Ở lại thành Tư Tháp Nạp một ngày, thương lượng với Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa một ít chi tiết, đám người Cáp Lạp Lôi đều lên đường đi về đế đô Mông Đặc Sâm của Gia Lợi Á Công quốc.
Vì đề phòng bất trắc, Khắc Lỗ Ngõa phái một trăm kỵ binh tinh nhuệ hộ tống mọi người, trọng điểm hộ vệ là Dương Lăng. Đồng thời nghiêm lệnh những người biết tin không được lộ ra thân phận chân thật của Dương Lăng, để tránh các thế lực thù địch biết được hành tung của Dương Lăng mà ám sát.
Khắc Lỗ Ngõa mặc dù chỉ phái ra 100 kỵ binh, nhưng tất cả đều là tinh anh trong tinh anh, có không ít là Ảo ảnh kỵ sĩ đoàn lui về nghĩ dưỡng. Có bọn họ đi theo bảo vệ, Cáp Lạp Lôi biết được thân phận của Dương Lăng cảm thấy an tâm hơn.
Là người có quyền ưu tiên kế thừa của gia tộc Ni Cổ Nạp Tư, Cáp Lạp Lôi từ nhỏ đã được gia tộc trọng điểm bồi dưỡng, tuổi tuy còn trẻ nhưng đã hiểu không ít chuyện, ổn định hơn so với mấy tên Lệ Nhã, Mập mạp cùng tuổi. Không cần thúc phụ Khắc Lỗ Ngõa nhiều lời, hắn cũng hiểu được tầm quan trọng của Dương Lăng Ma thú lĩnh chủ đối với gia tộc.
Khác với Mập mạp suốt ngày cười hi hi ha ha, và Đại tiểu thư Lệ Nhã, sau khi biết được Dương Lăng giả làm một thương nhân nhỏ, hắn từ khắp các mặt quan sát ngôn từ cử chỉ của Dương Lăng.
Cơ trí, luôn luôn bình tĩnh, tinh minh, không buông tha bất cứ cơ hội nào có lợi.
Đây là cảm giác mà Dương Lăng lưu lại cho hắn trên đường đi, là một gã quý tộc thượng tầng, hắn rõ ràng người như vậy tuyệt đối không chấp nhận là một kẻ tầm thường.
Vốn, hắn còn chuẩn bị đến đế đô Mông Đặc Sâm rồi lợi dụng lực lượng của gia tộc để giúp đỡ Dương Lăng, để lạp long một tài năng cho gia tộc. Nhưng sau khi hiểu được thân phận của Dương Lăng, hắn hiểu được mình lo lắng quá nhiều, dựa vào thân phận và thực lực của Dương Lăng, sau này sẽ là một lực lượng tuyệt đối không thể bỏ qua trên Thái Luân đại lục.
Cứ như vậy, mặc kệ là vì việc công, hay là vì việc tư, hắn đều hy vọng gia tộc có thể hợp tác thuận lợi với Dương Lăng. Cùng chống lại Ban Đồ đế quốc thế lực khổng lồ và khai thác tài nguyên phong phú của Đặc Lạp Tư rừng rậm.
Khắc Lỗ Ngõa ra lệnh giữ bí mật, nên trong đoàn người, ngoại trừ Cáp Lạp Lôi có mặt lúc đó thì không còn ai biết được thân phận thật sự của Dương Lăng. Ở trong mắt đám Lệ Nhã và Mập mạp thì Dương Lăng vẫn chỉ là một thương nhân nhỏ nhoi mà thôi.
“Vưu Lý huynh đệ, nghe nói gần đây Lợi Văn Tát công quốc có rất nhiều sát thủ lợi hại đến, ngươi có nghe được tin tức gì không?”
Cùng với đám kỵ binh hộ tống trò chuyện nửa ngày, tên Mập mạp giục ngựa quay lại, ra vẻ thần thần bí bí, giống như lại nghe được tin tức đồn đại nào đó.
Nhìn Mập mạp lại chuẩn bị ra vẻ chơi trội, Dương Lăng cười cười, nói: “Có, ngày hôm qua, ta nghe một tên hầu gái nói trong tòa thành có một tên sát thủ rất lợi hại, chuyên môn giết heo. Một đao một con, chuyên chọn con lợn béo mà ra tay, rất là nhanh”
Cao thủ chuyên môn giết lợn, còn chuyên môn ra tay với con lợn béo?
Vừa nghe Dương Lăng nói như vậy, lại nhìn khuôn mặt béo ú của Mập mạp, Vưu Na bật cười khúc khích. Nụ cười tươi như hoa nở, hai mắt sáng ngời to tròn, và da thịt trắng nõn thiếu chút nữa khiến tên Mập mạp ngây người. Trong khoảng thời gian ngắn, hắn không chú ý đến ý trêu chọc trong lời nói của Dương Lăng.
“Nghe nói, sát thủ lợi hại nhất của đại lục đều chạy đến Lợi Văn Tát công quốc, ám sát Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa chính là vài tên sát thủ Thiên bảng” Ra vẻ thần bí quan sát bốn phía, Mập mạp nói nhỏ: “Nghe nói, trong đó còn có một nữ sát thủ, xinh đẹp mê người giống như tiểu thư Vưu Na”
Thiên bảng sát thủ? Trong đó có một là nữ?
Dương Lăng trong lòng vừa động, đột nhiên nhớ tới nữ sát thủ Cổ Lan Đan Na và tên Sát thủ Thiên bảng kinh khủng trước kia. Nhớ tới tốc độ như quỷ mị và khả năng phát ra ma pháp trong nháy mắt và ánh mắt lạnh như băng của tên Sát thủ Thiên bảng, vẫn không khỏi cảm thấy tê dại.
Sát thủ Thiên bảng cùng một cấp bậc với Kiếm thánh và Ma đạo sư, mà ở trình độ nào đó thì còn kinh khủng hơn cả Kiếm thánh và Ma đạo sư. Trên Thái Luân đại lục, mọi người thường sẽ tình ngiuenej đối mặt với hai gã Kiếm thánh hoặc là Ma đạo sư, chứ không muốn đối mặt với một tên Sát thủ Thiên bảng ẩn mình ở một nơi bí mật gần đó.
Một Sát thủ Thiên bảng cấp cao, có thể nói là ác ma của địa ngục, nhất là đối với Triệu hồi sư và Ma đạo sư không giỏi cận chiến thì càng là một cơn ác mộng.
Hít vào một hơi thật sâu, Dương Lăng nhanh chóng lấy lại tinh thần. Tiến giai đến trung cấp Địa vu, thực lực của mình đã khác xa ngày xưa, mặc dù còn chưa thể đối mặt với Thánh giai như trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu, nhưng gặp phải tên Sát thủ Thiên bảng lúc trước thì tuyệt đối có khả năng đánh một trận. Nếu có thể dẫn đối phương vào rừng rậm có địa hình phức tạp, có lẽ còn có thể dựa vào khả năng Thụ nhẫn và độn thuật để giết chết đối phương.
“Sát thủ Thiên bảng rất lợi hại, tuy nhiên lợi hại nhất chính là Sát thủ Dạ đồng, theo truyền thuyết thì Sát thủ Dạ đồng chính là Sát thủ Thiên bảng tiến hóa đến mức cao nhất, ngay cả thần linh đều có thể giết chết, vô cùng lợi hại”
Thấy Mập mạp nói đến mức nước bọt sắp phun ra ngoài, thống lĩnh kỵ binh giục ngựa quay lại tham gia náo nhiệt, lên tiếng nói về sát thủ Dạ đồng thần bí nhất trên đại lục”
Thấy đám người Lệ Nhã và Kỵ sĩ Cáp Lạp Lôi cũng chạy lại tham gia náo nhiệt, Dương Lăng nói: “Thật ra, sát thủ lợi hại nhất cơ bản không cần tự mình ra tay giết người, mà là khiến cho người ta tự tử?
Khiến cho người ta tự tử?
Vừa nghe Dương Lăng nói như vậy, nhất thời mọi người nghi hoặc khó hiểu, ngay cả thống lĩnh kỵ binh trải qua hàng trăm trận chiến cũng không ngoại lệ.
“Sát thủ ở cảnh giới cao nhất, không chỉ có khả năng khiến người ta tự từ, còn có thể để cho kẻ khác cam tâm tình nguyện mà chết” Dương Lăng dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Bây giờ các ngươi có lẽ còn không hiểu rõ, nhưng sẽ có một ngày các ngươi hiểu được”
Thần tử, Thần không thể không chết.
Nói một khía cạnh khác, người có quyền cao chức trọng chính là sát thủ lợi hại nhất. Đối với bọn họ mà nói, giết một người cũng giống như giết một con kiến, phí rất ít sức lực, cơ bản không cần tự mình ra tay.
Mặc kệ là Cáp Lạp Lôi, Lệ Nhã hay là Mập mạp sau lưng đều có một gia tộc thế lực khổng lồ, bây giờ bọn họ còn chưa tiếp xúc với các chuyện cụ thể của gia tộc, nhưng sẽ có một ngày bọn họ sẽ trở thành người nắm quyền của gia tộc, Dương Lăng hiểu bọn họ đến lúc đó tự nhiên hiểu được cái gì gọi là sát thủ cảnh giới cao nhất.
Trầm ngâm một lát, Lệ Nhã và Mập mạp đều cho rằng Dương Lăng nói hươu nói vượn, chuyển sang nói chuyện khác. Chỉ có Cáp Lạp Lôi và thống lĩnh kỵ binh là trầm ngâm, lờ mờ hiểu được ý của Dương Lăng.
Mập mạp ăn được ngủ được, có thể nói miệng vừa mở ra đã không để yên. Nói từ thế cục gần đây của Lợi Văn Tát công quốc đến Sát thủ Thiên bảng không có tung tích, từ cô gái trong Tư Tháp Nạp thành da thịt trắng nõn đến chuyện phong lưu của lão quản gia và hầu gái, nói đến độ nước bọt văng tung téo.
Được kỵ binh hộ tống, mọi người trên đường đi rất thuận lợi, hơn một ngày sau đã đến đế đô Mông Đặc Sâm của Gia Lợi Á Công quốc. Hoàn thành nhiệm vụ, thống lĩnh Kỵ binh dẫn theo đám binh lính chạy cả ngày cả đêm về Tư Tháp Nạp thành, đám người Mập mạp và Lệ Nhã cũng chuẩn bị tách ra.
“Vưu Lý huynh đệ, hay là quyết định đến nhà ta ở vài ngày?” Biết được Dương Lăng ba người không có chỗ ở, Mập mạp hào phóng mời, không hề khinh thị thân thận thương nhân nhỏ của Dương Lăng.
Mặc dù biết Dương Lăng không lâu, nhưng Mập mạp trên đường nói chuyện với hắn nhiều nhất, rất có cảm tình với hắn. Chuẩn bị mời ba người Dương Lăng về nhà ở vài ngày, rồi vận dụng lực lượng của gia tộc giúp đỡ hắn, để hắn không phải suốt ngày chạy bôn ba khắp nơi.
Nhìn vẻ hào phóng của Mập mạp. Dương Lăng cười cười nói: “Tốt, chờ ngươi ngày nào chuẩn bị tốt Lục bì điêu, ta sẽ tới, thử cảm giác Triệu hồi sư là như thế nào”
Mặc dù mặt ngoài nói là chuẩn bị thêu một phòng ở lữ quán để trọ, nhưng trên thực tế hắn đã sớm có hẹn với Hải Nhi Bối Lý, chuẩn bị vừa đến Mông Đặc Sâm là đi tìm nàng ngay, để thảo luận với nàng về thế cục gần đây của Mông Đặc Sâm và sợ phát triển của Ma thú lĩnh, cho nên từ chối khéo lời mời của Mập mạp.
“Mập mạp, yên tâm đi, ta sớm đã phân phó người hầu tìm một chỗ an toàn cho ba người Vưu Lý bọn họ rồi”
Thấy Mập mạp vẫn kiên trì mời, Cáp Lạp Lôi nhanh chóng nói thay cho Dương Lăng. Mặc dù đối với thế lực bình thường không dám ra tay ở trong đế đô, nhưng thế cục càng ngày càng nghiêm trọng, vì đề phòng bất trắc, tốt nhất vẫn là đem hắn đến tòa thành của gia tộc mình ở lại.
Mặc dù có chút thất vọng, nhưng nếu Cáp Lạp Lôi đã nói như vậy, Mập mạp cũng không nói thêm gì nữa.
Trong mắt hắn, Dương Lăng là một tên thương nhân nhỏ nhoi, vốn hằn còn chuẩn bị sử dụng lực lượng của gia tộc giới thiệu cho Dương Lăng vài vụ kinh doanh lớn, thậm chí còn cho hắn mượn một số tiền lớn làm vốn. Nhưng nếu Dương Lăng được gia tộc Ni Cổ Nạp Tư trợ giúp, có lẽ ngày nào đó có thể kiếm được một tước vị không nhỏ, so với tiếp tục làm một thương nhân nhỏ tốt hơn nhiều.
Hẹn vài ngày sau sẽ gặp mặt, mọi người chuẩn bị ở cửa thành thì chia tay, không ngờ ngay khi bọn họ chuẩn bị khởi hành, thì có vài con ngựa chạy nhanh đến như gió.
“Nhanh, xem ai trước hết có thể lao ra khỏi cửa thành”
Cửa thành rất nhiều người, nhưng Kỵ sĩ không hề giảm tốc độ, vừa kêu vừa giục ngựa lao đến. Dọc theo đường đi, dựa vào tốc độ siêu cao đánh bay vài xe ngựa nhẹ, đạp nát vài gian hàng nhỏ ven đường, thậm chí còn đánh bay vài tên đi đường không kịp tránh né…
Bạo tẩu tộc ở dị giới?
Nhìn vài con ngựa không để ý hết thảy lao đến với tốc độ rất nhanh, lại nhìn vài tên Kỵ sĩ giống như lưu manh trên lưng ngựa, Dương Lăng nhắc đầu, nhớ tới đám Bạo tẩu tộc trên ti vi đã xem trước kia. Cùng là tốc độ rất nhanh, cùng là không thèm để ý đến người đi đường, cũng đều điên cuồng như nhau…
“Trời ạ, cứu con ta với, cứu con ta với”
Người đi đường bị hoảng sợ đều né tránh sang một bên, xem mấy con ngựa càng ngày càng gần, lại nhìn đứa con của mình đang đứng giữa đường ngựa chạy, một người phụ khản giọng kêu lên, dùng sức lao về phía trước.
Ý nghĩ trống rỗng, người phụ nữ đem hết tất cả khí lực của bản thân, nhưng người đi đường quá đông, tất cả đều hoảng sợ tránh vào ven đường. Trong khoảng thời gian ngắn, người mẹ đáng thương không cách nào đến gần đứa con của mình, ngược lại bị dòng người đẩy càng lúc càng xa.
“Lại là mấy tên đáng chết này”
“Trời ạ, có ai cứu đứa bé đáng thương đó không”
Trốn được sang một bên, nhìn vài tên Kỵ sĩ không chỉ không dừng lại ngược lại còn tăng tốc, mọi người vô cùng phẫn nộ bất bình. Nhưng bởi vì thân phận và bối cảnh của đối phương, không có một ai dám ra mặc ngăn cản, cho dù nghĩ lao ra đứa trẻ con thì cũng có tâm mà vô lực, vài con ngựa đó tốc độ thật sự quá nhanh.