Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




120

HƯƠNG TRẦM THƠM NGÁT

KHU NHÀ BÊN HỒ của ÔN NẶC này được sắp sếp khá đông người với gươm,giáo đứng canh ở bên ngoài. Và lúc này thì người của RẮN CHÍN ĐẦU cũng đồng ý cho khách khứa tự do đem theo gươm giáo. Sau việc hôm trước thì ai nấy đều không thể không lo lắng cho yên lành của mình. Khách khứa nhanh chóng được dẫn vào trong gian nhà rất rộng với những cửa sổ lớn mở ra hồ đón gió mát. Khi hết thảy khách khứa ngồi đều đã xuống đúng chỗ được sắp xếp cho mình thì họ được nghe tiếng truyền báo rằng ÔN NẶC sắp đến. Ai nấy lại cùng nhau đứng lên nghê đón .

Và rồi người đứng đầu của RẮN CHÍN ĐẦU cũng bước vào. ÔN NẶC mặc áo lụa,quần khố dài đến góc chân,thắt lưng đều bằng lụa trắng thêm với áo choàng cùng khăn đội đầu bằng vải lụa đỏ thêu chỉ vàng. Nếu có ai tại PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này vẫn không hề bị tác động bởi chuyện ở KHU NHÀ LỚN kia thì đó chính là vị CHÚA TỂ TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU là ÔN NẶC này đây. Con người trẻ tuổi này vẫn có một dáng vẻ tràn đầy sức lực, tươi tỉnh và phóng túng.

Đi sau ÔN NẶC là một người nữ mặc áo choàng màu xám tro với khuôn mặt bị che gần kín bởi mái tóc buông dài có điểm khá nhiều sợi bạc. ÔN NẶC và người đàn bà ấy nhanh chóng ngồi xuống hai chiếc sập còn trống đặt sát cạnh nhau ở phía trong cùng gian nhà. Thế rồi ÔN NẶC với dáng ngồi thoải mải cùng nét mặt có ánh mắt lấp lánh tinh quái cùng khuôn miệng rộng toét ra một nụ cười tươi rói,giọng vang vọng.

_Ơ kìa mọi người hãy ngồi xuống đi chứ.

_Vâng.

Khách khứa đang đứng nghe được lời của ÔN NẶC vội đáp cùng một câu ấy với nét mặt kính cẩn rồi lục đục ngồi xuống. Thấy thế ÔN NẶC gật đầu,nét mặt rất vừa lòng. Thế nhưng ngay sau đó chàng ta nhìn bao quát một lượt thì nét mặt kém vui hẳn đi mà cất lên giọng e ngại.

_Bữa nay xem ra là ta không được gặp đông đủ khách khứa của mình nhỉ ? Mà cũng phải thôi...mọi người đã bị một phen hoảng sợ rồi. Vốn là muốn cùng chia sẻ chuyện vui của mình không ngờ lại khiến mọi người rơi vào cảnh tệ hại vậy, ta thật lấy làm tiếc lắm thay.

_Ồ chuyện đó...kể ra thì chắc là hầu hết bọn tôi chưa ai từng gặp qua tình cảnh nào đáng sợ như thế thật. Bọn tôi chắc chắn tởn đến già luôn. Nhưng bọn tôi biết mình được cứu thoát mà còn ở đây lúc này chính là nhờ đến người của RẮN CHÍN ĐẦU xả thân quần nhau với những kẻ đáng sợ kia.

_Đúng thế...đứng thế. Mà hơn hết là công lao của ĐẤNG THIÊNG NA NI với ĐỀN THÁP TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU đã dùng TRẬN PHÉP THIÊNG LIÊNG để cuối cùng thật sự đánh gục được chúng. Vậy nên có thể nói chúng tôi không trách cứ gì Ngài cũng như RẮN CHÍN ĐẦU hết.

Những vị khách lớn tiếng đáp lại lời than thở của ÔN NẶC một cách rất nhanh chóng. Họ vừa nói hay nghe mà cùng gật đầu,nét mặt tỏ rõ vẻ đồng tình cùng hưởng ứng ý kiến của nhau. ÔN NẶC thấy vậy đã lại cười lớn rồi cất giọng đầy sảng khoái.

_Vậy sao ? Thế thì ta thấy yên lòng rồi. Chính ta cũng phải biết ơn là RẮN CHÍN ĐẦU này đã có một người như chị ruột của mình. RẮN CHÍN ĐẦU thật là nhờ rất nhiều vào ĐẤNG THIÊNG NA NI cũng như ĐỀN THÁP TỐI CAO, xưa nay luôn là thế. Mà nhân đây MO NƯỚC là CHỦ TẾ BÊN PHẢI của ĐỀN THÁP TỐI CAO sẽ báo cho mọi người một tin mà tự ta thấy khá là tốt lành đó.

_Vậy sao, đó là gì chứ nhỉ ?

Khách khứa xôn sao bàn tán và chuyển ánh nhìn sang MO NƯỚC của RẮN CHÍN ĐẦU. Và người đàn bà lớn tuổi mặc áo choàng xám để xóa tóc che gần hết mặt không để mọi người phải chờ lâu đã lên tiếng ngay bằng một giọng lừ đừ.

_Thưa CHÚA TỂ TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU cùng những vị khách quý ở đây. Tôi là MO NƯỚC xin thay mặt ĐỀN THÁP TỐI CAO đưa ra lời cam đoan…Rằng đám người gây ra chuyện tồi tệ ở KHU NHÀ LỚN vào ngày hôm qua đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này không còn kẻ nào như thế sống sót...Chuyện ghê rợn đó sẽ không thể lại xảy ra trong những ngày tới đây. Nếu không muốn nói là kẻ xấu muốn tạo ra sức mạnh như thế một lần nữa sẽ cần rất nhiều thời gian và công sức…Bởi vậy các NGÀI hãy yên lòng rằng mình sẽ được ổn thỏa.

_Ồ...là vậy sao ? Thế thì may quá rồi. Nhưng vẫn là rất thảm cho những ai đã bị chết hay bị thương do những kẻ đó gây ra.

_Mà thế thì chúng ta vẫn cứ là chỉ yên ổn được một quãng nào đó thôi phải không ? Kiểu này từ nay bắt đầu phải cẩn thận với mầm mống của lũ xấu xa đó một ngày nào ấy mà gây dựng đủ sức mạnh trở lại.

_Đúng thế chúng ta cần nhớ kĩ lời cảnh bảo này của ĐỀN THÁP TỐI CAO ở đây.

Liên tiếp những lời bàn tán của các vị khách cất lên rất sôi nổi. Và nét mặt bọn họ chuyển đổi liên tiếp từ mừng rỡ sang lo lắng và cuối cùng là vẻ nghĩ ngợi đầy căng thẳng. Bây giờ đây những người yên lặng hiếm hoi trong gian phòng này chính là người của TRÂU VÀNG. Lúc này ÔN NẶC trông sang phía MI NƯƠNG và CA ĐÔ đang ngồi mà cất giọng ngang tàng.

_Chuyện mà ĐỀN THÁP TỐI CAO muốn nói đã xong. Bây giờ đây là đến lượt ta...Chuyện đám người xấu xa kia dám mượn tên của TRÂU VÀNG mà đánh phá lễ cưới của ÔN NẶC này, cũng là biểu tượng của HÒA ƯỚC giữa RẮN CHÍN ĐẦU với TRÂU VÀNG. Chuyện đó chỉ càng khiến ta một lòng muốn giữ vững HÒA ƯỚC giữa hai bên cũng như lấy MỴ NƯA của TRÂU VÀNG làm vợ của mình. Và...hôm nay ta chính thức tuyên bố rằng với sự che trở của CÁC ĐẤNG THIÊNG LIÊNG ở RẮN CHÍN ĐẦU này. Rằng đám cưới đó khi vượt qua được cơn hiểm nghèo giữa sống và chết thì cũng đã chứng tỏ được việc kết đôi chồng của ta và MỴ NƯA MI NA bên TRÂU VÀNG đã hoàn thành...MỴ NƯA MI NA của TRÂU VÀNG từ nay về sau đã trở thành NỮ CHÚA cao quý của RẮN CHÍN ĐẦU, là vợ của CHÚA TỂ TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU là ÔN NẶC này đây.

_Phải lắm, phải vậy chứ. Như thế mới chứng tỏ là chúng ta không bị cái lũ xấu xa đó làm cho nhụt trí.

_Mà người TRÂU VÀNG một khi đã được chứng tỏ là không có tội trong chuyện này rồi thì họ xứng đáng được như vậy mà.

Mọi khách khứa đều nhìn vào ÔN NẶC và lắng nghe từng lời của chàng ta với một vẻ rất chăm chú. Và sau đó họ liền hăng hái nói lời hưởng ứng. Cảnh này khiến cho những người của TRÂU VÀNG chuyển từ sửng sốt sang xúc động hiện rõ trên từng nét mặt. Và rồi CA ĐÔ cất lên một giọng rất đỗi mừng vui hướng ra khắp xung quanh.

_ CA ĐÔ này xin được thay mặt MỴ NƯA MI NƯƠNG ở đây cũng như hết thảy BỘ LẠC TRÂU VÀNG được tỏ lòng rằng. Chúng tôi thật sự rất cảm ơn CHÚA TỂ TỐI CAO cùng toàn thể RẮN CHÍN ĐẦU cũng như các khách quý ở đây. Rằng các NGÀI đã bảo vệ HÒA ƯỚC giữa TRÂU VÀNG cùng RẮN CHÍN ĐẦU cũng như trân trọng MỴ NƯA MI NA của chúng tôi.

Khi nghe được những gì CA ĐÔ nói,MI NƯƠNG cũng hướng đến CHÚA TỂ TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU mà cúi đầu kính cẩn để tỏ lòng biết ơn của nàng. Và ngay sau đó ÔN NẶC đã đập tay xuống chiếc sập mà cất một giọng cực kì cao hứng.

_Mọi người phải thế chứ. Mà không chỉ vậy đâu. Ta còn muốn khách khứa của mình có thể vơt bới nỗi đau từ những mất mát không đáng có nữa kìa. Vậy nên...người đâu hãy cho khách quý của ta thấy đi nào.

_Vâng thưa CHÚA TỂ TỐI CAO. Đây là những phần quà CHÚA TỂ TỐI CAO đã căn dặn chúng tôi sửa soạn thật kĩ để dành tặng cho các vị khách quý của RẮN CHÍN ĐẦU.

Một người đàn ông của RẮN CHÍN ĐẦU nhanh chóng bước vào ngay sau khi ÔN NẶC dứt lời và anh ta vừa cúi mình xuống vừa cất giọng kính cẩn thưa bày. Theo lời của người này mà ai nấy trong gian nhà đều thấy được một đoàn những chàng trai RẮN CHÍN ĐẦU bước vào. Trên tay họ bê những hộp nhỏ bằng gỗ quý trạm trổ cực kì đẹp mắt và tỏa ra hương thơm thoang thoảng rất dễ chịu. Và họ mau chóng đặt từng chiếc hộp nhỏ nhắn này ở trước mặt của các vị khách.

Vẻ mặt của mọi người có chút sững sờ và bối rối. Nhưng rồi người khách có da cùng tóc và con ngươi với màu sắc khác biệt đến từ vùng đất phía tây cực kì xa xôi đã tỏ ra hào hứng mà mở nắp chiếc hộp của ông ta. Và mặt mũi ông ta liền hiện lên cái vẻ thích thú hài lòng giống hệt với giọng nói.

_Òa. Những thứ này...Đây chẳng phải là... Nói thật là tôi đã thấy không biết bao nhiêu đồ thủy tinh nhưng chưa có thứ nào đẹp tới nhường này. Còn thứ trầm hương và tinh dầu này nữa...thật quý báu. Hẳn là hương thơm này sẽ giúp tôi và những người còn chưa hết hoảng hốt thấy dễ chịu hơn...cảm ơn CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC của RẮN CHÍN ĐẦU.

_Được lắm, được lắm...Ông bạn có thể vui vì món quà này thì ta rất hài lòng đấy. Ha ha...

ÔN NẶC nghe ông khách kia nói thì gật đầu liền mấy cái rồi bật cười lớn với ông ta và nhìn rộng ra những vị khách còn lại. Những người đó thấy vậy cũng mở hộp của họ ra và đều nhìn thấy được một chiếc lư bằng thủy tinh khảm vàng cùng một hũ thủy tinh nhỏ đựng những mảnh trầm hương và một lọ nhỏ đựng tinh dầu hoa nhài. Khuôn mặt họ cũng hiện lên vẻ cực kì xúc động. Tuy rằng ngay sau đó họ đã cố gắng trở lại vẻ bình thản kiểu như không để ý đến đồ quý nữa. Họ cũng hướng về phía CHÚA TỂ TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU mà tỏ ra vui vẻ hơn hẳn. Thấy vậy ÔN NẶC càng tỏ ra sảng khoái hơn mà cất giọng phóng túng.

_Thêm nữa...Ta biết các người e rằng cũng vì lo lắng rồi muốn lên đường trở về nhà thật sớm. Nếu vậy thì ÔN NẶC này dù rất không đành lòng cũng phải để mọi người đi. Nhưng mà, các vị còn ở lại chừng nào thì sẽ được RẮN CHÍN ĐẦU đón tiếp hết sức chu đáo chừng ấy. Ha ha ...

_Vâng, vâng...chúng tôi cảm ơn NGÀI trong tình cảnh này vẫn chăm lo được cho chúng tôi. Qủa thật NGÀI và RẮN CHÍN ĐẦU của ngài thật...vững mạnh.

Đám khách khứa ở khắp trong gian phòng đều hướng về phía ÔN NẶC mà cất giọng nói cùng vẻ mặt xúc động và cảm kích. Chàng ta thấy vậy liền nâng cốc rượu lên và nói lớn đầy vui vẻ.

_Thôi chuyện gì thì cũng để sau. Trước mắt chúng ta hãy làm cho xong buổi tiệc này đi đã nào.

Sau đó khách khứa cũng hưởng ứng theo lời ÔN NẶC. Và họ bắt đầu ăn uống,trò chuyện vui vẻ hết sức có thể. Nhưng trong ánh nhìn của họ đôi lúc vẫn toát ra những tia hoảng hốt,lo lắng. Người của TRÂU VÀNG cũng ở chung số này. Ai nấy vẫn đều nhớ rõ là ở ngoài kia,công cuộc thu dọn những gì còn lại của buổi lễ hôm qua vẫn miệt mài diễn ra.

_Anh trai thì mở tiệc đãi khách. Hai bà chị dâu kia đã rủ nhau mở đàn cúng để xin với các ĐẤNG THIÊNG LIÊNG của RẮN CHÍN ĐẦU này che trở cho mọi người rồi. Thật ra họ cũng có rủ AI SA này đấy. Nhưng mà em lại qua đây để xem chị thế nào. Chuyện là vậy đấy.

AI SA cất tiếng lanh lảnh khi ngồi với MI NA trên một chiếc sập lớn ở trong ngôi nhà được ÔN NẶC dành sẵn cho người vợ mới cưới. Trong khi MI NA nghe rồi ngây ngẩn chẳng biết làm gì hơn là gật đầu với AI SA thì MAY MAY đứng hầu bên cạnh đã cất giọng thắc mắc y như vẻ mặt của chị ta.

_Vâng, vâng. Nhưng tôi xin ÁT KA RA thứ cho cái tội lắm lời...ấy mà cớ sao buổi tiệc lại không diễn ra ở KHU NHÀ LỚN vậy nhỉ ?

_Thì là bởi lần này không thể làm ở đó mà. Chị MAY MAY chắc là bởi lo cho chị dâu của ta quá nên mới không biết chuyện gì hết rồi. KHU NHÀ LỚN vào lúc này là nơi tập trung của người bị nạn,sao mà bày tiệc tùng đây.

AI SA liền đáp với giọng đầy xót xa. Nghe được vậy MAY MAY tỏ nét mặt đã hiểu ra chuyện này thế nhưng lại nghĩ được một chuyện mà thốt lên cái giọng sốt ruột lo âu.

_Thì là vậy ạ. Qủa là MAY MAY này cứ mải nghĩ về MỴ NƯA MI NA đây mà...Chuyện thành ra thế này thì MỴ NƯA MI NA của tôi sẽ ra sao đây.

_Chuyện vẫn như cũ. Ở trước mặt hết thảy khách khứa chính miêng CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC của RẮN CHÍN ĐẦU lớn tiếng thừa nhận MỴ NƯA MI NA của TRÂU VÀNG đã trở thành vợ của mình rồi.

Tiếng nói rất quen thuộc với MI NA và MAY MAY cất lên và trong khi hai người cùng nhóm AI SA đang ngỡ ngàng nhìn ra phía cửa thì đã thấy MI NƯƠNG bước vào. Theo sau nàng chính là CA ĐÔ và CHIA PAO. Và rồi MI NA bật đứng giật nhào tới MI NƯƠNG. Rất nhanh sau đó hai chị em đã ở bên nhau,tay nắm chặt tay,xúc động tới không nói lên lời. MAY MAY dù thế nào cũng thấy phải cố mà lên tiếng,sau cùng đã mởi miệng ra được.

_Mừng, mừng quá đi thôi. MAY MAY đã gặp được MỴ NƯA MI NƯƠNG của tôi rồi. Nhưng sao MỴ NƯA có thể vào đây hay vậy ? MỴ NƯA còn biết rõ về chuyện về MỴ NƯA MI NA như thế nữa chứ lại.

_Đó là bởi em đã tới dự buổi tiệc đãi khách do CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC của RẮN CHÍN ĐẦU mở ra.

MI NƯƠNG cũng gắng đáp lại MAY MAY bằng giọng nói thật rõ ràng. Nhưng cũng chỉ được một đoạn ngắn là đã dừng lại bởi cơn xúc động chưa tan hết. Ngay lúc này CA ĐÔ tiếp lời trước vẻ mặt mong ngóng của MAY MAY và AI SA muốn biết đến cùng mọi chuyện.

_Đúng vậy đấy chị MAY MAY. Chính MỴ NƯA MI NƯƠNG và CA ĐÔ tới dự tiệc mà biết được chuyện về MỴ NƯA MI NA. Cũng là MỴ NƯA MI NƯƠNG có lời gửi đến CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC ý muốn đi thăm MỴ NƯA MI NA và NGÀI ấy đồng ý còn sai kẻ dưới đưa chúng tôi tới đây.

_Cảm ơn ĐẦU LÃNH CA ĐÔ nói hộ tôi. Chuyện là vậy. Nhờ đó mà cuối cùng em đã gặp được hai người.

MI NƯƠNG gắng lấy lại bình tĩnh mà cất lời với CA ĐÔ và MAY MAY. Thấy vậy MI NA đã nhịn không được mà nức nở.

_Em cũng rất muốn được gặp chị. Lúc chuyện đó xảy ra em đã...đã rất sợ...sợ không được gặp lại mọi người, gặp lại chị nữa.

_Ừ, chị biết. Bây giờ đây thì không sao rồi. Ấy là lời của ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU này đã nói. Vậy nhưng...chuyện em...cuối cùng vẫn trở thành vợ của CHÚA TỂ TỐI CAO bên RẮN CHÍN ĐẦU. Chuyện ấy đối với TRÂU VÀNG cùng RẮN CHÍN ĐẦU thì rất tốt. Nhưng với chị em ta thì. Chị đã mong sau chuyện này MI NA có thể quay về TRÂU VÀNG.

MI NƯƠNG vừa nói với MI NA bằng một giọng an ủi lại chất chứa nỗi xót xa tiếc nuối trong khi hai người cùng bước lại chỗ chiếc sập nơi AI SA vẫn còn đang đứng mà nhìn họ với ánh mắt trân trối. Nghe được vậy,MAY MAY lúc này đã ở bên CHIA PAO.Và hai cô cháu chị ta cũng đang trong cơn xúc động. Nhưng chị ta đã nhớn nhác lên tiếng ngay.

_Thật ra MỴ NƯA MI NA trông thế thôi chứ MỴ NƯA ấy và tôi nữa đã quyết ý là có thế nào cũng sẽ phải ở lại RẮN CHÍN ĐẦU này rồi. Với lại qua chuyện này thì bọn tôi mới càng thấy mọi người ở RẮN CHÍN ĐẦU tốt với mình thế nào. Không có họ thì lúc này e là MỴ NƯA MI NA bị hại rồi . Vậy nên MỴ NƯA MI NƯƠNG cứ yên lòng đừng nghĩ quá nên thế.

_Vâng, vâng. Lời chị MAY MAY nói cũng là ý của em. Chắc là, chắc là chị lại thấy em khóc nên mới càng bận lòng hơn. Từ nay sẽ không khóc nữa.

MI NA nghe MAY MAY nói rồi hiểu ra ý chị ta nên vội vàng nói với MI NƯƠNG rồi lấy tay lau hết nước mắt trên mặt. Nhìn vậy khiến MI NƯƠNG cũng tự thấy mình đã làm khó MI NA và MAY MAY ở trước mặt người của RẮN CHÍN ĐẦU là AI SA. Bởi thế nàng nhìn thẳng vào cô gái bên RẮN CHÍN ĐẦU này mà cất giọng tự trách.

_Tôi biết mình lại nghĩ không phải rồi. ÁT KA RA AI SA hẳn cũng hiểu cho tình cảnh mà hai chị em tôi gặp phải lúc này đã khiến tôi làm thế chứ.

_Vâng. Hẳn rồi. Tôi hiểu mà. Đâu, đâu thể trách gì hai người được...

AI SA bởi vì bị cuốn theo câu chuyện của những người của TRÂU VÀNG mà cứ ngẩy người ra mãi đến khi thấy MI NƯƠNG nói tới thì mới sực tỉnh ra mà vội vừa xua tay vừa cất giọng thông cảm mà đáp lời nàng. Mấy người của TRÂU VÀNG nghe được vậy thì nét mặt ai nấy mới đều bớt đi vẻ căng thẳng. Hơn hết là MAY MAY đến nỗi mà sau đó thở ra liền mấy hơi thật là thoải mái. Nhưng rồi nhớ ra một điều khiến MAY MAY với khuôn mặt to bè với nét thương cảm y như giọng nói của chị ta hướng về MI NƯƠNG.

_Hai MỴ NƯA của tôi thì đã được yên lành rồi. Nhưng mà tôi nghe nói rằng có nhiều anh em của TRÂU VÀNG bị hại mà...trong đó có ĐẦU LÃNH PA NU. Làm sao đây chứ ? ĐẦU LÃNH ấy nhỡ mà không may thì...thật tôi không dám nghĩ nữa.

_Chuyện này thì...thật buồn lòng là tới lúc này ta vẫn chưa có tin gì về ĐẦU LÃNH PA NU. Đó là khi CA ĐÔ cùng MỴ NƯA MI NƯƠNG tới đây có đi qua KHU NHÀ LỚN mà chính mắt nhìn và hỏi thăm về chuyện tìm người… Âý nhưng tôi cũng đã nói với MỴ NƯA MI NƯƠNG rồi và lúc này là với MỴ NƯA MI NA và chị MAY MAY nữa. Rằng chúng ta vẫn còn rất nhiều hy vọng. Rằng với sự che chở của các ĐẤNG THIÊNG LIÊNG ở TRÂU VÀNG cũng như sự giúp đỡ của người bên RẮN CHÍN ĐẦU thì chắc chắn chúng ta sẽ đưa được ĐẦU LÃNH PA NU còn sống trở về.

Những lời của MAY MAY khiến cho hết thảy mọi người đều lặng đi. MI NƯƠNG hiện rõ trên nét mặt một nỗi chịu đựng đầy đau khổ. Đúng khi đó CA ĐÔ lên tiếng với giọng vững vàng thường thấy của chàng. Những gì CA ĐÔ nói quả đã có thể nhanh chóng làm cho người nghe vơi đi nỗi hoang mang lo lắng. Và rồi MI NA cất giọng trong sáng y như ánh nhìn của nàng về phía chị gái.

_Em tin lời của ĐẦU LÃNH CA ĐÔ lắm. Chị cũng gắng lên chị nhé.

_Này mọi người ơi...tôi có một ý. Hay là AI SA này sẽ sửa soạn một đàn cúng đơn giản ở ngay đây để mọi người có thể xin nhờ đến sự che chở của các ĐẤNG THIÊNG LIÊNG của RẮN CHÍN ĐẦU chúng tôi dành cho anh PA NU nhé.

_Vậy được sao ? Nếu thế thì chúng ta đồng ý với AI SA đi, chị nhé. Có thêm càng nhiều sự che chở, nhiều sự giúp đỡ thì càng tốt cho anh PA NU mà .

MI NA sau khi nghe lời AI SA đã ngẫm nghĩ rồi hào hứng với nói với MI NƯƠNG. Đến CA ĐÔ hay MAY MAY và CHIA PAO cũng nhìn MI NƯƠNG với nét mặt hưởng ứng. MI NƯƠNG không có lí do để từ trối. Vậy là ngay sau đó AI SA đã sai kẻ dưới đi mang những thứ cần thiết đến. Và rồi một đàn cúng nhỏ với lò hương bằng thủy tinh mà MI NƯƠNG đem tới,hoa tươi,rượu,gạo,muối,cùng gà luộc đã được bày biện xong. Những người con gái của TRÂU VÀNG cùng RẮN CHÍN ĐẦU đều đã ngồi xuống với nét mặt thành kính mà bắt đầu cầu nguyện. CA ĐÔ trong lúc này đã xin phép đi trở ra KHU NHÀ LỚN để nghe ngóng thêm tin tức về người của TRÂU VÀNG.

Ngồi trước bàn thờ,hương trầm từ từ thấm vào người khiến MI NƯƠNG thấy lòng mình bình lặng hơn nhiều. Hai mắt khép lại để cho suy nghĩ tự đến rồi đi,những cảnh tượng của quãng ngày gần đây và hơn hết là những gì nàng mới nhìn thấy ở trên sân KHU NHÀ LỚN của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG trong RẮN CHÍN ĐẦU này.

Bấy nhiêu cảnh ngặt nghèo đớn đau cho những người bị thương. Và những xác người đã chết. MI NƯƠNG thật không đành lòng mà nghĩ đến rằng PA NU sẽ nằm trong số ấy. MI NƯƠNG không thể chịu được khi nghĩ đến người thừa kế của TỘC LA ở TRÂU VÀNG lại ra đi khi còn mang trong mình nỗi thù hằn căm ghét của nàng. Và sau cùng MI NƯƠNG tự nhận ra rằng chỉ cần PA NU còn sống trở về thì nàng sẽ bỏ qua hết mọi thù hằn trong lòng mình với cậu ta. Đúng thế và nàng đã nguyện như vậy trước các ĐẤNG THIÊNG LIÊNG của hết thảy các BỘ LẠC,THỊ TỘC ở trên cõi đời này.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK