Sau khi một đám binh lính tinh anh được điều động ở Gia Bá Lợi đến đây, Dương Lăng chỉ huy bọn họ thiết lập Đại Vu Thai.
Vừa mới ra khỏi Truyền Tống Trận, nhìn Huyệt động đi thông Lăng Mộ dưới đất thâm không lường được, nhìn Ma thú ở khắp nơi bên ngoài Cấm chế, nghe tiếng Nhân Bì Cổ như nhiếp hồn phách người ta, sắc mặt bọn lính trở nên trắng bệch, hai chân như nhũn ra. Đến khi Thi vu vương triển khai Tâm ma lĩnh vực, gia trì “Chúc Phúc” và “Mau lẹ thuật” bọn họ mới từ từ khôi phục lại.
Dương Lăng khoanh chân ngồi xuống trên mặt đất, nắm một cây bút lông lớn, bọn binh lính cầm một cây gỗ Tử đàn hoặc là một tảng đá, thì phải dừng lại trước mặt hắn một lát. Chỉ thấy Dương Lăng dùng bút lông chấm một ít Ma thú máu huyết, Rồng bay phượng múa, nháy mắt đã vẽ ra đám Phù văn huyền ảo trên đó.
Nhìn đám Phù văn huyền ảo, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Dương Lăng, bọn lính cảm thấy an toàn hơn. Mặc dù không hiểu Dương Lăng làm thế để làm gì, nhưng sự sùng bái với Lĩnh chủ Dương Lăng, khiến cho bọn hắn tin tưởng lại rất nhiều. Tốc độ càng lúc càng nhanh, động tác càng lúc càng linh hoạt, một tòa tháp cao từ từ thành hình dưới sự cốc gắng của bọn họ.
Ngao…
Dưới sự kích động của Nhân Bì Cổ, đám Ma thú lao đến càng lúc càng nhiều, nhìn không thấy cuối. Mặc dù giam cầm cấm chế khiến bọn chúng cảm giác mối nguy hiểm mãnh liệt, nhưng dưới tiếng kích đông của Nhân Bì Cổ càng ngày càng táo bạo, từ từ đi về phía trước.
Thời gian kéo dài càng lâu, tình thế càng bất lợi cho Dương Lăng.
Không thể nào tưởng tượng sau khi đám Ma thú đột phá Cấm chế, hoàn toàn trở thành Khôi lỗi của Lăng Mộ dưới đất, sẽ trở thành lực lượng kinh khủng đến thế nào.
“Nhanh, đặt đám gỗ Tử đàn cuối cùng này cho tốt, nhanh” Nhìn thấy Ma thú bên ngoài Cấm chế càng lúc càng nhiều. Giống như Ma thú trong cả Á Mã Tốn sâm lâm đều lao đến đây, Thi vu vương phụ trách thi công vẻ mặt càng lúc càng trầm.
Triển khi Tâm ma lĩnh vực trong thời gian dài, giúp bọn lính ngăn cản tinh thần công kích của Nhân Bì Cổ, cho dù thực lực của hắn cường đại hơn nữa cũng khó có thể nào chịu được, vẻ mặt càng lúc càng tái nhợt. Đối mặt với Ma thú số lượng kinh người, đối mặt Lăng Mộ dưới đất quỷ dị. Hắn bây giờ không thể làm gì khác hơn là đặt hy vọng lên người Dương Lăng.
Sau khi kiên nhẫn chờ đợi một thời gian, thấy bọn lính đã hoàn thành, Dương Lăng hít vào một hơi thật sâu, thông qua Phong độn pháp thuật thuấn di lên đỉnh Đại Vu Thai.
Thành bại được mất, là ở hành động lần này.
Nhìn ngôi sao sáng trên bầu trời, hắn khoanh chân ngồi xuống, niệm Thượng cổ tế văn, hai tay không ngừng biến hóa thủ ấn, thi triển Vu thuật “Già Thiên Tế Thiên”.
Rất nhanh, đám Phù văn trên gỗ Tử đàn và các tảng đá từ từ chuyển động, hấp thu Năng lượng tinh tú và thiên địa linh khí trong trời đất. Mỗi một cây gỗ Tử Đàn mỗi một tảng đá, mỗi một khối tinh thạch đều tản mát ra một vòng ngân quang nhàn nhạt.
Từ xa nhìn lại, cả Đại Vu Thai cao như ngọn tháp được bao phủ trong một vòng ngân quang, trên thân tháp hiện lên vô số đạo Phù văn huyền ảo, không ngừng chuyền động. Mỗi khi quay được một vòng.
Các ngôi sao trên bầu trời lại léo lên, giống như là có sự liên lạc nào đó.
Rốt cuộc đây là Ma pháp gì?
Nghe Thượng cổ tế văn thê lương, cảm nhận hơi thở hồng hoang từ đám Phù văn thần bí, mọi người chấn động trong lòng, không tự kìm hãm được quỳ xuống xung quanh Đại Vu Thai, ngay cả Thi vu vương cũng không ngoại lệ.
Giờ phút này, hắn lại cảm nhận rõ ràng thực lực thâm không lường được của Dương Lăng, đối mặt Dương Lăng cao cao tại thượng, hắn trong phút chốc có một loại ảo giác, giống như đối diện Chí Cao Minh thần của Vong linh vị diện. Linh hồn ấn ký ở sâu trong Linh hồn khiến hắn hiểu rõ, cho dù có một ngày tiến giai đến Thần cấp cường giả, Dương Lăng vĩnh viễn cũng sẽ là chủ nhân của hắn.
Ngao…
Nhìn Đại Vu Thai cao lớn, nhìn phạm vi bao phủ của ngân quang càng ngày càng xa, đám Ma thú tụ tập ở bên ngoài Cấm chế bản năng cảm giác được một mối nguy hiểm mãnh liệt. Phù vân thần bí mang theo hơi thở của mãnh thú hồng hoang, để chúng nó kinh hãi, cho dù một ít Ma thú cấp chín cường đại, thậm chí Siêu giai Ma thú cũng không ngoại lệ.
Ngân quang càng ngày càng mạnh, phạm vi bao phủ càng lúc càng xa, bao phủ huyện động đi thông Lăng Mộ dưới đất.
Dưới sự bao phủ của ngân quang, tiếng Nhân Bì Cổ đến từ sâu trong Lạp Mã Đạt càng ngày càng yếu, rất nhanh, một ít Ma thú cấp cao lập tức tỉnh lại. Nghi hoặc lắc đầu, giống như cơn gió nhanh chóng rời đi, cũng không quay đầu lại, muốn bỏ xa nơi cổ quái này càng xa càng tốt.
Đông, đông đông….
Có lẽ cảm nhận được sự biến hóa trên mặt đất, có lẽ nhìn thấy đám Ma thú cao cấp đã rời đi, tiếng Nhân Bì Cổ càng lúc càng gấp, càng lúc càng trầm, dựa theo Năng lượng ba động mịt mờ, đánh mạnh vào Linh hồn của Dương Lăng.
“A, đau, đầu ta đau quá”
“A Lý Tư, giết ta đi”
Bị tiếng Nhân Bì Cổ đánh mạnh, bọn lính ôm đầu lớn tiếng kêu thảm thiết. Nhân Bì Cổ vòng một vòng, bọn họ liền cảm giác như đầu bị chùy đánh mạnh vào, đau đớn đến tận xương tủy để cho bọn họ run rẩy cả người, thậm chí không có cách nào hít thở được.
Cùng lúc đó, đám Ma thú cuồng bạo bên ngoài Cấm chế lớn tiếng rít lên, bắt đầu không để ý hết thảy đánh sâu vào Cấm chế, một con, hai con, Ma thú lao vào càng lúc càng nhiều.
“Nhanh, giết chết đám Ma thú đó, nhanh”
“Lên, tiến lên, giết chết chúng nó”
Mặc dù đầu bị tinh thần công kích, nhưng nhìn thấy đám Ma thú tiến vào như thủy triểu, năm vu vệ Hắc Long vương, Y Mặc Đặc cùng lao lên. Thiên diện huyễn điêu phụ trách ở trung ương, còn bốn Vu vệ còn lại thì phụ trách bốn phương vị, dựa vào Ảo trận và Cấm chế đánh chết đám Ma thú tiến vào.
Làm sao bây giờ?
Nhìn đám Ma thú bắt đầu bạo động, Thi vu vương nuốt nước miếng một cách khó khăn, cố gắng thi triển Tâm ma lĩnh vực đến mức tận cùng, bảo vệ binh lính và năm Vu vệ đang đau đầu. Thừa dịp tiếng Nhân Bì Cổ dừng lại trong nháy mắt, triệu ra Đại quân Vong Linh ra, chỉ huy chúng nó lao lên ngăn cản đám Ma thú đang lao đến như thủy triều.
Dựa vào tốc độ siêu nhanh, hắn có năng lực mang Dương Lăng đang trên Đại Vu Thai thông qua Ma pháp truyền tống trận nhanh chóng rời đi, thậm chí còn có thể đem đám binh lính xung quanh trở về Gia Bá Lợi an toàn.
Nhưng như vậy thì tất cả các việc đã làm trước kia đều vô ích. Không những thất thủ ở Lăng Mộ dưới đất, sợ rằng không bao lâu thì Gia Bá Lợi cũng sẽ bị đám Ma thú phá hủy.
Nếu bây giờ không đi, đợi đám Ma thú khắp nơi nhào vào, có lẽ đã muộn rồi. Đến lúc đó, đừng nói đám binh lính thực lực bình thường bên cạnh, có lẽ mình và Dương Lăng cũng không thể nào lao ra được.
Bọn lính như bị chùy đánh, Dương Lăng là đối tượng chính còn bị đòn công kích mạnh hơn nữa.
Nhân Bì Cổ vang lên, hắn cảm giác chấn động cả người, huyết khí dâng lên, trái tim không thể khống chế co rút mạnh, ngũ tạng lục phủ thiết chút nữa nhảy ra, miệng nhỏ ra một tia máu. Cùng lúc đó, một cỗ Hàn khí xoay quanh cơ thể, giống như độc xà đang nhìn chằm chằm hắn, muốn đột phá Vu lưc hộ thể công kích Linh hồn của mình.
“Lấy máu làm vật dẫn, lấy Linh hồn làm chủ, Linh hồn triều bái”
Nhìn thấy đám Ma thú đang kéo đến như thủy triều, Dương Lăng cắn chót lưỡi, dựa vào lực lượng của Đại Vu Thai thi triển Vu thuật “Linh Hồn triều bái”
Thời kỳ thượng cổ, Vu Sư là hy vọng và tương lai của Bộ lạc, trong cơ thể tích tụ rất nhiều Nguyện lực của Tộc nhân. Khi Nguyện lực đạt đến một trình độ nhất định, là có thể nắm trong tay Linh hồn của mọi sinh vật trong phạm vi vài trăm dặm, thậm chí mấy ngàn dặm, đưa đến Linh hồn triều bái của chúng nó, thu được Linh hồn Năng lượng cường đại.
Hô…
Một cơn gió lạnh trước bình minh qua đi, Dương Lăng cảm giác những cây cổ thụ ngàn năm trong Á Mã Tốn sâm lâm truyền đến một tia Năng lượng Linh hồn, càng tụ càng nhiều, từ phía Gia Bá Lợi cũng truyền đến một trận Linh hồn ba động.
Biết được Lĩnh chủ đại nhân đang chém giết với đám Ma thú trong Á Mã Tốn sâm lâm, bảo vệ Gia Bá Lợi, mọi người tự phát quỳ xuống mặt đất cầu khấn. Dưới sự trợ giúp của Vu thuật Linh hồn triều bài, Dương Lăng rõ ràng cảm giác được lời cầu khấn chân thành và tâm hồn chân chất của bọn họ, tích tụ một cỗ Nguyện Lực tinh thuần.
Sau khi tích tụ Nguyện lực và Linh hồn Năng lượng, Vu đan trong cơ thể bành trướng mạnh, Ấn ký hình tháp ở mi tâm phát ra một cỗ Năng lượng hỗn độn, hoàn toàn ngăn ngừa Hàn khí bên ngoài cơ thể, ngăn cách tiếng Nhân Bì Cổ quấy nhiễn, Vu lực và Tinh thần lực cũng theo đó mà tăng mạnh.
Sau khi có được rất nhiều Vu lực và Tinh thần lực bổ sung, ngân quang mà Đại Vu Thai tản mát ra mở rộng rất nhanh, phạm vi bao phủ càng lúc càng xa. Đến khi bao phủ cả giam cầm cấm chế thì kỳ tích xuất hiện.
Tiếng Nhân Bì Cổ quỷ dị hoàn toàn bị ngăn cán, đám Ma thú có ở khắp nơi dừng bước lại, hai mắt đỏ bừng khát máu nhanh chóng khôi phục bình thường, nghi hoặc lắc đầu rồi nhanh chóng rời đi. Tới nhanh, đi cũng nhanh, trong nháy mắt chỉ còn những con hành động chậm chạp.
Thành công?
Nhìn thấy Ma thú nhanh chóng rời đi, cảm giác không được tiếng Nhân Bì Cổ kinh khủng. Mọi người vô cùng kích động. Nhất là bọn lính vốn đã nghĩ sẽ mất mạng, càng mừng như điên, quỳ quanh Đại Vu Thai.
Giờ phút này, trong lòng bọn họ, Dương Lăng Lĩnh chủ từ tinh thần chi trụ cao cao tại thượng đã bay lên thành Bảo vệ thần.
Mọi người mừng rỡ như điên, nhưng Dương Lăng đang khoanh chân ngồi trên Đại Vu Thai lại không ngừng biến hóa thủ ấn.
Trong nháy mắt khi Vu đan hấp thu Hỗn độn Năng lượng, ngân quang hoàn toàn bao phủ Cấm chế, hắn cảm giác như mình đã bắt được cái gì đó.
Loại cảm giác này, giống như đi được một bước trong cơn mưa to gió lớn, hoặc là trả qua bao nhiêu khó khăn, rốt cuộc cũng phá được điểm ngăn cách.
Trên chiến trường kinh tâm động phách, dưới sự áp bức của Lăng Mộ dưới đất, Dương Lăng rốt cuộc đã có được sự đột phá trọng đại, từ một gã Trung cấp Thần vu, tiến giai đến một gã Cao cấp Thần vu cường đại.
Nếu đám người Thi vu vương và Hắc Long vương bay lên Đại Vu Thai nhìn kỹ, sẽ phát hiện ở mi tâm của Dương Lăng sẽ hiện lên một tòa Vu Tháp lúc ẩn lúc hiện, Phù văn huyền ảo thần bí, và Ngũ trảo kim long giương nanh múa vuốt có thể thấy được rõ ràng.