Đám cùm nặng đeo chân được mở, gã mặt đen A Tư Na Ma dẫn theo năm tên tộc nhân từ từ đi qua hàng rào. Trong tiếng hoan hô rung trời của mọi người, trực tiếp với 15 con Cự thú Khoa Mạc Đa đang đói meo.
“Đại nhân, kịch chiến sẽ bắt đầu trong giây lát, nếu mà không đặt cược thì không còn kịp đâu”
Đợi cả nửa ngày mà không thấy Dương Lăng có ý định đặt cược, Hắc bào nhân khẩn trương đến độ muốn giơ chân lên. Đám quý tộc đến Giác đấu tràng cơ bản đều đặt cược, không đặt cược không phải không có nhưng vô cùng hiếm có, một năm không nhất định gặp phải một người. Nếu Dương Lăng lại là tên quý tộc một phần vạn đó, vậy hắn lỗ nặng, lãng phí thời gian và vẻ mặt nhiều như vậy.
“Ta cần phải có vài tên người hầu khỏe mạnh, có một ít đấu khí hoặc là Ma pháp thì càng tốt, ở đây các ngươi có Võ sĩ thích hợp hay không?” Dừng lại một chút,
Dương Lăng nói tiếp: “Chỉ cần thích hợp, về giá cả có thể thương lượng”
Muốn nhanh chóng biết được bí mật trên người A Tư Na Ma, thì biện pháp tốt nhất chính là mua lại hắn. Đương nhiên, cần phải đi vòng vo một lúc, để tránh dễ dàng bại lộ mục đích của mình.
Ngoài ra, lãnh địa phát triển không thể thiếu được vận tải đường biển, muốn mở ra đường hàng hải, Hải quân cường đại thì không thể thiếu. A Tư Na Ma từng dẫn đại quân đánh bại Hải tộc chiếm hết thiên thời địa lợi, thì hắn sẽ có bản lãnh hơn người, nếu có thể chiêu mộ một gã có mưu có dũng như vậy đi theo mình, tốn bao nhiêu tinh tệ cũng đáng giá.
Cần vài tên người hầu khỏe mạnh?
Ngoài ý muốn trôi qua, Hắc bào nhân lắc đầu, nói:
“Đại nhân, có lẽ chỉ có chợ nô lệ mới có thể tìm được người hầu mà đại nhân muốn tìm, nều cần, ta có thể mang các người đi trước. Nhưng đấu sĩ của Giác đấu tràng không thể bán ra ngoài, cả đời của bọn họ chỉ có ba tình huống có thể rời khỏi Giác đấu tràng. Đó là chiến thắng liên tiếp 49 trận, chết ở trong trận đấu, hoặc là được Quốc vương đại xá”
Thấy Dương Lăng vẫn còn nghi hoặc khó hiểu. Hắc bào nhân tiếp tục giải thích.
Thì ra, mặc dù đều không có địa vị, nhưng đấu sĩ có không ít điểm khác với nô lệ. Chỉ cần chịu khó siêng năng, nô lệ còn có cơ hội được chủ nhân coi trọng, trở lại thành bình dân. Nhưng đấu sĩ Giác đấu tràng thì khác, cơ bản chỉ biết chém giết, mặc dù trên lý luận chiến thắng 49 trận liên tiếp hoặc được Quốc vương đại xá là có thể khôi phục tự do, nhưng khả năng gần như không đáng kể.
Hiểu được chuyện gì xảy ra, thấy Hắc bào nhân quanh quẩn không đi, Dương Lăng không cần suy nghĩ nhiều cũng hiểu được ý tức của hắn. Trầm ngâm một lát, hắn đặt 5 vạn Tử tinh tệ A Tư Na Ma đại thắng.
Trước khi đi, lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ đã bỏ không ít Tử tinh tệ vào trong Không gian giới chỉ, lấy 5 vạn Tử tinh tệ ra, cho dù thua cũng không đáng bao nhiêu. Nhưng nếu mà cược thắng, ngay lập tức có thể lãi gấp mười lần, có được 50 vạn Tử tinh tệ.
Dưới sự khẩn trương của mọi người, A Tư Na Ma được xưng là dũng sĩ giỏi nhất của La Tư đế quốc dẫn theo vài tên Tộc nhân bắt đầu chém giết với 15 con Cự thú Khoa Mạc Đa.
Vốn, đối mặt với đám Cự thú Khoa Mạc Đa khát máu cuồng bạo, mọi người còn nghĩ rằng A Tư Na Ma sẽ giống như vài lần trước, dẫn đám tộc nhân vừa tránh vừa đánh. Không nghĩ ra rằng, A Tư Na Ma lại một lần nữa nằm ngoài dự đoán của mọi người, chỉ huy Tộc nhân mau tránh rồi nhảy lên trên lưng Cự thú Khoa Mạc Đa.
Ngao
Phẫn nộ, Cự thú Khoa Mạc Đa chạy thật nhanh quanh Giác đấu tràng, có khi lại đột nhiên dừng lại, hy vọng khiến mấy tên Tượng quy nhân trên lưng rơi xuống.
Nhưng Tượng quy nhân giống như cây đinh dính chặt trên lưng chúng, kết quả 6 con Cự thú Khoa Mạc Đa mệt đến chết khiếp cũng không đạt được ý nguyện.
“Sách, sách, khả năng Quy hấp thật là lợi hại, không hổ là Tượng quy nhân vô cùng mạnh mẽ.
“Lại hại thì lợi hại, nhưng cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, cho dù nằm sấp trên lưng Cự thú Khoa Mạc Đa cũng không thể ngăn cản Phong nhận sắc bén của chúng.”
Thấy đám người A Tư Na Ma dễ dàng né tránh được các cú đánh và lắc mạnh của Cự thú Khoa Mạc Đa. Mọi người lớn tiếng hoan hô, không ai tưởng tượng được A Tư Na Ma lại né tránh được nhanh như vậy, càng không thể tưởng tượng được, động tác của bọn họ lại nhanh nhẹn đến như vậy, tránh né tốc độ rất nhanh còn có thể trèo lên lưng của đám Cự thú Khoa Mạc Đa.
Tỉnh táo tránh thoát trận tấn công đầu tiên của Cự thú Khoa Mạc Đa, dưới sự nhìn kỹ của mọi người, A Tư Na Ma lại làm ra cử động kinh người. Quát lên một tiếng lớn, nắm chặt cây mâu dài đâm vào người Cự thú Khoa Mạc Đa.
Ngao.
Đau đớn, Cự thú Khoa Mạc Đa bị đau điên cuồng chạy khắp xung quanh. Thậm chí dùng sức đánh mạnh vào hàng rào xung quanh Giác đấu tràng. Đáng tiếc dị năng Quy hấp của A Tư Na Ma quá cao siêu, giống như con tắc kè, gắt gao dán chặt trên lưng nó, không hề động đậy.
Dừng sức đánh vào hàng rào vài lần, con Cự thú Khoa Mạc Đa bị thương điên cuống chạy quay lại. Trong nháy mắt khi nó chạy qua bên người một con Cự thú Khoa Mạc Đa ở cạnh đó, A Tư Na Ma trên lưng nó lại hành động, thanh trường mâu sắc bén trong tay đâm vào con Cự thú Khoa Mạc Đa khác lưu lại một vết thương thật sâu.
Rít lên một tiếng, Cự thú Khoa Mạc Đa bị thương “Hô” lên một tiếng, không để ý hết thảy phát ra một đạo Phong nhận sắc bén, trực tiếp nhắm về phía con Cự thú Khoa Mạc Đa có A Tư Na Ma trên lưng.
“Trời ạ, Phong nhận lớn đến như vậy cũng có khả năng đánh ra”
“Đồ ngu, nhanh, nhanh nhảy xuống mà tránh”
Nhìn Cự thú Khoa Mạc Đa phát ra Phong nhận cao bằng nửa người thường, mọi người đều thất thanh kêu lên. Nhất là một ít cô gái, càng thét lên chói tai, giống như các nàng còn khẩn trương hơn bản thân A Tư Na Ma.
Thời khắc mấu chốt, thì một màn kinh người lại xuất hiện.
Chỉ thấy A Tư Na Ma ưỡn thắt lưng một cái là nhanh chóng tránh được Phong nhận gần trong ngang tấc. Kết quả, hắn không hề bị làm sao, mà con Cự thú Khoa Mạc Đa phía dưới lại bị một vết thương thật sâu.
Đau đớn, con Cự thú Khoa Mạc Đa không để ý gì hết, phát ra một đạo Phong nhận càng to lớn hơn, mù mắt đánh trả, rất nhanh, hai con Cự thú Khoa Mạc Đa bắt đầu đánh nhau.
Dưới sự dẫn đầu của A Tư Na Ma, mấy tên Tượng quy nhân cũng hành động như vậy, gây ra trận hỗn chiến của các con Cự thú Khoa Mạc Đa. Không lâu sau, bên trong Giác đấu tràng trở lên hỗn loạn, khắp nơi đều là Phong nhận, cũng mau, trên bầu trời Giác đấu tràng có một vòng bảo hộ ma pháp, gắt gao ngăn cản Phong nhận sắc bén.
Trong trận hỗn chiến, mặc dù phản ứng nhanh chóng, nhưng Tượng quy nhân cũng khó có thể tránh hết được Phong nhận dày đặc, may là mai rùa màu đen trên lưng bọn họ phát huy tác dụng rất lớn, ngăn cản hầu hết Phong nhận sắc bén. Nếu không, nói không chừng nhóm người A Tư Na Ma sớm đã bị Phong dày đặc cắt thành mảnh nhỏ rồi.
Cự thú Khoa Mạc Đa công kích sắc bén, nhưng không linh hoạt, đều trúng vào quỷ kế của đám Tượng quy võ sĩ. Đều lao vào đánh nhau, khiến cho nguyên khí đại thương thậm chí chết ngay tại chỗ, tiện nghi cho đám Tượng quy nhân trên lưng.
Nửa canh giờ sau, 15 con Cự thú Khoa Mạc Đa đều ngã xuống mặt đất. đám người A Tư Na Ma mặc dù vết máu cả người, nhưng dù sao vẫn còn sống sót.
Rung động, thật sự là quá rung động.
Nhín 15 con Cự thú Khoa Mạc Đa ngã trên mặt đất, cả nửa ngày mọi người cũng không lấy lại bình tĩnh, không ai nghĩ đến A Tư Na Ma lại sáng tạo ra kỳ tích. Phản ứng lại, có người cười ha ha, thắng được rất nhiều; cũng có người gọi trời gọi đất, thậm chí khóc không ra nước mắt, đem cả chi phí tang lễ đi đặt cược giờ thua sạch.
Thuận lợi lĩnh 50 vạn Tử tinh tệ, thưởng hơn 100 Tử tinh tệ cho tên Hắc bào nhân, Dương Lăng lãi lớn mà đi về. Tiếc nuối duy nhất chính là không biết được bí mật trên người A Tư Na Ma, không rõ tại sao trên người hắn lại có ba động của Thiên hồ.
“Dương đại ca, có thể nhờ Hải Nhi Bối Lý tiểu thư tìm biện pháp hay không?”
Nhìn thấy đám người A Tư Na Ma đang đắc thằng lại bị đeo cùm, bị đưa vào trong đại lao của Giác đấu tràng, Vưu Na không cam lòng rời đi như vậy.
“Vưu Na, đi, rời khỏi nơi này rồi hãy nói”
Nhìn bốn phía không ai chú ý đến mình, Dương Lăng lặng lẽ nói:
“Tới tối, chúng ta sẽ lặng lẽ quay lại”
Buổi tối rồi lặng lẽ quay lại?
Nhớ tới Độn thuật thần xuất quỷ mật của Dương Lăng, Vưu Na trong lòng vừa động, nhanh chóng hiểu được ý của hắn. Hộ vệ của Giác đấu tràng rất nhiều, nhưng hầu hết đều võ sĩ đều từ Cao cấp kiếm sư trở xuống, tưởng bằng bọn họ mà ngăn ngừa Dương Lăng thuấn di, cơ bản là không thể.
Khi màn đêm buông xuống, Dương Lăng mặc bộ quần áo màu đen, rồi thu Vưu Na vào trong Không gian Vu tháp, che một mảnh vải đen lên mặt rồi lén lút đi ra ngoài, đi tới Giác đấu tràng ở cách Lữ quán không xa.
Ở một vị trí vắng vẻ, hắn gọi Vưu Na ra, xác nhận đại khái vị trí của A Tư Na Ma, rồi Dương Lăng lại thu hồi nàng lại, sau đó đi thẳng đến địa điểm. Gặp phải đội hộ vệ tuần tra hoắc là Ám tiếu thì sẽ đi đường vòng, hoặc là kiên nhẫn chờ một thời gian.
Thổ độn pháp thuật như Thuấn di rất thật dụng, nhưng mỗi lần tiêu hao không ít vu lực và Tinh thần lực, không đến thời khắc quyết định, hắn không muốn sử dụng dễ dàng.
Dù sao, có khả năng kinh doanh Giác đấu tràng đến như vậy thì chủ nhân phía sau dám chắc có thể lực khổng lồ, tuyệt đối không chỉ có một đám võ sĩ cấp thấp như vậy. Không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn cùng thế lực như vậy xảy ra xung đột.
Một đường tránh qua đám võ sĩ tuần tra và ám tiếu, Dương Lăng lén lút đi đến một nhà Địa lao ở gần đó, cẩn thận tránh ở một vị trí tối tăm, lại gọi Vưu Na ra để xác nhận vị trí của A Tư Na Ma?
Khác với ban ngày ồn ào, ban đêm rất yên tĩnh, cảm giác của Dương Lăng không bị quấy nhiễu, nhanh chóng xác nhận A Tư Na Ma đang bị đám binh lĩnh canh giữ cẩn thận trong địa lao.
Địa lao canh gác cẩn mật, bên ngoài cửa có hơn 100 tên võ sĩ mặc áo giáp nặng, còn có vài tên ma pháp sư nữa. Theo như Vưu Na đoán, trong đó có một người đạt tớt cảnh giới cao cấp Đại ma pháp sư, chỉ kém Ma đạo sư có một bước.