82
NGÓNG ĐỢI
Ngày thứ bốn kể từ khi đoàn đưa râu của TRÂU VÀNG bước vào trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG của RẮN CHÍN ĐẦU. MI NA vẫn theo ý của MAY MAY suốt ngày ở trong nhà khách. Nàng năn nỉn thì chị ta mới cho ra ngoài dạo quanh vườn hoa trong chốc lát khi trời đẹp. MI NA luôn phải đi cùng với MAY MAY. Và AI SA cũng đều đặn tới thăm vào mỗi ngày. MAY MAY cho rằng nàng và AI SA trở nên thân thiết sẽ tốt hơn cho cuộc sống sau này ở RẮN CHÍN ĐẦU nên tiếp đón nàng ta rất niềm nở. MI NA cũng thật lòng mong muốn nàng ta tới chơi với mình. Có AI SA sôi nổi khiến những lúc hai nàng ở cùng nhau trò chuyện và thêu thùa mà MI NA thấy vui lên nhiều.
Trong khi đó vào đôi lúc MAY MAY chợt thừ người ra,mặt mày buồn buồn. MI NA biết là chị ta lại nhớ tới chị gái MI NƯƠNG của nàng. Còn MAY MAY thì càng lúc càng không có thể nghĩ đến chuyện MI NƯƠNG ở nơi mà chị ta nghĩ là rất xa so với mình và MI NA. Thay vào đó MAY MAY dần trở nên bồn chồn,sốt ruột hơn mỗi lúc gặp CA ĐÔ. Và chàng ta cũng biết điều này,nhưng đã ba ngày rồi mà vẫn chưa mang đến cái tin vui mà hai người đều mong chờ. HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU vẫn chưa sắp đặt rõ một ngày để cho người của TRÂU VÀNG ra mắt mà bàn đến chuyện cưới hỏi. Điều này khiến chị ta thấy không khỏi ấm ức cho MI NA và thấy lo cho nàng.
MAY MAY và CA ĐÔ đều cho là chuyện cưới hỏi là chắc chắn,nếu không CHÚA TỂ TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU này đã chẳng khăng khăng đưa bằng được cô dâu sang cho Ngài ta. Nhưng cái chuyện cưới hỏi này dốt cuộc là sẽ được sắp đặt thế nào đây. MAY MAY sợ nó sẽ chỉ là qua loa đại khái và MI NA sau đó sẽ bị trên dưới của RẮN CHÍN ĐẦU coi thường,sau này sẽ bị bắt nạt. Trai lại với hai cô vợ hiện nay của ÔN NẶC theo như lời của bà con trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này kể với nhau thì trước đó đã được đón rước một cách cực kì long trọng. Tuy nhiên CA ĐÔ và MAY MAY đều không đả động gì thêm đến chuyện đi gặp HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU ở trước mặt MI NA nữa để cô gái nhỏ này không phải lo sợ điều gì.
Sau đó lúc người của TRÂU VÀNG được MAY MAY cùng CA ĐÔ sai đi chợ về,họ nhớn nhác đi tìm ngay hai người. Một trong hai anh chàng liền nói ngay.
_Thưa ĐẦU LÃNH CA ĐÔ, có một điều mà bọn tôi nghe được từ những bà con RẮN CHÍN ĐẦU đi từ ngoài vào trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này.
_Đó là gì mà anh chị em phải hốt hoảng đến vậy ?
CA ĐÔ vào lúc này một thân áo khố màu lam và khăn choàng màu đen đang vừa đứng khoanh tay vừa cất tiếng hơi có phần lo âu.
_Dạ thưa thì là. Một vài tốp người của RẮN CHÍN ĐẦU đã chắc chắn trông thấy ở phía xa...mà có người đã thật sự đi qua và vượt lên phía trên của một đoàn người của TRÂU VÀNG đang hướng thẳng đến PHƠ RÔM ÁNH SÁNG đấy ạ. _ Một trong ba cô gái đi chợ về liền đáp lại,hai cô gái kia cũng gật đầu theo.
_Thật vậy sao ? _ CA ĐÔ và MAY MAY cùng thốt lên với ánh mắt sửng sốt.
_Dạ đúng là thế. Mọi người ở chợ bên sông kháo nhau là đoàn người này cũng tựa như đoàn đưa dâu của TRÂU VÀNG chúng ta đã vào trong phơ rôm từ mấy hôm trước nhưng không rầm rộn, đông đúc bằng. _ Anh chàng còn lại lên tiếng với giọng chắc nịch.
_Bà con ở chợ còn bàn tán là cứ theo nhịp đi của đoàn người thì chẳng mấy chốc mà đoàn người của TRÂU VÀNG đó sẽ vào trong phơ rôm nữa đâu ạ. _ Cô gái khi nãy vừa nói lại tiếp tục lên tiếng.
_ĐẦU LÃNH CA ĐÔ xem xem thế là thế nào ? Chúng ta cần làm gì bây giờ chứ ?
MAY MAY dòm vào mặt CA ĐÔ và cất giọng bối rối y hệt như nét mặt của chị ta lúc này. Trong khi đó CA ĐÔ đang lấy tay chống cằm,hai mắt nhìn xuống nền đất,trên trán hơi hiện lên vài nếp nhăn chứng tỏ chàng ta đang suy nghĩ rất sâu. Nhưng ngay khi MAY MAY vừa dứt lời thì CA ĐÔ đã ngưởng lên nhìn lướt qua mọi người đang đứng quanh một lượt và nói nhanh giọng mạnh mẽ.
_Anh chị em đã làm rất tốt. Chị MAY MAY cũng hãy bình tĩnh. CA ĐÔ này sẽ đi luôn đến chỗ CỔNG CHÀO xem chuyện này thật ra là thế nào. Mà chị cũng đừng nói cho MỴ NƯA biết vội,có gì về tôi sẽ thưa lại với cô ấy.
Sau đó trong khi MAY MAY vẫn đang vừa gật gật đầu liền mấy cái và nhìn theo CA ĐÔ thì chàng ta đã cho người đem voi tới và ngồi lên lưng voi đi khỏi. Trên đường đi mà CA ĐÔ đã dặn trước với nài voi phải cho voi đi thật nhanh thì chàng ta lại tiếp tục chìm sâu vào trong nghĩ ngợi. CA ĐÔ cảm thấy có gì đó thật lạ lùng,khó hiểu ở đây. Nếu chuyện này là đúng thì cớ sao mà trước đó các BỀ TRÊN ĐỨNG ĐẦU ở TRÂU VÀNG không hề nói với chàng ta.
Và ngay khi voi của CA ĐÔ đi tới cuối con đường gạch đỏ rộng lớn nằm giữa PHƠ RÔM ÁNH SÁNG rồi nhìn thấy CỔNG CHÀO bằng đá sừng sững phía trước. Đúng lúc này chàng ta cũng như bà con đang tụ họp khắp hai bên đường mà rõ ràng là bởi vì cái tin kia đã đổ rồn về đây,ai nấy đều nhìn thấy một đoàn người đang từ từ đi qua CỔNG CHÀO vào trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này.
CA ĐÔ bảo nài voi cho voi của họ đứng lại và phóng tầm mắt về phía trước,nhìn thật chăm chú để mong nhận ra những người đang ngồi trên con voi dẫn đầu đoàn người. Cùng với con voi đó mỗi lúc một đến gần hơi về phía CA ĐÔ thì chàng ta cũng dần nhìn rõ hơn dáng hình của một người ngồi trên đó. Và đây không ai khác chính là PA NU với một thân mặc áo khố màu chàm cùng thắt lưng và khăn choàng màu nâu. CA ĐÔ thấy hơi sửng sốt bởi không ngờ là CÁC BỀ TRÊN lại để cho chàng trai trẻ ấy dẫn đầu đoàn người lần này.
Và khi mà con voi đi đầu mà PA NU ngồi phía trên đến gần sát với con voi mà CA ĐÔ đang ngồi thì dừng lại. Tức thì CA ĐÔ và PA NU đều không nói gì mà vội vã xuống khỏi mình voi. Khi hai người đã đứng đối mặt với nhau thì CA ĐÔ liền giang hai cánh tay ôm lấy PA NU,ghì chặt cậu rồi buông ra và nói giọng vừa sửng sốt vừa mừng rỡ.
_Khi chúng tôi nghe được rằng có đoàn người của TRÂU VÀNG đang tới, CA ĐÔ này đã ra ngay đây và...không tin nổi là gặp cậu. Nào PA NU, bây giờ cậu nói cho tôi chuyện này là thế nào được chứ ?
_Vâng, vâng. PA NU cũng đoán là mọi người ở đây sẽ ngỡ ngàng lắm. Còn mọi chuyện thế nào thì xin để cho MO LỬA nói.
PA NU được thả ra liền đáp lại với giọng nói cùng nét mặt vừa mừng rỡ vừa có phần ngại ngùng. Lúc này CA ĐÔ vừa nghe PA NU nói vừa nhìn ra phía trước. Ở đằng sau PA NU,trên đường rộng,phía sau con voi đi đầu là một con voi có lọng che và buông rèm. Khi PA NU dứt lời CA ĐÔ liền thốt lên với giọng nói cùng ánh nhìn sửng sốt còn hơn lúc trước.
_Sao, cậu bảo là MO LỬA cũng đến đây sao ? Bà ấy có phải là đang ở trên con voi kia không ?
_Vâng, đúng vậy. Không chỉ có bà ấy mà còn có...chị MI NƯƠNG cũng đi chuyến này .
PA NU đáp với giọng nói và nét mặt càng ngần ngại hơn. CA ĐÔ cũng nhận thấy điều này,nhưng chàng ta đang mỗi lúc một sửng sốt hơn với cái tên MI NƯƠNG. Và CA ĐÔ chỉ có thể nghĩ tới MI NƯƠNG và thấy thật kì lạ khi mà CÁC BỀ TRÊN ở TRÂU VÀNG lại cho MI NƯƠNG có mặt ở đây. CA ĐÔ liền lao nhanh tới bên con voi này và PA NU cũng bước vội theo. Vừa dừng bước,CA ĐÔ liền cố tỏ ra bình tĩnh hết mức có thể mà cất giọng kính cẩn.
_Thưa có phải là MO LỬA cùng MỴ NƯA MI NƯƠNG đang ngồi trên không ạ? Tôi là CA ĐÔ tới đón mọi người đây.
_Ồ vâng. Chúng tôi rất mừng khi được gặp lại ĐẦU LÃNH CA ĐÔ nhanh chóng đến vậy.
Cùng lúc với giọng nói âm vang cất lên là tấm rèm buông của lọng che được một bàn tay vén lên cao. Và CA ĐÔ cuối cùng đã nhìn rõ được vào bên trong lọng che. Ở đó chàng ta nhìn thấy rõ mồn một.Người mặc áo thụng cùng áo choàng bằng vải thô màu trắng có hình thêu màu đỏ quả thật là MO LỬA của TRÂU VÀNG đang ngồi ở ngoài cùng phiá bên phải. Bên cạnh bà là một cô gái trẻ mặc áo váy vải thô màu xám. Đây là MO trẻ theo hầu bà ấy. Và một cô gái trẻ khać mặc áo váy vải thô màu chàm đang ngồi ở bên trái rõ ràng là CHIA PAO. Còn người con gái mặc bộ váy áo bằng lụa màu tím sẫm với đệm cổ áo và thắt lưng bằng lụa màu nâu thêu chỉ đỏ đang ngồi ở giữa không ai khác ngoài MI NƯƠNG.
Đập vào mắt CA ĐÔ chính là khuôn mặt tuyệt đẹp của MI NƯƠNG,là dáng hình tuyệt đẹp của nàng,mọi thứ đã khắc sâu vào trong lòng CA ĐÔ. Nhưng lúc này vẻ đẹp đẽ tót vời đó lại đang hiện lên những gầy yếu,xanh sao đầy thương cảm hơn hẳn khi CA ĐÔ gặp nàng lần cuối ở TRÂU VÀNG. Đúng vào lúc CA ĐÔ đang ngây người say sưa ngắm nhìn MI NƯƠNG và nàng cũng đang khẽ cười một nụ cười mệt mỏi đáp lại chàng ta thì MO LỬA của TRÂU VÀNG đã lên tiếng.
_Chắc hẳn chúng tôi đã khiến mọi người ở đây rất ngỡ ngàng. Nhưng chuyện là MO LỬA này vâng lời của CHÚ́A TỂ TỐI CAO đưa vợ chồng MỴ NƯA MI NƯƠNG đến đây để dự đám cưới của MỴ NƯA MI NA.
_Vợ chồng, vợ chồng MỴ NƯA...MI NƯƠNG...
CA ĐÔ vừa nghe hết những lời của MO LỬA của TRÂU VÀNG thì hai mắt chàng ta trừng lên với ánh nhìn choáng váng trong khi miệng khó khăn lám mới thốt lên được vài tiếng. MO LỬA của TRÂU VÀNG thấy vậy cũng hiểu là CA ĐÔ thấy ngỡ ngàng mới mẻ ra sao với chuyện của này bởi vậy bà liền ôn tồn cất tiếng.
_Đúng vậy, MỴ NƯA MI NƯƠNG và ĐẦU LÃNH PA NU đã nên vợ nên chồng rồi. Nhưng chuyện này để sau được không ĐẦU LÃNH CA ĐÔ, điều cần làm lúc này là hãy dẫn chúng tôi đến gặp MỴ NƯA MI NA.
_Cảm ơn MO LỬA đã nói đúng ý MI NƯƠNG.
MI NƯƠNG nhìn sang MO LỬA ơ bộ lạc của nàng với ánh mắt biết ơn rồi hướng ánh nhìn mong mỏi tới CA ĐÔ ở phía dưới. CA ĐÔ nhận lấy ánh nhìn đó của MI NƯƠNG đành phải khẽ gật đầu mà nói giọng có phần thẫn thờ.
_Đúng vậy, hẳn là MỴ NƯA MI NA sẽ rất vui khi gặp được mọi người. Xin hãy đi theo CA ĐÔ.
CA ĐÔ nói xong liền quay người lướt nhanh qua PA NU với nét mặt căng cứng. Trong khi PA NU vẫn là một nét mặt và ánh mắt ngại ngùng. Rồi CA ĐÔ leo lên voi của mình. PA NU cũng vội leo lên voi của cậu ấy. Đợi khi voi của CA ĐÔ quay đầu xong thì voi của PA NU cùng những con phía sau liền đi theo. Suốt dọc đường đi CA ĐÔ luôn có một nét mặt cứng đờ không lộ chút cảm xúc nào,đôi mắt với ánh nhìn hướng thẳng về phía trước.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK