Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



85

CHẤP NHẬN

Xế chiều PA NU và CA ĐÔ cùng cưỡi voi quay lại khu nhà khách mà chị em MI NƯƠNG,MI NA đang ở. Chỉ chờ có thế là MAY MAY liền hối hả cho người dưới ghép hai chiếc sập nhỏ vào chiếc sập lớn. Rồi trên đó chị ta cho người trải hai tấm chiếu lớn. Ở giữa hai tấm chiếu MAY MAY tự mình cùng với mấy cô hầu cẩn thận bày đủ món ăn đã cất công làm suốt một buổi chiều ra. Sau đó mọi người nhanh chóng ngồi lên phản. Theo ý sắp đặt từ MO LỬA của TRÂU VÀNG. Bắt đầu từ MI NA sang bên trái là MI NƯƠNG và PA NU ngồi liền . Còn tới bên phải là MO LỬA của TRÂU VÀNG cùng CA ĐÔ. Trong khi CHIA PAO và MO trẻ theo hầu MO LỬA được sắp ngồi chung với những chị em khác của TRÂU VÀNG thì MAY MAY vẫn ở lại tự mình đứng hầu mọi người. Dù là MI NƯƠNG lẫn MI NA đều mời chị ta ngồi ăn cùng.

Khi bữa ăn mới được bắt đầu,MI NƯƠNG gắp đũa trước hết là dành cho MI NA. Mọi người nhìn vào đều thấy được nét mặt và ánh mắt yêu thương sâu sắc của nàng dành cho em gái. MI NA nhận lấy đồ ăn chị gái gắp cho thì vui lắm,ánh mắt lấy lánh, khuôn mặt bầu bĩnh hồng hào hẳn lên. Ngay sau đó tới lượt PA NU và CA ĐÔ không hẹn mà cùng gặp chung một đĩa rồi hướng tới chỗ của MI NƯƠNG rõ ràng ý là dành cho nàng.

Trước cảnh này ngay MI NƯƠNG cũng thấy không khỏi khó xử. Nhưng ngay sau đó MI NƯƠNG đã nhìn PA NU khẽ gật đầu tỏ ý đang đợi anh chàng đặt thức ăn lên bát của nàng. Tức thì PA NU làm theo. CA ĐÔ nhìn cảnh này,đôi đũa trong tay chàng ta dừng lại trong một thoáng rồi cuối cùng chuyển hướng và dành gắp đồ ăn này để mời MO LỬA của TRÂU VÀNG. Và bà ấy cũng đón nhận nó với một nét mặt rất vừa lòng.

Từ đó tới cuối bữa ăn dường như để tránh điều khó nghĩ gây ngượng sùng cho nhau nên không ai gắp đồ ăn mời người khác nữa. Tới trò chuyện trong bữa ăn cũng dời dạ. Sau khi ăn xong không lâu MO LỬA của TRÂU VÀNG đã ôn tồn cất tiếng.

_Trời cũng đã muộn, MO LỬA này thấy cũng đã đến lúc ta cùng vợ chồng MỴ NƯA MI NƯƠNG trở về khu nhà mà PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG sắp đặt cho đoàn bên ta rồi.

_Mọi người phải về luôn ư ? Sao không để MỴ NƯA MI NƯƠNG ở lại đây đêm nay với MỴ NƯA MI NA ?

MAY MAY vội vàng lên tiếng với một nét mặt không đành lòng. Trong khi đó MI NA lại đang nhìn MI NƯƠNG với ánh mắt đã chực khóc rõ ràng là muốn giữ chị gái lại. MO LỬA của TRÂU VÀNG nhìn họ đang nhào tới ôm lấy MI NƯƠNG thì bà lại cất lời với một giọng nghiêm nghị hơn trước đó.

_MO LỬA này cũng hiểu tình cảm thắm thiết của MỴ NƯA MI NA và chị MAY MAY dành cho MỴ NƯA MI NƯƠNG. Thế nhưng mong hai người hiểu cho là với thân thể như nàng ấy thì cần được thật sự nghỉ ngơi sau một chặng đường dài. Và nơi này thì sẽ quá đông,mọi người khó lòng chăm sóc được cho cùng lúc hai MỴ NƯA.

MI NƯƠNG trông thấy nét mặt và giọng nói trịnh trọng của MO LỬA ở TRÂU VÀNG không chỉ dành cho mọi người mà còn đang ngầm nhắc nhở nàng. Bởi vậy MI NƯƠNG trong lúc này đang được MI NA và MAY MAY ôm chặt lấy ở hai bên đã phải lần lượt nhìn thẳng vào từng người với một ánh mắt cực kì thân thương nhưng lại cất giọng mạnh mẽ và dứt khoát.

_Lời của MO LỬA rất đúng. Dù sao chị cũng ở RẮN CHÍN ĐẦU này rồi. Từ nay cho tới khi đám cưới sẽ còn nhiều dịp để chúng ta bên nhau, MI NA bé bỏng của chị ạ. Chị MAY MAY khuyên giải, an ủi MI NA giúp em nhé.

MAY MAY nghe thế và nhìn vào khuôn mặt rõ ràng đang gắng gượng tỏ ra mạnh mẽ của MI NƯƠNG thì ít ra cũng hiểu được là nàng cực chẳng đã mà phải làm vậy. Liền đó chị ta đi tới bên MI NA vừa kéo cô gái nhỏ này ra khỏi MI NƯƠNG vừa nói giọng bùi ngùi.

_Thôi. MỴ MƯA MI NƯƠNG đã nói thế rồi thì chúng ta đành nghe theo vậy, MỴ MƯA MI NA ạ.

MI NA nhìn MAY MAY rồi nhìn lại MI NƯƠNG. Sau một lát cuối cùng nàng đành gật gật đầu,nét mặt ỉu xìu,ánh mắt thơ ngây không giấu nổi buồn bã. Liền đó MO LỬA của TRÂU VÀNG và theo hầu bà ấy là MO trẻ cùng MI NƯƠNG và CHIA PAO ngồi lên lưng voi. Tới khi PA NU cũng ngồi lên lưng voi rồi thì hai con voi trở họ nối đuôi nhau rời khỏi khu nhà khách này. MI NA cùng MAY MAY và CA ĐÔ ra tận ngoài sân tiễn họ. Rồi MI NA bỗng nhìn CA ĐÔ bằng nét mặt và ánh mắt bối rối khiến chàng ta cũng hơi ngỡ ngàng và nhìn cô gái trẻ bằng ánh nhìn thắc mắc. Im lặng một lát rồi MI NA cũng ngập ngừng lên tiếng.

_ĐẦU LAÑH CA ĐÔ...chuyện của chị MI NƯƠNG và PA NU ấy, anh có sao không? MI NA thật sự, thật sự là...

_Tôi đoán xem nhé...ý của MỴ NƯA MI NA có phải là chuyện hai ta hứa với nhau ở con đèo dạo trước. Nếu vậy thì...đừng, MỴ NƯA MI NA không phải thấy ngại , thấy có lỗi gì với CA ĐÔ này đâu. Tôi sẽ coi như chưa từng có chuyện đó. Tôi thật sự lấy làm mừng cho hai người bọn họ nữa.

CA ĐÔ khi nghe MI NA nói những tiếng ngắt quãng như vậy đã nhanh chóng hiểu ý của cô gái này mới liền cười lớn rồi cất giọng rất thoải mái đáp lại. MI NA nhìn đăm đăm vào CA ĐÔ một lát nữa rồi gật đầu và quay vào nhà với MAY MAY. Trong lúc này CA ĐÔ vẫn đứng lại ở ngoài sân,miệng lại cười. Tới khi MI NA cùng MAY MAY sắp sửa đi ngủ. MI NA vừa nằm xuống vừa nhìn MAY MAY với ánh mắt lo âu mà nói.

_Chị MAY MAY ơi, chị có thấy chị MI NƯƠNG khi gặp lại chúng ta hôm nay, lúc ở trong này ấy, rất lạ lùng mà. Chị ấy...ý em là gay gắt hơn lúc trước rất nhiều. Em thấy vừa sợ vừa lo chị ạ.

_Ừ, tôi cũng thấy thế. Nhưng mà có lẽ tôi hiểu được. MỴ NƯA MI NƯƠNG cũng như chúng ta chỉ trong có mấy ngày mà đã gặp phải bao nhiêu là chuyện. Mà chuyện nào cũng khó chấp nhận nhưng cuối cùng vẫn phải đi tới nước này. Vậy nên chúng ta phải thông cảm trong MỴ NƯA MI NƯƠNG thôi.

MAY MAY vừa cẩn thận rắt màn xung quanh chỗ MI NA vừa nhìn nàng với nét mặt và ánh mắt chuyển từ nghĩ buồn buồn,thương xót sang vẻ chấp nhận và còn gắng an ủi dỗ dành cô gái trẻ. Còn MI NA nhìn MAY MAY và nghe những lời của chị nói thì cũng ngoan ngoãn gật đầu. Sau đó hai người cùng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Còn hai con voi trở MI NƯƠNG và PA NU sau khi rời khỏi khu nhà MI NA đang ở thì đi trên con đường lớn theo hướng ngược trở lại CỔNG CHÀO của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này. Được một quãng dài thì hai con voi rẽ sang trái đi vào một con đường gạch nhỏ hơn,sau đó đi và rẽ vần bận nữa,thậm trí còn đi lên một cây cầu đá bắc qua một con rạch lớn. Cuối cùng họ đã tới được khu nhà có vẻ ngoài gần giống với khu nhà dành cho MI NA chỉ có điều nhỏ hơn và mới hơn. Rồi khi MI NƯƠNG cùng MO LỬA và CHIA PAO vào trong xem xét gian phòng rành riêng cho nàng. Lúc này chỉ có ba người với nhau và MI NƯƠNG cất giọng tha thiết.

_Lẽ nào không được sao ?

_Đúng vậy…MỴ NƯA biết là già này đã phải vất vả ra sao để LÀM PHÉP lên NGƯƠÌ. Đó là một việc rất khó nhọc và tôi đã gần như dùng hết sức mình để làm. Tôi cũng rất biết ơn sự gắng gượng, mạnh mẽ nơi MỴ NƯA. Và hai chúng ta đều hiểu chỉ có vậy mới tốt cho TRÂU VÀNG…Lúc này hết thảy RẮN CHÍN ĐẦU đã biết MỴ NƯA của TRÂU VÀNG sang làm vợ CHÚ́A TỂ TỐI CAO ÔN NẶC của họ là MI NA. Còn MỴ NƯA đã là vợ của ĐÂÙ LÃNH PA NU. Và chúng ta không thể nay đổi mai thay người này sang người kia. Thế chẳng khác nào TRÂU VÀNG đang đùa bỡn, coi thường RẮN CHÍN ĐẦU của họ…Thế nên MỴ NƯA đừng có ý nghĩ sẽ thay đổi chuyện về MỴ NƯA MI NA, càng không thể nói ra chuyện về đứa bé khi mà đám cưới của MỴ NƯA MI NA và CHÚ́A TỂ TỐI CAO ÔN NẶC được xong xuôi.

MO LỬA của TRÂU VÀNG nhìn MI NƯƠNG với ánh mắt mệt mọi nhưng lại cất giọng đầy mạnh mẽ,cứng rắn mà đáp lại lời cầu xin của nàng. Trước những lời lẽ hết sức rõ ràng của MO LỬA thì sau một thoáng im lặng với ánh nhìn trân trối vào MO LỬA cuối cùng MI NƯƠNG nhắm chặt hai mắt,nét mặt trở nên đầy cay đắng mà nói từng tiếng với giọng tự diễu chính mình.

_Được rồi, ý của bà tôi đã rõ rồi. Tôi đã sai, đã tự mình gây ra mọi chuyện. Tôi sẽ không khiến cho mọi thứ rối tung lên nữa.

_Cảm ơn MỴ NƯA. Từ đáy lòng mình, tôi rất cảm ơn MỴ NƯA.

MO LỬA của TRÂU VÀNG gật đầu một cách mệt nhọc vừa nói với giọng tỏ ra cũng rất lấy làm áy náy. Rồi bà ấy liền đi ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK