Dưới ánh trăng sáng, một tên Hắc y nhân nhanh chóng di chuyển trong Đặc Lạp Tư rừng rậm, tạo thành từng dãy tàn ảnh.
Đám Ma thú cấp thấp đi săn đêm đừng nói là tấn công, mà ngay cả bóng dáng của bóng đen cũng nhìn không rõ, đều tưởng là bị ảo giác; còn một ít Ma thú trung cao cấp thì bản năng cảm giác được mối nguy hiểm, đều nằm ở trên cây không dám nhúc nhích, xác nhận Bóng đen đã đi thật xa mới cẩn thận hành động.
Trời rất nhiều tuyết, gió lạnh thấy xương, bóng đêm dày đặc hiếm có, đưa tay không thấy rõ năm ngón. Ngoại trừ một ít dã thú đói bụng, thì không có ai qua lại trong một đêm như thế ở sâu rừng rậm.
Đối với người khác mà nói, đêm tối làm cho người ta chỉ dám nhìn rồi dừng lại, nửa bước khó đi; nhưng đối với Dương Lăng thì bóng đêm dày đặc không phải là vấn đề, ngược lại là một loại bảo vệ.
Giơ thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén lên, hắn giống như U linh chạy rất nhanh trong rừng rậm, tốc độ rất nhanh không để lại dấu vết gì trên mặt tuyết. Cảm giác cường đại, dị năng Thụ nhãn, cho dù hắn nhắm lại hai mắt cũng rõ ràng từng động tĩnh nhỏ xung quanh. Mỗi bước đều tìm được điểm chạm chân, giống như cpn gió xẹt qua trên mặt tuyết.
Theo đường chim bay thì Ngõa Luân Á sơn cốc cách Duy Sâm tòa thành hơn một ngàn dặm, cây cối rậm rạp, Ma thú hoành hành, khắp nơi đều là cạm bẫy. Đối với người bình thường mà nói, có lẽ liên tục đi vài ngày cũng không đến được; nhưng Dương Lăng tiến giai đến Thần vu, tốc độ rất nhanh và sức chịu đựng hơn người thì chỉ mấy canh giờ đã chạy đến gần mục tiêu.
Sau khi tới Ngõa Luân Á sơn cốc, Dương Lăng không vội vàng lao vào, khoanh chân ngồi xuống trên một bụi cây rậm rạp. Triệu hơn mười con Giác phong thú ra, chỉ huy chúng nó bay ra ngoài, lặng lẽ tìm hiểu tình huống xung quanh.
Căn cứ đám Thợ săn phản ánh, bên trong Sơn cốc tập trung rất nhiều tinh anh Giáo Đình Đại quân, chuẩn bị phong tỏa cả Ngõa Luân Á sơn cốc. Tùy tiện lao vào, có lẽ trở thành tấm bia để bị công kích.
Thông qua Giác phong thú vô thanh vô tức bay trong bóng đêm, rất nhanh hắn phát hiện đội tuần tra và ám tiếu của Giáo Đình.
Bên ngoài Ngõa Luân Á sơn cốc, Giáo Đình bày rất nhiều Ma pháp dò xét bí ẩn. Có cái gắn trên cành cây khô, có cái bám lên một cây con, có cái để trên khối loạn thạch. Người không biết sự tình đến gần sẽ bị Ma pháp sư của Giáo Đình phát hiện, kẻ khác khó lòng phòng bị. Nếu không có Tinh thần lực kinh người, Dương Lăng cũng khó có thể phát hiện ra Ma pháp dò xét bí ẩn.
Bên ngoài Sơn cốc ngoại trừ rất nhiều Ma pháp dò xét, còn có rất nhiều ám tiếu nằm yên không nhúc nhích. Có một ít nằm dưới đống lá khô, có một ít ẩn trên cây, có ít ẩn trong đám bụi rậm. Có một vài nơi còn bày đặt cạm bẫy âm hiểm, người không biết mà đi đến, ngay lập tức sẽ bị công kích.
Bên ngoài Sơn cốc có rất nhiều Ma pháp dò xét. Cửa vào thì có rất nhiều ám tiếu, vào trong Sơn cốc càng vô cùng nguy hiểm. Thi thoảng có Kỵ sĩ mặc trọng giáp đi tuần tra, phòng thủ vô cùng nghiêm mật. Ở bình nguyên sâu trong Sơn cốc, có mấy trăm căn lều.
Sách sách, lợi hại, nhanh như vậy đã điều đến nhiều tinh anh đến thế.
Vì đề phòng bất trắc, Dương Lăng cũng không dám chỉ huy Giác phong thú đến quá gần lều của Giáo Đình Đại quân, tuy nhiên sơ bộ ước đoán thì đối phương ít nhất cũng có bảy tám trăm người. Hắn vốn còn có điểm kỳ quái đối phương sao có thể điều động nhiều tinh anh đến như vậy, nhưng đến khi phát hiện giữa đám lều có một tòa Ma pháp truyền tống trận khổng lồ, liền hiểu ra.
Hít vào một hơi thật sâu, hắn triệu ra một đội Giác phong thú hộ thể. Chỉ huy chúng nó cảnh giới xung quanh mình, để đánh xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Sau đó chỉ huy vài con Giác phong thú tiếp tục xâm nhập Ngõa Luân Á sơn cốc, hiểu rõ toàn bộ tình huống của Giáo Đình. Vô cùng cẩn thận không chế tốc độ và độ cao của bọn nó.
Theo trí nhớ của Khôi lỗi Khai Tắc Lợi, lần này Giáo Đình phái đến rất nhiều Ma pháp sư Tinh thần lực kinh người, nếu không cẩn thận bị bọn họ chú ý đến đám Giác phong thú thì có lẽ ngay lập tức sẽ bại lộ hành tung, mang đến phiền toái không cần thiết.
Mặc dù Tinh thần lực khổng lồ, nhưng Ngõa Luân Á sơn cốc thật sự quá rộng, tin tức Giác phong thú truyền lại càng lúc càng yếu, hình vẽ càng lúc càng mơ hộ. Thử vài lần cũng không thể tìm hiểu rõ ràng tình hình ở chỗ sâu nhất Sơn cốc, Dương Lăng không thể làm gì khác hơn là tự mình ra tay, né qua Ma pháp dò xét và ám tiếu của Giáo Đình, lướt qua rất nhiều cạm bẫy ở cửa vào Sơn cốc, lặng lẽ đến gần nơi sâu nhất của Sơn cốc.
Dựa vào trí nhớ lần trước, Dương Lăng thuận lợi lẻn vào gần sơn động thần bí. Nếu tòa thành dưới đất bị phong ấn là Di tích cự long, vậy sơn động kỳ quái này sẽ là cửa vào duy nhất.
Quả nhiên, bên ngoài sơn động tụ tập một đoàn Ma pháp sư và Kỵ sĩ Giáo Đình, vô cùng bận bịu. Có người tuần tra xung quanh, có người vô cùng cẩn thận sắp đặt một đống tinh thạch loại tốt, có người nắm Ma pháp trượng lẩm bẩm, nhìn bộ dạng của bọn hắn, dường như đang bố trí một tòa Ma pháp trận khổng lồ.
“Tháp Tây Đà đại sư, nhanh, ba ngày sau phải dựng xong năm toà Ma pháp trận thánh quang” Một tên Hồng y chủ giáo vung tay múa chân trước cửa sơn động, thúc giục mọi người làm nhanh hơn.
“Chủ giáo đại nhân, thời gian ba ngày thật sự không đủ, chúng ta phải đến cầu viện với Xu Ky chủ giáo đại nhân” Sửa chữa sai lầm của một gã Ma pháp sư, Ma pháp sư cao cấp tên là Tháp Tây Đà vừa nói vừa lắc đầu.
Dựng năm tòa Ma pháp trận?
Chẳng lẽ, Giáo Đình muốn sử dụng thánh quang bao phủ hoàn toàn Ngõa Luân Á sơn cốc?
Nghe lén hai người nói chuyện, Dương Lăng trong lòng vừa động. Theo như trí nhớ của Khai Tắc Lợi, Ma pháp trận thánh quang là Ma pháp trận khổng lồ dùng để bảo vệ Thánh thành và Thánh điện, nếu bị tấn công sẽ kình thành một vòng ánh sáng, ngăn trở được Ma pháp cao giai trở xuống tấn công; khi tấn công thì có khả năng phát ra vô số Quang đạn, số lượng địch nhân có nhiều đến đâu cũng khó có thể đến gần.
Ngoài ra, Thánh quang tạo thành thương tổn gấp bội với sinh vật hắc ám và vong linh, năm tòa Ma pháp trận thánh quang tập trung lại một chỗ, đủ để đối phó với một đại quân Vong linh. Xem ra, vì đạt được Thần Khí bên trong Di tích cự long, Giáo Đình đã chuẩn bị rất hoàn hảo.
Thời gian ba ngày không phải là nhiều, nhưng đủ để mình chuẩn bị sẵn sàng.
Hiểu được kế hoạch của Giáo Đình, Dương Lăng lén lút rút lui, chuẩn bị kịp thời đem tin tức tiết lộ cho Bầy sói dong binh đoàn và Hắc ám hiệp hội. Bầy sói dong binh đoàn thực lực hùng hậu, Hắc ám hiệp hội thế lực cường đại, tin tưởng lần này tuyệt đối có khả năng đoạt được rất nhiều thứ trong tay bọn họ. Dù như thế nào, cũng không thể để cho Giáo Đình một mình thăm dò Di tích cự long, và đạt được Thần Khí.
Khác với các thế lực bình thường, hắn không theo đuổi Thần Khí, ngược lại coi trọng Ma thú số lượng khổng lồ trong sơn động và tài nguyên phong phú của tòa thành dưới đất.
Theo trí nhớ của Tượng đá quỷ, bên trong sơn động không chỉ có các lọa sinh vật hạ đẳng như Tượng đá quỷ, mà còn có Ma thú cao cấp như Hạt sư và Hắc long. Mọi người thăm dò sơn động, sẽ không thể không xảy ra huyết chiến với đám Ma thú, chỉ cần đi theo phía sau mọi người, sẽ có cơ hội rất lớn thuần hóa Ma thú cao cấp mà không tốn công sức gì, hoặc là thu thập được rất nhiều thi thể Ma thú, thu được Ma thú máu huyết và Ma thú tinh hạch.
Nếu bị Giáo Đình phong tỏa Ngõa Luân Á sơn cốc, vậy mình hiển nhiên không có cơ hội nào; nếu nhanh chóng truyền tìn tức ra ngoài, các thế lực tuyệt đối sẽ lao hết đến, ý đồ muốn ăn một mình của Giáo Đình sẽ tan rã. Đến lúc đó, mình có thể Đục nước béo cò, đạt được lợi ích lớn nhất.
Đươgn nhiên, nếu các thế lực tấn công lẫn nhau, đều thương vong nặng nề thì càng thêm tuyệt vời. Dù sao, không có ai hy vọng trên Lãnh địa có rất nhiều thế lực cường đại không chịu sự khống chế của mình, Dương Lăng cũng không ngoại lệ.
Dương Lăng vừa nghĩa vừa lặng lẽ rút lui, song chính khi hắn chuẩn bị nhanh chóng rời khỏi, thì đột nhiên Ấn ký hình tháp ở giữa trán nóng lên, ở phía bên trái xuất hiện một trận rung động trong không khí. Theo sát là một gã Hắc y nhân tóc dài quỷ dị xuất hiện trước mặt, giống như một tên thần chết đến từ địa ngục.
Tóc dài đen nhánh, ánh mắt lạnh như băng, khuôn mặt nhợt nhạt.
Nhìn tên lợi dụng Không gian ma pháp đột nhiên xuất hiện, Dương Lăng trong lòng vừa động, cảm giác đã gặp hắn ở đâu, nhưng ngay lập tức không thể nào nghĩ ra.
Tên Hắc y nhân đứng thẳng không nhúc nhích một lát, xác nhận xung quanh không có điều gì nguy hiểm, hắn nhỏ giọng ngâm nga vài câu, sau đó tay phải vung lên làm xuất hiện một đoàn hắc khí, dung nhập vào bóng đêm dày đặc. Nếu không phải Dương Lăng có thị lực kinh người, hơn nữa vừa vặn gặp phải, sợ rằng cho dù đi nang qua cũng không thể phát hiện bên trong còn có một người sống.
Được bóng đêm hỗ trợ, Hắc y nhân tóc dài lấy một đống vật phẩm đen nhánh từ Không gian giới chỉ ra, sắp xếp thành một đồ án năm sao cổ quái, tản mát ra một trận Năng lượng ba động mịt mờ.
Ồ, chẳng lẽ, đây là một tòa Ma pháp truyền tống trận có thể nhanh chóng di động?
Cẩn thận cảm giác Năng lượng ba động mịt mờ, Dương Lăng trong lòng vừa động, nhớ đến Ma pháp truyền tống trận bên trong trụ sở tạm thời của Hắc ám hiệp hội. Qủa nhiên, Hắc y nhân tóc dài ngâm nga vài câu, đồ án năm sao léo lên, xuất hiện một đám Ma thú như Đại địa bạo hùng, phía sau còn có một đám cương thi cầm đại đao trong tay và xạ thủ khô lâu.
Ma thú, cương thi, khô lâu, Hắc y nhân tóc dài mặt lạnh như băng.
Nhìn đám Ma thú động tác cứng ngắc, nhìn Hắc y nhân tóc dài vẻ mặt lạnh như băng, Dương Lăng chấn động, nhớ đến hình vẽ ghi trong Ảo ảnh thủy tinh, nhớ đến Thao ma nhân như Vu sư vong linh trong bức họa.
Hắc hắc, tới thật đúng lúc.
Nhìn Hắc y nhân tóc dài dưới sự hộ vệ của đông đảo Ma thú, cương thi và Khô lâu cẩn thận di động, tìm hiểu tình huống bên trong sơn động, Dương Lăng cười lạnh, nhanh chóng nhớ đến một chủ ý Nhất tiễn xạ song điêu.
Cho dù còn cách một đoạn, hơn nữa bị một lớp hắc quang ngăn cản, nhưng hắn vẫn cảm giác được ma lực trong cơ thể Hắc y nhân. Hiển nhiên, đây là một tên có thực lực cường đại, bên người còn có một đoàn Ma thú, Cương thi và Khô lâu, thực lực dám chắc rất thâm hậu.
Để cho hắn và Giáo Đình đối đầu, vừa có thể hấp dẫn tinh lực của Giáo Đình, trì hoãn tốc độ phong tỏa Sơn cốc của bọn họ; có thể làm suy yếu thực lực của Hắc y nhân, tránh cho lúc Đục lước béo cò cướp đoạt thi thể Ma thú thì có thêm một đối thủ khó chịu, một công đôi việc.
Quyết định chủ ý, Dương Lăng lấy ra vài tấm “Oanh Thiên pháp, ném mạnh ra. “Oanh” một tiếng nổ vang lên, nổ tung đám cương thi và Khô lâu bên ngoài, nbhanh chóng đưa đến đông đảo Kỵ sĩ và Ma pháp sư Giáo Đình.