Một côn làm từ Sao thiết đánh tan cửa thành nặng ngàn cân, lực lượng thật quá khủng khiếp.
Nhìn Cự Viên vương một côn phá tan cửa thành, thân cao gần mười mét, cầm thanh Gậy săt nặng năm ngàn cân trong tay, nhìn đôi mắt đỏ rực của hắn, đám binh lính sau cửa thành hoảng hồn. Từ xa thấy đám Cự viên phá vỡ đại trận của Kỵ binh, bọn họ đã rất sợ hãi; bây giờ nhìn thấy mãnh thú trong truyền thuyết ở khoảng cách gần thế này, bọn hắn vô cùng lo lắng, mặt mũi trắng bệch.
“Giết”
Nhìn đám binh lính đông đảo cản trước cửa thành, Cự Viên vương quát lên một tiếng lớn, dẫn 200 con Cự viên lao tới, dùng sức đập mạnh một gậy, lập tức vài tên binh lính phía trước bị đánh nát người. Vì thuận tiện cho việc vận chuyển vật tư, nên cửa của Cương Giác tòa thành rất lớn, nhưng đó chỉ là đối với người bình thường mà thôi. Đối với Cự viên cao thấp nhất đã là năm mét thì lại quá nhỏ. Mỗi lần chỉ cho một con Cự viên đi qua được. Bị mùi máu tươi kích thích, có vài con Cự viên thú tính đại phát, dẫm lên vai đồng bọn nhảy lên cao, trực tiếp nhảy đến thành tường trên cao, điên cuồng tấn công đám binh lính giữ thành.
“Vì vinh quang của Giáo Đình, đứng vững, đánh bọn họ ra khỏi thành tường, nhanh”
“A, chân của ta, cứu mạng”
Sau khi hơn trăm con Cự viên nhảy lên thành tường, đám binh lính lập tức trở nên hỗn loạn. Có tên lớn tiếng hét lên, ra sức ngăn cản đám Cự viên, có thể bị thương lớn tiếng kêu cứu, còn có tên hoảng sợ bỏ chạy.
Lần này Hắc ám hiệp hội huy động khoảng tám vạn quân, lưu lại ba vạn vây công đám Kỵ sĩ Giáo Đình xông ra ngoài, một bộ phận thì theo sau Ma thú đại quân của Dương Lăng điên cuồng tấn công binh lính giữ thành; một phần khác thì thông qua Truyền Tống Trận chuyển vào trong thành, phát động tấn công từ bên trong. Giáo Đình mặc dù còn khoảng bốn vạn lính, nhưng bị Hắc ám hiệp hội và Ma thú lĩnh tấn công từ trong ra ngoài, nên không thể ứng phó nổi.
Ma pháp tháp bị Ma tinh pháo phá hủy sạch, hầu hết Ma pháp sư không kịp né tránh bị nổ tan; đám Kỵ sĩ tinh anh lao ra không những không phá hủy được Ma tinh pháo của đối phương, còn bị rơi vào vòng vây, sắp bị tiêu diệt hết; cửa thành bị phá vỡ, quân địch không ngừng chui ra từ Truyền Tống Trận trong Tòa thành….
Bị Ma thú lĩnh và Hắc ám hiệp hội điên cuồng tấn công, binh lính giữ thành càng lúc càng loạn, đối với bọn họ mà nói, tình thế càng lúc càng không ổn.
“Đại nhân, làm sao bây giờ?” Nhìn thấy quân địch càng lúc càng chiếm ưu thế, Thống lĩnh phòng thủ Cương Giác tòa thành nhanh chóng tìm thấy Đan Ni Nhĩ. Bởi vì tinh thạch và Ma thú tinh hạch trong thành còn quá ít, nên không thể khởi động được Ma pháp truyền tống trận khổng lồ trong Tòa thành; mặc dù đã phát ra Ma pháp truyền tin cầu cứu. Nhưng viện quân từ Thánh thành ít nhất một lúc lâu nữa mới có thể đến được.
Làm sao bây giờ?
Nhìn đám binh lính Hắc ám và Ma thú lao đến như thủy triều, Hồng y chủ giáo Đan Ni Nhĩ càng lúc càng lo lắng. Hắn ở trong Cương Giác tòa thành này năm trăm năm rồi, thời gian đó, Hắc ám hiệp hội vô số lần tập kích, nhưng đều không có gì nguy hiểm. Theo kế hoạch, chỉ nửa tháng nữa hắn sẽ được điều về Thánh thành nhậm chức mới, trở thành Chấp sự tối cao. Không ngờ rằng, sắp lên chức lại gặp phải trận thảm chiến này, thành sắp bị phá vỡ đến nơi.
“Mạch Đức Sâm, cầm lệnh bài của ta đi điều động Tử thần khôi lỗi, nhanh” Trầm tư một lát, Đan Ni Nhĩ cắn răng lấy lệnh bài của mình ra, hạ lệnh.
Cương Giác tòa thành được xưng là tòa thành phòng ngự mạnh nhất trên Đại lục. Có thành tường chắc chắn, có rất nhiều tinh binh, có hơn trăm tòa Ma pháp tháp cường đại. Nhưng có một điều mà không ai biết, nơi này còn có Tử thần khôi lỗi và Thiên Sứ quân đoàn bảo vệ.
Tử thần khôi lỗi là một cỗ máy chiến tranh của thành. Cả người được tạo ra từ Tinh thiết. Do Giáo hoàng chúc phúc, vô cùng mạnh mẽ, đề kháng mọi Ma pháp từ trung cấp trở xuống, lực chiến đấu rất kinh người. không đến lúc cuối cùng, tuyệt đối không thể điều động.
Tử thần khôi lỗi?
Mạch Đức Sâm chấn động, nhận lấy lệnh bài của Đan Ni Nhĩ rồi nhanh chóng rời đi. Binh lính bình thường có lẽ không nghe nói qua Tử thần khôi lỗi, nhưng hắn là một tên thống lĩnh, nên hiểu được sự đáng sợ của quái vật này.
Bố Lai Ân Đặc rất may mắn, tiểu đội của hắn chết gần hết, chỉ có hắn may mắn sống sót. Mặc dù bị trúng một mũi tên vào vai trái, đau đến toát mồ hôi; nhưng so sánh với huynh đệ bị đốt thành tro bụi thì vẫn rất là may mắn. Sau khi băng bó vết thương lại, liền theo đại quân giết tới. Mặc dù chỉ là tân binh, nhưng cuộc sống săn bắn khiến thân thể hắn vô cùng mạnh mẽ, phản ứng nhanh nhẹn, an toàn tiến vào tòa thành.
“Trời ạ, đó là cái gì”
Ngay khi Bố Lai Ân Đặc chặt đứt đầu một tên lính địch, đột nhiên, phía trước truyền đến tiếng hô hoán. Lau vết máu trên mặt đi, hắn chú ý nhìn thì thấy mấy trăm con Quái vật bằng thép sắt thép đang lao tới. Người cao hơn mười mét, áo giáp màu đen vẽ rất nhiều phù văn huyền ảo, cầm một thành Liêm đao khổng lồ trong tay, như cỗ máy chém Đám binh lính phía trước thành hai mảnh.
“Tử thần khôi lỗi, trời ạ, đây là Tử thần khôi lỗi, nhanh chạy mau”
“Ma pháp sư, nhanh, tấn công, nhanh”
Thấy đám Quái vật không thể nào ngăn cản được, trong nháy mắt có mấy trăm tên binh lính chết trong tay bọn họ, binh lính Hắc ám hiệp hội sợ hãi, có người lớn tiếng kêu cứu; có người chạy trốn, cũng có người sợ hãi đến độ chân tay lạnh ngắt, đứng yên bất động. Vài tên Ma pháp sư theo Đại quân nhanh chóng phát ra một đám Hỏa cầu nhưng cho dù đánh phải người đám Khôi lỗi cũng không có tác dụng gì.
Tử thần khôi lỗi miễn dịch Ma pháp cấp thấp vô cùng uy phong, tận tình đồ sát mọi vật còn sống cản đường, bất kể là binh lính hay là chiến mã đều bị Liêm đao sắc bén của bọn họ chém thành hai mảnh.
Không thể ngăn cản.
Nhìn thấy mấy trăm Tử thần khôi lỗi biểu hiện, đám Kỵ sĩ Giáo Đình phấn chấn, lấy danh nghĩa Thánh chiến phát động cuộc phản kích điên cuồng. Có người cưỡi chiến mã cao lớn, tổ chức các đợt xông lên mạnh mẽ; có người không tiếc hao tổn tất cả Ma lực, cắn răng phát ra một loạt Phong nhận. Trong nháy mắt, cả Hắc ám Đại quân và Ma thú đều bị áp lực rất lớn.
Làm một gã Thợ săn giỏi, Bố Lai Ân Đặc nhanh chóng phản ứng, thấy không thể ngăn cản đám Quái vật kinh khủng này, quyết định chạy vào một góc tường, hy vọng có thể tránh khỏi đám Quái vật. không ngờ rằng, vừa chui vào khe hở, còn chưa kịp thở dài, thì hai chân đã bị một tảng đá nặng đè phải. Ngay lập tức đừng nói là chạy trốn, mà đứng lên được cũng rất là khó khăn. Càng đáng sợ hơn là, một tên Tử thần khôi lỗi lạnh lùng xuất hiện trước mặt.
Nhìn tảng đá đè trên đùi, nhìn Tử thần khôi lỗi tàn ác, lại nhìn thanh Liêm đao khổng lồ trên không trung, Bố Lai Ân Đặc tuyệt vọng nhắm mắt lại. Ánh mắt nặng nề của cha, mái tóc bạc trắng của mẹ, còn có khuôn mặt tươi cười của người vợ chưa cưới loé lên trong đầu.
Đông.
Thanh Liêm đao khổng lồ không hề hạ xuống, Bố Lai Ân Đặc mở mắt ra thì thấy, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một người tuổi trẻ tóc đen, áo trắng; không phải ai khác, mà chính là Lĩnh chủ Ma thú lĩnh dùng tay không đánh lui hơn 100 con Hoàng kim cự long trong truyền thuyết. Dương Lăng kịp thời dẫn Ma thú đại quân chạy đến, đá bay tên Tử thần khôi lỗi trước mặt Bố Lai Ân Đặc ra ngoài.
“Hừ, đập nát đầu bọn nó, không để lại một người” Nhìn một tên Tử thần khôi lỗi đang lao đến, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng hạ lệnh. Trong nháy mắt, đám Ma thú cao cấp như Cự viên và Hắc Long nhanh chóng lao vụt ra.
Cự Viên vương xông lên trước tiên, dẫn 200 con Cự viên lao thẳng đến đám Tử thần khôi lỗi. Thanh gậy sắt nặng 5000 cân đánh mạnh vào đầu Thủy tinh khô lâu. “Đông” một tiếng, trên đầu Khôi lỗi lập tức xuất hiện một cái khe, hai chân lún sâu xuống đất. Nhưng làm kẻ khác sợ hãi là, Khôi lỗi không hề ngừng lại, vung mạnh thanh Liêm đao lên, chém vào ngực Cự Viên vương.
Đinh.
Thanh Liêm đao khổng lồ chém mạnh vào Áo giáp của Cự Viên vương toé lửa, lưu lại một vết rách rất sâu, máu nhỏ ra. Áo giáo làm từ Sao thiết trên người Cự Viên vương chỉ một chiêu mà bị phá vỡ.
Ngao…
Nhìn vết thương trên người, Cự Viên vương phẫn nộ, rít lên một tiếng, cả người xuất hiện một ngọn lửa màu tím, đánh mạnh lên đầu Khôi lỗi. Ta đánh ta đánh này thì một côn, này thì hai côn, mỗi lần nện trên đầu của Khôi lỗi, liền đập nát đầu của nó, đánh cho tên Khôi lỗi nằm mọp xuống đất.
Dưới sự chỉ huy của Cự Viên vương, hai trăm con Cự viên nhanh chóng chống lại từng con Khôi lỗi, một chiêu Lực Phác Hoa Sơn, thanh Gậy sắt nặng nề chuyên đánh lên đầu bọn họ. Đám Tử thần khôi lỗi cũng triển khai phản kích, thanh Liêm đao khổng lồ lưu lại từng vết thương trên người đám Cự viên.
Trận đại chiến của Cự viên và Tử thần khôi lỗi quá kinh hoàng, lướt qua đâu, khiến cho đám bộ binh và Kỵ sĩ mặc trọng giáp không kịp né tránh bị đánh cho nát bấy; tảng đá to như ngọn núi cũng bị đập tan thành mảnh nhỏ, lưu lại từng vết nứt thật sâu trên mặt đất.