Mục lục
[Dịch] Ma Thú Lãnh Chúa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau 1 hồi bị Dương Lăng vuốt ve, nữ thủ lĩnh cả người như nhũn ra. Vừa sợ xung quanh có kẻ phát hiện lại vừa có những cảm giác sướng khoái chưa từng có

" Đại nhân, đừng.. đừng hành hạ Mã Cách Lệ Đặc nữa, van cầu ngươi mà!"

" Hắc hắc, rất nhanh thôi, ngươi sẽ năn nỉ ta hành hạ ngươi nữa!"

.....

Nữ thủ lĩnh sắc mặt đỏ bừng, chớp chớp đôi mi, thân thể càng uốn éo theo những động tác kích tình của Dương Lăng. Vì sợ Dương Lăng lớn mật làm càn, nàng vừa vụng trộm nũng nịu cầu xin tha thứ, nhưng ngòai mặt vẫn cao cao tại thượng , giả bộ nghiêm trang để tránh bị hải đạo môn phát hiện. Nhưng mà cái loại cảm giác diệu kỳ này sao lại có thể chống lại được? Mặc dù nàng cố gắng bậm chặt làn môi son, nhưng vẫn không kìm được tiếng rên khe khẽ cứ gừ gừ ở cổ họng như con mèo cái lên cơn động tình. Càng lúc lý trí càng bị dục vọng lấn áp, khuôn mặt nàng ngày càng ửng hồng, thân thể càng run rẩy tợn.

Tình cảnh này khiến cho nhị thủ lĩnh của đám hải đạo vụt chú ý. Nhìn cảnh tượng nữ thủ lĩnh và Dương Lăng má kề má, đầu bên đầu, cảm giác có điều gì rất lạ đang xảy ra. Nhị thủ lĩnh Nặc Phu Ca La Đức nộ hỏa công tâm, hai mắt bốc lửa bóp chặt chén rượu trong tay. Vì muốn làm đẹp lòng nữ thủ lĩnh, hắn những năm gần đây vào sinh ra tử, không biết có bao nhiêu người chết dưới tay hắn, lập không biết bao nhiêu công lao. Nhưng mà, nữ thủ lĩnh Mã Cách Lệ Đặc đối với mình mặc dù kính trọng, nhưng lại cho tới bây giờ không có một chút thân mật. Đừng nói đầu tựa ở vai,đồng thời thấp giọng lời nói nhỏ nhẹ, chỉ là hơi chút tới gần một chút hoặc là nắm tay một lần cũng không có. Mười năm a, suốt mười năm dài đằng đẵng qua.

Vì Mã Cách Lệ Đặc, tự mình tại Ô Sa đảo lao khổ suốt mười năm. Tuy mỗi ngày có thể nhìn ngắm người yêu dấu nhưng lại cho tới bây giờ không có một cơ hội gần gũi. Trong khi Dương Lăng người kia vừa gặp xong đã cùng nàng đầu tựa vai kề .

"Phất Lôi Đức đại nhân, ta muốn cùng ngươi quyết đấu!"

Nhìn Dương Lăng vừa nói cái gì, một bên nhân cơ hội thân thiết chụm đầu bá cổ, Nặc Phu Ca La Đức thật sự là nhịn không nổi nữa, liền rống lên‘ hô’ một tiếng đứng lên. Mắt lộ ra hung quang, mồm thở như trâu, cắn môi nghiến răng. Tựa như cùng Dương Lăng thù không đợi trời chung!

Quyết đấu, cùng Khô Lâu lệnh giả quyết đấu?

Trông vẻ tức giận hùng hổ của nhị thủ lĩnh Nặc Phu Ca La Đức, hải đạo môn trong nháy mắt trợn mắt há hốc mồm, im bặt không tiếng động. Ngoại trừ Mã Cách Lệ Đặc thiếp thân thị nữ và cùng vài tên bộ hạ thân tín. Đang lớn tiếng uống rượu say sưa, mồm nhai thịt nhồm nhoàm, hải đạo môn trong khoảng thời gian ngắn căn bản là không rõ rốt cuộc thì chuyện gì xảy ra.

Trong tâm tưởng của hải đạo môn, Khô Lâu lệnh giả chính là thần thánh không thể xâm phạm, đụng tới hắn là phạm đại tội bị đại thủ lĩnh sử trị. Do đó không ai dám đắc tội thần bí Khô lâu lệnh giả. Năm năm trước, có một gã nóng nảy uống rượu say,không phục Khô lâu lệnh giả có nói vài câu xúc phạm. Kết quả, không cần Khô Lâu lệnh giả phản ứng. Đại thủ lĩnh đã hạ lệnh cho thân vệ đem tên kia đập đầu vào đá mà chết. Bởi vậy có thể thấy được, Khô Lâu lệnh giả tại thủ lĩnh trong mắt quan trọng thế nào.

"Nặc Phu Ca La Đức ngươi uống rượu nhiều quá. Người đâu. Dìu hắn trở về phòng nghỉ ngơi!" Trông đông đảo hải đạo trợn mắt há hốc mồm, Nữ thủ lĩnh Mã Cách Lệ Đặc lại nhanh chóng có phản ứng, người khác không biết nhị thủ lĩnh Nặc Phu Ca La Đức tại sao nổi điên. Nhưng nàng lại rất nhanh hiểu được. Vốn, nàng mặc dù xuân tâm nhộn nhạo những vẫn lo lắng sẽ bị mọi người phát hiện. Không nghĩ tới, đã cố che giấu, nhưng vẫn bị Nặc Phu Ca La Đức nhìn thấy.

Nếu là người bình thường không biết chết sống khiêu chiến Khô lâu lệnh giả, nàng có thể cho người hạ trọng hình, thậm chí lập tức giết chết, nhưng đối với Nặc Phu Ca La Đức thì khác. Là một gã cuồng chiến sĩ, nhị thủ lĩnh Nặc Phu Ca La Đức không chỉ tại hải đạo có được rất cao uy vọng mà còn có thể xem hải đạo bậc nhất cao thủ. Khi cuồng hóa, chính là tự mình cũng không phải là đối thủ của hắn. Hơn nữa, đối với Nặc Phu Ca La Đức tâm ý những năm gần đây, nàng hiểu rất rõ ràng. Đáng tiếc, Nặc Phu Ca La Đức mặc dù rất mạnh, cũng rất chung tình, nhưng không phải là đấng tu mi nàng thích.

"Đại thủ lĩnh, ta không có say. Hôm nay, ta chính là muốn cùng hắn so tài một lần, xem ta rốt cuộc có gì thua kém hắn!" Chỉ vào Dương Lăng, Nặc Phu Ca La Đức tức giận trùng trùng, ‘ sát’ một tiếng xé toạc áo, xích thủ không quyền đi nhanh ra ngoài.

Thân cao ngòai 2 thước, cơ bắp cuồn cuộn rắn chắc như một khối nham thạch, khắp người chi chít vết sẹo, ánh mắt đỏ vằn vện màu máu. Chỉ cần liếc mắt, Dương Lăng cũng rõ Nặc Phu Ca La Đức là một chiến sĩ cận chiến. Xem dáng tức giận vội vàng của hắn, đồng thời nhìn nữ thủ lĩnh Mã Cách Lệ Đặc, phần nào cũng đoán được là chuyện gì xảy ra.

Vốn, hắn còn đang tính toán nên tiến từng bước như thế nào để dung nhập hải đạo , bây giờ tên Nặc Phu Ca La Đức không biết sống chết kia đứng ra khiêu chiến, vừa vặn cho mình một cơ hội.

Hải đạo chỉ tôn sùng vũ lực, bọn họ sỡ dĩ đối với mình cùng Thi vu vương có thái độ cung kính chỉ là bởi vì cái thân phận Khô lâu lệnh giả. Nếu có thể đánh bại nhị thủ lĩnh Nặc Phu Ca La Đức, không những được đánh một trận thành danh, được bọn họ tôn trọng, còn có thể tăng thêm phân lượng trong lòng nữ thủ lĩnh.

" Ngươi rất mạnh, bất quá, ha ha cho dù luyện một trăm năm nữa cũng không phải đối thủ của ta." Chiêu một ngụm rượu tùng tử, Dương Lăng lạnh lùng nói tiếp:v" Bản lĩnh của ta không phải dùng để luận võ múa kiếm mà chỉ dùng giết kẻ địch. Ta bây giờ không muốn giết người, ngươi đi đi, đi được càng xa càng tốt!"

Luyện một trăm năm nữa cũng không phải đối thủ?

Nặc Phu Ca La Đức vốn là lửa giận vạn trượng, nghe Dương Lăng như vậy vừa nói, càng thêm bạo nộ lập tức đánh văng vài tên hải đạo “hô” 1 tiếng nhằm Dương Lăng xông đến.

" Nặc Phu Ca La Đức, lui ra!"

Mắt thấy Nặc Phu Ca La Đức không để ý hết thảy tiến lại đây, Dương Lăng bất động thanh sắc, nữ thủ lĩnh bên cạnh lại đứng ngồi không yên. ‘ bá’ một tiếng huy vũ song đao, nhảy ra trước mặt Dương Lăng cản lại.

Nặc Phu Ca La Đức là một gã cường hãn cuồng chiến sĩ, năng lực cận chiến cực kỳ cường đại. Mặc dù Dương Lăng thực lực cao thâm không lường được, nhưng ứng phó không kịp, có thể bị Nặc Phu Ca La Đức gây thương tích. Như vậy, với mình khác nào bị lật thuyền trong mương rạch, đi buôn cả vốn lẫn lời đều mất hết!

" Mã Cách Lệ Đặc, yên tâm đi, tên này cũng không phải đối thủ của ta!" Nhìn nữ thủ lĩnh cầm trong tay song đao, anh khí bức người. Dương Lăng trước mắt sáng ngời, vừa nói vừa đứng lên đỡ nhẹ eo nhỏ của nàng, tay vỗ khẽ lên kiều đồn căng tròn của nàng.

" Đại nhân, để cho ta đi!" Vừa cười hăng hắc, y phục phất phơ trong gió, hai tay chắp sau lưng, Thi vu vương nhẹ nhàng đứng lên. Không có cách nào hành hạ phong tao nữ thủ lĩnh và thị nữ của nàng, vậy, giáo huấn cái đầu gỗ Nặc Phu Ca La Đức này một chút cũng không tệ

Đại nhân?

Người nói vô tâm, người nghe cố ý!

Nghe Thi vu vương trong lúc vô ý gọi Dương Lăng là đại nhân, nữ thủ lĩnh Mã Cách Lệ Đặc càng thêm khẳng định thân phận Dương Lăng không đơn giản là một gã Độc Nhãn Long thân vệ. Trầm ngâm một lát sau, cũng không ngăn cản Nặc Phu Ca La Đức khiêu chiến với Dương Lăng nữa, mà chuẩn bị từng bước quan sát thực lực của 2 người trước mặt.

Hải tộc có nhiều chủng tộc, có dòng đầu cá thân người, có khi có thêm cả đuôi cá. Cũng có dòng giống y loài người như đúc. Chỉ là thủy tính hơn người, thích hợp với cuộc sống ở biển cả. Nếu xem xét bề ngoài cũng không cách nào xác định Dương Lăng rốt cuộc là người hay là hải tộc. Căn cứ tổ truyền tham trắc ma pháp đã biết, Thi vu vương ít nhất cũng là thánh giai cường giả. Có được một gã thị vệ thực lực cường đại như vậy, chắc chắn Dương Lăng thân phận tuyệt đối không đơn giản, cho dù không phải hải tộc, ít nhất cũng không dưới Độc Nhãn Long. Kết quả do tinh thần tham trắc ma pháp đem lại chính là bằng chứng hùng hồn nhất

" Nặc Phu Ca La Đức là một gã cuồng chiến sĩ, đại nhân cẩn thận!" Mắt thấy Nặc Phu Ca La Đức vọt tới gần trong gang tấc, Dương Lăng vẫn đứng yên không nhúc nhích, Mã Cách Lệ Đặc cẩn thận nhắc nhở. Ngòai ra còn nắm chặt song đao, chuẩn bị nếu tình huống xấu xảy ra thì có thể xông đến tiếp ứng.

" Hừ, yên tâm, chỉ là một gã cuồng chiến sĩ mà thôi!"

Xem Nặc Phu Ca La Đức đang hung hăng xông tới, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, hộ thể vu lực kiệt lực vận chuyển. ‘ đông’ một tiếng trầm thấp, vẫn không nhúc nhích, bình thản tiếp 1 quyền. Ngay cả lợi trảo của siêu giai Hắc long vương đều không thể đột phá phòng ngự của mình, huống chi một gã cuồng chiến sĩ!

Một trận khiếp sợ lan tràn!

Nhìn Dương Lăng trước sau vẫn không nhúc nhích, trong khi Nặc Phu Ca La Đức như tia chớp xông lên, lại bị Dương Lăng dễ dàng cho đo đất, khóe miệng chảy ra một tia máu, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.

Là một gã cuồng chiến sĩ, nhị thủ lĩnh Nặc Phu Ca La Đức không thể nghi ngờ là chiến sĩ mạnh nhất trên Ô Sa đảo. Khí lực mạnh vô cùng, có thể dễ dàng nhấc lên tấm bia đá nặng hơn ngàn cân, một quyền có thể chấn nát nội tạng của người bình thường thành mớ tương thịt, một cước có thể đá bay 1 đầu Tây Nhã Đồ hà mã. Nhưng một gã cường hãn cuồng chiến sĩ như vậy, vẫn bị Dương Lăng không nhúc nhích 1 ngón tay cũng làm trọng thương.

Khô lâu lệnh giả này thân thể cường hãn bao nhiêu, cũng có thể tưởng tượng được!

Dương Lăng đã tuyên bố Nặc Phu Ca La Đức có luyện một trăm năm cũng không phải là đối thủ, mọi người lúc ấy nghe xong lúc còn nghĩ hắn nói khoác. Bây giờ xem ra, nếu Nặc Phu Ca La Đức không cuồng hóa, đừng nói một trăm năm, sợ rằng chính là tái tu luyện mấy trăm năm cũng không phải đối thủ của Dương Lăng.

" Ngao....., ta muốn giết ngươi!"

Liếm vết máu bên khóe miệng, Nặc Phu Ca La Đức một tiếng chợt quát, trong nháy mắt đã huyết cuồng hóa. Hai mắt đỏ bừng, lập tức bạo khởi, thân thể chợt có hắc quang bao phủ, cơ bắp toàn thân cuồn cuộn, cả người trong nháy mắt vụt lớn lên.

" Cuồng chiến sĩ, trời ạ, Nặc Phu Ca La Đức đã cuồng hóa a!"

" Sách sách, sau khi cuồng hóa sức mạnh và tốc độ đều gia tăng vài lần, lợi hại!"

....

Nhìn Nặc Phu Ca La Đức hung hãn sau khi cuồng hóa, hải đạo môn đều bàn tán xôn xao. Đừng nói nữ thủ lĩnh đang gõ trống trong ngực khẩn trương không thôi, ngay cả thi vu vương cũng sắc mặt ngưng trọng, từ người Nặc Phu Ca La Đức cảm giác được một cổ lực lượng bạo ngược.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK