Ngao.
Đám Ma thú điên cuồng đuổi theo, muốn cắn xé tên lùn treo ở trên Chiến Hồn Đao thành mảnh nhỏ, bị Dương Lăng hấp dẫn cách Doanh trại càng lúc càng xa. Trong đám Ma thú, có không ít con Thần giai ma thú phi hành tốc độ nhanh như chớp, không thua kém Dương Lăng chút nào, thậm chí còn hơn một bậc. Đáng tiếc mỗi một lần gần bắt kịp, thì đều bị Dương Lăng dùng Ngũ Hành độn thuật hoặc Truyền Tống Trận Thuấn di ra ngoài, công kích lần lượt thất bại.
“Tốt lắm, trò chơi kết thúc rồi” Liên tục bay hơn nửa canh giờ, hấp dẫn đám Ma thú đến một vùng đất xa xôi, Dương Lăng thuấn di ra ngòai, cách đám Ma thú một đoạn vừa nói vừa lạnh lùng nhìn tên lùn chỉ còn một hơi thở.
“Ngươi, ngươi không thể giết ta, giết ta, A Khuê Long thần hệ chúng ta tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi” Thấy vẻ mặt Dương Lăng càng lúc càng lạnh, tên lùn cảm giác không ổn, vốn định dựa vào uy danh của A Khuê Long thần hệ mà thoát thân.
“Hắc hắc, A Khuê Long thần hệ thì sao, cho dù Chủ Thần của các ngươi đến đây cũng không cứu được mạng ngươi. Nhớ lấy, nếu còn có kiếp sau, con mắt sáng một chút, đừng đi theo đám A Khuê Long thần hệ” Vẻ mặt Dương Lăng rất lạnh lùng, tay phải đưa ra, trực tiếp móc Thần Cách của hắn ra.
“A, tha mạng, Đại nhân tha mạng. Chỉ cần thả ta ra, ta sẽ nói tất cả bí mật cho ngươi” Đau đớn, tên lùi cả người run lên, Thần Cách bị móc ra nhưng thể lực hơn người, nên ngay lập tức còn không có ngừng thở, tay chân co quắp, ra sức giãy dụa. Đáng tiếc, trước mặt Dương Lăng là Linh hồn đại vu, tất cả không có tác dụng gì.
“Cho dù ngươi không nói, ta cũng có biện pháp tìm được bí mật mà ta muốn.”
Dương Lăng dùng sức rút thanh Chiến Hồn Đao ra, chặt đứt đầu tên lùn, lập tức luyện hóa Linh hồn hắn, cầm lấy Không gian giới chỉ trên ngón tay hắn. Thông qua Truyền tống môn nhanh chóng Thuấn di ra ngoài, chạy về phía doanh trại. Phía sau, đám Ma thú khát máu cùng xông lên, cắn xé xác tên lùn thành mảnh nhỏ.
Lần này đi theo Địch Áo đến đây, tên lùn rất là chăm chỉ, hy vọng được thiếu gia chú ý, hy vọng lập được vài lần công lớn, qua đó có được một khoả Long đầu giới chỉ. Không ngờ rằng, vô ý đụng phải một tấm chắn, chạy tới chạy lui cũng vẫn bị mất mạng.
“Đi, lập tức xuất phát, thừa lúc đám Ma thú bị dẫn đi xa, nhanh chóng chạy qua hồ Bối Gia Nhĩ” sau khi trở lại doanh trại, Dương Lăng nhanh chóng cưỡi lên một con Phi long, chuẩn bị dẫn mọi người chạy khỏi doanh trại thật nhanh.
“Đại nhân, chờ một chút, đến ngay” Thi vu vương rất kích động, dẫn đám người Y Lệ Toa và Ba Đặc Lặc tản ra nhặt lấy Thần Cách và Không gian giới chỉ trên mặt đất.
Dương Lăng vừa dẫn đám Ma thú đi, hắn lớn mật lao ra quét dọn chiến trường, thu thập tất cả bảo bối có giá trị, chú trọng thu thập Thần Cách và Không gian giới chỉ của đám Lưu lãng giả bị giết. Mặc dù thời gian gấp gáp, không kịp dọn dẹp hết chiến trường. Nhưng chỉ hơn nửa canh giờ đã kiếm được rất nhiều Thần Cách và binh khí. Ngoại trừ một ít tên may mắn sống sót, hơn 1000 tên Lưu lãng giả trong doanh trại hầu hết bị chết, có tên bị đám Ma thú xé thành mảnh nhỏ, Thần Cách cứng rắn bị đánh nát; có tên mặc dù nhìn be bét máu, nhưng Thần Cách vẫn nguyên vẹn, bị Thi vu vương dẫn người lấy hết.
“La Đức Lý Cách Tư đi thôi, nếu còn không đi thì không còn kịp nữa rồi” Nhìn Thi vu vương nhặt từng thanh chủy thủ, Dương Lăng lắc đầu, chỉ huy con Phi long đang cưỡi bay đi, bay về phía A Tư Đốn Duy Lạp trang viện. Phía sau, đám người Tinh Linh Đại Tế Tự và Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cũng dẫn Tộc nhân đuổi theo, đoàn người nhanh chóng biến mất.
“Đi, đi nhanh lên, đi theo bọn họ”
“Lạp Phất Luân Tỷ, đợi ta”
Thấy bọn Dương Lăng nhanh chóng rời khỏi, đám Lưu lãng giả may mắn sống sót không hề chần chờ, không thèm xử lý vết thương chạy theo, muốn đi theo sau đám Dương Lăng thông qua hồ Bối Nhĩ Gia. Dương Lăng dẫn đám Ma thú đi, bọn họ cũng may mắn sống sót, số lượng không nhiều, nhưng cũng có hơn 10 người.
Hô.
Tốc độ mọi người rất nhanh, càng lúc càng xa doanh trại. Xung quanh hồ Bối Gia Nhĩ Ma thú hoành hành, mọi người phải tránh né nơi đám Ma thú sống, rất là cẩn thận lẻn đi. Bây giờ, hầu hết Ma thú có thể uy hiếp đã bị Dương Lăng dẫn đi xa, cho nên dọc đường rất thuận lợi; nhanh chóng thông qua hồ, càng lúc càng gần A Tư Đốn Duy Lạp trang viện.
Nhóm Dương Lăng có nói có cười, tốc độ càng lúc càng nhanh, cùng lúc đó, ở cách xa hàng ngàn dặm trên một ngọn núi. Địch Áo đang mặc áo đen vẻ mặt tăm tối, thông qua quyển sách Ma pháp thủy tinh biết được mọi chuyện, hắn tức giận đến cắn chặt răng, buồn bực chút nữa hộc máu mồm. Dù như thế nào, hắn cũng không thể nghĩ được rằng tốn nhiều công sức như thế, mà không chỉ không lấy đươc Thần Cách của Dương Lăng, mà còn bị tổn thất tên lùn am hiểu Địa hành thuật.
“Thiếu gia, do thám truyền lại tin tức, không thể tìm được thân phận thật sự của Dương Lăng. Vị Diện thông đạo từ Thần Ma mộ tràng đi đến Thái Luân đại lục bị một tòa Ma pháp trận hỏa hệ phong tỏa, có một đám Hỏa cự nhân khổng lồ canh giữ. Võ sĩ Gia tộc chúng ta đi đến Thái Luân đại lục đều bị ngăn cản đường đi, ngay cả Cát Lý Tắc Khắc cũng không có biện pháp tiến vào, thiếu chút nữa còn bị giết chết”
Lão già áo đen Duy Tháp Lợi vẻ mặt trầm trọng, trầm ngâm một lát rồi nói tiếp: “Thiếu gia, nếu không đoán sai, thân phận của Dương Lăng tuyệt đối không đơn giản; sau lưng có một Gia tộc cường đại, hoặc là có một Đạo sư thực lực rất kinh khủng. Không gian Pháp tắc rất quan trọng, nhưng cũng không thể nào vì viên Thần Cách đó mà gây thù oán với một Thế lực lớn không biết. Huống hồ, cho dù tìm được Thần Cách của hắn, cũng không nhất định dung hợp và lĩnh ngộ được Không gian Pháp tắc.”
Lực lượng không biết mới là đáng sợ nhất.
Sát thủ đáng sợ, không phải bởi vì thực lực bản thân bọn họ mạnh bao nhiêu, mà là bởi vì ẩn trong đêm tối, không ai biết thực lực của bọn họ, không ai biết khi nào bọn họ ra tay. A Khuê Long thần hệ thế lực khổng lồ, nhưng Duy Tháp Lợi cũng không muốn dễ dàng kết thù oán sâu đậm với một Thế lực lớn chưa hiểu rõ, càng không hy vọng thiếu gia dưới sự bảo vệ của mình gặp phải chuyện ngoài ý muốn.
Ngay cả Cát Lý Tắc Khắc cũng chút nữa bị giết chết?
Vẻ mặt Địch Áo trở nên nghiêm trọng, Võ sĩ phụ trách thu thập thông tin đều là tinh anh của Gia tộc, thực lực không nhỏ. Cát Lý Tắc Khắc hơn hai vạn năm trước đã tiến giai đến Thần chức cường giả ba cấp, có một khoả Long đầu giới chỉ, thực lực mạnh mẽ. Một Ma pháp trận khiến cho Cát Lý Tắc Khắc chút nữa mất mạng, tuyệt đối không hề đơn giản.
“Xem ra, Vật chất vị diện Thái Luân đại lục này phức tạp hơn dự đoán của chúng ta rồi” Địch Áo hít một hơi thật sâu, cố gắng tỉnh táo lại. Chính như lời của Duy Tháp Lợi, Thần Cách của Dương Lăng rất quan trọng, nhưng nếu vì vậy mà chọc phải một thế lực cường đại, ảnh hưởng đến kế hoạch tiếp quản Gia tộc của mình, vậy được không bằng mất.
“Thiếu gia, nếu không đoán sai, nhóm Dương Lăng bây giờ đã tiến vào phạm vi thế lực của A Tư Đốn Duy Lạp trang viện. Tiếp theo, bất kể là ở bên trong thành, hay là cưỡi Ma thú phi hành đi đến Lưu Lãng tòa thành, đều không thể lại ra tay với bọn. không ai biết bao giờ bọn họ mới rời đi, chúng ta không có thời gian mà đợi, ngươi xem” Duy Tháp Lợi cẩn thận nói ra ý kiến, khôn khéo khuyên Địch Áo.
Hừ.
Hừ lạnh một tiếng, ĐỊch Áo không phản đối đề nghị của Duy Tháp Lợi, phất ống tay áo rời khỏi, mọi người ở phía sau nhanh chóng đuổi theo, không lâu sau đã biến mất ở chân trời.
Có Mãnh Cự tương và Phi long luân phiên thay thế, tốc độ của nhóm Dương Lăng rất nhanh, trên đường không hề nghỉ ngơichút nào. Đến lúc tối đêm, rốt cuộc đã đến được A Tư Đốn Duy Lạp trang viện hùng vĩ.
Trên một bình nguyên mênh mông, một tòa thành khổng lồ lớn gấp Duy Sâm tòa thành vài chục lần, thậm chí trăm lần. Tường thành màu đen như mực, khắc đầy Phù văn huyền ảo, Ma pháp tháp cao chọc trời, đỉnh tháp có thể thấy loáng thoáng trong tầng mây, tản mát ra một cỗ Năng lượng ba động mịt mờ, giống như trái tim đập liên hồi.
Tòa thành có diện tích kinh người, từ xa nhìn lại, kiến trúc trong thành san sát nhau. Một con sông trong suốt uốn lượn quanh thành tường, ngoài tòa thành là một khu rừng rậm và thảo nguyên mênh mông, không khí mát mẻ, khung cảnh xinh đẹp. Từ xa nhìn lại, cả toàn thành giống như một biệt thự.
A Tư Đốn Duy Lạp trang viện, do Cường giả A Tư Đốn Duy Lạp dựng lên và bảo vệ Lưu lãng giả. Bất kể là quy mô hay là hoàn cảnh, đều hơn doanh trại tự phát hình thành của đám Lưu lãng giả rất nhiều lần.Trên thành tường không có binh lính canh gác, không có Ma tinh pháo và cung tên khổng lồ, ở cửa thành chỉ có vài tên binh lính mặc áo giáp màu đen. Nhìn thì như không hề phòng ngự, nhưng đám Lưu lãng giả vốn phóng túng lại đều rất có quy củ, không ai dám làm loạn bên trong tòa thành. Ngay cả Địch Áo cũng không dám đuổi đến đây ra tay với bọn Dương Lăng.
Cường giả tiềm tu trăm vạn năm ở Thần Ma mộ tràng, không có bất cứ kẻ nào dám trêu chọc.