Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




113

MẸ RẮN CHÍN ĐẦU

Vào lúc này ở tòa nhà chính của KHU NHÀ LỚN ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này. Theo cánh cửa lớn đi từ ngoài vào trong qua hai gian phòng chờ đang được dành là nơi trú chân của mọi người. Ở gian ngoài là những người ở tầng lớp dưới như kẻ theo hầu bên RẮN CHÍN ĐẦU cũng như các BỘ LẠC,THỊ TỘC khác. Trong đó có một vài chị em của TRÂU VÀNG chạy vào được. Hay người thuộc HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM của nơi đây bị thương được đưa vào. Hết thảy họ đang chen chúc chật ních ở đây cũng như trong hai tòa nhà bên cạnh sau khi được mở cửa.

Đi vào gian phòng thứ hai cảnh tượng có phần ngăn nắp,trật tự và trầm lắng hơn. Đây là nơi mà các ĐẦU TỘC của RẮN CHÍN ĐẦU cũng như khách khứa có vai vế khi chạy thoát khỏi cảnh đuổi giết trên sân có thể ngồi xuống nghỉ ngơi. Nhưng trên mặt ai nấy vẫn còn đậm vẻ hoảng hốt không yên. Chốc chốc họ lại thì thào hỏi những kẻ mới chạy vào được đến đây xem bên ngoài đã yên ổn lại hay chưa. Thế nhưng lần nào câu trả lời mà họ nhận được lại chỉ khiến họ thở dài lo lắng nhiều hơn.

Đi qua hai gian phòng đầy người như thế cuối cùng vào tới gian phòng thứ ba,rộng lớn hơn hết nhưng số người bên trong lại ít ỏi hơn hẳn. Đó chính là gian nhà dành cho việc hội họp của toàn thể HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU. Vào lúc này,ở trên chiếc sập lớn bằng vàng bên dưới bức phù điêu đắp nổi chạm trổ hình RẮN CHÍN ĐẦU là ÔN NẶC đang nửa nằm nửa ngồi,hai mắt nhắm lại lim dim.

Ở bên phải gần với sập của ÔN NẶC hơn hết có một chiếc sập vừa mới được đưa vào đặt ở đấy. Và dáng hình bình thản đang ngồi ở trên đó không ai khác chính là A RA. Nét mặt nàng bình thản,đôi mắt nàng khép lại,nhịp thở của nàng đều đều. Từ khi ngồi xuống A RA chưa hề nói một lời cho đến khi nàng truyền lời ra ngoài cho MO ĐẤT cùng MO LỬA của RẮN CHÍN ĐẦU bày TRẬN PHÉP để bắt giữ đám người quái lạ bên TRÂU VÀNG kia. Trước và sau đó không một ai dám lên tiếng quấy rầy nàng ta. Cho dù là ÔN NẶC cũng chỉ nói bâng quơ vài câu mà rõ là không có ý mong đợi câu trả lời của chị ruột.

Ở phía bên trái của chiếc sập mà ÔN NẶC đang ngồi,trên mấy tấm thảm được trải sát với nhau và bên trên có bày thêm đệm gối là một đám đàn bà con gái đang nằm hay ngồi. Thật ra chỉ có một người đang nằm ngủ thiêm thiếp và đó chính là MI NA của TRÂU VÀNG,cô dâu của đám cưới này. Ở bên cạnh là AI SA và MAY MAY. Vừa nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của MI NA bằng bàn tay mập mạp của mình,MAY MAY vừa thút thít khóc.



_Đội ơn CHÚA TỂ TỐI CAO đã cho người ra cứu MỴ NƯA MI NA của tôi. Nếu MỴ NƯA MI NA mà có chuyện gì thì MAY MAY cũng chẳng có mặt mũi nào sống tiếp nữa.

_Chị này đúng là, nói đi nói lại bao nhiêu lần rồi. Ông anh ÔN NẶC của ta, CHÚA TỂ TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU này không thể để cho cô dâu của anh ấy gặp chuyện đâu. Và...bây giờ đến lượt ta phải nhắc lại cái cảnh anh ấy phóng mũi lao vừa xa vừa mạnh lại trúng phóc cái gã kia để kịp lúc cứu được chị MI NA và ĐAM SANG. Chao ôi, cảnh ấy mới đẹp nào sao. Chị cũng thấy rõ phải không nào ?

AI SA là người hiếm hoi vẫn giữ được nét sống động tươi tắn trên khuôn mặt. Nàng say sưa cất giọng đầy hứng thú với MAY MAY khi mắt vẫn chăm chú nhìn vào MI NA đang nằm ngủ. Và MAY MAY vội vàng gật gật đầu rồi nói tiếp ngay.

_Vâng, vâng. Tôi và ĐẦU LÃNH CA ĐÔ bên TRÂU VÀNG đều thấy rõ mồn một. MAY MAY sẽ không thể nào quên được. MAY MAY biết ơn CHÚA TỂ TỐI CAO mà cũng biết ơn ĐẦU LÃNH ĐAM SANG và ÁT KA RA nữa ạ. Nếu không có ĐẦU LÃNH ĐAM SANG liều mình thì...mà nếu không có ÁT KA RA nói lời xin giúp thì...

_Cái này thì chị...cũng thật là. Hẳn là tôi phải để cho chị vào chăm nom cho MỴ NƯA của mình rồi. AI SA này có lòng thật nhưng chẳng biết chăm nom người khác đâu. Trước nay chỉ là mọi người chăm nom ta thôi mà, hi hi...Còn anh ĐAM SANG thì...cũng thật may là anh ấy không có sao hết. ĐỂ rồi lúc gặp ĐAM SANG thì tôi sẽ chuyển lời cảm ơn của chị đến anh ấy cho. Mà ĐAM SANG thì...

AI SA vừa nghe MAY MAY nói xong liền phẩy tay liền mấy cái và đáp lại bằng giọng rộn ràng. Nhưng càng về sau cùng với nét mặt trở nên xúc động,ánh mắt trở nên mơ màng là giọng nói của AI SA cũng chở lên bay bổng một cách kì lạ. MAY MAY đang chăm chú vào MI NA mà lúc này cũng phải ngỡ ngàng nhìn lên và thấy được biểu hiện này của AI SA mà trong lòng dường như đoán ra điều gì đó. Vào lúc này ở trên mấy tấm thảm,cạnh chỗ ba người AI SA,MI NA và MAY MAY là SÔM MÊ đang ngồi cùng với CHIÊNG XÁP. Nét mặt và ánh mắt của SÔM MÊ nhìn MI NA đầy vẻ khó chịu. Rồi nàng ta cất giọng hậm hực.

_Thật chẳng ra sao. Vì cô ta mà làm ra buổi lễ này, để cho có kẻ thừa dịp gây chuyện tanh bành ra. Thế mà lúc này chỉ biết nằm đó mà ngủ.

_SÔM MÊ đừng nói vậy, để CHÚA TỂ TỐI CAO nghe thấy thì NGÀI sẽ giận em đấy. Chúng ta cũng không trách MỴ NƯA của TRÂU VÀNG được. Nàng ấy cũng đâu muốn chuyện thành ra thế này. Hơn nữa ngủ thiếp đi là bởi nàng ấy hoảng sợ quá, là chúng ta hẳn cũng thế.

CHIÊNG XÁP ở bên lấy hai bàn tay giữ lấy hai cánh tay của SÔM MÊ rồi với nét mặt nhẹ nhàng mà cất giọng cảm thông. Trong khi SÔM MÊ vẫn còn giữ nguyên nét mặt và ánh mắt cáu kỉnh chẳng chịu nói thêm gì nữa. Thì AI SA và MAY MAY ở bên MI NA đã nhìn CHIÊNG XÁP với nét mặt và ánh mắt đầy cảm tình. Hai bên cùng khẽ gật đầu với nhau. Đúng vào lúc đó MO LỬA từ bên ngoài lao thẳng vào trong gian nhà này đi tới quỳ gối bên cạnh A RA mà hối hả cất giọng kính cẩn.

_Thưa ĐẤNG THIÊNG NA NI, thật là...thật là xin tha tội cho chúng tôi. Bên ngoài đã sắp không được nữa, cho dù...cho dù ĐỀN THÁP TỐI CAO đã dốc sức bày trận theo ý NGƯỜI. Qủa chúng tôi hết cách đối phó với đám người quái lạ bên TRÂU VÀNG kia rồi.

_Vậy ra cô quay vào đây chỉ để nói với ta điều ấy.

A RA với khuôn mặt bình thản,cặp mắt khép lại và một dáng ngồi thẳng tắp trên chiếc sập mà cất giọng đều đều đáp lời CAY A. Càng nghe A RA nói mà nét mặt CAY A càng toát lên vẻ hoảng sợ xen lẫn bối rối và rồi nàng ta vội vã đáp lại bằng giọng căng thẳng đến độ câu chữ ngắt ngứ không thông.

_Không ạ, thật ra là, xin ĐẤNG THIÊNG NA NI thứ tội cho MO LỬA này... Nhưng mà... ết thảy mọi người đều nghĩ rằng chuyện đang xảy ra ngoài kia sau cùng chỉ còn biết...còn biết trông chờ ở nơi NGƯỜI thôi.

Trong khi CAY A đang thưa chuyện với A RA thì ở nơi cửa cùng lúc đi vào là ba người gồm CHÚA TỂ ĐẦU TỘC THỨ BA,THỨ TÁM và PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG ở RẮN CHÍN ĐẦU này. Và ai nấy trong gian phòng nếu nhìn họ đều thấy rõ là hai người dẫn dắt ĐẦU TỘC THỨ BA và THỨ TÁM của RẮN CHÍN ĐẦU đều chung một cảnh đầu tóc, áo xống tả tơi vấy máu. Tuy rằng CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA thuộc RẮN CHÍN ĐẦU vẫn còn giữ được vẻ bình tĩnh. Trong khi đó CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ TÁM ở bộ lạc này đã hiện rõ niềm căm giận trên nét mặt không ngừng giật giật và ánh mắt nảy lửa. Do vậy bà ta đã dành phần lên tiếng với hai người còn lại.

_Lời của MO LỬA CAY A quả rất đúng, thưa ĐẤNG THIÊNG NA NI. Thay mặt cho HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU, mấy người chúng tôi đây xin ĐẤNG THIÊNG NA NI đứng ra dẹp yên chuyện này. Hết thảy RẮN CHÍN ĐẦU xin muôn phần đội ơn NGƯỜI.

_Qủa đúng như vậy thưa ĐẤNG THIÊNG NA NI.

Đến lúc này thì ở phía cửa đồng loạt vang lên tiếng nói với giọng điệu tha thiết giống hệt vẻ mặt và ánh mắt của hơn mười con người. Đó chính là đông đủ CHÚA TỂ của các ĐẦU TỘC ở RẮN CHÍN ĐẦU mới vừa kẻ trước người sau bước vào,đang đứng ở cuối gian phòng. Đến lúc này A RA mới từ từ hé mở cặp mắt rồi cất giọng bình lặng y như nét mặt của nàng đang hướng về người em ruột ÔN NẶC.

_Về chuyện này...trước đó ta đã có lời hứa với CHÚA TỂ TỐI CAO.

Đáp lại ánh nhìn và lới nói của A RA là việc ÔN NẶC mở choàng cặp mắt rồi vặn mình nhỏm giậy,dưỡn người,hướng khuôn mặt tươi cười về phía chị gái mà cất giọng phóng túng.

_Đúng rồi, chính là lời hứa đó. Bởi thế mà dẫu ngoài kia có chuyện gì xảy ra đi nữa đối với ta cũng...ha ha...Ta tin rằng chỉ cần chị ra tay thôi là xong hết.

_Được rồi . Sẽ theo ý cậu, hỡi em trai yêu quý của ta, CHÚA TỂ TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU .

A RA vẫn nhìn em trai của nàng rồi nhẹ nhàng chớp mắt,trên môi thoáng hiện nét cười như có như không. Rồi nàng cất giọng bình thản như cũ trong khi từ từ đứng lên. ÔN NẶC cũng gật đầu đáp lại A RA cùng với một tràng cười sảng khoái đến nỗi thân thể rung rinh. Ngay sau đó chàng ta ngồi thẳng người lên và lại nhìn theo chị ruột.

Hết thảy những người còn lại trong gian phòng đang nín thở chờ đợi ý định của A RA thì lúc này đều đã có chung nét mừng rỡ,ánh mắt chứa chan hy vọng khi nghe được lời của nàng. Và sau đó họ lại bắt đầu nín thở chờ đợi từng chút một hành động tiếp theo của NGƯỜI ĐỨNG ĐẦU CỦA ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU này.

_MO LỬA CAY A, nghe rõ lời ta . Lát nữa đây ta sẽ làm phép lên những kẻ gây rối. Phần còn lại ĐỀN THÁP TỐI CAO và HỘI ĐỒNG BỘ LẠC hãy tự mình lo liệu đi.

A RA vừa cất lên giọng nói nhẹ bẫng nhưng lạ lùng thay lại có thể bao trùm khắp gian phòng,vang vọng ra tận ngoài sân. Hết thảy mọi người có mặt trong KHU NHÀ LỚN của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG vào lúc này đều cảm nhận được một sức ép lớn cùng với từng lời nói ấy. CAY A và các vị trong HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU sau khi chăm chú lắng nghe A RA nói xong liền vội vã cùng nhau gật đầu. Rồi họ lên tiếng chung một lượt với giọng hết sức kính cẩn.

_Vâng thưa ĐẤNG THIÊNG NA NI cao quý.

Ngay sau đó CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU đang nhận lãnh phần thay mặt cho toàn thể HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của bộ lạc trong mùa này đã bước nhanh tới sát bên CAY A mà nói nhỏ với nàng ta.

_HỘI ĐỒNG BỘ LẠC chúng tôi nói vậy nhưng thật ra không hề biết phải làm theo đúng ý của ĐẤNG THIÊNG NA NI là thế nào đâu. Mà ĐỀN THÁP TỐI CAO thì ắt là hiểu rõ,vậy có thể đưa ra lời chỉ dẫn rõ ràng được chăng ?

_NGÀI và HỘI ĐỒNG BỘ LẠC xin hãy yên lòng đi. Chuyện này xin cứ để cho ĐỀN THÁP TỐI CAO chúng tôi và PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của nơi đây lo liệu.

CAY A đã đứng lên và trả lời CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU một cách rất nhanh chóng rồi bước luôn ra khỏi gian phòng. PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG cũng nghe thấy lời đáp của CAY A nên cũng đi cùng nàng ta. Trong lúc này A RA chầm chậm giang rộng hai cánh tay được phủ bởi tấm áo choàng bằng lụa đen thêu chỉ vàng,khuôn mặt nàng hơi ngửa ra,đôi mắt từ từ khép lại. Và rồi A RA bắt đầu cất giọng bình thản mà ẩn chứa một nguồn sức mạnh cực kì to lớn.

_Ta. Vào lúc này. Ở nơi đây. Bởi do chính mình là THIÊNG NA NI được BỘ LẠC RẮN CHÍN ĐẦU công nhận. Xin dâng trọn tấm lòng thành kính lên MẸ RẮN CHÍN ĐẦU từ thủa xa xưa ấy. Xin NGƯỜI cho con đem sức mạnh của NGƯỜI ở nơi con ban phát ra. Con xin phép NGƯỜI hỡi MẸ RẮN CHÍN ĐẦU của chúng con.

Theo từng lời nói của A RA là một luồng gió sinh ra ở nơi sàn nhà mà nang đang đứng. A RA từ từ được gió nâng lên,bay lơ lửng trên tầm cao của gian nhà. Tấm khăn choàng bằng lụa đen với những hình thêu bằng sợi vàng của nàng tung bay trong gió,áo cùng váy cũng bằng lụa đen của nàng được gió nhẹ nhàng lướt quanh mà gợn sóng dập dờn,khăn đội đầu với hai dải buông dài xếp chồng lên nhau của nàng không ngừng uốn lượn trong gió.

Ai nấy được tận mắt nhìn thấy cảnh này đều chung một sự ngây ngất chìm đắm trong cảm giác tôn thờ,kính ngưỡng một sự tổng hòa của sự cao quý và khó hiểu. Họ càng nhìn ngắm càng thấy không còn biết mình đang thật sự cảm thấy điều gì nữa,sự mê hoặc và điên đảo rồi trống rỗng cùng lúc hiện lên trong đầu óc.

Trừ ÔN NẶC vẫn còn có thể ngồi y nguyên trên sập và MI NA vẫn đang mê man. Thì mọi người có mặt trong gian phòng này,cũng như mọi người đang ở hai gian bên ngoài đều quý gối mà hướng khuôn mặt cùng đôi mắt với ánh nhìn mê đắm và kinh sợ về phía ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA của RẮN CHÍN ĐẦU này.

Lúc này A RA ở nơi tầm cao chính giữa gian nhà dành làm chỗ hội họp của toàn thể RẮN CHÍN ĐẦU. Từ nơi đó hướng xuống phía dưới chính là vòng tròn lớn bên trong có đặt chín bức tượng của chín ĐẦU TỘC trong BỘ LẠC RẮN CHÍN ĐẦU này. Và chín bức tượng đó lúc này đây đã được gió nâng lên rồi lượn quanh A RA giống như những đứa con nhỏ bé xoay quanh người mẹ thân thương của mình.

Ngay sau đó từ nơi A RA và chính từ chín bức tượng này hiện lên một luồng sáng rực rỡ. Chín luồng sáng phát ra từ chín bức tượng lan tỏa ra tạo thành một vòng ánh sáng chiếu thẳng lên trần của gian phòng. Thậm trí vòng ánh sáng rực rỡ này trong nháy mắt đã xuyên qua mái nhà vươn thẳng lên trời cao. Cảnh này ở bên ngoài,cho dù là ai đó đứng xa hẳn bên ngoài CỔNG CHÀO của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này cũng đều có thể trông thấy rõ.

Vào lúc ấy ở bậc thềm của tòa nhà chính trong KHU NHÀ LỚN của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này. MO LỬA của bộ lạc nàycùng PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của nơi đây đã lao nhanh ra đứng chung với mọi người ở trên mà nhìn xuống khoảng sân vừa mới tiếp tục cảnh chém giết dữ dội. Hai người trong lúc cùng nhau ra đây đã kịp nói rõ về chuyện phải làm theo đúng ý của ĐẤNG THIÊNG NA NI của họ sai truyền. Vừa ra đến ngoài PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU đã nói ngay với ĐẦU LÃNH của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này.

_Anh thổi tù và gọi hết người của mình về tránh trú dưới ba tòa nhà ngay.

_Vâng .

ĐẦU LÃNH của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM với nét mặt dẫu đầy sửng sốt và thật còn chưa hiểu rõ ý sâu sa của lời sai phái mà PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG đưa ra nhưng vẫn gật đầu đáp lại rồi lấy ngay tù và đeo bên hông ra thổi thật mạnh. Tiếng tù và này tức thì vang vọng khắp sân và người HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM của nơi này vừa nghe đã liền hiểu ra mà chạy về hướng ĐẦU LÃNH của họ. Vừa chạy họ vừa thét lớn.

_Chạy đến chỗ ba tòa nhà ngay đi, hỡi các anh em cùng chung tay chiến đấu với chúng tôi.

_Đấy là cách cứu lấy chính mình đấy, mau mau đi.

Nghe được vậy,hơn nữa chỉ cần thấy người trong HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM của nơi nàu đang gắng sức chống đỡ suốt bao lâu mà nay đã lại chạy trốn thì những kẻ khác cũng thấy là nên làm theo thì hơn. Bởi thế rất nhanh,bằng hết sức có được mà khá đông những người ở trên sân đã chạy đến được phía ngoài của ba tòa nhà.

Vào lúc này các MO thuộc ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU đã chia làm ba đứng ra bày trận ở phía trước của ba tòa nhà cố gắng tạo ra và giữ vững tấm màn che chắn quanh nơi đó bằng PHÉP CHÚ mà họ không ngừng đọc lên. Tuy nhiên sức mạnh của họ do phải đem ra dùng quá lâu đã bắt đầu yếu đi. Những kẻ quái lạ bên TRÂU VÀNG kia sau khi một lần nữa biến đổi đã trở lên mạnh hơn trước rất nhiều.Và bọn họ do thấy con mồi để săn đuổi đều chạy về hướng ba tòa nhà thì càng lúc càng hung hăng muốn phá tan màn chắn đó hơn.

Trong lúc này thì tuy là có khá nhiều người đã chạy vào được phía trong của màn che chắn bằng PHÉP CHÚ. Nhưng số người còn lại đông gần gấp rưỡi vẫn đang phải quần nhau với đám người quái lạ bên TRÂU VÀNG. Trong số ấy có PA NU. Thật ra cậu đã nghe được và có cũng có được dịp khi người của TRÂU VÀNG tạo đường cho mà chạy vào tòa nhà bên trái của KHU NHÀ LỚN này.

Thế nhưng đúng vào lúc đó PA NU đã chạm mặt PHÓ LÃNH BÊN TRÁI của đoàn CA ĐÔ. Và nhỡ rõ chuyện vưà xảy ra trước khi tới KHU NHÀ LỚN này khiến cho cậu dừng bước. PA NU thậm trí đứng sát trước mặt anh ta vừa gắng gượng tránh đòn một cách rất trật vật mà vừa nói ra những tiếng ngắt quãng cũng trật vật không kém chút gì.

_Anh là anh trai của TRƠ RIÊNG đây mà. Xin hãy nghe tôi, hãy dừng tay lại, anh hãy nghe lời em trai mình. Đây chính là đồ của cậu ấy...anh nhận ra mà phải không ?

PHÓ LÃNH BÊN TRÁI trong đoàn đưa dâu của TRÂU VÀNG lúc này đang bị thu hút bởi một bức tượng bằng đồng nhỏ xíu mà PA NU gắng hết sức giơ ra trước mặt anh ta. Từ trên nét mặt và trong ánh mắt hung hăng dữ tợn của anh ta bắt đầu toát ra vẻ bối rối,không ngừng tranh đấu giữa các ý nghĩ khác nhau. Anh ta dường như không biết phải làm thế nào với PA NU,cánh tay cầm rìu đang giơ cao chực bổ xuống đầu chàng trai trẻ mà lúc này đây lại cứng ngắt ở trên cao.

Đúng vào lúc này từ phía trước một gã quái lạ bên phía TRÂU VÀNG khác xông thẳng tới nhắm vào PA NU mà đánh. Trong khi đó hầu hết anh em của TRÂU VÀNG cùng phía chàng trai trẻ này đều ở xa hay bận tay chống trọi với những gã TRÂU VÀNG quái lạ khác. Họ đều nhìn thấy mà không cách nào tới ứng cứu cho PA NU chỉ có thể hốt hoảng hét lên.

_ĐẦU LÃNH PA NU cận thận.

Chính PA NU cũng đờ người ra chịu trận bởi cậu đã dành hết sức lực để đối đầu với anh trai của TRƠ RIÊNG và chuyện này lại xảy ra quá nhanh. Vậy nhưng khi nhát rìu kia đánh tới PA NU đã bị chặn lại bởi một nhát rìu khác. Rồi PA NU cùng những anh em của TRÂU VÀNG cùng phía chàng đều nhìn thật rõ rằng chính PHÓ LÃNH BÊN TRÁI phía CA ĐÔ kia đang tung đòn đánh lại cái gã cùng phe với anh ta. Cũng cú ra đòn cực mạnh của anh ta khiến cho gã kia cũng phải bật ngã ngửa ra sân,gã rống lên dữ tợn.

_Mày đánh tao, mày đánh người cùng phe vì cái thằng nhãi ranh đó. Bọn mày đâu vào đây oánh chết hai đứa nó đi.

Những tên của TRÂU VÀNG nhưng đầy quái lạ khác vừa nghe tiếng rống ấy đã quay ngắt lại nhìn chằm chằm vào PA NU và anh trai của TRƠ RIÊNG rồi có đến gần chục gã nhào tới chỗ hai người. Thấy vậy người của TRÂU VÀNG bên phía PA NU cũng như khá đông người bên RẮN CHÍN ĐẦU gắng sức lao tới đó nhằm giúp cậu chống đỡ. Nhưng lúc này hết thảy những kẻ ở trên sân bỗng nhiên đều gặp phải cản trở rất lớn đến độ buộc phải dừng bước.

Từ vòng ánh sáng xuyên thẳng từ bên trong tòa nhà chính lên trời cao mà ở bốn phía mây đen kéo về chen kín phía trên của KHU NHÀ LỚN của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG. Còn ở bên dưới gió nổi lên mỗi lúc một nhanh hơn,mạnh hơn. Gió rít gào từng cơn và xoắn xít vào nhau tạo thành một vòng xoáy lớn. Hết thảy mọi người còn chưa kịp chạy vào trú tránh ở các tòa nhà thì lúc này đều bị gió lốc bủa vây. Kẻ yếu thì ngã sấp,ngã ngửa,lăn đùng ra nền sân không tài dậy nổi. Những tên của TRÂU VÀNG nhưng đầy quái lạ kia tuy vẫn còn rất mạnh nhưng với gió bão điên cuồng này cũng chỉ còn có thể đứng yên chống đỡ.

Và từ trên trời cao,giữa tầng mây dày đặc bao trùm lấy KHU NHÀ LỚN ở phía dưới này vốn đang một màu đen kịn đã dần trở nên sáng lấp loáng với những vệt sấm chớp liên tục lóe lên. Và từ đó phóng thẳng xuống phía dưới những tia sét rữ dội. Những tia sét không đánh bừa mà luôn nhắm thẳng vào người những kẻ quái lạ bên TRÂU VÀNG.

Cùng lúc bị sét đánh liên tiếp nhiều nhát,thân thể những kẻ quái lạ bên TRÂU VÀNG không ngừng nảy lên,đau đớn,quằn quại. Ban đầu những kẻ này còn gắng sức chống đỡ,vùng lên khiến sức vóc có phần mạnh lên. Vậy nhưng chỉ sau vài ba chập sét cùng phóng xuống một lúc đã khiến đám này rũ ra như tàu lá. Rõ ràng,thứ sét lạ lùng ấy có sức mạnh đáng sợ hơn hẳn lửa. Bọn quái lạ bên TRÂU VÀNG kia hết thảy đều đã tê liệt không thể nào thoát ra như đã làm với TRẬN PHÉP bằng lửa.

Cảnh tượng này hiện ra lúc tỏ lúc mờ trước ánh mắt sững sờ choáng váng của hết thảy những người đang có ở trong sân. PA NU cũng vậy. Cậu vốn đã định sắp sửa đón nhận một trận dữ dội những đòn đánh của đám TRÂU VÀNG quái lại kia mà lúc này đây lại đang chỉ còn biết chật vật chống đỡ gió mạnh. Anh trai của TRƠ RIÊNG cũng đã trúng phải một đòn sét từ trên trời giáng xuống. Anh ta đau đớn bám vào PA NU. Và rồi trong khi PA NU không đẩy anh ta ra thì sét cũng trong nháy mắt đã truyền thẳng từ anh ta sang người cậu. Hai người đau đớn tới nảy bật lên.

Đúng vào lúc này từ trên trời cao,giữa tầng mây sáng lấp loáng sắc vàng chuyển động không ngừng. Mây tụ lại hay tản ra tạo thành hình một đôi mắt đang mở to rất lớn. Đôi mắt này hướng thẳng xuống nơi PA NU và anh trai của TRƠ RIÊNG đang đứng. Và ngay sau đó không có thêm một tia sét nào đánh xuống nơi ấy nữa.

Đúng lúc này,các luồng gió đang tạo ra xoáy lớn đạt đến cao trào sức mạnh đã cuốn thẳng mọi thứ trong sân lên,xoáy vài vòng rồi hất chúng văng xa khắp bốn phía. Sau một lúc thì gió tan hết,trên mặt sân ở KHU NHÀ LỚN của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG trong RẮN CHÍN ĐẦU lúc này trở nên trống trơn không còn một thứ gì sót lại. Trên trời mây cũng tan hết. Mọi thứ trở lại yên ả như chưa từng có gì xảy ra.

Ba màn chắn bằng PHÉP CHÚ sau cùng đã tới lúc tan biến bởi các MO của ĐỀN THÁP TỐI CAO bên RẮN CHÍN ĐẦU cũng đã dùng hết sức của họ. Ai cũng thở không ra hơi,khom người ôm ngực,hai mắt nhắm nghiền lại. Còn những người được họ che chắn trong tấm màn PHÉP CHÚ kia thì đã bắt đầu đổ ra khắp mặt sân. Tiếp theo là mọi người ở trong ba tòa nhà lớn cũng đổ xô qua cửa ra đến ngoài.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK