Bồi tiếp hai người Tác Phỉ Á và Ngả Lỵ Ti vài ngày, Dương Lăng trở lại Thiên Trụ Sơn trên Cự Long sơn mạch, chuẩn bị bắt đầu bế quan tu luyện. Trước khi rời khỏi Không gian Vu tháp, hắn ngắm nhìn Vưu Na vẫn nằm im không nhúc nhích trong Thủy tinh quan. Âm thầm thề, bất kể như thế nào cũng phải đi vào Vong linh vị diện triệu hồi Linh hồn của nàng, bất kể thế nào cũng phải giết chết tên Thành chủ Vân Trung Thành đáng ghê tởm.
Hô......
Dựa vào tốc độ cực nhanh, Dương Lăng nhanh chóng bay một vòng quanh Thiên Trụ Sơn, nhìn thấy đám người Kim bằng và Thi vu vương đang tu luyện, gật đầu khen ngợi. Sau khi thuần hóa Độc Long Vương, hơn nữa còn có Thi vu vương may mắn đột phá cảnh giới Chủ Thần, đạt được truyền thừa của Minh Vương, bên người đã có năm vị mãnh tướng có thực lực Vị Diện lưu lãng giả. Nói về một đấu một, mỗi người cũng có thể ngăn cản một mặt, sau khi kết thành Ma Thần chiến trận, thì lực chiến đầu càng mạnh hơn, không kém gì mấy so với Tổ Vu Hậu Thổ còn chưa hoàn toàn khôi phục là mấy.
Ngũ hổ thượng tướng!
Kim bằng tung cánh ngàn dặm, tốc độ kinh người, cận chiến rất mạnh mẽ. Mẫu Hoàng hành động không một tiếng động, thường thường dùng chiêu Hồi Mã thương, lấy lùi làm tiến, trong nháy mắt bộc phát công kích trí mạng. Độc Long Vương người đầy kịch độc, giỏi công giỏi thủ. Hắc Giáp Đại ác ma thần thông quảng đại,Vô Ảnh tiên xuất quỷ nhập thần. Còn Thi vu vương đạt được truyền thừa của Minh vương, càng khiến cho người ta nhìn bằng con mắt khác. Không chỉ có thực lực mạnh mẽ, mà tốc độ tu luyện còn hơn xa đám người Mẫu Hoàng và Kim bằng, tiến bộ cực nhanh, mơ hồ có dấu hiệu trở thành trung tâm của Ngũ hổ thượng tướng. Tử Vong hào giác đã mở phong ấn, lĩnh ngộ được lực lượng và Pháp tắc của Minh Vương, đồng thời có thể hấp thu rất nhiều Nguyện Lực của Vong linh và Tín ngưỡng Đại Vu, cùng với Linh hồn Vu thuật mà Dương Lăng truyền thừa… tất cả khiến cho La Đức Lý Cách Tư có tiềm lực kinh người. Khiến cho hắn là người có hy vọng nhất trong Ma thú đại quân có hi vọng tu luyện thành một cấp bậc như Tổ Vu Hậu Thổ.
Có lẽ do Hồn phách chưa khôi phục hoàn toàn, nên Tổ Vu Hậu Thổ rất ít nói, ngoại trừ lệnh của Dương Lăng thì không hề quan tâm đến mọi điều xung quanh. Cũng không biết là do thực lực còn chưa đủ, hay là do hồn phách chưa khôi phục hoàn toàn, nên Dương Lăng cũng không có cách nào hiểu rõ tất cả trí nhớ và kinh nghiệm của Tổ Vu Hậu Thổ. Tuy nhiên, hắn có thể khẳng định, mười hai Tổ Vu đều là Cường giả tuyệt đỉnh nghiêng trời lệnh đất. Nếu như có thể khôi phục hoàn toàn, thì tuyệt đối hơn xa đám Vị Diện lưu lãng giả và Tài phán Giả bình thường.
Nếu có một ngày, Thi vu vương tu luyện thành Cường giả như Tổ Vu Hậu Thổ, thì thực lực sẽ rất mạnh.
“Sắc Lôi Tư, bắt đầu từ hôm nay, trong phạm vi ngàn dặm quanh Thiên Trụ Sơn không cho bất cứ người ngoài nào tiến vào, trái lệnh giết”
Âm thanh trầm thấp trực tiếp xuất hiện trong đầu Sắc Lôi Tư đang chỉ huy Ma thú đại quân tuần sơn. Sau khi hạ lệnh, Dương Lăng Thuấn di đến Đại Vu Thai trên đỉnh núi, khoanh chân ngồi xuống. Bắt Vu Ấn, mặc niệm Nhiếp Hồn Vu quyết, đem Hồn phách không trọn vẹn của Thượng cổ Long hồn Đức Tư Mông Đức trong Nhiếp Hồn Cấm Chế của tầng sáu của Vu Tháp ra.
“Đại nhân tha mạng, Đại nhân tha mạng….”
Nhìn vẻ mặt lạnh như băng của Dương Lăng, Thượng cổ Long hồn Đức Tư Mông Đức thấy không ổn, lớn tiếng cầu xin tha thứ. Sau khi mất đi hơn nửa Linh hồn Năng lượng, bị Linh hồn Cấm chế trói buộc và phong ấn, nó trở thành con mồi để mặc cho Dương Lăng chém giết. Đừng nói là chạy trốn và phản đòn, mà ngay cả cử động ngón tay cũng khó khăn, để mặc cho Dương Lăng thao túng
“Bây giờ mới đầu hàng đã chậm. Lúc ở trong Độc Long Cốc, ngươi muốn Thôn phệ Linh hồn của La Đức Lý Cách Tư bên cạnh ta, thiếu chút nữa ngươi đã thành công. Lúc đó, sao không thấy ngươi tha cho hắn một mạng?” Vẻ mặt Dương Lăng lạnh như băng, lạnh lùng nói tiếp: “Bây giờ, để cho ngươi thưởng thức mùi vị bị Thôn phệ Linh hồn đi”
Dương Lăng vừa nói vừa biến ảo Vu Ấn thật nhanh, đánh ra từng đạo Vu quyết, thi triển Luyện Hồn Thuật cao cấp. Trong nháy mắt, trên người Thượng cổ Long hồn Đức Tư Mông Đức hiện lên từng đạo Phù văn huyền ảo, lóe lên rồi nhập vào trong cơ thể nó. Ngay sau đó, Linh hồn Năng lượng không trọn vẹn hóa thành từng đợt khói đen, thẩm thấu vào trong cơ thể Dương Lăng qua Mi tâm.
“A…. Linh hồn thôn phệ. Không. Đại nhân tha mạng”
Thượng cổ Long hồn Đức Tư Mông Đức biết rất nhiều pháp thuật, trăm ngàn vạn năm qua đã Thôn phệ Linh hồn Năng lượng của không biết bao nhiêu người, không ai rõ hơn hắn sự đáng sợ của Linh hồn thôn phệ. Hắn gào thét xin tha, liều chết dãy dụa. Đáng tiếc, bị Linh hồn Cấm chế trói buộc, tất cả phí công vô ích. Không lâu sau, Linh hồn Năng lượng mênh mông hóa thành từng đợt khói đen, bị Dương Lăng hấp thu toàn bộ.
“Chưởng thiên khống địa. Pháp lực thông thiên!”
Sau khi như đại hạn chờ mưa, luyện hóa xong Linh hồn Năng lượng của Thượng cổ Long hồn Đức Tư Mông Đức, Dương Lăng gia trì Đại Vu Ấn, mặc niệm Thông Thiên Vu quyết, dựa vào Đại Vu Thai tu luyện. Cảm ngộ lực lượng căn nguyên trong trời đất, Thông Thiên Vu quyết rất huyền ảo, mỗi lần từ đầu tới cuối mặc niệm từng chữ một, trong lòng lại cảm ngộ thêm một chút.
Xuy......
Từng đợt thiên địa linh khí từ trên trời giáng xuống, chui vào trong người Dương Lăng qua từng lỗ chân lông, lặng lẽ làm dịu từng tấc da thịt và gân mạch của hắn. Tín ngưỡng Đại Vu và Nguyện Lực mà sinh vật tử vong phát ra, cùng nhau thẩm thấu vào trong cơ thể hắn qua mi tâm, giống như những cơn thủy triều liên miên không dứt. Linh hồn Năng lượng của Dương Lăng vốn đã khổng lồ, cũng theo đó mà tăng lên.
Thể thể cường hóa, Linh hồn tăng lên….
Dương Lăng cảm ngộ thêm một chút, thân thể và Linh hồn lại xảy ra lột xác lần nữa. Linh hồn Năng lượng mênh mông của Thượng cổ Long hồn Đức Tư Mông Đức mang đến cho hắn rất nhiều chỗ tốt.
Hô......
Không biết trải qua bao lâu, bên người Dương Lăng ngưng tụ một đám sương mù Năng lượng, phạm vi bao phủ càng lúc càng lớn, từ từ bao phủ cả Thiên Trụ Sơn. Bản thân Dương Lăng đạt được không ít chỗ tốt, thì đám người Thi vu vương và Kim bằng đang tu luyện ở trên núi cũng có lợi không ít. Nếu có người nhìn đến, sẽ phát hiện, Dương Lăng lúc như bức tượng ngồi im không nhúc nhích, lúc thì thân hình càng lúc càng mờ nhật, thậm chí quỷ dị biến mất, như dung hợp làm một với trời đất.
“Như đi vào cõi Thần Tiên, nhìn xuống chúng sinh”
Trong mông lung, Dương Lăng lại tiến vào trạng thái thần bí khó hiểu đó, Hồn phách hóa thành hư vô tự do bay lượn trong trời đất. Xuyên qua một Không gian loạn lưu, lướt qua Li Tử phong bạo, nhìn thấy một đám Vị Diện tan biến và sống lại. Lần nữa nhìn thấy ở sâu trong hư không mênh mông, một hắc động khổng lồ kinh khủng. Tinh thần hoảng hốt, chút nữa ba hồn bảy phách cũng bị cuốn vào trong đó.
“Nhiếp Hồn Cấm Chế ở Vu Tháp tầng sáu phong ấn rất nhiều Tinh hồn của Hồng hoang Mãnh thú. Nếu như thuần hóa hết Linh hồn Năng lượng của bọn nó, chẳng phải có thể nhanh chóng tiến giai, tăng tốc độ tu luyện thành Thông Thiên Vu Tôn trong truyền thuyết đó sao? Nếu như truyền Luyện Hồn Thuật cho đám người Kim bằng và Hắc Long vương. Giúp bọn chúng luyện hóa Tinh Hồn của Hồng hoang Mãnh thú, chẳng phải là giúp bọn họ nhanh chóng tiến giai, thành lập một đám Thần Hệ lệ thuộc vào Ma Thần Thú Hệ sao?” Mơ hồ, Dương Lăng trong lòng vừa động, kích động nghĩ đến.
Thiên Trụ Sơn cao nhất của Cự Long sơn mạch, đàm người Dương Lăng đang tập trung tu luyện. Cùng lúc đó, ở trong một cung điện nguy nga cách đó hàng triệu vạn dặm, một gã cao cao tại thượng, khuôn mặt trắng bệch hơn cả Cương thi, như một tên huyết Cương thi điên cuồng xé đôi một Thị nữ yểu điệu thành hai mảnh.
“Đồ ngu, Tín ngưỡng lực đột nhiên biến mất hơn nửa. Đám phế vật các ngươi tìm nửa tháng trời cũng không tìm được nguyên nhân, tất cả đều là lũ phế vật vô dụng” Ánh mắt lão già lóe lên, con mắt phát ra một lũ u quang quỷ dị, phẫn nộ nhìn đám Tử vong Kỵ sĩ và Vong linh Sinh vật trong Đại điện: “Nói, hơn mười ngày trước, Thiên biến ở Độc Long Cốc là sao?”
Thi vu vương đạt được truyền thừa của Minh Vương, tiến giai đến Chủ Thần và hấp thu rất nhiều Tín ngưỡng lực, tạo ra một sự rung động trước đó chưa từng có. Người bình thường có lẽ không có cảm giác gì, nhưng Tử vong sinh vật trong Hỗn Loạn Vị diện trong nháy mắt cảm giác một cỗ uy áp khôn cùng, cảm giác đượng sự rung động từ sâu trong Linh hồn. Vu Yêu Vương ngủ say trăm ngàn năm qua, cũng ngay lập tức tỉnh lại, bản năng cảm giác một mối uy hiếp trước đó chưa từng có.
“Đại nhân, Độc Long Cốc đã hoàn toàn bị phá hủy. Tất cả Độc Long ở đó đều không thấy bóng dáng, ngay cả Thượng cổ Long hồn đáng sợ cũng biến mất” Thấy Vu Yêu Vương phẫn nộ nhìn mình, một gã Tử vong Kỵ sĩ hoảng sợ cả người run lên, nuốt nước miếng rồi nói tiếp: “Theo như điều tra của chúng ta, thì chuyện xảy ra chỉ có người của Ma Thú Thần Hệ là có mặt ở hiện trường. Tín ngưỡng lực biến mất, dường như cũng biến mất ở Cự Long sơn mạch.”
“Chính xác ra, Tín ngưỡng lực là biến mất ở trên Thiên Trụ Sơn cao nhất trong Cự Long sơn mạch. Đáng tiếc, tinh nhuệ của chúng ta vừa đến gần đã bị đám Ma thú cuồng bạo giết thành mảnh nhỏ. Cho dù Vu Yêu có thực lực Thượng vị thần đỉnh cũng không thể nào lẻn vào xem xét được” Một lão già Vu Yêu lo lắng nói ra thông tin tình báo ít ỏi mà mình có được. Không phải hắn kém cỏi, mà là do đám Ma thú ở gần Thiên Trụ Sơn thật sự quá nhiều, quá điên cuồng, căn bản không có cách đến gần.
”Ma Thú Thần Hệ, hừ, quả nhiên tất cả đều là do bọn chúng động tay chân ở sau lưng” Vu Yêu Vương hừ lạnh một tiếng, U quang quỷ dị trong mắt đột nhiên tăng vọt, “Xuy” một tiếng đốt tên thị nữ trần truồng đang quỳ mọp bên cạnh thành tro bụi, khiến đám Vong linh Sinh vật hoảng sợ cả người run lên, sợ mình xui xẻo gặp phải.
“Đại nhân, bên…. Bên ngoài có một lão già lông mi dài đến đầu gối tiến đến đây, nói… nói nhất định phải gặp người” Mọi người đang lo lắng đề phòng, cả người run lên, thì một gã Khô lâu như cơn gió lao vọt đến, sương xườn trong ngực cứng hơn cả Huyền thiết bị chặt đứt một nửa.
Lão già lông mi dài đến đầu gối.
Vu Yêu Vương hung ác nhướng mày, vừa định ra xem có chuyện gì xảy ra, thì một lão già lông mi dài đến đầu gối, trên lưng có một đôi cánh gần như trong suốt lao vào như tia chớp, phía sau có một đám Tử vong Kỵ sĩ và Vu Yêu đang rất khẩn trương.
“Hừ cái lão già bất tử này. Nhiều năm như vậy còn không có đến nơi quỷ quái này của ngươi. Không ngờ rằng, thị vệ của ngươi càng lúc càng kém đi. Hèn gì, ngay cả Tín ngưỡng lực của mình cũng không giữ được” Lão già mi dài cười cười, đôi cánh gần như trong suốt khẽ vỗ, cuốn đám Tử vong Kỵ sĩ và Vu Yêu có thực lực Thần chức cường giả đỉnh ra một bên.
Trường Mi Lão Tổ?
Nhìn lão già không mời mà đến, Vu Yêu Vương hung tàn chấn động cả người, như gặp kẻ thù. Ngay lập tức hắn không biết lão tổ tông của A Khuê Long Chủ thần – được xưng là lão quái vật sát thủ Vị Diện lưu lãng giả sao lại đột nhiên xuất hiện.