“Rút lui”.
Dương Lăng hạ lệnh, phất tay triệu ra một đội Tự bạo biên bức cản đường, chỉ huy Kim Bằng chở mọi người xoay người rời khỏi Sơn cốc. Độc Long Vương có thực lực của Lưu Lãng Thần Thú và đám thủ hạ Độc Long có thực lực rất mạnh, nhưng dựa vào thực lực của mọi người vẫn có thể đối phó. Tuy nhiên Thượng cổ Long hồn gần như trong suốt khiến người ta có cảm giác không rét mà run. Còn chưa hề ra tay, Dương Lăng đã cảm giác được một mối nguy hiểm mãnh liệt. Sau khi tiến giai đến Vu Thần Sơ cấp, mặc dù Chiêm bặc thuật không có đột phá quá lớn, nhưng khi gặp phải nguy hiểm trực giác mách bảo càng nhạy cảm hơn.
Hô…
Kim bằng dùng sức vỗ mạnh đôi cánh, bay vút lên trời. Là một con Lưu Lãng Thần Thú có thực lực cường đại, trực giác đối với nguy hiểm của nó không kém Dương Lăng là mấy. Uy áp khiến kẻ khác không thể hô hấp được của Thượng cổ Long hồn và sát khí ngập trời, khiến cho nó cảm thấy rất nguy hiểm.
“Ngao…. Ta nói rồi, các ngươi chạy không thoát đâu. Địch nhân xông vào Độc Long Động của chúng ta đều phải chết”
Độc Long Vương lớn tiếng rít gào, dẫn theo đông đảo Độc Long đuổi theo. Cái Độc lựu xấu xí khổng lồ trên đầu co rút lại rồi đột nhiên bành trướng ra, “Hô” một tiếng phun ra một đoàn ngọn lửa cực nóng, kèm theo Long tức đáng sợ. Đám Tự bạo biên bức cản đường còn chưa kịp nổ mạnh đã bị ngọn lửa đáng sợ đốt thành tro bụi. Mẫu Hoàng chậm nửa bước mặc dù tránh thoát được ngọn lửa chứa đầy chất lưu huỳnh kia, nhưng không tránh khỏi được Long Tức đáng sợ, cái đuôi bị ăn mòn rơi mất mấy miếng vẩy cứng rắn.
Kim Bằng tốc độ rất nhanh, nhưng không ngờ rằng Thượng cổ Long hồn còn nhanh hơn. Trong nháy mắt đã như Thuấn di không một tiếng động xuất hiện trước mặt mọi người, ngăn cản đường lui của mọi người. Một cỗ sát khí sắc bén trong suốt phát ra từ thân thể, không khí bên người rung động từng cơn, thậm chí còn xuất hiện từng vết nứt vỡ.
“Đại nhân, ta ngăn cản nó, các người mau đi đi”
Hắc Giáp Đại ác ma Na Tháp Lỵ vừa nói vừa bay ra, lao thẳng đến Thượng cổ Long hồn đang ngăn cản đường lui của mọi người. Vô Ảnh Tiên dài dùng lực vung trong không trung, hóa thành một đạo độc xà quấn về phía cổ Thượng cổ Long hồn.
Hống….
Thượng cổ Long hồn với thân hình khổng lồ đột nhiên mở rộng miệng, phát ra tiếng rít gào kinh người, như tiếng sấm nổ vang ngay bên tai mọi người. Không thèm để ý đến Vô ảnh tiên gần ngay trước mặt của Hắc Giáp Đại ác ma, chỉ trong nháy mắt, ngoại trừ Dương Lăng và Tổ Vu Hậu Thổ, mọi người đều cảm thấy đầu đau nhức, như bị một chùy đánh thẳng vào đầu vậy.
“Đại nhân, các ngươi mau đi đi”
Hắc Giáp Đại ác ma khẽ kêu lên một tiếng, nhịn đau tiếp tục xông tới. Vô Ảnh tiên mềm dẻo lại vung lên, trong nháy mắt hóa thành một cây trường thương cứng rắn, “Hưu” một tiếng xuyên thủng bụng Thượng cổ Long hồn. Ngay sau đó, như Mãng xà quấn chặt lấy Thượng cổ Long hồn, dùng sức quấn chặt, trong nháy mắt làm Thượng cổ Long hồn vỡ vụn.
“Tốt, giết rất tốt”
“Quay lại, giết chết tất cả đám Độc Long này đi”
Thấy Hắc Giáp Đại ác ma thi triển thần uy, đám người Hắc Long vương và Cự Viên vương phấn chấn tinh thần. Không đợi Dương Lăng ngăn cản đã bay trờ lại phản công đám Độc Long đang đuổi sát theo sau, muốn giết đám Độc Long này thành mảnh nhỏ. Mẫu Hoàng cuốn lấy Độc Long Vương, còn đám người Kim bằng và Thi vu vương thì lập thành Ma Thần chiến trận đánh sâu vào đội hình của đám Độc Long.
Đây là thực lực của Thượng cổ Long hồn?
Dương Lăng khẩn trương nhìn chằm chằm vào Thượng cổ Long hồn sắp hoàn toàn tiêu tan. Không biết vì sao, hắn luôn có cảm giác có chỗ không ổn. Cảm giác nguy hiểm không những không biến mất, mà ngược lại càng thêm mãnh liệt. Quả nhiên, sau một tiếng rít phẫn nộ, thân thể đang tiêu tán của Thượng cổ Long hồn nhanh chóng ngưng tụ lại, so sánh với lúc trước thì nhỏ đi một vòng, nhưng uy áp và Sát khí phát ra càng thêm kinh khủng.
“Là ai đánh thức Đức Tư Mông Đức vĩ đại?” Âm thanh của Thượng cổ Long hồn vang lên, như tiếng sấm trực tiếp xuất hiện trong óc mọi người, ánh mắt đảo qua mọi người một lần rồi nhìn chằm chằm vào Hắc Giáp Đại ác ma đang cầm Vô Ảnh Tiên trong tay: “Thể chất Thâm Uyên Ác ma tinh khiết, lực lượng Thần ma cường đại, không ngờ rằng, ở đây còn có thể gặp được một tên Thâm uyên Ác ma cao cấp. Đến đây đi, dâng hiến máu và Linh hồn của ngươi cho Đức Tư Mông Đức vĩ đại đi”
Ô…
Thượng cổ Long hồn vừa nói vừa vỗ đôi cánh hầu như trong suốt, phát ra từng đợt Ngân quang lạnh như băng, bắn thẳng vào Mi Tâm của Hắc Giáp Đại ác ma. Tốc độ nhanh như tia chớp, nhiều như thủy triều, Hắc Giáp Đại ác ma không cẩn thận bị một lũ Ngân quang bắn vào trong cơ thể, lập tức ôm đầu kêu lên đau đớn.
“Không hay”
Thông qua Linh hồn lạc ấn ở trong óc Hắc Giáp Đại ác ma, Dương Lăng nhanh chóng cảm ứng được một cỗ Năng lượng lạnh lẽo đang chui vào trong cơ thể Na Tháp Lỵ, như thanh đao công kích Linh hồn phòng ngự của Na Tháp Lỵ, thậm chí bắt đầu từng bước xâm chiếm Linh hồn Năng lượng của Na Tháp Lỵ. Kinh hãi, hắn thuấn di đến bên cạnh Hắc Giáp Đại ác ma, công kích cỗ Năng lượng lạnh lẽo đó. Ngay sau đó, rút Chiến Hồn Đao trên lưng ra, lao thẳng đến Thượng cổ Long hồn ở cách đó không xa.