Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




95

CHIẾC BÁT GỐM

Tại bãi đất rộng nằm giữa vườn cây ăn trái bên bờ dòng kênh gần với KHU NHÀ KHÁCH tại PHƠ RÔM ÁNH SÁNG mà vợ chồng MỴ NƯA MI NƯƠNG của TRÂU VÀNG nghỉ lại. Dưới mái che lợp bằng lá dừa nước trong ánh đuốc sáng rõ,có một đám người đang đứng túm tụp lại với nhau.

MI NA với sắc hồng của áo váy và PA NU với sắc vàng nâu của áo khố đang đứng cạnh một cái bàn xoay. Trên mặt cái bàn xoay,ở trong lòng hai bàn tay nhỏ nhắn của MI NA là một cái bát bằng đất sét màu đen còn ướt. Cô gái trẻ cẩn thận miết từng chút một quanh thành chiếc bát đang quay tròn theo nhịp của bàn xoay. MI NA vừa miết vừa nhìn nó rồi nhìn PA NU. Còn PA NU cũng hết sức chăm chú nhìn theo đôi tay của MI NA rồi nhìn vào cô gái trẻ này với ánh mắt đồng tình và hưởng ứng.

MI NA vừa khẽ lấy bàn chân đẩy nhẹ cho bàn xoay quay đều nhịp vừa lấy hai lòng bàn tay miết nhẹ vào thành chiếc bát đất sét. Cô gái trẻ làm vậy cho đến khi PA NU gật đầu và giơ tay ra dấu dừng lại. MI NA liền lùi lại phía sau nơi chị hầu gái MAY MAY của nàng đang đứng chắp hai bàn tay vào nhau với vẻ mặt căng thẳng. Hai người nhìn PA NU với khuôn mặt và ánh mắt dò hỏi. PA NU cúi xuống sát mặt bàn xoay,nhìn kĩ chiếc bát còn chạm tay vào thành của chiếc bát một lát rồi ngưởng lên cất giọng hiền hòa.

_Được rồ. Lần này thật là được rồi MI NA ạ.

_Tốt rồi, tốt quá rồi. Không dưng chúng ta lại gặp khó bởi cái việc dâng bát gốm để làm lễ vào hôm đám cưới. Mà nó lại phải do chính tay của cô dâu mới nặn thành với lại nung chín chứ lại.

MAY MAY vừa thở hắt ra một cái vừa nhăn mặt than thở. MI NA thấy vậy liền cười thật dễ thương mà vui vẻ nói với hai người.

_Lúc đầu em cũng lo lắm, chẳng biết làm sao để nặn, để nung cho ra cái bát này nữa. May sao chúng ta có anh PA NU biết làm gốm. Nhờ có anh chỉ dạy mà sau cùng MI NA làm được rồi.

_Thế có nghĩ là các ĐẤNG THIÊNG LIÊNG của TRÂU VÀNG đang che chở cho chúng ta đấy. Vậy nên mới sắp xếp cho ĐẦU LÃNH PA NU đi chuyến này này. Bây giờ đây tôi mới thấy ĐẦU LÃNH học làm gốm, học đúc đồng thật là đáng lắm.

MAY MAY nghe MI NA nói xong bị nét vui tươi của nàng làm cho càng phấn khởi hơn,mặt mày căng nở,cười nói hả hê. PA NU thấy hai người khen cậu ấy nhiều vậy liền hơi ngượng,mặt đỏ lên một chút nhưng cũng nhanh chóng đáp lại.

_Hai người đừng nói thế. PA NU cũng rất mừng khi thấy mình có thể giúp được gì đó. Mà cái bát này vẫn chưa xong đâu. Chúng ta còn phải nung nó trong một khoảng khá lâu nữa.

_Ừ. Thi nào bây giờ đến việc đốt lửa nhỉ. Mấy anh này ra kia mỗi người một tay khuân củi lại đây đi chứ.

MAY MAY vừa nói giọng thúc giục vừa quay người lại hối hả khoát tay bảo hai chàng trai của TRÂU VÀNG đang đứng phía sau. Hai người này thấy thế liền gật đầu cái rụp rồi nhanh chân nhào tới đống củi ở cách đó một quãng. Mỗi người làm một ôm lớn rồi chạy về chỗ PA NU đang đứng.

Đến lượt PA NU bắt đầu ngồi xổm xuống lấy từng thanh củi sắp xếp chúng lại với nhau thành lớp cho đầy khoang đốt của lò nung. Sau đó cậu đứng lậy đi tới chỗ cái bàn,nhẹ nhàng mang chiếc bát bằng đất sét mới nặn khi nãy đặt vào trong khoang chứa của lò nung. Rồi cậu bịt kín miệng khoang chứa này lại bằng đất sét. Cuối cùng việc xếp lò đã xong xuôi và trong khi PA NU chăm chú nhìn ngắm lò nung bằng vẻ mặt và ánh mắt vừa lòng. Hai anh chàng kia đứng lại chống tay thở mạnh vài phát rồi cùng nói.

_Thế này là xong rồi à thưa ĐẦU LÃNH PA NU ?

_Vâng, chuyện lò nung thế là đã xong xuôi. Các anh đã vất vả rồi. Còn lát nữa tiếp thêm củi vào lò thì PA NU sẽ tự đi lấy.

PA NU hướng ánh nhìn biết ơn vào hai chàng trai TRÂU VÀNG mà cười hiền rồi nói với họ. MAY MAY và MI NA cũng bước tới sát chỗ tháp củi mà nhìn với nét mặt và ánh mắt tò mò. PA NU thấy vậy liền nói ngay.

_Tôi sẽ châm lửa bây giờ đây. Hai người mau lùi lại đi kẻo bị bỏng.

_Vâng, vâng. Chúng tôi tránh ra xa đây.

MAY MAY vừa nói vừa kéo tay MI NA lùi lại mấy bước theo đúng lời của PA NU. Trong lúc đó cậu lấy đá lửa ra đánh vài cái vào mồi. Khi mồi đã bén lửa thì cậu đẩy nó vào dưới đáy của khoang đốt. Tiếp đó mấy mồi lửa như vậy lần lượt được chêm vào giữa các lớp củi. Lửa đã nhanh chóng bắt vào những mẩu củi nhỏ dễ cháy để rồi lan ra khắp khoang đốt của lò nung. Hơi nóng hừng hừng từ lò nung phả rộng ra khắp xung quanh. Ai nấy đều nhìn cảnh này với một vẻ mặt và ánh mắt tràn đầy vẻ thích thú. Đoạn PA NU quay ra nói với MAY MAY và MI NA.

_Hay là hai người cứ về nghỉ trước đi. Ở đây chỉ một mình tôi trông chừng là đủ rồi.

_Không đâu mà. Mọi người chẳng đã nói là cái bát này phải do chính tay cô dâu nặn và nung ư ? Vậy nên MI NA ở lại đây cùng anh PA NU tiếp thêm củi mới phải, đúng thế không chị MAY MAY ?

MI NA vừa nghe vừa PA NU nói xong đã kéo kéo tay áo của MAY MAY mà nhìn chị rồi nhìn PA NU và nói với giọng hứng thú như nét mặt của nàng. Đúng ra khi PA NU nói thế MAY MAY đã băn khoăn không biết có nên đưa MI NA về nghỉ hay chăng. Bởi dù sao đây mới chỉ là làm thử nên cô dâu chưa cần phải nhọc sức trông chừng như những lần sau. Nhưng thấy MI NA như thế thì MAY MAY đã mủi lòng muốn chiều theo ý nàng. Quả thật chị ta cũng sốt ruột chờ xem cái bát kia nó cuối cùng ra thế nào. Vậy là MAY MAY liền cười cười với PA NU mà nói.

_ĐẦU LÃNH PA NU đừng lo cho bọn tôi. MỴ NƯA MI NA và tôi đêm nay có về thì chắc cũng chằn chọc chẳng ngủ nổi đâu mà.

_Thôi thế hai người chịu khó chút vậy. Đến PA NU này cũng hồi hộp không biết qua đêm nay tới sáng thì cái bát ấy có được không nữa.

PA NU cũng cười gượng mà nói giọng lo lắng. MAY MAY liền phẩy tay nói xuề xoàng với vẻ mặt rất thoải mái với PA NU.

_ĐẦU LÃNH cứ biết thế nào thì làm thế ấy thôi. Dù sao đây cũng mới chỉ là thử lần đâu. Từ nay cho đến hôm đó còn những bảy ngày nữa cơ mà. Chúng ta thế này đâm lại nôn nóng quá, kể ra để tới mai làm cũng được nhỉ ?

PA NU nghe xong cũng chỉ biết gật đầu đáp lại chị ấy trong khi vẫn dõi ánh nhìn vào lò nung đỏ lửa trước mặt cậu. Lúc sau PA NU đi ra ngoài và quay vào trên tay ôm theo một ôm củi và đặt xuống cạch miệng khoang đốt của lò nung. Rồi thỉnh thoảng cậu hay MI NA và MAY MAY nữa lấy một thanh củi nhẹ nhàng đẩy vào đống lửa ở trong lò. Thật ra hai người con gái không dám tự ý ném củi lung tung. Họ đều đưa mắt dò hỏi PA NU xem cậu thấy được và gật đầu thì mới dám làm. Mỗi lần PA NU như thế trông họ thật rất vui .


Thế rồi từ phía ngoài bỗng nhiên vang lên tiếng huyên náo,những tiếng này mỗi lúc một lại gần hơn. MAY MAY nghe thế liền đưa mắt ra dấu cho hai chàng trai đứng sau lưng. Họ liền hiểu ý mà đi ra ngoài xem xét. Khi hai người này trở lại dưới mái che không chỉ có họ mà còn thêm hai người khác. Theo đó là tiếng nói rộn ràng đã trở nên rất quen thuộc với MI NA và MAY MAY.

_AI SA đã tìm thấy mọi người rồi.

AI SA với một thân áo vàng váy xanh vừa nhanh chân bước vừa rộn ràng nói với nét mặt cùng ánh mắt toát lên vẻ mừng rỡ sáng lạn mà nhìn hai người con gái của TRÂU VÀNG. Nghe vậy rồi quay người ra nhìn thấy AI SA mà MI NA cùng MAY MAY đều sửng sốt đến ngây người ra. Nhưng MAY MAY đã mau chóng lấy vẻ mặt đon đả mà cất giọng kính cẩn cho đúng phép tắc.

_ÁT KA RA AI SA ạ. Có chuyện gì mà tối thế này rồi ÁT KA RA vẫn phải cất công tìm MỴ NƯA của chúng tôi vậy ?

_Hẳn nhiên là có chuyện rồi, mà còn rất quan trọng nữa. Có thế thì ta mới chạy vội đến tìm chị dâu của mình chứ. Nào chị mau theo tôi quay về NHÀ KHÁCH đi.

AI SA vừa cất giọng lảnh lót vừa sán tới nắm tay MI NA định kéo nàng dời khỏi đây. Trong khi MI NA càng lúc càng bối rối hơn. Nàng hết nhìn AI SA rồi lại nhìn sang MAY MAY với ánh mắt cầu cứu. MAY MAY thấy thế liền đến chắn đường AI SA rồi vẫn lấy giọng thưa gửi.

_ẤY. ẤY. Hai BỀ TRÊN từ từ đã nào. Có gì thì MAY MAY này sẽ cùng theo hầu hai BỀ TRÊN thôi. Nhưng mong ÁT KA RA nói rõ cái chuyện đó cho bọn tôi đỡ tò mò được không ?

_Thì vẫn là chuyện về đám cưới của anh họ và chị dâu đấy. AI SA lại mới thấy vài kiểu hình thêu,vải lụa rồi những xâu chuỗi ngọc rất đẹp. Vậy nên ta liền đem tới để cho chị dâu xem thử có dùng được thứ nào không ?

ÁT KA RA AI SA của RẮN CHÍN ĐẦU với nét mặt góc cạnh sắc sảo và cặp mắt xếch với những tia sáng lấp lánh đang liếng thoắng với hai người con gáicủa TRÂU VÀNG. Điều nàng ta nói khiến MI NA và MAY MAY cùng nhau khẽ à ra một tiếng và gật đầu với nhau. Rồi họ lại cùng đâm ra bối rối không biết nên làm thế nào nữa. Trong khi đó AI SA vẫn nắm tay MI NA định kéo đi như cũ mà vẻ mặt càng tỏ ra giục rã hơn. Thấy vậy PA NU sau khi ngồi chêm thêm củi vào lò thì lúc này đã đứng lên bước tới chỗ mấy người này mà cất giọng hiền lành giống y nét mặt cậu.

_Nếu ÁT KA RA AI SA đã cất công đến tận đây tìm rồi thì hai người cứ đi theo cô ấy về đi. Không thì chúng ta sẽ làm uổng mất công sức của ÁT KA RA. Chuyện ở đây có tôi là được mà.

_Ờ...ĐẦU LÃNH PA NU nói phải lắm. Được rồi, bọn tôi cùng ÁT KA RA về KHU NHÀ KHÁCH trước vậy. Ở đây nhờ hết vào ĐẦU LÃNH.

MAY MAY sau khi nghe PA NU nói xong,hai mắt liền sáng lên,chị ta quả thật rất mừng vì được PA NU nhắc nhở kịp liền hiểu phải làm thế nào và cất tiếng nói với cậu. Sau đó chị ta nhanh nhảu đi ra ngoài trước. Trong lúc này AI SA vẫn nắm tay MI NA. Và hai cô gái trẻ mỉm cười nhìn PA NU rồi cúi đầu chào cậu sau đó cùng nhau dời khỏi mái che. Hai chàng trai kia đã được MAY MAY ra dấu cũng đi theo họ. Vậy là sau màn huyên náo rốt cuộc chỉ còn lại một mình PA NU với lò lửa cháy rừng rực với cái bát đất sét đang được nung ở bên trong.

Một lúc sau,không hiểu sao PA NU cảm thấy trong người bắt đầu nóng lên. Rồi cậu thấy càng lúc càng nóng hơn,miệng họng khô háo. PA NU vừa tiếp thêm củi vào đống lửa của lò nung vừa đến chỗ cái bình gốm chứa nước để nhào đất sét nặn ra chiếc bát khi nãy mà uống cho đỡ khát. Cái bình gốm này cao đến ngang thân người trước đó còn một nửa mà sau vài lần PA NU uống đã cạn sạch mà cậu vẫn chưa hết khát.

PA NU thấy bức rức lắm,chỉ muốn kiếm thêm nước uống,hay tìm được chỗ nào để tắm cho thân thể bớt nóng. Tuy vậy chiếc bát đất sét vẫn đang nung chưa xong,cần phải có người trông lửa nên theo lí cậu ta không thể bỏ đây mà đi đâu được.

Nhưng mãi rồi PA NU chẳng thể chịu đựng thêm được nữa,mồ hôi túa ra như tắm mà người nóng đến điên đảo lên. Cuối cùng thì cậu ta quyết định phải kiếm nước mà trong lòng nghĩ sẽ đi thật nhanh kiếm được nước uống rồi sẽ quay lại đây ngay. Và khi PA NU dảo bước ra khỏi cái mái che được lợp bằng lá dừa nước rồi mau chóng luồn vào trong bóng tối của vườn cây ăn trái. Cậu ta không hể nhận ra có một bóng người ở đằng xa đang vừa lấy khăn bịt mũi vừa lẩm bẩm.

_Thật là, cái anh chàng này chịu không nổi rồi. Mà...kiểu này mình phải làm thế nào ? Chẳng lẽ đi theo cậu ta...Đành phải vậy thôi, lát nữa còn lấy cái để ăn nói với BỀ TRÊN chứ.

Vừa dứt lời bóng đen này liền hối hả bước theo PA NU. Kẻ này theo nhịp bước của PA NU mà khi nhanh khi chậm,lúc dừng lại lúc cất bước. Đó là kẻ này sợ chàng trai phía trước nhận ra bị theo đuôi. Sau một lúc hai người này nghe thấy xa xa có tiếng ca hát rộn rã và thêm vài bước nữa họ nhìn thấy ở phía trước có một tốp đàn bà con gái đang múa hát quanh đống lửa lớn.

Kẻ đi theo PA NU trông cảnh này đang chắc mẩm kiểu này có cảnh hay để xem rồi. Đám đàn bà con gái kia rõ trẻ đẹp mà dù có xấu xí thì với chàng trai đang lúc rạo rực kia có khác gì đâu. Nhưng kẻ này vẫn lấy làm tiếc dẫu có chuyện gì xảy ra thì cũng đâu phải đúng với ý của BỀ TRÊN.

Kẻ này chẳng ngờ PA NU sau một lát sững người nhìn đăm đăm vào đám người đang nhảy múa phía trước đã quay người đi tiếp. Kẻ đó chỉ còn biết hối hả bước theo. Mà PA NU ở phía trước thật là bị nóng bức đến đầu óc quay cuồng,đi đứng lung tung,có khi đi một vòng về lại chỗ cũ mà chẳng hay. Chắc chắn cậu ta càng lúc càng mong tìm ra nước hơn. Đúng lúc ấy PA NU chợt đâm xầm vào hai cô gái ôm đồ đi ngang qua. PA NU dừng lại và hai bên nói với nhau vài câu gì đó xong cậu ta lại lảo đảo đi tiếp.

Kẻ theo sau bị choáng phải khựng lại phía sau,đang căng thẳng nhìn tình cảnh ở phía trước mà thêm lần nữa không xảy ra cái chuyện nghĩ trong đầu thì lại vội vàng bước tiếp. Ngờ đâu lần này tới lượt bà ta cũng đâm xầm vào hai người con gái kia mà hai bên ngã dúi dụi. Trong khi hai cô kia đỡ nhau giậy rồi giữ bà già lại mà đôi co bởi đồ trong gói của họ bị xổ tung ra hết. Qua một lúc bà ta mới thoát khỏi thì đã chẳng thấy bóng dáng PA NU đâu nữa. Bà ta đành hậm hực vừa đi vừa lẩm bẩm.

_Bực mình ghê, đang khi bị hai con bé kia nhảy ra ngáng đường.

Đi thẳng một lèo tới nơi đã hẹn trước với người sai phái,mụ già vừa mới thấy đúng là ở phía trước đang tỏa ra những luồng ánh sáng và hơi nóng đáng sợ. Rồi thì bà ta đã thấy thân mình bị lôi xềnh xệch đi,không ngừng va đập vào cây cối hay nền đất mà đau điếng người. Khi cuối cùng tấm thân tơi tả có thể dừng lại và bà ta rất khó khăn để mà ngửa mặt lên thì đã giật thót bởi tiếng quát đầy vẻ kiêu kì.

_Sao lại là mụ ? Chẳng phải mụ nếu có rời khỏi nơi đó thì cũng là phải đến chỗ khác chứ sao lại tới đây. Mà sao cho tới lúc này bọn ta vẫn chưa nghe thấy tiếng chiêng trống báo động về cái chuyện kia hử ?

_Thưa BỀ TRÊN. Chuyện đó hỏng hết rồi. Mọi thứ sắp xếp đâu vào đó mà cuối cùng lại bị ÁT KA RA AI SA phá ngang ạ.

MO LỬA của RẮN CHÍN ĐẦU và CA ĐÔ lúc này đã lại trùm khăn che kín mặt nghe mụ ta nói xong liền sửng sốt quay ra nhìn nhau. Rồi MO LỬA của RẮN CHÍN ĐẦU với nét mặt sắc sảo nhưng ánh mắt nhìn mụ già lại toát lên cái vẻ bối rối,mơ hồ đã gắt lên.

_Thế là sao ? Mụ ngay tức thì nói rõ ràng hết mọi lẽ cho ta nghe.

Mụ già liền kể lể một thôi về chuyện MỴ NƯA MI NA của TRÂU VÀNG đang trông lò gốm thì bị ÁT KA RA của RẮN CHÍN ĐẦU đến kéo đi,vậy là PA NU chỉ còn lại một mình. Sau đó tới PA NU cũng mất dấu nốt. Mụ già nói xong liền vừa thở hổn hển vừa nhìn MO LỬA của bộ lạc mình với ánh mắt và nét mặt lo sợ,cầu xin tha thứ tội là hỏng chuyện. Trong khi đó MO LỬA của RẮN CHÍN ĐẦU nét mặt càng lúc càng cau có khó coi rồi quát lớn.

_Thật là, thật là, chẳng ra làm sao hết. Tiếc quá. Mà xem chừng NGÀI lại có vẻ không thấy giống như ta thì phải.

_Đúng thế thật. HA, HA...

CA ĐÔ cười nói đầy vẻ sảng khoái bên dưới lớp khăn choàng. Qủa thật trong lòng gã không hề mong muốn trông thấy cảnh tưởng kia xảy ra với PA NU và MI NA. Hai người trẻ tuổi này cho đến lúc này vẫn không có điểm nào khiến cho CA ĐÔ căm ghét đến độ muốn ra tay độc địa với họ. Và CA ĐÔ vừa bước tới vươn tay hút thanh gươm màu đen bị phủ trong một lớp bụi dày dưới hố sâu lên vừa nói.

_Cám ơn ý tốt của ĐỀN THÁP TỐI CAO các người. Chuyện của ta từ nay về sau hãy để ta tự lo.

Nói xong CA ĐÔ lướt đi khỏi nơi này mà nhanh chóng hòa vào bóng đêm. Lúc này trên bầu trời mây cuồn cuộn dồn lại. Ai nấy còn thức đều có thể nghe thấy tiếng sấm bắt đầu vang lên,rõ ràng sắp có mưa to đến nơi.




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK