Ngao…
Thấy Cự Viên vương không biết trúng phải Ma pháp gì mà đứng yên không nhúc nhích, đàn Cự viên đang đứng xem cuộc chiến sợ hãi, vừa rống lên, vừa điên cuồng lao tới, muốn cứu thủ lĩnh của chúng. Tốc độ mặc dù rất nhanh, nhưng vẫn chậm một bước.
“Hắc hắc, một tên cũng không thể chạy” Nhanh chóng thuần hóa Cự Viên vương, thu nó vào trong Không gian Vu tháp, Dương Lăng lao tới đám Cự viên đang xông đến. Vì đỡ hao tốn Vu lực và Tinh thần lực, không gia trì Đại thương hội, cũng không tăng thêm Trọng Lực cấm chế, dựa vào thân thể mạnh mẽ và Băng phong Vương tọa đánh nhau với đám Cự viên. Tay đấm, chân đó… phát huy hoàn toàn uy lực của Vu vũ.
“Tuyệt, đánh rất hay, đánh chết chúng nó đi”
“Đánh nát đầu chúng ra, đá dập trứng tiểu kê kê của bọn chúng”
Thấy Dương Lăng bộc phát, ngay cả Cự Viên vương cũng không phải đối thủ của bọn chúng, tay không đại chiến với hơn 100 con Cự viên, đám Thợ săn khiếp sợ trôi qua liền lớn tiếng cổ vũ. Không ngờ rằng, Dương Lăng lại che dấu khéo như thế, thực lực lại cường đại như vậy; càng không ngờ rằng, thân thể của hắn lại mạnh mẽ đến thế. Tay không đánh bại Siêu giai Ma thú Cự viên, một người đấu với hơn 100 con Cự viên, quả thật không thể nào tin nổi.
“Sách sách, đây là thực lực của Lĩnh chủ Ma thú lĩnh?” Nhìn Dương Lăng thể hiện, An Đức Lý Tư lắc đầu than vãn.
Tin tức Dương Lăng một mình đối đầu với hơn 100 con Hoàng kim cự long, đuổi chúng nó ra khỏi Ma thú lĩnh, khiến cho Thái Luân đại lục một trận chấn động trước đó chưa từng có. Ngoại trừ người bình thường ra thì rất nhiều cường giả đều khinh thường tin tức này, cho rằng rất có thể đã được nói quá, An Đức Lý Tư lúc đó cũng vừa bước vào Lĩnh vực cường giả cũng không ngoại lệ.
Nhưng bây giờ, nhìn thấy Dương Lăng đánh bại Cự Viên vương kinh khủng, tay không tự mình đấu với hơn 100 con Cự viên, hắn không có chút nghi ngờ nào nữa.
Chỉ huy Ma thú đại quân vây đám Cự viên lại, hay là….
Thấy đám Cự viên mãi đuổi theo, muốn xé mình thành mảnh nhỏ. Lại nhìn đám Cự viên bị trói trong Cấm chế, nhìn đám người Thi vu vương và Hắc Long vương sắp lao ra hỗ trợ. Dương Lăng cười lạnh. Nghĩ ra một chủ ý âm hiểm. Tạm thời dừng sự vận chuyển của Cấm chế lại, thông qua Linh hồn truyền âm cho Thi vu vương chỉ huy Ma thú đại quân lui vào trong rừng rậm, lại bày ra mai phục. Theo sát, vừa đánh vừa dẫn đám Cự viên vào trong phạm vi của Cấm chế, chuẩn bị bắt sạch bọn chúng.
Mặc dù dựa vào Thổ độn pháp thuật như Thuấn di và phòng ngự cường đại không gặp nguy hiểm gì, nhưng Dương Lăng hiểu rằng, chỉ một mình mình không thể nào thuần hóa hết hơn trăm con Cự viên trong thời gian ngắn được. Nhưng chỉ cần dẫn bọn nó vào trong Cấm chế thì khác, lực lượng và tốc độ của chúng bị giảm mạnh, thì đám Cự viên này tuyệt đối không phải là đối thủ của Ma thú đại quân. Được đám người Thi vu vương và Hắc Long vương hỗ trợ, mình có thể nhanh chóng thuần hóa hết bọn nó.
Ngao…
Đuổi nửa ngày mà không kịp Dương Lăng, bị hắn lần lượt tránh khỏi trong gang tấc, đám Cự viên giận dữ, điên cuồng đuổi theo Dương Lăng. Đáng tiếc, tốc độ nhanh đến mấy cũng kém Thổ độn pháp thuật của Dương Lăng, cho dù may mắn đánh trúng Dương Lăng cũng không tạo ra thương tích gì cho hắn. Ngược lại bị hắn phản kích, làm vài con Cự
viên bị thương nặng. Từ từ, càng lúc càng gần Cấm chế.
“Không tốt, Vưu Lý huynh đệ không trụ được rồi, chạy mau”
“Chạy mau, chạy mau”
Nhìn thấy đám Cự viên càng lúc càng gần, đám Thợ săn kém cỏi sợ hãi, còn nghĩ rằng Dương Lăng không chống nổi đám Cự viên, kinh hoàng chạy trốn. Có tên hoảng sợ trèo lên trên cây, dùng hết tay chân leo được càng cao càng tốt. Có tên chui vào khe đá, liều mạng chui sâu vào trong. Có tên còn hoảng sợ chạy loạn lên, càng lúc càng xa bìa rừng..
Sau khi dẫn đám Cự viên vào trong Cấm chế, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt thuấn Di ra ngoài, lập tức khởi động Cấm chế. Trong nháy mắt, ngoại trừ năm con ở ngoài cùng cảm thấy không ổn, dựa vào lực nhảy kinh người kịp thời nhảy về phía sau, thì hầu hết Cự viên đều rơi vào trong Cấm chế; cùng lúc đó Thi vu vương chỉ huy Ma thú đại quân xông ra, điên cuồng công kích đám Cự viên bị rơi vào Cấm chế.
Ngao..
Đám Cự viên bị vây trong Cấm chế, không tìm ra được phương hướng thì vừa sợ vừa giận, điên cuồng công kích Ma thú đại quân. Một con Cự viên xông lên, dẫm một cái làm vài Con nhện chui dưới mặt đất nát bét; một con Cự viên giơ một tảng đá ném mạnh, đánh bay một tên Khô mộc chiến sĩ ra ngoài… Thực lực của đám Cự viên rất mạnh, mặc dù bị tác dụng của Cấm chế mà tốc độ và lực lượng suy yếu, nhưng chống lại đám Ma thú cấp thấp như Tà nhãn, Giác phong thú thì vẫn có thể giết bọn chúng trong nháy mắt; tuy nhiên chống lại đám Ma thú cấp cao như Phi long và Con nhện biến dị thì lại rất khổ sở. Dưới sự chỉ huy của Thi vu vương, Ma thú cấp thấp chỉ phụ trách hỗ trợ, hấp dẫn sự chú ý của Cự viên mà thôi, còn đòn sát chiêu chính thức lại đến từ đám Ma thú cao cấp.
“Long Vực, giết” Sau khi biến thân thành Siêu giai Ma thú, Hắc Long vương trực tiếp triển khai Long Vực, dẫn mấy con Hắc Long tấn công vài con Cự viên lớn nhất.
Thi triển Long Vực, lực lượng và tốc độ của hắn tăng lên gấp đôi, một trảo đánh ra đã đánh bay một con Cự viên ra ngoài; Thi vu vương triển khai Tâm ma lĩnh vực, thi triển từng đạo Linh hồn công kích với đám Cự viên, thi triển Ma pháp Độc Bạo và Thi bạo khiến đám Cự viên khó lòng phòng bị; Ảnh Vu Ôn Nhĩ Nhân Khắc sau khi ẩn hình thì chạy xung quanh, có cơ hội là đâm Cự viên một đao, trên chủy thủ bôi kịch độc mà Ngả Lỵ Ti luyện chế khiến đám Cự viên vô cùng khổ sở…
Ma thú đại quân chiếm ưu thế về số lượng, đám Ma thú cao cấp liên thủ tấn công, đánh hội đồng phát huy một cách hoàn hảo.
Bị Cấm chế hạn chế và sự tấn công điên cuồng của Ma thú đại quân, Cự viên lọt vào Cấm chế lần lượt ngã xuống, bị Dương Lăng thuần hóa hết. không lâu sau, hơn 100 con Cự viên đã bị hắn thu vào Không gian Vu tháp. Vài con Cự viên ở bên ngoài Cấm chế thấy tình hình càng lúc càng bất lợi, hoảng sợ bỏ chạy. Còn đám Thợ săn trốn trên cây hay trong ngách đá lại thở phào nhẹ nhõm.
“Hừ, một cũng không chạy được” Nuốt một nắm Ma thú huyết châu bổ sung Vu lực và Tinh thần lực hao tổn, nhìn vài con Cự viên hoảng sợ bỏ chạy, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng. Thu hồi Ma thú đại quân lại, dẫn đám người Thi vu vương và Hắc Long vương đuổi sát theo sau.
So sánh với Ma thú cấp chín bình thường, thì Cự viên càng cường hãn hơn. Mặc vào áo giáp và Vũ khí do Binh công tràng tạo ra, thực lực tăng lên một cấp độ mới, trở thành Bộ binh của Ma thú đại quân như xe tăng. Có thể xông thẳng vào hàng ngũ kẻ địch, có thể tấn công mạnh pháo đài của kẻ địch… Ma thú cường hãn như thế tuyệt đối không thể bỏ qua.
“Lĩnh chủ Ma thú lĩnh, ta dám khẳng định Vưu Lý chính là Lĩnh chủ đại nhân của Ma thú lĩnh”
“Bảo sao nhìn lại quen như thế, trời ạ, ta đã chiến đấu cùng với Lĩnh chủ đại nhân” Một gã Thợ săn mắt sáng rực lên, vô sỉ hét lên.
“Chó chết, sợ đến đái ra quần, còn nói cùng chiến đấu với Lĩnh chủ đại nhân. Sau khi rời khỏi đây đừng nói là người của Liệp Ma tiểu đội chúng ta”
Nhìn Dương Lăng đã đi xa, đám Thợ săn đều từ các nơi chạy ra, lớn tiếng kêu than. Cho dù ngu đến mấy, bọn họ cũng nhanh chóng nghĩ ra thân phận của Dương Lăng. May mắn thoát mạng, vừa cảm thấy tiếc vì không được nói chuyện nhiều với Lĩnh chủ đại nhân có thực lực vô cùng cao siêu trong truyền thuyết. Nếu có thể được Dương Lăng chú ý, được hắn chỉ điểm, hoặc là một tấm Liệp ma tạp phiến trong truyền thuyết, thì tốt biết bao.
“Tiểu thư Phất La Luân Ti, đi thôi, cái cần nhìn cũng đã nhìn hết rồi, nhanh chóng rời khỏi rừng rậm này mới được, trở lại Lãnh địa của Gia tộc chúng ta” Nhớ đến sự kinh khủng của đám Cự viên, An Đức Lý Tư tê dại da đầu, muốn lập tức đem tiểu thư tinh nghịch này trở về Lãnh địa một cách an toàn.
“An Đức Lý Tư, ngươi trở về nói với cha ta rằng, ta ở Ma thú lĩnh mấy tháng, sang năm sẽ về” Nghĩ đến Dương Lăng giấu thân phận, nghĩ đến Ma thú đại quân cường đại của hắn, Phất La Luân Ti đảo đảo mắt, quyết định ở lại.
Sang năm thì về?
Nhìn Phất La Luân Ti tinh nghịch, An Đức Lý Tư âm thầm kêu khổ. Một tháng mà Phất La Luân Ti đã mang đến bao phiền toái, nếu ở đây nửa năm nữa, thì sao?
An Đức Lý Tư nhíu mày nhăn trán, Dương Lăng cũng đang sốt ruột.
Vì thuận lợi chạy trốn, vài con Cự viên giảo hoạt sau khi chạy được một đoạn thì chia nhau chạy, đuổi theo tên này thì tên kia đã biến mất trong rừng rậm mênh mông, còn giảo hoạt hơn con thỏ. Tuy nhiên, hắn không thể làm gì khác hơn là dùng Vu thuật lưu lại Linh hồn ấn ký trên người vài con Cự viên, sau đó đuổi theo từng con một, thuần hóa được một con lại dựa vào Linh hồn ba động đuổi theo con khác. Càng lúc càng xa bìa rừng, đuổi theo một con Cự viên cuối cùng đến một Sơn cốc tràn ngập tử khí.
Ngao…
Sau khi hoảng sợ chạy trốn vào trong Sơn cốc, nhìn tử khí bao trùm trong Sơn cốc, ngửi mùi vị khác thường trong không khí, con Cự viên cuối cùng này chấn động cả người. Hoảng sợ kêu lên một tiếng rồi quay đầu bỏ chạy, mặt trắng bệch ra, hai chân run lên. Như là đang nghĩ đến một chuyên cực ký kinh khủng.