Mục lục
[Dịch] Ma Thú Lãnh Chúa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng trong giây phút Thành Địa Á Ca thả lỏng toàn thân, Dương Lăng dựa vào Thổ độn pháp thuật phát ra một kích trí mạng.

Trước khi bắt đầu chú ý, hắn cố ý nhấn mạnh việc mình là một tên Triệu hồi sư, để cho đối phương coi nhẹ năng lực cận chiến của mình. Sau khi khai chiến cũng cố ý ra vẻ yếu kém, cưỡi Thú một sừng chạy chung quanh, làm hao mòn kiên nhẫn của đối phương. Cuối cùng dựa vào Giác phong thú và Hấp huyết biên bức yểm hộ, hấp dẫn chú ý của đối phương. Kết quả, cú đánh bất ngờ đã thành công tốt đẹp.

Một kích phải giết.

Rung động, thật sự quá rung động.

Đến tận khi Dương Lăng thu hồi đông đảo ma thú, lau sạch chủy thủ rồi thu hồi lại. Mọi người vẫn không có chút phản ứng lại. Vô luận là Hải Nhi Bối Lý ủng hộ Dương Lăng hay chính là Cách Lý Kỳ, không ai có thể tưởng tượng kết cục cuối cùng như vậy.

Mọi người nghĩ đến Dương Lăng sẽ bị làm nhục, thậm chí bị Thành Địa Á Ca nhân cơ hội đánh chết, nhưng không ai tưởng tượng trận chiến lại chấm dứt nhanh như vậy, càng không thể tưởng tượng được người bị giết lại là Kiếm thánh Thành Địa Á Ca.

Lợi Văn Tát công quốc có không ít Ma pháp sư, ở trong Mông Đặc Sâm cũng có vài tên Ma đạo sư thực lực thâm hậu, nhưng Kiếm thánh lại không nhiều lắm. Nói về năng lực cận chiến, võ sĩ bảo vệ của Cách Lý Kỳ là Thành Địa Á Ca đứng hàng đầu trong Mông Đặc Sâm. Nhưng mà một kiếm thánh xuất sắc như vậy lại chết ở trong tay Dương Lăng là một tên Triệu hồi sư.

“Nhanh, thật sự quá nhanh, trời ạ, ta chưa bao giờ thấy tốc độ nhanh như vậy”

“Chẳng lẽ, Dương Lăng đã đem Tật phong bộ luyện đến cấp chín?”

Khiếp sợ trôi qua, mọi người đều bàn tán, nếu không phải nhìn thấy Dương Lăng gọi về vô số ma thú tác chiến, sợ rằng không ai cho rằng hắn là một tên Triệu hồi sư, mà sẽ cho Dương Lăng là một tên Cao cấp Kiếm thánh.

Hậu bối đi lịch lãm đã lợi hại đến như vậy, vậy Dương Lăng rốt cuộc xuất thân từ Đại gia tộc nào, thực lực sau lưng mạnh đến như thế nào?

Sau khi tỉnh táo lại, mọi người đều suy nghĩ liên miên, đều đoán về gia tộc sau lưng Dương Lăng. Không có ai hoài nghi Dương Lăng nói mình xuất thân từ một Đại gia tộc. Dù sao, không có gia tộc ra sức bồi dưỡng, trên đại lục không có ai lại có bản lãnh kinh khủng đến như vậy khi còn trẻ thế này.

Ma thú khổng lồ, năng lực cận chiến cường đại, tốc độ quỷ dị.

Chẳng lẽ, Dương Lăng quả thật xuất phát từ Thượng cổ triệu hồi sư gia tộc nào đó?

Nhìn Dương Lăng không kiêu ngạo hay hấp tấp, Quốc vương Gia Lợi Á mặt ngoài không phản ứng gì, nhưng trong lòng lại nổi lên một cơn sóng. Là người đứng đầu một Công quốc, là người khống chế chính thức của Lợi Văn Tát công quốc, hắn sớm thông qua nhiều nguồn hiểu rõ tin tức có liên quan đến Dương Lăng, chỉ duy nhất là không thể nào hiểu rõ Dương Lăng rốt cuộc xuất thân ở gia tộc nào trên đại lục.

Người có da vàng, mắt đen, tóc đen trên Thái Luân đại lục rất ít, nhưng không phải không có. Truyền thuyết ở thời kỳ thượng cổ, người có tóc đen mắt đen đều có thực lực cực mạnh, mặc dù không biết tại sao bọn họ lại đột nhiên biến mất cách đây mấy ngàn năm. Nhưng có không ít gia tộc từ xưa có ghi chép liên quan đến bọn họ. Thậm chí, có một ít tổ tiên của các Đại gia tộc nghe nói đều giống như Dương Lăng, có tóc đen, mắt đen.

Quyết đấu trôi qua, mọi người đều trở lại đại điện, tiếp tục chúc mừng đại thọ của Bệ hạ. Dưới sự chủ trì của Đại thần nghi lễ, rất nhiều cô gái xinh đẹp các tộc lên sân khấu biểu diễn ca múa. Cuối cùng, đám cung nữ bưng lên rất nhiều sơn hào hải vị, rót cho mọi người một chén rượu đầy, để cho Dương Lăng biết cái gì là yến tiệc hoàng gia.

“Phi thường cảm tạ các vị đã đến tham gia khánh thọ. Nhất là Dương Lăng, không quản xa xôi từ Ma thú lĩnh đi đến, tặng lời chúc phúc tốt đẹp nhất cho ta và hoàng hậu Ni Na. Ta hy vọng sang xuân là có thể đến Ma thú lĩnh xinh đẹp nghỉ hè, đến Đặc Lạp Tư sâm lâm săn thú”

Sau khoảng hơn hai canh giờ, Đại thần nghi lễ tuyên bố Thọ yến chấm dứt.

Trước khi rời khỏi, Bệ hạ Gia Lợi Á tặng lại cho Dương Lăng một món quà lớn, sau khi nói vài câu có nhiều ý nghĩa, rồi cùng Hoàng hậu rời đi.

Mùa xuân sang năm đến Ma thú lĩnh nghỉ hè, vào Đặc Lạp Tư sâm lâm săn thú?

Mặc kệ là Thương nhân hay là quý tộc đều hiểu được ý trong lời nói của Bệ hạ, kết hợp với việc hắn trước khi lui tặng quà tặng rất lớn cho Dương Lăng, rất rõ ràng, Bệ hạ đã nói rõ thái độ của mình. Bên phái Hải Nhi Bối Lý và gia tộc Ni Cổ Nạp Tư vui mừng ra mặt, mà phía đại thần ngoại giao Cách Lý Kỳ lại tái nhợt, hừ lạnh một tiếng rồi nhanh chóng rời đi.

Được sự bảo vệ của đông đảo cấm vệ của Hoàng cung, Dương Lăng thỏa mãn mà về. Mặc dù bỏ ra một quả Cực phẩm tinh toản, nhưng thu hoạch càng lớn hơn, thuận lợi đạt được mục đích của chuyến đi này. Ngũ Thải tinh quáng trữ lượng khổng lồ, không có Tinh toản còn có thể đào tiếp, nhưng không có Lợi Văn Tát công quốc ủng hộ, sự phát triển của Lãnh địa sẽ rất khó khăn.

Vừa trở lại chỗ trọ, thì có người tìm đến cửa xin gặp. A Lý Tư Mật Đức của A Lạp Cống thương hội dẫn theo một lão già mặc quần áo Trung hoa đến xin gặp, phía sau còn có một đám người hầu mang theo rất nhiều lễ vật.

Đối với lão già, Dương Lăng cũng không xa lạ, bọn họ cũng mới gặp ở trong Hoàng cung. Lúc ấy, chính là lão già này hỏi Dương Lăng xuất thân từ gia tộc nào.

Nói vài câu khách sáo, Dương Lăng hiểu được lão già chính là Hội chủ của A Lạp Cống thương hội Mạc Đan. Mục đích của hắn rất rõ ràng, đó là hy vọng có thể hợp tác với Dương Lăng, tham dự tất cả các mặt phát triển của Ma thú lĩnh.

“Dương đại nhân, nghe nói trên Lĩnh địa của người có một mỏ Lưu huỳnh rất lớn lộ trên mặt đất, chẳng biết có muốn bán hay không?”

Lão già Gia Lý Mạc Đan vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào Dương Lăng, hiểu được ý tứ của Bệ hạ, hắn hiểu rằng Ma thú lĩnh sẽ rất nhanh phát triển. Thương hội tiến vào Ma thú lĩnh càng nhanh, lợi ích thu được cũng càng nhiều.

Quặng lưu huỳnh là tài liệu mà thợ Luyện kim bắt buộc phải có, A Lạp Cống thương hội là Đại thương hội số một số hai trên Thái Luân đại lục, nắm giữ hầu hết việc buôn bán Lưu huỳnh. Biết được Ma thú lĩnh có một mỏ lưu huỳnh rất lớn, hắn tự nhiên không thể bỏ qua.

“Rất xin lỗi, các ngươi đã đến chậm”

Nhớ tới Duy Sâm thương đội mà mình mới thành lập cách đó không lâu, Dương Lăng trong lòng vừa động, ra vẻ tiếc nuối lắc đầu, nói tiếp:

“Duy Sâm thương hội trong lãnh địa chúng ta sớm đưa ra yêu cầu như vậy, liền có được toàn quyền khai thác mỏ Lưu huỳnh”

Nếu A Lạp Cống thương hội hy vọng mua tài nguyên khác, Dương Lăng sẽ không dễ dàng từ chối, nhưng đối với mỏ Lưu huỳnh ở cạnh bên Ngũ thải quáng mạch, thì tuyệt đối không thể bán ra bên ngoài.

Mặc dù bây giờ tạm thời không có cách nào khai thác Ngũ thải quáng mạch trên quy mô lớn, nhưng Tinh tủy có bên trong Ngũ thải quáng mạch tuyệt đối là bí mật lớn nhất của Lãnh địa, trước khi mình có đủ lực lượng, bằng mọi giá phải phong thỏa tin tức của Ngũ thải quáng mạch, nghiêm cấm ngoại nhân tiến tới gần.

Ngoài ra, rất nhiều Thương hội vào sẽ khiến cho lĩnh địa phát triển rất nhanh, nhưng chỉ cần không chú ý thì có lẽ kinh tế lãnh thổ sẽ nằm trong tay bọn họ. Biện pháp tốt nhất chính là mở rộng Duy Sâm thương đội thành Duy Sâm thương hội, vững vàng nắm giữ tài nguyên chiến lược trong tay mình.

Duy Sâm thương hội?

Trao đổi ánh mắt với quân sư A Lý Tư Mật Đức một cái, Gia Lý Mạc Đan lắc đầu nghi hoặc. Là chủ nhân của A Lạp Cống thương hội, tin tức của hắn rất nhanh nhạy, nhưng chưa bao giờ nghe nói qua Duy Sâm thương hội.

“Duy Sâm thương hội là một Thương hội mà ta và vài vị bằng hữu thành lập không lâu trước kia, các bằng hữu phụ trách cung cấp tiền tài, ta phụ trách kinh doanh. Có lẽ, hai thương hội chúng ta sẽ có rất nhiều mặt có thể hợp tác, Duy Sâm thương hội phụ trách khai thác Lưu huỳnh, A Lạp Cống thương hội các ngươi sẽ phụ trác vận chuyển và bán ra bên ngoài, không biết các ngươi có hứng thú hay không?”

Thấy đối phương lắc đầu nghi hoặc, Dương Lăng không cần hỏi cũng biết ý tứ của bọn họ, đơn giản giải thích một ít về Duy Sâm thương hội. Sở dĩ nói là cùng mấy người bằng hữu hợp tác thành lập Thương hội, tất cả đều là kỹ xảo đàm phán.

A Lạp Cống thương hội kinh doanh khắp Thái Luân đại lục, hợp tác với bọn họ thì có rất nhiều chỗ tốt đối với sự phát triển của Duy Sâm thương hội. Trước, hắn còn chuẩn bị tìm Hải Nhi Bối Lý thương lượng về việc bán lưu huỳnh khai thác được, nếu A Lạp Cống thương hội có hứng thú với Lưu huỳnh đến như vậy, thì hắn sẽ thuận nước đẩy thuyền.

Trùng hợp rất dễ làm việc.

Mặc dù không có được toàn quyền đối với mỏ Lưu huỳnh, hơi có chút nuối tiếc, nhưng có thể giành được quyền tiêu thụ Lưu huỳnh, Gia Lý Mạc Đan đã rất hài lòng. Lưu huỳnh vô cùng hiếm có trên đại lục, mà mỏ Lưu huỳnh lộ thiên lớn như vậy càng ít hơn; cứ như vậy, chỉ cần cũng Duy Sâm thương hội của Dương Lăng hợp tác, A Lạp Cống thương hội có thể tiếp tục lũng đoạn hầu hết việc buôn bán Lưu huỳnh trên Thái Luân đại lục, rất đáng vui mừng.

Mừng rỡ, Gia Lý Mạc Đan và Dương Lăng đề cập đến các khía cạnh khác mà hai bên có thể hợp tác, đối vối việc kiến thiết Hắc Thủy thành và cảng khẩu, đối với việc khai khẩn ruộng hoang đều có rất nhiều hứng thú, chuẩn bị thành lập một phân hội lớn ở Duy Sâm Trấn, hy vọng mua được rất nhiều ma thú tinh hạch, hợp tác về mọi mặt với Dương Lăng.

Đạt được kế hoạch hợp tác bước đầu, Gia Lý Mạc Đan tạm biệt, đi chuẩn bị sẵn sàng vì việc A Lạp Cống thương hội sẽ tiến vào Ma thú lĩnh với quy mô lớn. Bọn họ vừa mới bỏ đi, thì người phụ trách của các Thương hội khác đều tìm đến cửa xin gặp.

Có người hứng thú với các loại gỗ của Đặc Lạp Tư sâm lâm, hy vọng được Dương Lăng đồng ý chặt cây với quy mô lớn, rồi vận chuyển đến Ba Phạt Lợi á bán. Có người cảm thấy hứng thú đối với đã ở Duy Sâm Trấn, hy vọng mở một xưởng khai thác đá ở Duy Sâm Trấn, có người tự nhận có kinh nghiệm nuôi dưỡng phong phú, hy vọng có thể nuôi cá quy mô lớn ở Hắc hồ.

Hiểu được thái độ của Bệ hạ đối với Ma thú lĩnh, các Thương hội lớn bé đều hiểu Ma thú lĩnh với tài nguyên phong phú của mình sẽ phát triển rất nhanh, ai có thể bỏ qua được, đều tìm đến xin gặp Dương Lăng. Kết quả, bận rộn đến tận lúc trời sáng, Dương Lăng mới tiễn tên khách cuối cùng.

Về cơ bản, mỗi một Thương hội đều mang đến lễ vật rất to, có một ít tặng một nhóm thợ Thủ công lành nghề, có chút lại tặng các đồ cổ hiếm có, có một chút lại quyết định tặng rất nhiều tinh tệ, khiến tên Áo Lan Đa mệt mỏi đến mức chân mỏi, lưng đau.

Nhìn đám lễ vật chất cao như núi trong sân, nhìn đám người hầu bận bịu,

Dương Lăng hiểu được, chuyến đi này rốt cuộc đã thành công. Có sự ủng hộ của Lợi Văn Tát công quốc, có đông đảo Thương hội tiến vào, có nhân lực khổng lồ, sự phát triển của lãnh địa sẽ rất nhanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK