Mục lục
[Dịch] Ma Thú Lãnh Chúa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Linh hồn công kích trong phạm vi rộng lớn, lợi hại thật” Khẽ kêu một tiếng, Dương Lăng bắt Vu cấn, thần thức khổng lồ tản mát ra không một tiếng động, rất nhanh hắn phát hiện thấy một Nữ nhân xinh đẹp đang ở trong đám mây mù dày đặc.

Nữ nhân thần bí mặt một bộ quần áo màu trắng, ngồi trên người con Kinh Cực Điểu, trước mặt đặt một chiếc Cổ cầm cổ kính, ngón tay thon dài khẽ đưa lên, tiếng đàn huyền ảo được phát ra. Âm thanh không lớn, nhưng đánh thẳng vào tâm hồn người nghe. Tiết tấu của tiếng đàn càng lúc càng chậm, động tác của hai bên đang giao chiến cũng càng lúc càng chậm. Trong nháy mắt, cho dù là Thủ Hộ Chiến tướng và đám cường giả tuyệt thế như Lưu Lãng Kiếm tôn cũng không ngoại lệ.

Thiên Ma Cầm.

“Thiên Cô, ngươi là đặc sứ canh giữ Thần Chi tù lao, trong đầu lưu lại Linh hồn lạc ấn của Chúa Tể. Bất luận là ngươi ẩn núp ở đâu cũng không gạt được Chúa Tể chí cao vô thương. Bây giờ Thần Chi tù lao đã bị công phá, lại còn gia nhập hàng ngũ những kẻ vây công Lưu Tinh tòa thành. Chẳng lẽ, Vưu Na không sợ sự trừng phạt của Chúa Tể sao, không sợ bị hồn phi phách tán sao?” Ma Quân cầm thanh trường thương màu đen trong tay, lạnh lùng nói với Thiên Cô ở trên bầu trời.

Trong các đặc sứ đứng đầu ở Lưu Tinh tòa thành, không thiếu Cường giả tu luyện Linh hồn Pháp tắc, nhưng người thực sự lĩnh ngộ đến mức cao nhất chỉ có Thiên Cô. Nếu như Thiên Cô thật sự cố thủ Thần Chi tù lao, thì Liên minh cho dù thực lực mạnh hơn nữa cũng không thể nào công phá dễ dàng như vậy. Nếu như Thiên Cô hỗ trợ Lưu Tinh tòa thành, thì Liên minh cũng không thể tấn công vào đến đây, đáng tiếc…..

Mặc dù biết quan hệ giữa Thiên Cô và Lôi Mông, bản thân cũng đã từng là một thành viên của Lưu Vân chiến đội. Nhưng Ma Quân không thể nào ngờ được rằng, Thiên Cô lại dám mạo hiểm gia nhập hàng ngũ của Liên minh, không hề do dự đứng ở bên phía đối phương.

Chỉ có Chúa Tể đặc sứ có thực lực đỉnh cao mới có Linh hồn lạc ấn của Chúa Tể ở trong đầu. Dựa vòa Linh hồn lạc ấn của Chúa Tể, bọn họ được truyền thừa một phần cảm ngộ đối với Pháp tắc của chúng ta, tu luyện nhanh hơn gấp đôi, thực lực tăng mạnh. Nhưng có Linh hồn lạc ấn cũng tương đương không thể nào phản bội được. Cho dù lĩnh ngộ được Pháp tắc chung cực, cũng không thể nào loại bỏ được Linh hồn lạc ấn mà Chúa Tể lưu lại. Thiên Cô không được, Ma Quân cũng không được. Khác nhau chính là một người trung thành tuyệt đối, một người mạo hiểm tính mạng đứng về phía hàng

“Ma Quân, không có tự do, thì cho dù thực lực có mạnh đến đâu thì sống cũng có ý nghĩa gì chứ” Thiên Cô bình tĩnh nói, dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Thời không chi luân rất đáng sợ, nhưng Tiên Ni Á tình nguyện trở thành vong hồn, cũng không muốn giống như sống như một Khôi lỗi. Ma Quân chỉ cần chúng ta toàn lực công kích, các ngươi tuyệt đối không phải đối thủ. Đầu hàng đi, gia nhập hàng ngũ của chúng ta, cùng nhau đoạt lấy tự do của chúng ta”

Khôi lỗi?

“Ha ha ha, đầu hàng, dẫn Trọng Tài Giả Quân đoàn đầu hàng các ngươi” Trong mắt Ma Quân hiện lên một tie thống khổ, rồi há miệng cười to: “Thiên Cô, ngươi suy nghĩ thật quá đơn giản. Dù cho ta nhường đường cho các ngươi, mà cùng đứng về phía các ngươi, thì cũng làm thế nào để đánh bại được Chúa Tể chí cao vô thương?”

Ma Quân thân là Đại thống lĩnh Trọng Tài Giả có thể hô phong hoán vũ ở vô số Vị Diện. Trong mắt mọi người hắn là người gần đạt đến Chúa Tể nhất. Đáng tiếc, hắn cũng giống như Thiên Cô, là một Chúa Tể đặc sứ đứng đầu, nên mặc dù có được quyền uy và thực lực vô thượng, nhưng cũng mất đi tự do. Ngoại trừ được Chúa Tể cho phép, nếu không cả đời cũng không thể rời khỏi Vô tận Hải dương.

Thiên Cô ngồi trên Kinh Cực Điểu trầm ngâm không nói. Nhưng Lôi Mông cầm Hỏa Văn Kiếm trong tay lại từ từ nói: “Đánh bại Chúa Tể rất khó khăn, nhưng chỉ cần tất cả Cường giả tuyệt thế hợp sức lại, cũng không phải không có bất cứ cơ hội gì. Có một số việc mặc dù biết rất khó khăn, nhưng không thử một lần, sao biết rốt cuộc có làm được hay không?”

Tin tức Trọng Tài Giả quân đoàn và Liên quân các Thần Hệ vây khốn Vân Trung thành bị tiêu diệt hoàn toàn được truyền ra, khiến cho Lôi Mông vô cùng mừng rỡ. Lập tức phát động đại quân công kích, hy vọng công phá được Lưu Tinh tòa thành. Pháo đài cuối cùng này không những có Ma Quân Đại thống lĩnh thực lực cường đại, hơn nữa còn có kinh nghiệm phong phú, quen thuộc hoàn cảnh của Lưu Tinh tòa thành. Nếu như có thể khiến cho hắn phản lại Chúa Tể, vậy càng tốt.

Nếu chỉ tập hợp tinh nhuệ còn lại của Lưu lãng chiến đội, hắn không đủ tự tin để khiêu chiến Chúa Tể chí cao vô thương. Nhưng nhìn thấy sự trưởng thành của Ma Thần Thú Hệ, thấy được sự cường đại của Dương Lăng. Hắn rốt cuộc thấy được hy vọng. Trả một cái giá rất lớn, chờ đợt trăm ngàn vạn năm qua, rốt cuộc cũng đợi được đến ngày đó.

Năm đó, hắn dẫn theo Lưu Vân chiến đội mạo hiểm tính mạng để hoàn thành ủy thác của Thượng cổ Vu sư, từng mang theo một kiện Vu khí thần bí từ Vô tận Hải dương mang về Thần Ma mộ tràng. Thành công khởi động một tòa Thông Thiên Tháp cuối cùng, mười hai tòa Thông Thiên Tháp tạo thành một Triệu hoán trận khổng lồ. mặc dù không thể nào ngăn cản được Chúa Tể thực lực cao siêu, phải trả một cái giá rất đắt. Nhưng may mắn lưu lại một tia hy vọng, rốt cuộc cũng đợi được người kế thừa của Thượng cổ Vu sư.

“Ha ha ha, nằm mơ đi, dù cho tất cả Cường giả tuyệt thế trên đời này tập hợp lại, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của Chúa Tể. Nếu các ngươi đã không muốn sống, vậy hãy chết đi” Ma Quân Đại thống lĩnh niệm chú ngữ, thi trển Ma pháp Vòng bảo hộ để ngăn cách tiếng đàn của Thiên Cô, lập tức cười phá lên, lao về phía Lôi Mông nhanh như tia chớp. Bôn Thủ Hộ Chiến tướng phía sau cũng theo sát, đằng đằng sát khí lao thẳng đến đám Cường giả tuyệt thế bên cạnh Lôi Mông.

Binh cần chất lượng mà không cần số lượng. Chỉ cần giết chết đám Cường giả tuyệt thế như Lôi Mông và Lưu Lãng Kiếm tôn, thì kẻ địch vây công Lưu Tinh tòa thành có nhiều hơn nữa cũng vô dụng.

“Giết:

Thấy đám người Ma Quân đang lao tới như tia chớp, Lôi Mông không hề chậm trển, ngăn lại thế tiến công của Ma Quân. Dùng sức vung thanh Hỏa Văn Kiếm sắc bén lên, xuất hiện một quả cầu lửa rất lớn trong không trung. Chỉ trong nháy mắt, chờ đón Ma Quân là cả một biển lửa. Dám Trọng Tài Giả không kịp trốn tránh bị đốt cháy đen. Ma Quân cũng không hề yếu thê, tay phải vung lên xuất ra trăm ngàn đạo Phong nhận sắc bén, cắt đứt cổ họng của mấy trăm tên tinh anh Liên minh.

Thừa lúc Thiên Cô còn chưa phát động Linh hồn công kích, Ma Quân Đại thống lĩnh quyết đoán phát động phản công điên cuồng. Người từ các Đại Vị Diện chạy đến gia nhập vào hàng ngũ Liên minh càng lúc càng nhiều, thời gian kéo dài càng lâu thì Lưu Tinh tòa thành càng bất lợi. Nếu như Ma Thần Thú Hệ lại chạy tới được đây thì càng phiền phức hơn. Sau khi đột nhiên mất đi tung tích của Ma Thần Thú Hệ, các thế lực dựa vào Chúa Tể rất lo lắng, mà Ma Quân Đại thống lĩnh càng khẩn trương hơn.

Không ai hiểu rõ hơn hắn, nếu Liên minh và Ma Thần Thú Hệ hợp binh vây khốn Lưu Tinh tòa thành thì tình huống sẽ rất nguy cấp.

Hống….

Ngay khi Trọng Tài Giả Quân đoàn và Liên minh không phân thắng bại, ngay khi Thiên Cô đang cắn chặt răng, chuẩn bị không tiếc mạo hiểm Linh hồn lạc ấn mà Chúa Tể bố trí trong Chúa Tể mình để phát động Linh hồn công kích trong phạm vi lớn. Thì từ chân trời đột nhiên truyền đến những tiếng rít gào rung trời, ngay sau đó một Đại quân Thần Thú đã xuất hiện. Cầm đầu chính là một người trẻ tuổi tóc đen, mắt đen, lưng đeo một thanh Chiến đao cổ xưa, cưỡi quái vật mặt người thân chim nhanh chóng lao tới, trên người còn phát ra uy áp không gì sánh nổi.

“Ra tay”

Nhìn đám người Ma Quân Đại thống lĩnh ở phía trước, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, Tổ Vu Đế Giang ở bên dưới lập tức tăng tốc, “Hô” một tiếng đã xuất hiện trước mặt tên Thủ Hộ Chiến tướng cầm thanh Cự phủ trong tay, hung hăng đánh một trảo vào trong ngực đối phương. Đối mặt với lợi trảo của hắn, thì trọng giáp trên người Thủ Hộ Chiến tướng không khác gì tờ giấy mỏng.

Ông….

Không hề đề phòng, đột nhiên bị Tổ Vu Đế Giang làm cho bị thương, Thủ Hộ Chiến tướng kêu lên thảm thiết, vừa định lui lại thật nhanh, thì trong không trung đã truyền đến một tiếng ngâm khẽ, cùng với một trận sát khí ngập trời. hắn chỉ thấy một màn hàn quang lóe lên trong không trung, chưa kịp phản ứng thì đầu đã bị Dương Lăng chém xuống. Một Tổ Vu đã khôi phục hoàn toàn, một Đại Vu sắp đột phá đến Thông Thiên Vu Tôn, hai người hợp sức, thì Thủ Hộ Chiến tướng căn bản không phải đối thủ, một kích là chết.

Ma thú Chủ Thần.

Nhìn Ma thú đại quân khổng lồ, thấy Thủ Hộ Chiến tướng Tác Nhĩ một chiêu đã bị chém chết, Ma Quân Đại thống lĩnh hoảng sợ, vội vàng đánh ra một chiêu rồi xoay người rút lui. Hắn chỉ huy Đại quân lui vào trong Lưu Tinh tòa thành, sợ hãi trong lòng. Điều hắn lo lắng nhất đã xảy ra. Dựa vào phòng ngự của Lưu Tinh tòa thành, hắn tự tin chỉ huy Trọng Tài Giả Quân đoàn còn lại ngăn cản được thế tấn công của Liên minh. Nhưng sau khi Ma Thần Thú Hệ chạy đến, tình thế đã xấu đi rất nhiều.

Tình hình nguy cấp, mấy vạn Trọng Tài Giả mất mạng, nên Ma Quân Đại thống lĩnh đành phải rút vào trong thành cố thủ. Sau đó hắn không hề dừng lại, chạy thẳng đến trước Đại điện khắc đầy Phù văn huyền ảo ở sâu bên trong tòa thành. Đi đến trước mặt Kiếm Nô: “Phổ Lạp Ni Kì. Ma Thần Thú Hệ đã đến Vô tận Hải dương hợp lực với Liên minh, thực lực của kẻ địch bây giờ đã tăng lên rất nhiều. Nếu không nghĩ biện pháp sợ không còn kịp rồi, không biết Chúa Tể có dặn dò gì không?”

“Ma Quân Đại nhân, ta đã nói rồi, nếu như Chúa Tể có chỉ thị gì, ta sẽ lập tức báo cho ngươi biết.” Kiếm Nô mở hai mắt, lạnh lùng nói một câu rồi lại nhắm mắt lại, cầm thanh Trường kiếm đứng canh giữ trước cửa Đại điện như một pho tượng. Thấy hắn như vậy, Ma Quân chỉ còn biết lắc đầu, thở dài một hơi rồi xoay người bỏ đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK