" Đại nhân, ngươi không sao chứ?"
Mắt thấy Vũ Ma Tây Áo đã rời đi, Áo Phỉ Lợi Á nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, thấy ngực Dương Lăng máu me đầm đìa, không khỏi lo lắng, hai mắt ửng đỏ. Trước tiên dùng Sinh mệnh thánh quang chữa thương, sau đó giúp hắn băng bó vết thương trên ngực.
" Yên tâm đi, ta vẫn không chết được!" Nhìn thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á lo lắng, Dương Lăng cười khổ, nhớ tới một kiếm kinh thiên của Vũ Ma nọ da đầu không khỏi tê dại.
Bình thường, chính mình cho dù không mặc bất cứ khôi giáp gì, cự trảo sắc bén của Cửu đầu xà vương Hải Đức Lạp cũng không lưu được một vết thương trên thân thể mình, thân thể sau khi cường hóa đã cường hãn đến mức đáng sợ. Không nghĩ tới, Vũ Ma không chỉ có một kiếm xuyên thủng Bămg phong khôi giáp, phá vỡ Đại địa thủ hộ, vẫn mạnh mẽ đâm vào. Vô luận tốc độ hay là lực lượng, Vũ Ma tất cả đều đạt tới một mức kinh người.
" Hắn rốt cuộc là ai, tại sao biết tên mẫu thân ta, tại sao trong người có một túi thơm giống như đúc?" Lý Tra Đức Sâm thì thào tự nói, đứng yên như kẻ thất hồn lạc phách mặc cho mưa gió buốt lạnh quất ràn rạt trên người.
Vũ Ma rời đi làm cho người ta có thể thở phào nhẹ nhõm, nhưng là, hắn trước khi đi lại khi thì thầm thì, khi thì cười cuồng ngạo làm cho Lý Tra Đức Sâm lâm vào cảnh mê mang thống khổ trước nay chưa từng có. Nhiều chuyện trước kia cảm thấy mơ hồ giờ lại cuồn cuộn trào lên như sóng.
Từ nhỏ đến lớn, hắn cũng rất hiếm thấy mẫu thân vui vẻ, cho dù khuôn mặt thanh tú cùng đôi mắt to đen nhánh khiến bao người rung động vẫn ẩn hiện vẻ ưu thương tột cùng. Trước kia, Lý Tra Đức Sâm còn tưởng rằng là do tính cách trời sinh hoặc do áp lực của cuộc sống, bây giờ, hắn mới hiểu mọi chuyện hoàn tòan không đơn giản như mình nghĩ.
Từ nhỏ đến lớn, đôi khi hắn phát hiện mẫu thân thường thường 1 mình 1 bóng ngồi lẻ loi nơi phòng không cô tịch, từ lâu đã không thấy bà chủ động lui tới với ai. Trước kia, hắn còn tưởng rằng mẫu thân tính đạm bạc trời sanh, không thích cảnh náo nhiệt. Đến hiện tại, hắn mới hiểu được mọi chuyện có lẽ không giống như chính mình tưởng tượng. Rốt cuộc là quan hệ thế nào với mẫu thân mình? Lý Tra Đức Sâm siết chặt túi thơm của mẫu thân. Cắn môi muốn bật máu, hận không thể trở về bên mẫu thân để hỏi cho rõ ràng.
Hắn hận cả phụ thân, người chưa 1 lần gặp mặt, hắn hận cả gia tộc chưa bao giờ thăm hỏi mẹ con hắn lấy 1 lời. Nếu như không phải lâm vào thế chẳng đừng, hắn quyết không sử dụng tiêu chí Cách lâm gia tộc trực hệ, hậu duệ của Tử vong đao phong lệnh. Nhưng là, hắn hiện tại vô cùng bi ai vì phát hiện những chuyện khác xa so với những gì mình đã tưởng tượng.
" Quan thanh liêm cũng có chỗ khó xử (ND: Ai cũng đều có 1 bí mật). Xem ra, Vũ Ma Tây Áo cùng mẫu thân Lý Tra Đức Sâm có 1 dĩ vãng không muốn ai biết!" Nhìn Lý Tra Đức Sâm hồn vía có chút đi hoang, Dương Lăng lắc đầu, phất tay đem Yêu Cơ triệu ra, muốn nói lại sự việc đã trải qua. Vừa xuất hiện Yêu Cơ mắt lệ lưng tròng mặc cho mưa to buốt mặt lao thẳng vào lòng Lý Tra Đức Sâm.
" Lý Tra Đức Sâm....."
" Tát Lạp....."
Dưới cơn mưa lạnh như băng, Lý Tra Đức Sâm cùng Yêu Cơ tay trong tay, ôm chặt lấy nhau.
" Duyên phận, vận mệnh, hay là một đoạn oan nghiệt?" Thấy Lý Tra Đức Sâm và Yêu cơ đang quấn chặt , Dương Lăng lắc đầu, trong khoảng thời gian ngắn, cũng không biết chính mình triệu Yêu cơ ra rốt cuộc là đúng hay là sai.
" Đại nhân, mưa càng lúc càng lớn . Đến trướng bồng bên trong tránh mưa đi!"
Áo Phỉ Lợi Á dịu dàng thùy mị, từ không gian giới chỉ lấy ra áo choàng che mưa, nhẹ nhàng đưa đến trên đầu Dương Lăng, động tác ôn nhu trước nay chưa có. Ở cự ly gần nghe hơi thở ấm áp của Dương Lăng, khuôn mặt bỗng đỏ ửng, e lệ cười duyên trông xinh đẹp động lòng người.
" La Đức Lý Cách Tư, gọi Tinh linh đại tế tự cùng Kiếm thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cùng mọi người trở về. Chúng ta lập tức hành động. Suốt đêm nay phải rời khỏi nơi này, nhanh!" Nhìn cơn mưa dai dẳng triền miên không có dấu hiệu chấm dứt. Dương Lăng trầm giọng hạ lệnh, vẫn chưa phát giác ra sự khác thường của Áo Phỉ Lợi Á.
Vũ Ma Tây Áo có thể nhanh chóng tìm đến chính xác, điều đó có nghĩa chính mình căn bản là tránh không khỏi sự truy lùng của siêu cấp cường giả. Kết hợp với tin tức của lưu lãng giả, hiển nhiên có người cố ý phao tin trên người mình có hộ thể thần khí, ý đồ mượn đao giết người. Nếu như không đoán sai, khẳng định là tên gia hỏa Địch Áo của A Khuê Long thần hệ ở sau lưng động tay động chân, chỉ có hắn mới đủ sức để nhanh chóng phát tán lời đồn khắp Thần Ma mộ tràng.
Thần Ma mộ tràng vốn nguy cơ tứ phía, hơn nữa A Khuê Long thần hệ ở một bên như hổ đói rình mồi, chuyến này càng thêm nguy hiểm, phải lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới trang viên A Tư Đốn Duy Lạp hoặc là lưu lãng tòa thành.
" Vâng!" Thi Vu vương khom người lĩnh mệnh, xoay người hô một tiếng phi thân rời đi, tốc độ cực nhanh.
Vũ Ma đến cũng nhanh, đi cũng không chậm, đám người Tinh linh đại tế tự cùng Kiếm thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức còn chưa kịp tránh vào rừng rậm, hắn cũng đã biến mất tại chân trời. Được Thi vu vương chuyển lời, không lâu sau, Kiếm thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cũng suất lãnh mọi người quaytrở về.
" Dương Lăng, mưa lớn như vậy, trên mặt đất tất cả đều là bùn lầy, giữa đêm mưa lặn lội mà đi rất nguy hiểm. Nếu không, ở chỗ này nghỉ ngơi một buổi tối, trời sáng rồi lại đi?" Nhìn cơn mưa ào ạt không có dấu hiệu chấm dứt, nhìn chân trời một màu đen kịt, Tinh linh đại tế tự lo lắng không nguôi.
Thần Ma mộ tràng vốn nguy hiểm trùng trùng, ác ma đáng sợ trải rộng ở nhiều nơi cộng với thần giai ma thú kết thành đàn, suốt đêm đội mưa mà chạy, có thể đến tận đâu còn chưa biết, nếu không cẩn thận đột nhiên gặp gỡ đàn thần giai ma thú hung mãnh, như vậy phiền toái vô cùng .
" Đúng vậy, Dương Lăng huynh đệ, suốt đêm chạy trong mưa, có thể hay không....." Hắc bào lão nhân Vi Nhĩ Khảo Khắc Tư kinh nghiệm phong phú, hiểu được nơi đây không thể ở lâu, nhưng là, nhìn đêm mưa mịt mờ lại không khỏi chần chờ đứng lên. Theo như lời của Tinh linh đại tế tự, đi trong đêm mưa tốc độ bị ảnh hưởng rất nhiều, nếu đột nhiên gặp phải 1 đàn thần giai ma thú hay ác ma, hậu quả thê thảm mức nào cũng khó có thể tưởng tượng nỗi.
" Thảo nguyên lầy lội không là vấn đề, mưa lớn cũng không phải vấn đề, đáng sợ nhất chính là địch nhân núp trong bóng tối. Chúng ta phải đi, lập tức đi, càng nhanh càng tốt." Dương Lăng trầm ngâm chỉ chốc lát, phất tay triệu đám Song túc Phi long trong vu tháp không gian ra, nói tiếp:" Mỗi người cưỡi một đầu phi long, đi, nhanh lên rời khỏi nơi này!"
Đối với các thần giai cường giả mà nói, tốc độ của Song túc Phi long không nhanh hơn được bao nhiêu, nhưng với kim sắc đấu bồng võ sĩ có thực lực thánh giai và lĩnh vực mà nói thì lại nhanh hơn không biết bao nhiêu lần. Có đám Song túc phi long thay bước, mọi người có thể tránh được bãi cỏ lầy lội, nâng cao được tốc độ.
Nhìn đám Phi long đột nhiên xuất hiện, mọi người trước mắt sáng ngời, nhất là Kiếm thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức đang mày chau mặt ủ, đã thấy hy vọng đưa tộc nhân thoát vây sáng hẳn lên.
" Đi, mau đi, khoái!"
" Hắc hắc, nếu cũng giống như bên trong trang viên A Tư Đốn Duy Lạp trang viên có thần giai phi hành ma thú, một ngày bay mười mấy ngàn dặm, vậy càng tốt hơn!"
Mọi người đồng tâm hiệp lực, nhanh chóng đem trướng bồng thu hồi, cỡi đám Song túc Phi long do Dương Lăng triệu ra nhanh chóng rời đi, tránh xa cái sườn núi nhỏ nhoi đang bị mưa gió dập vùi. Dưới sự chỉ huy của Phi long vương Sắc Lôi Tư, đông đảo phi long giương cánh bay cao, mạo hiểm vượt qua làn mưa dày đặc hướng thẳng trang viên A Tư Đốn Duy Lạp xa xôi. Có Vi Nhĩ Khảo Khắc Tư dẫn đường, cho dù trong đêm cũng không lo lắng bị lạc phương hướng.
" Đáng chết, không biết ở đâu chui ra nhiều phi hành ma thú như vậy?" Mọi người rời đi không lâu, một cái bóng đen từ bãi cỏ bên cạnh sườn núi chui ra. Cả người bê bết bùn lầy, ống tay áo bẩn thỉu đen thui 1 màu, không biết đã bao nhiêu lâu chưa được giặt giũ. Thân cao bằng người bình thường, nhưng cằm có một bộ râu mép hoa râm, trông thật giống Thổ Hành tôn.
" Không được, phải lập tức nói cho thiếu gia, nếu không, bọn họ sẽ thuận lợi chạy đến trang viên A Tư Đốn Duy Lạp mất !" Mắt thấy mọi người biến mất tại chân trời, tiểu ải nhân Thổ Hành tôn lắc đầu, lẩm bẩm vài câu rồi chui vào đất. Như một con Xuyên sơn giáp không cần tốn nhiều sức, nhanh chóng biến mất chẳng còn hình bóng. Không bao lâu sau mặt đất chung quanh trở lại bình thường, không lưu lại bất cứ dấu vết gì.
Hành thổ thuật, huyền ảo cao cấp pháp tắc của thổ hệ, tu luyện đến cấp cao nhất tốc độ so với pháp thuật không gian thuấn di cũng không kém bao nhiêu. Chỉ cần có địa điểm đích là có thể vô thanh vô tức chui đến, kẻ khác khó lòng phòng bị.
Tiểu ải nhân tốc độ bay nhanh, không lâu trở về tới chổ trú chân tạm thời của A Khuê Long thần hệ, nhanh chóng báo cáo tình huống với thiếu gia đang được mỹ nữ vờn quanh.
" Cái gì, Vũ Ma đột nhiên rời đi, mục tiêu cỡi Song túc phi long nhanh chóng rời đi?" Địch Áo vừa sợ vừa giận, hô một tiếng đem chén rượu hất thẳng ra ngoài. Vốn, hắn đang chuẩn bị hưởng thụ sự hầu hạ của mỹ nữ thị vệ một chút rồi suất lĩnh người đuổi theo thu hoạch thần cách của Dương Lăng, không ngờ lại nhận được cái tin kém vui như thế.
Dù thế nào đi nữa, hắn cũng không thể tin được Vũ Ma không chiến mà bỏ đi, như thế nào cũng không nghĩ tới tên Dương Lăng kia lại là một triệu hồi sư đáng sợ, trong nháy mắt triệu ra 1 đàn Song túc phi long làm tọa kỵ.
Ghê tởm, thật sự là rất ghê tởm !
" Đái Duy Tư, lập tức triệu tập gia tộc võ sĩ đang hoạt động trong phương viên mấy trăm ngàn dặm, ra lệnh bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới đấy!" Địch Áo nắm chặt tay, chuẩn bị tự mình động thủ, nếu để mặc cho Dương Lăng thuận lợi chạy tới trang viên A Tư Đốn Duy Lạp, mọi chuyện sẽ trở nên khó giải quyết .
A Khuê Long thần hệ thế lực khổng lồ, nhưng là, thế lực sau lưng A Tư Đốn Duy Lạp trang viên cũng không phải dễ đụng vào!
Lập tức triệu hồi gia tộc võ sĩ đang hoạt động trong phương viên mấy trăm ngàn dặm?
Hắc bào lão nhân Duy Tháp Lợi cả người chấn động," Thiếu gia, thân phận của Dương Lăng vẫn hoàn toàn chưa điều tra rõ, thuộc hạ cho rằng, bây giờ còn không phải lúc chúng ta tự mình động thủ. Nếu chẳng may gặp phải một đại gia tộc, như vậy rất phiền toái !"
Đầu tiên là trong nháy mắt đánh chết thần chức cường giả Phất Lạp Cơ Mễ Nhĩ cướp lấy thần khí, bây giờ lại đột nhiên triệu xuất đại đàn phi hành ma thú. Tất cả những điều này đều cho thấy thực lực và thân phận của Dương Lăng tuyệt đối không đơn giản. Tuy gia tộc thực lực cường đại, nhưng Duy Tháp Lợi cũng không hy vọng thiếu gia trong lúc vô ý cùng một người có thế lực lớn kết mối huyết hải thâm cừu, càng không hi vọng lưu lại bất kỳ chứng cớ trực tiếp nào.
" Duy Tháp Lợi, vậy ý của ngươi là....." Địch Áo mặt nhăn mày nhíu, mạnh mẽ ghìm lửa giận trong lòng xuống.
" Thiếu gia, người xem, hồ Bối Gia Nhĩ có diện tích mấy vạn dặm là nguồn nước lớn nhất, cũng là phụ cận của đường đi thông đến trang viên A Tư Đốn Duy Lạp. Song túc phi long sự chịu đựng có hạn, chắc chắn phải dừng lại ở chỗ này nghỉ ngơi, chúng ta hoàn toàn có thể....." Duy Tháp Lợi vừa nói vừa mở ra một bức ma pháp bản đồ to lớn, nói ra kế hoạch của mình, Địch Áo đứng một bên nghe rồi liên tiếp gật đầu.