Bên trong bồn vùng vịnh cổ quái chứa đầy các tấm bia đá, trên mặt khắc đầy những ngọn lửa sáng rực, tản mát ra một trận Năng lượng ba động mịt mờ. Đi theo phía sau đám Dong binh, Mạo hiểm giả và các Thế lực lớn vừa bước vào vùng vịnh, Dương Lăng bản năng cảm giác được một mối nguy hiểm vô cùng mãnh liệt, hạ lệnh nhanh chóng lui lại. Không ngờ rằng vẫn chậm một bước.
Ô…
Một âm thanh cổ quái vang lên, tất cả các tấm bia đá chợt léo sáng, hóa thành một đoàn ngọn lửa đang thiêu đốt, tản mát ra Năng lượng ba động mênh mông. Theo sát, trong không khí xuất hiện một trận rung động, mặt đất chấn động như xảy ra động đất.
Dị biến trôi qua, mọi người phát hiện ra một cảnh cổ quái.
Vùng vịnh biến thành một sa mạc mênh mông, nhìn thấy khắp nơi đều là cát trắng; nhiệt độ cực cao, dưới mặt đất như chôn các hòn than nóng đỏ, một mảnh cát nóng đỏ khiến người ta khó có thể đặt chân, yết hầu khô khốc. Càng không ổn chính là, cả người rất nặng nề, đừng nói là chạy, mà ngay cả đi vài bước cũng khó khăn vô cùng.
“Trời ạ, đây là đâu?”
“Pháp Lão Vương nguyền rủa, đây nhất định là lời nguyền rủa của Pháp Lão Vương, tất cả mọi người sẽ phải chết ở đây”
Nhìn sa mạc quỷ dị, đám Dong binh và Mạo hiểm giả hoảng sợ kêu lên, nhớ đến vô số truyền thuyết kinh khủng về Pháp Lão Vương.
Truyền thuyết, vì bảo vệ Lăng Mộ đang ngủ say không bị quấy rầy, Pháp Lão Vương bày ra lời nguyền rủa kinh khủng. Bất cứ ai tiến vào Lăng Mộ, đều không được chết tử tế, trọn đời không được sống lại.
Khiếp sợ trôi qua, các Thế lực lớn lập thành đội hình cẩn mật, đứng im xem biến động; nhưng đám Dong binh và Mạo hiểm giả lại có hành động khác nhau, có tên ngây ngốc đứng yên tại chỗ, có kẻ thông minh chạy về phía các Thế lực lớn. Mong có sự bảo vệ của các Thế lực lớn như Giáo Đình hoặc Hắc ám hiệp hội; có tên nói lẩm bẩm, như kẻ điên không ngừng nói về truyền thuyết của Pháp Lão Vương, chạy xung quanh như con ruồi không đầu, muốn chạy ra khỏi Sa mạc mênh mông.
“Lĩnh chủ đại nhân, làm sao bây giờ?” Nhìn sa mạc quỷ dị, cảm giác nhiệt độ càng lúc càng cao, Mỹ nhân ngư Y Phù Lâm nhíu mày. Bất tri bất giác, đem Dương Lăng có thực lực thâm không lường được làm chỗ dựa.
Hải Tộc có thể hô phong hoán vũ ở Đại dương mênh mông, lực chiến đấu vô cùng cường đại. Nhưng sau khi lên bờ, nhược điểm của bọn họ liền thể hiện ra, nhất là ở trong hoàn cảnh nguyên tố thủy hệ rất là thưa thớt này, khiến cho thực lực của bọn họ bị hạn chế rất lớn.
“Có lẽ, lần này gặp phải phiền toái lớn rồi” Cảm giác được nhiệt độ càng lúc càng cao, Dương Lăng ngưng trọng: “Tiểu thư Y Phù Lâm, đợi lát nữa bất luận phát sinh sự tình gì, tuyệt đối không được rời khỏi phạm vi 20 bước, nhớ lấy”
Vì đối phó nguy hiểm không rõ, Dương Lăng nhanh chóng bố trí Cấm chế bên người, phân phó cho đám người Thi vu vương, Hắc Long vương và Ôn Nhĩ Nhân Khắc bảo vệ bốn phương hướng. Sau đó dưỡi sự hộ vệ của Tử thử băng băng và Thiên diện huyễn điêu khoanh chân ngồi xuống. Thế lực lớn khổng lồ tản mát ra như mạng nhện, cẩn thận quan sát tình huống xung quanh.
Đám Dong binh và Mạo hiểm giả vô cùng kinh hãi, nói là lời nguyền rủa của Pháp Lão Vương; Nhưng là một gã Vu Sư đã tiến giai đến Cao cấp Thần vu, hắn lại thấy rõ đây là một tòa Ảo trận khổng lồ, hoặc là một đạo Cấm chế thần bí mà thôi. Nói một cách khác, có vài phần tương tự như Không gian Giam cầm điệp gia thêm Trọng lực Cấm chế và Ảo trận của mình.
Sau khi không cẩn thận xông vào trận pháp hoặc là Cấm chế của kẻ địch, chạy loạn khắp nơi là kẻ ngu ngốc. Chỉ có tỉnh táo tìm ra trận nhãn, mới có thể thoát khốn.
Rất bình tĩnh, Dương Lăng chia ra từng tia thần thức tản mát ra ngoài, càng lúc càng xa. Không ngờ rằng, vừa mới tìm được một ít quy luật của ảo ảnh, chân trời đã truyền đến một tiếng thét chói tai, lập tức từng bức tường lửa liên tục cuốn đến.
“Không ổn, Biển lửa khôn cùng, nhanh, tránh mau” Nhìn cơn sóng lửa từ xa cuộn đến, Pháp Ân Trưởng lão kêu lên thất thanh, khẩn trương ngâm nga. Rất nhanh, giơ hai tay lên, phát ra một Ma pháp tráo đỏ bừng, bảo vệ đám dũng sĩ và Ma pháp sư bên cạnh.
Mặc dù không rõ tại sao đột nhiên lại đi đến nơi kinh khủng thế này, nhưng làm một gã Ma pháp sư Hỏa hệ Lĩnh vực đỉnh, hắn hiểu rõ hơn ai hết sự kinh khủng của cơn sóng lửa ngập trời này.Sau khi bảo vệ đoàn người của mình, nhìn đám Dong binh và Mạo hiểm giả xung quanh đang hoảng sợ, không biết chạy đi đâu, hắn đồng tình thở dài một hơi. Trầm ngâm một lát rồi cắn chặt răng, quát lớn một tiếng, trong nháy mắt, Ma pháp tráo mở rộng ra gấp đôi, bao phủ đám Dong binh và Mạo hiểm giả muốn nhờ sự bảo hộ của Hỏa thần môn lại.
Pháp Ân phản ứng nhanh nhẹn, thì các Thế lực lớn khác cũng không chậm chạp.
Ma pháp sư của Hắc ám hiệp hội liên thủ duy trì một Ma pháp tráo ngập tràn Hắc khí, bao phủ vùng đất mà Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc lại, một ít tên Dong binh và Mạo hiểm giả đứng sát bên người bọn họ cũng theo đó gặp may, không phải đối diện với cơn sóng lửa kinh khủng. Tư Đồ Á Đặc quát lên một tiếng, chỉ huy Tộc nhân tạo thành một trận thế khẩn mật, vận hành Hoàng Kim Đấu khí cường đại, tản mát ra một vòng Quang mang màu vàng, bao phủ một ít Dong binh đoàn quen thuộc lại.
Các Thế lực lớn hoặc nhiều hoặc ít đều trợ giúp cho đám Dong binh và Mạo hiểm giả cầu cứu mình, chỉ có Giáo Đình luôn mở miệng nhân tư là có cử động nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Có lẽ vì thực lực tổn thất trầm trọng nên Ma lực không đủ, hoặc là chiếm một vị trí tốt trên chiến trường nguy hiểm này, Giáo Đình không những không giúp đỡ đám Dong binh và Mạo hiểm giả bên cạnh, ngược lại còn đột nhiên ra tay, mạnh mẽ chiếm cữ một ngọn núi dễ thủ khó công, Pháp Ân ở cách đó không xa nhìn thấy chỉ biết lắc đầu chán nản.
“A Lý Tư, làm thế nào bây giờ?”
“Nhanh, mọi người tập trung lại, các Ma pháp sư cùng nhau thi triển Ma pháp tráo, nhanh”
Nhìn cơn sóng lửa càng lúc càng gần, đám Dong binh và Mạo hiểm giả không biết trốn tránh ở đâu trở nên hỗn loạn. Có chút liều mạng tụ tập bên cạnh các Thế lực lớn, mong được sự hỗ trợ; có chút đứng túm tụm lại, cùng nhau thi triển ra Vòng bảo hộ ảm đạm không ánh sáng; có chút khẩn trương chạy tán loạn xung quanh, nhìn thấy sóng lửa ngập trời càng lúc càng đến gần, tuyệt vọng lớn tiếng kêu lên...
“Lĩnh chủ đại nhân, cứu chúng ta, cứu chúng ta đi”
“Đại nhân, cứu chúng ta, Đại nhân”
Lên trời không lối, xuống đất không cửa, đông đảo Dong binh và Mạo hiểm giả không đường có thể đi nhớ đến Dương Lăng. Vừa kêu vừa cùng chạy đến, quỳ gối cầu cứu ở bên ngoài Cấm chế.
“Lĩnh chủ đại nhân, cứu bọn họ đi” Nhìn vài tên quỳ gối bên ngoài Cấm chế, tuổi cao rồi mà vẫn phải tiếp tục làm Dong binh kiếm ít Tinh tệ nuôi gia đình, Y Phù Lâm không đành lòng xin cho bọn họ, hàng mi nhíu lại.
“Tiểu thư Y Phù Lâm, không phải ta không cứu bọn họ, mà là thật sự không có năng lực đó” Nhìn đám Dong binh và Mạo hiểm giả quỳ gối bên ngoài Cấm chế, Dương Lăng lắc lắc đầu.
Nếu tiến giai đến Hồn Vu, có lẽ hắn còn có năng lực thi triển Ngũ hành Cấm chế, hoàn toàn ngăn cách ngọn lửa ngập trời, cứu đám Dong binh và Mạo hiểm giả này một lần; nhưng trước mắt, Cấm chế bày ra chỉ có thể tách ngọn lửa ra mà thôi, tác dụng chính thức chính là Băng Phong lĩnh vực của mình. Nhóm của mình đã khó có thể bảo toàn, lấy gì ra cứu đám người này? Trừ phi…
Nhớ đến Không gian Vu tháp rộng lớn, Dương Lăng trong lòng vừa động, trầm ngâm một lát lại lắc đầu. Không gian Vu tháp là nguồi suối lực lượng của mình, là nơi mình an thân lập nghiệp, không đến vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối sẽ không thu người ngoài vào trong đó, để tránh bại lộ bí mật.
“A, cứu mạng….”
Cơn sóng lửa tốc độ rất nhanh, không lâu sau đã đến trước mặt mọi người, một ít Dong binh và Mạo hiểm giả chưa chạy được vài bước đã bị ngọn lửa lớn bao vây. Trước khi chết phát ra tiếng kêu thảm thiết, nhìn bộ dáng giãy dụa trong biển lửa, khiến người ta nổi da gà.
Nhìn thảm trạng trước khi chết của vài tên Dong binh, nghe tiếng kêu thảm thiết trước khi chết của bọn họ, Y Phù Lâm không đành lòng nhắm hai mắt lại, hai tay đặt lên ngực cầu khấn, cầu cho thần linh bảo vệ. Âm thanh trầm thấp, bi ai, nhanh chóng lây sang đám Hải Tộc bên cạnh, dưới sự dẫn dắt của nàng, bất kể là Hổ Sa Chiến sĩ cao năm mét, hay là Ma pháp sư Thủy hệ sắc mặt tái nhợt đều đặt tay lên ngực cầu khấn.
“Đại nhân, cứu mạng, Đại nhân”
“Đại nhân, cứu con của ta đi, Đại nhân”
Nhìn biển lửa ngập trời gần trong gang tấc, đám Dong binh và Mạo hiểm giả không đường chạy trốn lớn tiếng cầu cứu trong tuyệt vọng, một ít lão già mang theo con cùng làm Dong binh quỳ gối trước mặt Cấm chế, giờ phút này trong lòng bọn họ chỉ có Lĩnh chủ Dương Lăng của Ma thú lĩnh với thực lực thâm không lường được mới có thể cứu mạng mình.
“Có được tính mạng, sẽ mất đi tự do, nếu các ngươi khổ sở cầu khẩn, ta sẽ thành toàn cho các ngươi, sau này các ngươi sẽ sống ở thế giới kia vậy”
Nhìn cơn sóng lửa ngập trời, nhìn đám Dong binh và Mạo hiểm giả quỳ gối cầu xin bên ngoài Cấm chế, nghe tiếng cầu khấn bi ai của Hải Tộc, Dương Lăng giống như là nhìn xuyên qua thời gian, thấy được một thế giới hồng hoang nhiều tai họa, xúc động truyền thừa sâu trong Linh hồn. Ngâm nga một lát, hắn dùng Cấm chế bao quanh đám Dong binh và Mạo hiểm giả bên ngoài, thời khắc mấu chốt đem chuyển bọn họ sang Không gian Vu tháp của mình. Đem bọn họ để ở gần rừng rậm có tài nguyên phong phú, để mặc cho bọn họ tự sinh tự diệt.
Dương Lăng không muốn bại lộ bí mật và sự tồn tại của Không gian Vu tháp, nhưng nếu mình không giúp đỡ, thì đám Dong binh và Mạo hiểm giả này cả đời sẽ phải sinh sống ở rừng rậm nguyên thủy bên trong Vu Tháp. Cho dù bọn họ sống rất lâu, cũng không có cơ hội lộ ra bí mật của mình.
Cứ như vậy, Không gian Vu tháp sẽ có một nhóm dân cư đầu tiên, một Bộ lạc chỉ có tín ngưỡng là mình. Dương Lăng hiện tại cũng chưa ý thức được, hành động này sau này mang đến cho Không gian Vu tháp biến hóa đến mức nào.