráng và vài tên Tế tự ma lực thâm hậu, để cho nàng có thể tin cậy; thì làm sống lại Hi Lạp Lược Trưởng lão tri thức uyên bác kinh nghiệm phong phú, khiến cho nàng thấy được hy vọng phục hưng Bộ lạc. Đại thắng Nạp Duy Á, có được sự ủng hộ hết mình của Ma thú lĩnh, hơn nữa cứu sống rất nhiều tộc nhân, khiến nàng vô cùng hưng phấn, rất là cảm kích Dương Lăng. Sau khi uống vài ngụm rượu mặt đỏ ửng lên, mặt như hoa đào. Cùng với việc tay cầm song đao, dẫn Hải đạo tấn công kẻ địch thì có cảm giác khác hẳn.
Ô Sa Đảo vẫn như trước, nhưng vừa tỉnh lại thì thời gian đã trải qua mấy ngàn nẳm rồi” Nhìn đám Hải đạo ra vào liên tục, lại nhìn đám Hải đạo đang rất là hưng phấn, Trưởng lão Hi Lạp Lược thở dài một hơi: “Cũng may gặp được Lĩnh chủ đại nhân, nếu không, không biết chừng Uông Đạt Nhĩ bộ lạc chúng ta sẽ…”
“Trưởng lão không cần khách khí, chuyện nhỏ mà thôi” Sau khi nhấp một ngụm rượu Lang mỗ tửu, Dương Lăng trầm ngâm một lát, sau đó nghi hoặc nói: “Thời kỳ Hải Lục đại chiến, rốt cuộc trên đảo đã xảy ra chuyện gì?”
“Cái này….”
Nhìn vẻ nghi hoặc của Dương Lăng, lại nhìn thấy sự tò mò trong mắt của Mã Cách Lệ Đặc, hai mắt Trưởng lão Hi Lạp Lược đỏ bừng lên, thở dài một hơi rồi từ từ nói.
Thì ra, trước khi Hải Lục đại chiến diễn ra, Ô Sa Đảo là thánh địa của Uông Đạt Nhĩ bộ lạc, cả bộ lạc có hơn vạn chiến sĩ và mấy trăm Tế tự. Đại trưởng lão đã tu luyện đến Lĩnh vực đỉnh, chỉ còn cách Thần giai một bước mà thôi, Thực lực của Bộ lạc đứng hàng đầu so với xung quanh. Đừng nói là đám Hải đạo di chuyển khắp nơi, mà ngay cả đám Hải tộc ở vùng biển lân cận cũng không dám dễ dàng trêu chọc.
Khi Hải Lục đại chiến diễn ra, Đại trưởng lão chỉ huy mọi người thi triển Vòng bảo hộ Ma pháp, vốn muốn có thể đứng ngoài không tham dự trận hỗn chiến của đôi bên. Không ngờ rằng, tin tức trên đảo có rất nhiều Cực phẩm Ô Sa lại bị tiết lộ ra ngoài, vào một đêm tối trời, liền bị cả Giáo Đình và Hải tộc tấn công. Trận chiến ấy, tinh anh của Uông Đạt Nhĩ bộ lạc toàn quân chết sạch, tộc nhân bị giết hại. Sau khi giết chết hai tên Lĩnh vực cường giả của kẻ địch, Đại trưởng lão mở đường máu dẫn một bộ phận Tộc nhân rời khỏi quê hương. Trước khi chết, Đại trưởng lão chia Tộc nhân làm hai, một đường chui vào Quáng động dưới nước, chuẩn bị thông qua Ma pháp truyền tống trận chuyển đến một hòn đảo xa xôi; một đường thì hỏa tốc chạy đến Á Mã Tốn sâm lâm gần mũi Hảo Vọng, nơi đó chính là nơi tiềm tu của Nhị Trưởng lão.
Đại trưởng lão tu luyện đến Lĩnh vực đỉnh phong, nhưng Nhị Trưởng lão được gọi là thiên tài mới là trụ cột tinh thần của Bộ lạc, tương truyền thực lực còn mạnh hơn Đại trưởng lão vài lần, thậm chí đã bước vào Thần giai cảnh giới. Chỉ cần tìm được Nhị Trưởng lão thì Tộc nhân sẽ có hy vọng báo thù và đảm bảo được an toàn. Động tác của Tộc nhân rất nhanh, nhưng tiếc là kẻ địch vây công quá nhiều, đội dũng sĩ lưu lại cản đường trong nháy mắt ngã xuống, Tộc nhân chạy đến Nhị Trưởng lão cũng hầu như chết hết. Mấy trăm tộc nhân mặc dù lặn được vào Quáng động dưới nước, nhưng lại xuất hiện đột biến, Đại trưởng lão trước khi chết không kịp nói cho bọn họ cách khởi động Truyền tống trận.
Khởi động Ma pháp truyền tống trận.
Lo lắng, một tên Tế tự niệm sai chú ngữ, khiến cho Ma pháp trận không những tản mát ra rất nhiều Hàn khí và Thi độc, còn dẫn ra Băng phong ác ma, khiến đám tộc nhân không kịp đối phó đóng thành băng. Sau một trận kịch chiến, vài tên Cao giai võ sĩ và Tế tự bị thương nặng đã liên thủ phong ấn được Băng phong ác ma, nhưng cũng phải trả cái giá rất đắt, chỉ có Ngũ Trưởng lão Mạch Tạp Ân may mắn thoát được một mạng. Sau khi Giáo Đình và Hải tộc rút lui, hắn mới trở lại đảo cứu sống một ít Tộc nhân bị thương nặng, cố gắng duy trì đến bây giờ.
“Trưởng lão Mạch Tạp Ân trước lúc trước đã lưu lại di chúc, là hậu nhân của Uông Đạt Nhĩ bộ lạc, phải tìm biện pháp cứu sống lại tộc nhân ở Quáng động dưới nước, phục hưng bộ lạc, và đi đến Á Mã Tốn sâm lâm tìm Nhị Trưởng lão đang tĩnh tu báo thù cho chúng ta” Thấy Trưởng lão rơi lệ khi nhìn xem tộc phổ của tộc nhân, Mã Cách Lệ Đặc tuôn lệ: “Đáng tiếc, trăm ngàn năm qua, không có bất cứ ai tìm được tung tích của Nhị Trưởng lão, cũng không có thực lực cứu sống Tộc nhân bị đóng băng, nếu không gặp được Lĩnh chủ đại nhân, sợ rằng…”
“Không có Lĩnh chủ đại nhân, sẽ không có Uông Đạt Nhĩ bộ lạc chúng ta” Khép lại Tộc phổ khiến tâm can đau đớn, Hi Lạp Lược Trưởng lão dẫn Tộc nhân quỳ xuống trước mặt Dương Lăng: “Uông Đạt Nhĩ bộ lạc chúng ta, nguyện đi theo bước chân Đại nhân, nhìn thấy sự huy hoàng của Ma thú lĩnh”
Nếu nói, Nữ thủ lĩnh Mã Cách Lệ Đặc vô cùng thông minh, thì lão già Hi Lạp Lược Trưởng lão lại là một lão già tinh khôn, sau khi tỉnh táo lại, được Mã Cách Lệ Đặc giải thích, đọc được Tộc phổ, hắn nhanh chóng hiểu rõ tình thế trước mặt. Quáng mạch dưới nước còn có mấy trăm Tộc nhân bị đóng băng, chỉ có cầu xin Dương Lăng hỗ trợ, mới có thể cứu sống bọn họ; mấy ngàn năm qua, hải dương đã biến thành thiên hạ của Hải tộc, uy thế của đại lục của Giáo Đình không giảm chút nào, đừng nói tìm bọn họ báo thù, mà ngay cả bảo vệ Bộ lạc cũng khó khăn. Muốn sinh tồn phát triển, trong thời gian ngắn này Uông Đạt Nhĩ bộ lạc bắt buộc phải chọn một chỗ dựa vững chắc. Nhị Trưởng lão mấy ngàn năm nay bặt vô âm tín, không thể nào đặt hy vọng lên trên người hắn, như vậy thì Ma thú lĩnh binh cường mã tráng sẽ là sự lựa chọn tốt nhất. Ngay cả hơn 100 con Hoàng kim cự long đều thảm bại, thực lực của Ma thú lĩnh có thể tưởng tượng ra.
“Hi Lạp Lược Trưởng lão, đứng lên đi, việc nhỏ mà thôi, có cái gì cần giúp đỡ cứ nói ra” Dương Lăng nở nụ cười, vừa nói vừa nâng Hi Lạp Lược Trưởng lão đầu tóc bạc phơ dậy.
Quan sát vài ngày, hắn phát hiện Uông Đạt Nhĩ bộ lạc đúng là chủng tộc chủ chiến trời sinh, võ sĩ mạnh mẽ, Tế Tự đông đảo. Mặc dù tinh anh đã chết sạch mấy ngàn năm trước, nhưng số võ sĩ và tế tự còn lại vẫn có thực lực cường đại. Tu luyện rất là thần tốc, tuyệt đối là một lực lượng hiếm có.
Hi Lạp Lược Trưởng lão dưới sự giúp đỡ của Dương Lăng đứng lên, chần chờ một lát rồi nói: “Đại nhân, Ô Sa Đảo bây giờ tài nguyên rất thiếu thốn, hơn nữa lúc nào cũng có thể bị Hải đạo hoặc Hải tộc tập kích, Tộc nhân chúng ta còn chưa có đủ thực lực bảo vệ nhà mình, ngươi xem, có thể…”
“Không có vấn đề, Ma thú lĩnh lúc nào cũng chào mừng sự gia nhập của các ngươi, hiện tại Ma thú lĩnh có ba thành thị, tùy các ngươi chọn một nơi định cư. Muốn lương thực, quần áo và công cụ cứ mở miệng” Dương Lăng hiểu được ý của Hi Lạp Nược Trưởng lão, sảng khoái mời bọn họ đến Ma thú lĩnh định cư.
Dừng lại một chút, hắn nói tiếp: “Tuy nhiên, ta không thể nào hiểu được, Ô Sa quáng mặc dù rất quý trọng, nhưng sao có thể khiến cho Giáo Đình và Hải tộc liên thủ tấn công Ô Sa Đảo?”
Mặc dù cho thêm một ít Ô Sa quáng, Vũ khí luyện chế ra sẽ rất sắc bén. Nhưng không thể nào khiến cho Giáo Đình và Hải tộc có mối thù bất đội trời chúng cùng nhau tấn công Ô Sa Đảo. Suy nghĩ nửa ngày, Dương Lăng càng lúc càng thấy có điểm khả nghi.
“Đúng, Hi Lạp Lược Trưởng lão, rốt cuộc là sao, trăm ngàn năm qua, chúng ta vẫn không thể nào hiểu được chuyện này” Mã Cách Lệ Đặc cũng cảm thấy khó hiểu, nhìn chằm chằm Hi Lạp Nược Trưởng lão.
“Cái này, ngoại trừ thèm muốn Ô Sa quáng, ta cũng không hiểu Giáo Đình và Hải tộc còn có mục đích gì nữa” Nhìn Dương Lăng và Mã Cách Lệ Đặc đang nghi hoặc, cùng với Tộc nhân ở bên cạnh Hi Lạp Lược Trưởng lão lắc đầu, chần chờ một lát rồi nói: “Tuy nhiên, trước khi xảy ra sự việc vài ngày, Đại trưởng lão thông qua Ma pháp trận trở về từ Á Mã Tốn sâm lâm, ta nghe hắn nói lấy được một kiện Thần Khí từ tay Nhị Trưởng lão, có thể vì vậy hay không”
Thần Khí?
Vừa nghe Hi Lạp Lược Trưởng lão nói vậy, Dương Lăng dám chắc Giáo Đình và Hải tộc sỡ dĩ phái đại quân tấn công Ô Sa Đảo, tuyệt đối không phải bởi vì Ô Sa quáng, mà là vì kiện Thần Khí đó.
Bên trong Á Mã Tốn sâm lâm, rốt cuộc che dấu bí mật gì, tại sao Tộc nhân sắp diệt vong đến nơi mà Nhị Trưởng lão theo truyền thuyết đã trở thành Thần giai cường giả mấy ngàn năm nay lại không quay lại?
Mở bản đồ hàng hải của đám Hải đạo, nhìn Á Mã Tốn sâm lâm trải dài vạn dặm sau lưng Mũi Hảo Vọng, Dương Lăng vô cùng nghi hoặc.