Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




122

RỪNG THIÊNG CỦA RẮN CHÍN ĐẦU

Sáng ra người của TRÂU VÀNG hối hả thu dọn đồ đạc để sửa soạn quay về ngay vào đầu buổi chiều. Mọi người được biết tin cuối cùng họ cũng có thể quay về TRÂU VÀNG từ đêm qua. Họ đã có một đêm để mà ngẫm ngợi đủ điều về chuyện này. Anh em nhớ lại trận chiến dữ dội ở KHU NHÀ LỚN của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này cùng với người của RẮN CHÍN ĐẦU cũng như các BỘ LẠC,THỊ TỘC khác mà đối đầu lại bọn quái ác kia. Từ đó mà đã có quá nửa anh em bị chết và bị thương. Có người còn chưa được tìm về sau trận lốc xoáy kia như là ĐẦU LÃNH PA NU của họ. Đây ắt rồi sẽ là chuyện không thể nào quên trong đời mọi người.

Và trong đêm tới sáng anh em của TRÂU VÀNG đã trải qua rất nhiều cảm xúc từ sửng sốt vào lúc đầu biết tin. Sau đó họ thấy áy náy với những người còn chưa được tìm về hay những người bị thương quá nặng phải ở lại PHƠ RÔM ÁNH SÁNG của RẮN CHÍN ĐẦU này mà chạy chữa thêm. Cũng như họ thấy lo lắng khi nghĩ tới sau này trở về TRÂU VÀNG phải nhìn thấy cảnh bà con ruột thịt của những người đã chết rồi nhìn họ đau khổ ra sao khi biết chuyện. Nhưng sau cùng họ vẫn cảm thấy nhiều hơn hết là vui mừng khi sắp được trở về nhà.

Vừa làm,mọi người vừa ngóng đợi CA ĐÔ từ KHU NHÀ LỚN của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này trở về. Chàng ta đến đó để báo với người của RẮN CHÍN ĐẦU về chuyện người của TRÂU VÀNG sẽ rời khỏi. Cũng như chuyện người của TRÂU VÀNG nhờ người của RẮN CHÍN ĐẦU giúp đỡ chăm sóc cho những người của bộ lạc mình ở lại và thêm chuyện voi để đi đường. Thế rồi bỗng nhiên người đi cùng với CA ĐÔ quay về một mình.

_Sao chỉ có mỗi cậu thôi ?

_Sao không thấy ĐẦU LÃNH CA ĐÔ về ?

_ Lẽ nào lại có chuyện gì rồi chứ ?

Anh em của TRÂU VÀNG đổ xô đến chỗ anh chàng mới trở về rồi mỗi người với cùng nét mặt sửng sốt và lo âu mà đồng loạt cất tiếng hỏi. Còn anh chàng này bởi chạy quá nhanh một quãng đường dài mà thở hồng hộc mãi mới nói được mấy tiếng ngắt quãng.

_ĐẦU LÃNH CA ĐÔ cùng với...với người của RẮN CHÍN ĐẦU...đi, đi đón ĐẦU LÃNH PA NU rồi...

_Sao ? Tìm...tìm được ĐẦU LÃNH PA NU rồi sao ?

_Mà...vậy ĐẦU LÃNH PA NU thế nào rồi...còn sống hay là...

_ ĐẦU LÃNH PA NU...còn sống phải không ?

Anh em của TRÂU VÀNG nghe được lời đáp từ cậu chàng kia thì choáng đến ngơ ra. Nhưng chỉ thoáng sau mọi người đã sực tỉnh,trợn trừng mắt nhìn nhau rồi bắt đầu nhao nhao lên với những vẻ mặt hiện rõ niềm vui mừng xen lẫn sốt ruột,lo lắng. Mỗi người một câu dồn dập hỏi cậu chàng này. Cảnh tưởng đang nhốn nháo thì MO LỬA của TRÂU VÀNG từ trong nhà bước ra trước hiên cất giọng của bậc bề trên.

_Anh em hãy bình tĩnh để cậu ấy từ từ nói cho rõ.

Mọi người đều nghe theo lời MO LỬA của TRÂU VÀNG mà tản ra một chút. Anh chàng mới về kia nhờ vậy ngồi sụp xuống đất để mà thở cho dễ. Và MO LỬA của TRÂU VÀNG tiếp tục lên tiếng với giọng đã nhẹ nhàng ân cần hơn trước.

_Nào bây giờ thì cậu hãy nói cho mọi người biết. Thật là người của RẮN CHÍN ĐẦU tìm được ĐẦU LÃNH PA NU rồi sao ? Họ nói tình hình ĐẦU LÃNH thế nào rồi.

_Vâng, thưa MO LỬA. Đúng...đúng là người của RẮN CHÍN ĐẦU tìm ra ĐẦU LÃNH PA NU rồi ạ. Nhưng, nhưng mà chính họ cũng...cũng chưa rõ là cậu ấy sao nữa.

Người báo tin cố gắng thưa bày. Nhưng sau khi nghe lời cậu ta mà chính MO LỬA của TRÂU VÀNG cũng không kìm nổi sốt ruột mà lên tiếng thúc giục.

_Cậu mau nói cho đúng những gì ĐẦU LÃNH CA ĐÔ dặn ngay đi nào.

_Vâng, vâng...con biết rồi ạ. ĐẦU LÃNH CA ĐÔ có dặn là con về trước là báo với mọi người...sau, sau là mời MO LỬA cùng đi đón ĐẦU LÃNH PA NU ạ. Còn mọi chuyện ra sao thì đến nơi mới biết được ạ.

Anh chàng báo tin thấy dáng vẻ MO LỬA của TRÂU VÀNG trở lên đáng sợ cũng vội vã nói ra được điểm chính. Nói xong anh chàng này gục đầu xuống mà thở tiếp. Mọi người xung quanh hết dồn chú ý vào anh ta lại quay sang chú ý vào MO LỬA của TRÂU VÀNG. Còn bà ấy ngay khi nghe xong lời của người đưa tin thì không chút do dự bước thẳng xuống sân đến bên cậu ta quát lớn.

_Được rồi. Ta sẽ đi với cậu. Ai đó vào trong thưa lại với MỴ NƯA MI NƯƠNG vậy cho ta.

Ngay sau đó MO LỬA của TRÂU VÀNG và anh chàng này đã ở trên lưng voi mà thẳng hướng ra phía ngoài của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG. Nơi tiếp giáp với khu rừng hoang vu rộng lớn mà CA ĐÔ vừa mới trở về lúc chiều qua. Trên đường đi,dù là trên đường bộ hay trên các dòng thung lạch,MO LỬA của TRÂU VÀNG càng lúc càng bắt gặp nhiều người cùng đi chung một hướng với bà. Đó là những nhóm bà con của RẮN CHÍN ĐẦU. Các nhóm người của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM ở đây. Rồi người của ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU ĐĂM RANG ở RẮN CHÍN ĐẦU này. Hay các vị khách vẫn còn nán lại đây vào lúc này. Và bọn họ vừa rủ nhau đi vừa hò hét bàn tán rất sôi nổi.

_Thật hả ? Là bà con nơi đó vào lúc sáng sớm đã bắt đầu nghe thấy tiếng hổ gầm vượn hú vang vọng trời đất hả ?

_Thì đó. Khi họ lao ra thì mới thấy đúng là có một bầy vượn đến mấy chục con chạy nhảy tung tăng, hét om tỏi.

_Lại có một con hổ đứng giữa đám khỉ. Lạ chưa. Mà khó tin hơn hết là trên lưng của nói còn vác một người nữa.

_Và có người nhận ra kẻ đó mặc áo khố của BỘ LẠC TRÂU VÀNG. Rồi thì người của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM ở đây tới và nhận ra thêm đó chính là ĐẦU LÃNH PA NU của TRÂU VÀNG nữa.

_Thế rồi sao nữa ? Sao họ không cứu NGÀI ta luôn ?

_Thì là không ai đến gần được đấy. Bầy khỉ trở nên dữ dằn ném đá vào mọi người.

_Thế sao không đuổi chúng đi mà cứu người nhỉ ?

_Thì HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM cũng đã định thế nhưng PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ở đó liền đứng ra ngăn mà bảo. Rằng đám thú rừng này đưa người về tới đây là có ý tốt đấy. Ông ta bảo mọi người đừng làm hại chúng mà phải tội. Ai nâý đều thấy hợp lẽ mới làm theo và còn hỏi thêm làm sao đưa được người trở về.

_Sau đó thì sao ? Ông ta bảo thế nào ?

_Thì ông ấy bảo là gọi người của TRÂU VÀNG đến có lẽ khi đó đám thú ấy mới giao người.

_Vậy à. Ra là thế. Lạ quá ha.

_Đúng. Lạ thật đó. Bởi vậy chúng ta mới kéo nhau tới đó để xem chứ.

Mỗi người một câu ầm ĩm khắp đường đi. MO LỬA của TRÂU VÀNG ngay từ đầu đã chú ý tới họ mà cố gắng tập trung sức nắm bắt để nghe cho rõ những điều ấy. Nhờ vậy sau cùng bà ấy đã hiểu ra được phần lớn chuyện PA NU được tìm thấy ra sao. Chuyện này cũng đã kết nối với chuyện từ đêm qua MO LỬA của TRÂU VÀNG có những cảm nhận khác thường về sức sống của PA NU đi tới cực điểm suy yếu bỗng nhiên bùng lên mạnh mẽ.

Chỉ có điều,việc người của TRÂU VÀNG trở về nhà đã được báo ra với hết thảy anh em. Và MO LỬA của TRÂU VÀNG e rằng vì nói ra cảm nhận đó mà không chắc tìm ngay được PA NU sẽ khiến chuyện quay về phải lùi lại thì anh em sẽ thấy mệt mỏi đến chịu không nổi nữa. Thế nên bà lặng lẽ báo cho một mình CA ĐÔ vào sáng sớm. Hai người định rằng họ phải nhờ hết vào người của RẮN CHÍN ĐẦU trong việc tìm kiếm PA NU.

Thế nên khi MO LỬA của TRÂU VÀNG biết tin về PA NU thì bà ấy cũng thấy không đến nỗi không ngờ được mà choáng váng. Nhưng chuyện khiến bà thấy khó hiểu là cớ sao đã tìm thấy PA NU mà người của RẮN CHÍN ĐẦU lại không rõ tình cảnh sống chết của chàng ta. Hóa ra PA NU được thú rừng đưa về mà không chịu trao lại cho người đến đón. MO LỬA của TRÂU VÀNG thấy đây thật là chuyện hiếm có và không biết phải lí giải thế nào. Nhưng nghĩ tiếp thì bà ấy lại thấy rằng với PA NU thì ngay từ lần đầu bà gặp cậu bé này cách đây gần ba chục mùa lúa đã thật khó hiểu rồi.

Voi chở MO LỬA của TRÂU VÀNG nhanh chóng vượt lên và bỏ lại hết thảy đám người đang đi trên đường. Sau cùng bà cũng tới được bãi hoang ở phía ngoài của khu rừng già. Ở trên lưng voi,MO LỬA của TRÂU VÀNG dễ dàng nhìn bao quát khắp cảnh vật xung quanh. Bà nhanh chóng nhận ra ở phía xa là một con hổ to lớn đồ sộ với màu lông vàng óng ánh cùng những vằn đen nổi bật. Vắt vẻo trên lưng nó là một thân thể mỏng manh nằm im lìm. Với tầm mắt phóng xa nhìn cho thật kĩ thì MO LỬA của TRÂU VÀNG đã nhìn ra được áo khố,thân thể,mặt mũi lấm đầy bùn đất này là của PA NU. Xung quanh con hổ và PA NU có hơn chục con vượn với màu lông đỏ rực,chân tay dài vươn. Bọn này đều ngồi xổm trên mặt đất,hai tay vung vẩy khua khoắng,thỉnh thoáng hú lên từng tràng.

Thu lại tầm mắt rồi thì MO LỬA của TRÂU VÀNG có thể nhìn ra đám người đang đứng cách đám thú rừng giữ PA NU một khoảng vừa đủ xa. Trong những người này có CA ĐÔ và nhóm người của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM cùng với bà con ở PHƠ RÔM gần đây. Họ đang chăm chú nhìn vào đám thú rừng cũng như PA NU ở trên lưng hổ với ánh mắt và nét mặt cực kì sốt ruột,lo lắng.

Trong số này ánh mắt chăm chú hơn hết chính là từ CA ĐÔ. Từ khi được MO LỬA của TRÂU VÀNG báo rằng sức sống của PA NU từ rất yếu ớt đã dần trở nên mạnh thì CA ĐÔ thật cảm thấy có phần choáng váng. Bởi chàng ta đã từng khó khăn để chấp nhận việc PA NU không thể sống sót trở về. Dẫu CA ĐÔ thật đau buồn khi nghĩ đến cuộc đời ngắn ngủi của PA NU. Và chàng cũng đã thầm hứa với cậu sẽ chăm sóc cho mẹ con MI NƯƠNG,còn có vợ chồng LA NGAI. Thế rồi bỗng nhiên CA ĐÔ nhận được tin PA NU trở về. Chính việc không rõ sống chết của PA NU khi ở trong tay đám thú rừng này thật khiến CA ĐÔ không biết lòng của chính chàng ta thấy nên phải như thế nào đây. Ngay vào lúc đó MO LỬA của TRÂU VÀNG cưỡi voi tới. Đám người đang có mặt liền quay hết lại trông vào bà. Trong đó CA ĐÔ vừa ngăn dòng suy nghĩ cùng lúc dựng lên màn chắn với đầu óc của chàng ta vừa lao thẳng tới chỗ MO LỬA của TRÂU VÀNG. Rồi CA ĐÔ đón bà ấy xuống và nói ngay với giọng tuy vẫn kính cẩn nhưng đầy nôn nóng.

_May quá MO LỬA đây rồi. Kia đúng là ĐẦU LÃNH PA NU đấy. Nhưng đám thú rừng này không hiểu sao vẫn chưa chịu trả người.

_Ta biết rồi. MO LỬA này sẽ thử xin người xem sao ?

MO LỬA của TRÂU VÀNG vừa đáp lời CA ĐÔ vừa hơi nghiêng đầu tỏ ý chào hỏi người của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM cùng PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM gần đây với bà con ở đó. Trong khi những người này cũng nghiêng đầu tỏ ý đáp lại MO LỬA thì bà đã một mình từ từ bước tới gần đám thú rừng. Vừa bước MO LỬA của TRÂU VÀNG vừa cúi đầu,chắp hai bàn tay lại với dáng vẻ cùng giọng nói đầy thành kính.

_Ta là MO LỬA của TRÂU VÀNG, hôm nay tới đây xin ra mắt RỪNG THIÊNG của RẮN CHÍN ĐẦU cũng như những đứa con của NGÀI. Thay mặt TRÂU VÀNG được cảm ơn tới các NGÀI THÚ THIÊNG đã cứu giúp PA NU của chúng tôi. Nay xin các NGÀI trả người về TRÂU VÀNG để chúng ta chăm sóc. Chúng tôi sẽ chăm sóc cậu ấy thật tốt để không phụ công của các NGÀI.

Ai nấy xung quanh đều nỉn thở dõi theo từng bước chân của MO LỬA của TRÂU VÀNG ở một bên và hành động của đám thú rừng ở bên kia. Và đám thú rừng này khi thấy MO LỬA của TRÂU VÀNG đi tới lúc đầu còn gầm hú rất lớn mà sau tiếng gầm rú đã nhỏ dần đi. Chúng nhìn bà đầy e dè rồi quay sang nhìn nhau kiểu đang bàn tính xem sẽ làm thế nào tiếp theo. Khi MO LỬA của TRÂU VÀNG tới sát trước mặt con hổ và chầm chậm đưa tay chạm vào người PA NU ở trên lưng nó. Thì con hổ hơi vùng vằng cái đầu to lớn của mình rồi khụy gối quỳ bốn chân xuống. Thấy vậy mọi người ở xa đều ồ lên còn MO LỬA của TRÂU VÀNG thì hiểu là thú rừng đã đồng tình để bà mang người đi. Và rồi bà quay lại nói với CA ĐÔ.

_Anh đến đây giúp tôi một tay.

CA ĐÔ vừa nghe được vậy liền gật đầu rồi lao ngay đến bên MO LỬA của TRÂU VÀNG. Thế nhưng khi hai bên chỉ còn một chút thì hổ cùng đám vượn đồng loạt gầm hú lên dữ dội. CA ĐÔ có phần hoảng lên,khựng lại không dám bước tiếp. MO LỬA của TRÂU VÀNG tức thì phải cất tiếng cầu khẩn.

_Xin các NGÀI THÚ THIÊNG đây hãy tin tưởng chàng trai này. Thật tình là chúng tôi chỉ đến cứu người mà thôi.

Tiếng MO LỬA của TRÂU VÀNG cất lên. Tức thì đám thú rừng liền thôi không gầm rú nữa. Sau cùng CA ĐÔ đã có thể ở sát bên cạnh con hổ đang vác PA NU cùng MO LỬA. Tới lúc này con hổ lại gầm lên một tiếng nữa khiến MO LỬA của TRÂU VÀNG và CA ĐÔ cùng bật dậy ra sau một bước. Rồi con hổ này lắc mình đẩy PA NU rớt nhẹ một cái nằm ra đất. Trong khi MO LỬA của TRÂU VÀNG và CA ĐÔ cùng nhào xuống bên cạnh PA NU thì con hổ đã vươn mình đứng lên. Rồi nó cùng lũ vượn ở xung quanh đồng loạt dồn ánh nhìn vào PA NU trong một lát sau đó cùng nhau quay đầu chạy một mạch hướng về rừng già.

_ĐẦU LÃNH PA NU còn sống, thưa MO LỬA.

CA ĐÔ vừa đặt tay lên mũi của PA NU đã hoảng hốt cất tiếng nói ngay với MO LỬA của TRÂU VÀNG.

_Ta đã nói từ trước như thế với anh rồi. Không những thế ĐẦU LÃNH PA NU còn có sức sống lớn hơn ta đã tưởng rất nhiều. Có thể nói ĐẦU LÃNH bằng cách nào đó mà không sao rồi. Nhưng bây giờ đây chúng ta cần đưa ĐẦU LÃNH về.

MO LỬA của TRÂU VÀNG đáp lời CA ĐÔ trong khi cùng với chàng ta vòng tay đỡ tấm thân gầy xọm đi và lấm đầy bùn của PA NU mà dựng giậy. Sau đó họ nhanh chóng dìu cậu trai trẻ đang mê man đứng lên mà đi về phía mọi người đang kéo tới mỗi lúc một đông. Và rồi ba người được đám đông vây quanh với những khuôn mặt vui mừng hớn hở. Những câu nói vang lên ở khắp phía.

_NGÀI ấy còn sống này.

_Đúng vậy, tốt quá rồi.

_Thế là thêm một người được cứu.

_Đúng hơn là RỪNG THIÊNG đã cứu NGÀI ấy.

_NGÀI ta là người của TỘC LA ở TRÂU VÀNG. Xem ra CÁC ĐẤNG THIÊNG LIÊNG của hai BỘ LẠC TRÂU VÀNG cùng RẮN CHÍN ĐẦU đều thương tình cho TỘC LA đã mất đi BA ĐÔN trong trận chiến mà để cho NGÀI ấy yên lành trở về ha.

_Chắc là thế rồi. Nếu không sao lại có chuyện lạ lùng kì diệu thế này chứ.

_Các ơn mọi người đã mừng vui cùng với TRÂU VÀNG của chúng tôi. Sau đây xin phép để chúng tôi đưa cậu ấy về KHU NHÀ KHÁCH dành cho mình để chăm sóc.

Tiếng CA ĐÔ vang vọng át đi tiếng đám đông. Và họ cũng biết ý,mau chóng rẽ lối cho chàng ta cùng MO LỬA của TRÂU VÀNG dìu PA NU tới cáng để sẵn. Ngay sau đó hai người của TRÂU VÀNG khiêng cáng đi nhanh về hướng KHU NHÀ KHÁCH dành cho họ. Theo ngay phía sau là CA ĐÔ và MO LỬA của TRÂU VÀNG ở trên lưng hai con voi bước vội. Đám đông cũng lục đục kéo nhau theo họ. Những tiếng nói bàn tán lúc nãy một lần nữa lại vang lên sôi nổi với cùng những ý như đã nói trước đó. Hầu hết mọi người đều thấy đồng tình nhau. Vậy nhưng có một người chỉ cảm thấy suy nghĩ là một mảnh trống trải. CA ĐÔ nhìn chằm chằm vào lồng ngực phập phồng của PA NU.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK