Sau một lúc suy nghĩ, Dương Lăng tìm được cách khống chế Vong hồn rít gào.
Chỉ cần lấy Vu lực làm chủ, Tinh thần lực làm vật dẫn, có thể hạn định phạm vi công kích của Thủy tinh khô lâu ở một khu vực nào đó. Tuy nhiên, khống chế càng tinh tế thì Vu lực và Tinh thần lực tiêu hao lại càng lớn.
Ngoài ra, hắn còn vô ý phát hiện một loại biện pháp công kích khác của Thủy tinh khô lâu – Nhiếp hồn quang ba. Từ hai mắt của Khô Lâu đầu phát ra hai cột sáng màu đỏ sậm.
Chỉ cần bị cột sáng màu đỏ sậm chiếu vào, thì Tang thi và xác ướp bình thường ngay lập tức hồn phi phách tán, “Ba” một tiếng ngã xuống đất. Đừng nói là các tên đọi trưởng ở phía trước, mà ngay cả U Linh xà vương và Thống lĩnh xác ướp cũng rất là cố kỵ.
Chỉ cần Linh hồn bất diệt, Vong linh cho dù bị chém đứt hai chân cũng còn có thể tiếp tục đi về phía trước, không hề sợ chết tấn công liên quân loài người; cho nên mặc dù các Thế lực lớn thực lực rất mạnh mẽ, nhưng cũng không đỡ được Vong linh như thủy triều, từng bước lui lại. Nhưng Dương Lăng thì khác, mỗi một lần đều trực tiếp tấn công vào Linh hồn đám Vong linh, không cẩn thận là bị hắn công kích khiến hồn phi phách tán.
Nhiếp hồn quang ba uy lực kinh người, đáng tiếc hao phí Vu lực và Tinh thần lực lớn hơn cả Vong hồn rít gào. Cho dù tiến giai đến Cao cấp Thần vu, Dương Lăng cũng không thể liên tục thi triển. Tuy nhiên, sử dụng đan xen giữa Vong hồn rít gào và Nhiếp hồn quang ba tạo ra hiệu quả càng kinh người.
Khác với đám Vong linh bình thường, Tang thi, U linh xà và xác ướp ở Lăng Mộ dưới đất đều có Linh hồn, mặc dù không thể nào chống lại sự chỉ huy của Thống lĩnh, nhưng tất cả đều có một ít ý thức. Nhất là một ít Đội trưởng, vừa nhìn thấy Khô lâu đầu của Dương Lăng nhằm đến phía mình, lập tức trở nên bối rối, lui về phía sau.
Vong hồn rít gào tấn công từng nhóm, thêm vào đó là Nhiếp hồn quang ba tấn công trọng điểm… khiến Dương Lăng trở thành khắc tinh của Vong linh.
“Anh em, đứng vững, đứng vững”
“Giết, giết chết bọn hắn”
Có được sự trợ giúp của Dương Lăng, các Thế lực lớn và đám Dong binh sĩ khí tăng lên, điên cuồng tấn công đám Vong linh, thậm chí phản công ở một vài điểm.
Dương Lăng ngồi ở trên Đại Vu Thai, nhìn rõ ràng toàn bộ diễn biến của chiến trường. Ở đâu Vong linh nhiều nhất, thì dùng Vong hồn rít gào và Nhiếp hồn quang ba tấn công, đánh lui các đợt tấn công của đám Vong linh.
Sau khi hấp thu được rất nhiều Linh hồn và Tử khí, Thủy tinh khô lâu càng lúc càng hồng, uy lực càng ngày càng mạnh. Căn cứ theo Phương tiêm bi giải thích, càng lúc càng gần Trung cấp Vu khí.
“Hắc hắc, còn muốn bắt ta về Thánh thành bức cung, ta xem các ngươi sẽ chết như thế nào”
Sau khi thành thạo Linh hồn công kích của Thủy tinh khô lâu, nhìn đám Giáo Đình người đông thế mạnh, Dương Lăng cười lạnh. Bỏ qua đám Vong linh ở phía Giáo Đình, trọng điểm công kích Vong linh ở các phía còn lại.
Đương nhiên, vì không khiến ai chú ý, thi thoảng cũng đánh mấy chiêu về đám Vong linh phía Giáo Đình, tuy nhiên Tiếng sấm thì to nhưng mưa thì nhỏ, thanh thế dọa người, nhưgn Vong linh bị chết và thương nặng lại không nhiều lắm, nhiều nhất chỉ là một vài đội Vong linh con con. Nhưng Vong linh đánh tới các thế lực còn lại thì khác, mỗi lần đều ứng phó toàn lực. Trọng điểm tấn công đám đội trưởng của Vong linh Đại quân.
Sau nhiều lần tấn công, rất nhanh, Vong linh Đại quân mẫn cảm cảm giác sự biến hóa trên chiến trường. Trọng điểm công kích Giáo Đình, muốn đột phá từ phía bọn họ. U linh xà vương và thống lĩnh Xác ướp điều binh khiển tường, tập trung tinh anh tấn công Giáo Đình ở bên phải.
Bị Vong linh Đại quân trọng điểm công kích, Giáo Đình cảm giác áp lực trước đó chưa từng có.
Đám Vong linh lao đến như thủy triều, điên cuồng đánh vào trận địa của bọn họ. Tang thi mặc trọng giáp, mang Thi độc trong người khiến Kỵ sĩ Giáo Đình vô cùng khổ sở, không cẩn thận bị lây Thi Độc, thì kết quả của bọn hắn chỉ có cái chết.
Cho dù không chết trong tay Tang thi, thì bọn họ cũng bị đám Mục sư đi theo giết hại, để tránh biến thành Tang thi tà ác. Võ sĩ Thánh đường mặc dù thực lực cường đại, nhưng trên chiến trường bọn hắn cũng không có biện pháp giải cứu hết Kỵ sĩ bị trúng Thi Độc.
Đám xác ướp quấn trong đống vải động tác thong thả, nhưng vô cùng mạnh mẽ, đám vải trên người vô cùng hôi thối, ngửi phải thì đầu óc choáng vàng, còn kinh khủng hơn Tang thi. Nếu như bị bọn hắn cuốn lấy, thì chính là ác mộng.
Khác với Tang thi và Xác ướp, U linh xà hành động nhanh nhẹn, thường tránh phía sau Tang thi và Xác ướp để hành động, từ phía sau đột nhiên lao ra, khiến Kỵ sĩ Giáo Đình không kịp đối phó.
“Bố Lãng trưởng lão, bọn lính sắp không chịu nổi rồi, ngươi xem, có thể…” Sau khi thương vong nặng nề, nhìn Vong linh Đại quân lao đến như thủy triều, giết mãi không hết, Đại thống lĩnh Kỵ sĩ Giáo Đình cầu viện Bố Lãng trưởng lão.
Thấy Đại thống lĩnh Kỵ sĩ người đầy vết máu, Bố Lãng trưởng lão hiểu rằng tình thế đã nằm ngoài dự đoán của hắn, không thể không phái ra vài tên Võ sĩ Thánh đường, trầm ngâm một lát rồi trầm giọng hạ lệnh: “Áo Đô Mỗ Bố Lạp, ngươi chỉ huy tiểu đội của ngươi lên, cẩn thận một chút, đừng để đám Tang thi và Xác ướp cuốn lấy”
“Vâng”
Tên Thánh đường Áo Đô Mỗ Bố Lạp lên tiếng rồi dẫn nawmt ên Thánh đường lao thẳng về Vong linh Đại quân ở cách đó không xa. Trong đó có ba tên cầm thanh Loan đao trong tay, giống đao mà tên A Đức UY Tư lưu lại, chính là Hắc ám thánh đường.
Hai tên Thánh đường còn lại thì cầm Ma pháp trượng, theo trí nhớ của A Đức Uy Tư thì đây chính là Quang Minh Thánh đường cường đại, lĩnh ngộ Ma pháp hơn xa Ma pháp sư bình thường.
“Lôi đình thiểm điện, giết”
Ngâm nga một lát, hai gã Quang Minh Thánh đường cầm Ma pháp trượng trong tay phát ra từng đạo tia chớp kinh người, hình thành một lưới điện dày đặc, đám Vong linh bao phủ trong phạm vi đó cả người run lên, thậm chí cháy đen.
Ba tên Hắc ám thánh đường cầm Song đao trong tay mất đi bóng dáng, giống như một cơn gió lạnh xẹt qua bên người đám Vong linh, lưu lại đầu lâu dưới đất.
Tia chớp và Loan đao phối hợp, Quang Minh Thánh đường di chuyển như gió, và Hắc ám thánh đường đi trong bóng tối, tiểu đội Thánh đường do Áo Đô Mỗ Bố Lạp chỉ huy thể hiện ra lực chiến đấu kinh người.
Dưới sự công kích của bọn họ, đám Vong linh lao đến không khác gì rơi vào máy xay thịt, trong nháy mắt ngã hết xuống đất.
“Hắc hắc, Hắc ám thánh đường tàng hình thì sao, ta xem các ngươi có thể ngăn cản Linh hồn công kích của ta hay không” Nhìn thấy Hắc ám thánh đường tàng hình giết vào trong đại trận của Vong linh, Dương Lăng không sợ mà mừng, Vong hồn rít gào và Nhiếp hồn quang ba thay nhau công kích vài tên Hắc ám thánh đường.
Nếu vài tên Thánh đường ở bên trong đại trận của Giáo Đình, hắn không tiện trực tiếp ra tay với bọn hắn; nhưng nếu đối phương chạy đến chiến trường, rồi lại tàng hình, thì đã cho hắn một cơ hội ra tay quang minh chính đại.
A…
Bị trúng một đạo Nhiếp hồn quang ba rồi lại bị Vong hồn rít gào chấn động, một tên Hắc ám thánh đường kêu lên thảm thiết, lộ ra bóng dáng. Mặc dù không bị Hồn phi phách tán như đám Vong linh, nhưng Linh hồn của hắn cũng bị thương tổn nặng nề, đầu óc choáng váng.
Trên chiến trường, bất cứ sự khinh thường nào cũng phải trả giá.
Võ sĩ Thánh đường rất cường đại, còn mạnh hơn Gia Tây Á là Võ sĩ Thánh giai, nhưng hắn choáng váng đầu óc không kịp phản ứng, trúng đòn tấn công trí mạng của Vong linh Đại quân, nháy mắt bị Vong linh Đại quân đang điên cuồng bao phủ.
Sau khi lây các loại kịch độc kinh khủng như Thi Độc, nọc độc… cho dù thân thể mạnh mẽ đến mấy cũng không làm được chuyện gì.
Một. hai…
Dưới đòn công kích quang minh chính đại của Dương Lăng, Vong linh Đại quân chết vô số, nhưng Giáo Đình cũng phải trả giá đắt, hai tên Thánh đường bị giết khiến Bố Lãng trưởng lão tức giận đến độ hộc máu mồm.
Giáo Đình tổn thất nặng nề, nhưng được Dương Lăng trợ giúp, các Thế lực còn lại càng đánh càng hăng. Không những chống đỡ được các đợt công kích của Vong linh Đại quân, còn kết hợp phản kích; nhất là Pháp Ân Trưởng lão còn dùng Ma pháp Cấm chú hỏa hệ đốt U Linh Xà vương thành tro bụi, Tư Đồ Á Đặc đánh chết Thống lĩnh xác ướp, sĩ khí của mọi người càng tăng cao hơn.
U Linh xà vương và Thống lĩnh Xác ướp vừa chết, trên sân rốt cuộc không còn có Vong linh mới nữa, giống như Tang thi chết một người ít đi một người. Đối mặt với sự phản kích của Liên quân, lợi thế của chúng nó đã không còn.
Đến khi Dương Lăng ra lệnh, Hắc Long vương dẫn Ma thú đại quân gia nhập đại chiến, thì Vong linh Đại quân càng không thể chống đỡ. Hơn một canh giờ sau ngã xuống hết, Linh hồn bị Thủy tinh khô lâu hấp thu hết.
Linh hồn của một Tang thi, U Linh xà và Xác ướp thì không mạnh, nhưng số lượng đến mấy vạn, thậm chí mười vạn, thì Năng lượng Linh hồn vô cùng kinh người. Mặc dù chỉ hấp thu một bộ phận Linh hồn Năng lượng nhỏ, thì Dương Lăng cũng cảm giác Tinh thần lực tăng lên rất nhiều.
Lúc vừa bước vào Lăng Mộ dưới đất, hắn chỉ có thể cảm ứng động tĩnh trong vòng 100 bước; nhưng sau trận chiến, thì phạm vi cảm ứng tăng lên 1000 bước.
Dương Lăng thực lực tiến nhanh, nhưng biến hóa của Thủy tinh khô lâu càng thêm rõ ràng, từ Màu đen biến thành màu đỏ máu, chính thức thành Trung cấp Vu khí.
Lúc trước, Vong hồn rít gào chỉ có tác dụng với đám Vong linh phía trước, bây giờ bao phủ được cả Sân rộng. Nhiếp hồn quang ba cũng chuyển từ màu đỏ sậm thành màu đỏ máu, ẩn chứa Linh hồn công kích quỷ dị cường đại. Đừng nói là Dong binh và Mạo hiểm giả bình thường, mà ngay cả đám cường giả như Pháp Ân và Tư Đồ Á Đặc cũng rất cố kỵ.
Ngoại trừ uy lực tăng mạnh, Thủy tinh khô lâu sau khi tiến giai đến Trung cấp Vu khí lại có thêm một thuộc tính mới. Dương Lăng trong lòng vừa động có thể thu nó vào trong cơ thể như Băng phong Vương tọa, hóa thành một ấn ký ở trên tay trái, lúc nào cần thì cũng có thể triệu ra, thuận tiện cho việc mang theo, còn có thể đề phòng Linh hồn công kích của kẻ địch.