Thành chủ Vân Trung Thành?
Dương Lăng thầm kêu một tiếng không ổn, thuộc hạ của Lực Vương và Hắc Ám quân vương cũng chấn động, hấp tấp lui về phía sau. Nếu nói, A Khuê Long Chủ thần khiến bọn họ cố kỵ, thì Thành chủ Vân Trung Thành không giận mà uy khiến bọn hắn cảm thấy sợ hãi từ trong tâm khảm. Rơi vào trong tay A Khuê Long Chủ thần có lẽ chỉ hồn phi phách tán, nhưng nếu rơi vào tay Thành chủ Vân Trung Thành, thì cái chết chỉ mới là bắt đầu của tai nạn. Rút Linh hồn ra, đưa vào Dong trì luyện chế thành Thiên Sứ, thậm chí đưa vào Luyện ngục, luyện chế thành Luyện Ngục Thiên Sứ như Khôi lỗi, trọn đời không thể sống lại, đây mới gọi là sống không bằng chết.
“Nói, các ngươi là ai, làm thế nào phá được phong ấn Thiên Sứ?” Mặt Thành chủ Vân Trung Thành không thay đổi chút nào, lạnh lùng liếc nhìn Dương Lăng rồi lẳng lặng quan sát Huyết Thiên sứ Áo Phỉ Lệ Á sau lưng hắn. Bề ngoài không biểu hiện gì, nhưng không trung lại đột nhiên xuất hiện một cỗ uy áp mạnh mẽ, như là Trọng lực trong nháy mắt tăng gấp mấy trăm lần khiến người ta chút nữa không thể thở được.
“Đại nhân, cứu…. Đại nhân cứu ta…”
Huyết Thiên sứ Áo Phỉ Lệ Á run lên, vẻ mặt trắng bệch, hoảng sợ cầu cứu Dương Lăng, vô ý thức tựa vào người hắn. Vừa nhín thấy Thành chủ Vân Trung Thành không giận mà uy, nỗi sợ hãi sâu trong lòng lại hiện ra. Đầu đau như muốn vỡ ra, như bị công kích vô hình gì đó. Bị uy áp vô thượng của Thành chủ Vân Trung Thành nhằm phải, đôi cánh trắng muốt càng lúc càng đậm, từ từ biến thành màu đỏ. Đôi cánh như nhuốm máu của Huyết Thiên sứ, xuất hiện trước mặt mọi người. Lúc trước vì tránh làm kẻ khác chú ý, Huyết Thiên sứ Áo Phỉ Lệ Á dùng ảo thuật biến cánh thành màu trắng, bề ngoài nhìn không khác gì Thiên Sứ bình thường. Nhưng bị uy áp của Thành chủ Vân Trung Thành, Năng lượng trong cơ thể trong nháy mắt trở nên hỗn loạn, ảo thuật cũng bị phá vỡ.
“Ma Thần chiến trận”
Thi vu vương khẽ cắn môi, đi lên trước mặt Dương Lăng, chỉ huy mọi người lập trận phòng ngự, cố gắng chống lại uy áp của Thành chủ Vân Trung Thành, giúp Áo Phỉ Lệ Á giảm bớt áp lực. Nắm chặt Tử Vong hào giác, cắn răng chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
Ông….
Một tiếng ngâm khẽ vang lên, một vầng Ma pháp màu hồng phát ra, bao lấy mọi người vào bên trong, dựa vào uy lực của Ma Thần chiến trận, đám người Thi vu vương và Áo Phỉ Lệ Á miễn cưỡng ngăn cản được uy áp đáng sợ của Thành chủ Vân Trung Thành.
“Ồ, Thiên Sứ chiến trận?” Nhìn màn hồng quang nhàn nhạt bên ngoài cơ thể mọi người, cảm giác ba động kỳ diệu đó, Thành chủ Vân Trung Thành khẽ kêu lên một tiếng ngạc nhiên. Trầm ngâm một lát, lạnh lùng nhìn Dương Lăng: “Phá giải phong ấn Linh hồn trong đầu của Thiên Sứ Vân Trung thành chúng ta, nắm giữ được Thiên Sứ chiến trận của chúng ta, không một tiếng động công kích Linh hồn A Khuê Long Chủ thần…. Tốt, rất tốt, nói đi, các ngươi rốt cuộc là ai, còn biết được bao nhiêu bí mật của Vân Trung thành ta?”
Thành chủ Vân Trung Thành nói rất chậm, mỗi một câu đều dừng lại một lát, nhưng lúc dừng lại này, uy áp trong không trung lại tăng lên vài phần. Đám người chịu trận chính là Thi vu vương và Hắc Long vương mặt trở nên trắng bệch, đám Thái thản và Hắc Ám Kỵ sĩ cũng không ngoại lệ, hoảng sợ lui lại thật nhanh. Truyền thuyết, Thành chủ Vân Trung Thành chỉ còn một bước nữa là tiến giai thành Chúa tể, thực lực cao siêu, cho dù là đám Cường giả tuyệt thế như Lực Vương và Hắc Ám quân vương chạy đến, sợ rằng cũng rất e ngại, người bình thường càng không cần phải nói.
“Khoa Nhĩ Khắc huynh đệ, tên trẻ tuổi mắt đen tóc đen kia rốt cuộc là ai, sao lại trêu chọc phải Thành chủ Vân Trung Thành?” Một gã Lưu lãng giả khẽ hỏi tên đồng bọn bên cạnh. Dù thế nào cũng không nghĩ ra Dương Lăng là ai, không hiểu vì sao hắn lại chọc tức Thành chủ Vân Trung Thành.
“Ai biết được, tuy nhiên, hắn chắc chắn phải chết. Cho dù hộ vệ của hắn đông gấp mười nghìn lần cũng không đỡ được một kích trí mạng của Thành chủ Vân Trung Thành” Tên Lưu lãng giả tên là Khoa Nhĩ Khắc lắc đầu, hắn cũng không rõ lắm. Nhưng có một điều có thể khẳng định, những kẻ chọc giận Thành chủ Vân Trung Thành tuyệt đối không thể nào sống sót.
“Đúng thế, tên tuổi trẻ kia chết chắc rồi. Có lẽ qua mấy trăm năm nữa, trên đời lại có thêm một gã Luyện ngục Thiên Sứ vô tình” Nghĩ đến thủ đoạn đối phó tù binh của Vân Trung thành, một gã Lưu lãng giả mặt đầy râu không rét mà run. Nếu có thể lựa chọn, hắn tình nguyện chết trận cũng sẽ không đầu hàng Vân Trung thành.
Mọi người lui ra xa xa rồi bàn tán, trong mắt bọn họ, Dương Lăng không khác gì người đã chết.
Trực tiếp tiến vào Không gian Vu tháp lánh nạn?
Nhìn Thành chủ Vân Trung Thành, cảm giác uy áp càng lúc càng nặng trong không trung, Dương Lăng hít vào một hơi thật sâu. Cố gắng tỉnh táo, Không gian Vu tháp không phải vạn năng, có thể vây khốn được Thần giai cường giả bình thường, nhưng có thể giam được một Chủ Thần hay không thì không ai biết được. Thành chủ Vân Trung Thành rất đáng sợ, còn chưa ra tay đã khiến đám người Thi vu vương khổ không nói thành lời, không thể nào tưởng tượng được toàn lực công kích sẽ đáng sợ đến mức nào. Trực tiếp tiến vào Không gian Vu tháp lánh nạn, rất là tốt, nhưng chẳng may đem Thành chủ Vân Trung Thành đáng sợ này tiến vào, thì không khác gì dẫn sói vào nhà, hậu quả không thể nào tưởng tượng được.
“Thành Chủ Đại nhân, ta chỉ là Lưu lãng giả bình thường mà thôi, có phải có sự hiểu lầm không?” Dương Lăng vừa nói vừa nháy mắt với Kim bằng ở bên cạnh, ý bảo hắn dùng tốc độ cực nhanh chuẩn bị lao ra, âm thầm có quyết định. Sau khi thu đám người Thi vu vương vào Không gian Vu tháp, mình và Kim bằng sẽ lao ra thật nhanh. Cứ như thế, Thành chủ Vân Trung Thành sẽ không thể dò xét đám người Thi vu vương đi đâu. Không có bọn họ làm liên luy, với thực lực của mình và Kim bằng, có lẽ có thể trong nháy mắt lao ra ngoài.
“Hiểu lầm?” Vân Trung thành cười lạnh, nhìn mái tóc đen và đôi mắt đen của Dương Lăng, còn nghĩ đến Linh hồn công kích quỷ dị của hắn, chấn động trong lòng. Hắn đột nhiên nghĩ đến câu chuyện hàng trăm ngàn vạn năm trước kia, nhớ đến Thần Ma mộ tràng chúng thần bỏ mạng, một ý nghĩ đáng sợ lóe lên trong lòng.
Đã trở lại, không ngờ rằng bọn họ vẫn còn trở lại.
Thành chủ Vân Trung Thành khẽ nhíu mày, hít vào một hơi thật sâu, nhanh chóng tỉnh táo lại, lạnh lùng nhìn Dương Lăng mà nói: “Nhiều năm đã qua như vậy, không ngờ rằng, đám Thượng cổ Vu sư các ngươi vẫn còn trở lại. Nói đi, đồng bọn của ngươi ở đâu, các ngươi rốt cuộc đi đến Vị Diện mà chúng ta sống để làm gì?”
Gió giống như thổi từ vùng bắc cực vạn năm đến, lạnh như băng, trong phạm vi trăm dặm, nhiệt độ giảm xuống rất nhanh. Mặc dù Thành chủ Vân Trung Thành không biểu hiện gì, nhưng ngầm chuẩn bị xuất kích, gió thổi mây bay, một trận đại chiến kinh thiên sắp xảy ra.
Thượng cổ Vu sư?
Dương Lăng chấn động cả người, không ngờ rằng, nhanh như vậy đã bị Thành chủ Vân Trung Thành thấy được thân phận. Hắn không hề do dự, phất tay thu đám người Thi vu vương vào trong Không gian Vu tháp, Kim bằng ở một bên phản ứng rất nhanh, thấy sự việc không ổn, không cần Dương Lăng ra lệnh đã nhanh chóng hóa thân, dùng sức vỗ cánh, mang theo Dương Lăng bay vút lên trời, hy vọng dùng tốc độ nhanh nhất lao ra ngoài. Thực lực của Thành chủ Vân Trung Thành quá kinh khủng, chỉ thể hiện một chút đã khiến người ta sợ hãi, cho dù liên thủ với Kim bằng, Dương Lăng cũng không có một chút phần thắng nào, không dám dừng lại một chút nào.
Hô...
Kim bằng nhanh như chớp, nháy mắt đã bay được một đoạn lớn. Song không đợi Dương Lăng thở dài một hơi, Kim bằng đang bay với tốc độ rất cao bị bắn bay ra ngoài, đầu óc choáng váng, như chạm vào một tấm gương vô hình vậy.
Cự quang Thuẫn.
Huyền ảo cuối cùng của Quang hệ Pháp tắc, dùng để phòng ngự hầu hết công kích, cũng có thể giam kẻ thù lại. Lúc bắt đầu thì ngân quang lóe lên, nhưng tu luyện đến cao nhất sẽ trở nên không màu sắc, kẻ khác khó có thể đề phòng. Là Cường giả chủ tu Quang hệ Pháp tắc, Thành chủ Vân Trung Thành lĩnh ngộ về mặt này có thể nói là không ai có thể địch nổi.
“Hừ, muốn chạy? Không dễ vậy đâu.” Thành chủ Vân Trung Thành hừ lạnh một tiếng, thân hình nhoáng lên, như Thuấn di xuất hiện trước mặt Dương Lăng và Kim bằng: “Nói, rốt cuộc ngươi có bao nhiêu đồng bọn, bọn hắn rốt cuộc đang ở đâu?”
Ông...
Dương Lăng lật tay rút Chiến Hồn Đao trên lưng ra, không hề do dự lao về phía Thành chủ Vân Trung Thành. Nếu không thể chạy trốn, vậy thà đánh một trận. Chuyện này giống như thợ săn ở nơi hoang vắng đột nhiên gặp phải một con sói đói, chạy trốn không phải là cách, cắn răng chiến đấu có lẽ còn có một cơ may sống sót.
“Hóa Hồn”
Dương Lăng cắn răng Thuấn di đến trước mặt Thành chủ Vân Trung Thành, quát lên một tiếng, toàn lực thi triển Hóa hồn. Trên Chiến Hồn Đao xuất hiện một lũ đao mang màu đỏ, chém mạnh vào cổ Thành chủ Vân Trung Thành. Sau khi đưa vào rất nhiều Vu lực, Đao mang của Chiến Hồn Đao tăng vọt, hiện lên một đám Phù văn huyền ảo, cùng với một cỗ Sát khí ngập trời.
“Hừ, không sai, quả nhiên là thủ đoạn của Thượng cổ Vu sư”
Nhìn thấy Dương Lăng đột nhiên xuất hiện trước mặt, nhìn Phù văn huyền ảo trên Chiến Hồn Đao và Đao mang đáng sợ, Thành chủ Vân Trung Thành không dám chậm trễ, lập tức phát ra kiếm quang sắc bén chém tới.
Đinh...
Kiếm quang của Thành chủ Vân Trung Thành vừa vặn ngăn cản được một đao toàn lực của Dương Lăng, phát ra tiếng vang khẽ. Kiếm quang nhìn rất bình thường, nhưng lúc va chạm thì ngân quang sáng lên, “Hưu” một tiếng hóa thành ngàn vạn mũi tên ánh sáng sắc bén, chui vào trong cơ thể Dương Lăng. Trong nháy mắt đã phá vỡ Băng phong khôi giáp và Đại địa thủ hộ.
"A....."
Kêu lên một tiếng đau đớn, Dương Lăng nhanh chóng lui lại, cả người đầy máu, thiếu chút nữa bị bắn thành con nhím. May là thân thể dưới tác dụng của Luyện thể vu quyết nên mạnh hơn rất nhiều, đỡ được công kích, bảo vệ những chỗ yếu hại của cơ thể. Dương Lăng cả người đầy vết máu, cùng lúc đó, Thành chủ Vân Trung Thành cũng khẽ cau mày, thiếu chút nữa trúng chiêu hiểm của Dương Lăng. Lúc kiếm quang tiếp xúc với Chiến Hồn Đao, thì đao mang màu đỏ trên Chiến Hồn Đao theo kiếm quang nhanh chóng vào trong cơ thể Thành chủ Vân Trung Thành, trực tiếp công kích Linh hồn hắn. Nếu là một Cường giả bình thường, thì trúng phải Hóa Hồn Vu quyết của Dương Lăng không chết cũng bị lột da, đáng tiếc, Thành chủ Vân Trung Thành quá mạnh, cho dù khinh thường, thì màu đỏ đao mang cũng không thể nào đột phá được Linh hồn phòng ngự của hắn.
Chỉ một chiêu, Dương Lăng đã hiểu được dù mình và Kim bằng hợp sức cũng không phải đối thủ của Thành chủ Vân Trung Thành. Càng không ổn nữa là, theo tiếng ra lệnh của Thành chủ Vân Trung Thành, vô số Thiên Sứ 12 cánh đã bao vây lấy hai người, tình hình càng lúc càng khó khăn.