Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




108

BUỔI LỄ BẮT ĐẦU

Hai cánh cửa lớn vốn đang đóng kín lối vào của tòa nhà chính ở KHU NHÀ LỚN của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG sau cùng đã mở. Khi ấy hết thảy mọi người có mặt trong khoảng sân rộng phía trước đồng loạt đứng lên,sửa sang lại áo xống cho ngay ngắn. Rồi ai nấy đều xoay người hướng vào phía trong cánh cửa đang mở rộng với nét mặt và ánh mắt toát lên rõ vẻ kính ngưỡng cùng chờ mong. Họ cũng không phải đợi quá lâu khi mà PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này,theo như định sẵn là người dẫn dắt buổi lễ hôm nay bước ra trước TẾ ĐÀN hình tròn đặt giữa sân rồi cất cao giọng đầy cung kính.

_Hỡi mọi người đang có mặt tại đây,xin hãy tỏ rõ sự chào đón dành cho ... CHÚA TỂ TỐI CAO cùng với ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU này.

Lời của PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG vừa dứt thì cũng là khi hai dáng hình cao quý cùng sóng đôi bước từ trong nhà qua cửa ra tới bên ngoài. Cũng chính vào lúc này hết thảy những khách khứa ở trên sàn gỗ bên phải nhanh chóng cúi mình chào đón họ.Trong khi đó hết thảy những người còn lại,từ những kẻ đang ở trên sàn gỗ bên trái hay những kẻ ở dưới sân. Ai nấy đều cùng thuộc về BỘ LẠC RẮN CHÍN ĐẦU và đều cùng nhau quỳ gối,dập đầu sát đất với vẻ mặt kính ngưỡng. Họ cũng như hết thảy khách khứa cùng nhau tung hô.

_Chúng tôi xin được muôn ngàn lần chào đón CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU. Muôn ngàn lần, muôn ngàn lần như thế.

Đứng trên nền đá cao của tòa nhà chính mà nhìn thấy cảnh tượng hiện ra ở khoảng sân bên dưới, ÔN NẶC cùng A RA vừa quay lại nhìn vào mắt nhau và nở ra một nụ cười. Tuy rằng với ÔN NẶC chính là một nụ cười rộng miệng đầy hả hê trên nét mặt tràn ngập vẻ sung sướng. Còn với A RA thì đây chỉ là một chút cong lên ở khóe môi và nét mặt cùng ánh mắt của nàng ta vẫn luôn là một vẻ điềm nhiên quen thuộc. Thế rồi hai người với sắc đỏ chói lọi của ÔN NẶC và sắc đen bí hiểm của A RA từ từ tách ra làm hai hướng mà đi tới chỗ của họ.

Trên sập bằng vàng trên sàn gỗ cao hơn hết đặt chính giữa nền hiên rộng phía trước tòa nhà chính vào lúc này không ai khác chính là ÔN NẶC đang phất lên tấm áo choàng đỏ rực với hình thêu màu vàng lấp lánh mà oai vệ ngồi xuống. Ở phía bên phải, trên chiếc sập ngọc đặt trên sàn gỗ thấp hơn là A RA bình thản phất áo choàng đen mềm mại ngồi xuống. Vào lúc này CAY A từ trước đó đã đứng lên và khép nép thu mình ở bên phải của chiếc sập trong khi OA KIÊU đang đứng ở bên trái.

Khi chính mình đã ngồi xuống đầy vẻ thoải mái và trông sang bên phải thấy chị ruột cũng tỏ ra khá dễ chịu,ÔN NẶC mới hướng ánh mắt quay ra khoảng sân bên dưới mà sảng khoái cất giọng.

_Được rồi, được rồi. Ta cùng chị gái yêu quý của mình là ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA đây rất hài lòng trước sự bày tỏ của các người. Hãy cùng ta bắt đầu ngày vui này đi nào.

_Đội ơn hai NGƯỜI. Thưa CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU.

Đáp lời ÔN NẶC là tiếng hô lớn đồng loạt cất lên của hết thảy mọi người ở trên sân. Rồi trong khi ở hai bên sàn gỗ đám khách khứa quay trở lại trong lều vải. Còn đám người đứng hầu quanh sân vẫn ở nguyên chỗ của họ. Thì PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU nhanh chóng đi tới chỗ ÔN NẶC. Vừa tới sát bên mặt sàn thì ông ta dừng lại,chắp hai tay trước ngực mà lễ phép thưa bày.

_Thưa CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẤNG THIÊNG NA NI cao quý của tôi. Thật là tôi đã làm hết sức rồi. Nhưng mà nhỡ như...có điều gì chê trách, xin các NGÀI chỉ dạy cho tôi được biết để sửa chữa ạ.

_Không hề, ta thấy thế này được đấy. Nhưng mà sao bên kia...

ÔN NẶC trước thì nhìn PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNG SÁNG mà cười nói đáp lại đầy vẻ hài lòng mà sau đã liền nhíu chặt đôi mày vòng cung của chàng ta khi nhìn sang căn lều ở gần hơn hết trên sàn gỗ bên phải vẫn còn trống mà đổi giọng gay gắt. Trong khi đó A RA lại cực kì lặng lẽ không tỏ ra nét xúc cảm nào. Thấy vậy PÔ KHUMĐỨNG ĐẦU hiểu ngay ý ÔN NẶC mà hối hả lấy giọng trình bày cũng như nét mặt và dáng vẻ càng cung kính hơn dõi từ phía chàng ta về phía A RA mà nói.

_Dạ chyện kia...Thưa CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẤNG THIÊNG NA NI để cho tôi được nói rõ ngọn nguồn. Vâng,quả là căn lều bên đó là của vợ chồng MỴ NƯA MI NƯƠNG bên TRÂU VÀNG. Lẽ ra lúc này họ đã phải đến đây. Nhưng ban nãy trên đường họ đi xảy ra chuyện. Mặt đường bị sụt, tôi cũng đã cho người dưới tới để vá đường rồi. Tuy thế...hố sụt rất khó vá, đất đá đổ xuống lại khiến cho đáy càng sụp sâu hơn, mép hố cũng mở rộng. Cái hố sau khi bắt đầu sửa đã nuốt thêm nhà cửa hai bên khiến bọn người dưới cũng không dám sửa nữa. Tôi đành nhờ cậy MO ĐẤT tới giúp...May mà nghe kẻ dưới thưa lại rằng đoàn của bên TRÂU VÀNG cũng không muốn bỏ mất buổi lễ. Họ đã đổi hướng đi đường khác rồi ạ.

_Là vậy à. Xem ra điều chị nói khi nãy là ứng vào chuyện sụt đường này rồi, chị A RA yêu quý của ta nhỉ ?

ÔN NẶC càng nghe PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG giải thích mà nét mặt càng tỏ ra ngỡ ngàng,đôi mắt xếnh mở to và nhướn lên theo lời ông già này. Đến khi ông ta dứt lời thì ÔN NẶC với bàn tay có những ngón thon dài đang soa nhẹ chiếc cằm nhọn của mình vừa gật đầu vừa nói. Sau đó ÔN NẶC hướng đôi mắt đang nheo lại của chàng ta sang phía của A RA mà tỏ ý rất mong chờ lời đáp của chị ruột. Và A RA vẫn hết sức yên lặng trong lúc nghe những lời của PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG rồi của ÔN NẶC. Thì lúc này nàng đã nhẹ nhàng gật đầu chỉ một lần rồi hướng về em trai mà cất giọng nhàn nhạt.

_Có thể là vậy. Có thể không chỉ là vậy. Bây giờ đã xảy ra chuyện này. Tôi hỏi lại một lần nữa cậu vẫn muốn tiếp tục chứ ?

_Xem nào, xem nào. Bữa nay trời đất đã định gây khó dễ cho ÔN NẶC rồi. Nhưng ta có chị, có lời hứa chắc chắn từ ĐẤNG THIÊNG NA NI hùng mạnh chưa từng thấy của RẮN CHÍN ĐẦU. Ta lại không thích cuộc vui chưa bắt đầu đã kết thúc. Muộn à, thì có sao. Miễn là vẫn đến. Vậy thì...hôm nay vẫn cứ làm tiếp đi.

ÔN NẶC chăm chú lắng nghe từng lời của A RA sau đó lấy tay bưng trán,nhắm mắt ngẫm ngợi. Chỉ thoáng sau chàng ta đã mở choàng mắt hướng vào chị ruột rồi chuyển sang PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này với cùng một ánh nhìn đầy nghịch ngợm mà cất giọng phóng túng.

Nghe những lời của A RA rồi ÔN NẶC và nhìn thấy vẻ biến chuyển trên mặt của chàng ta khiến PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG không khỏi choáng váng mà ngay đơ ra. Lời nói của hai người có vai vế cao hơn hết của RẮN CHÍN ĐẦU này với ông ta khá lớn,vang khá xa nên hầu hết mọi người ở khoảng sân rộng phía dưới đều nghe thấy. Họ cũng chẳng khá hơn PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG là bao. Chỉ là sau khi tỉnh ra họ đã liền quay sang nhau mà thì thầm to nhỏ.

_Ý của CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẤNG THIÊNG NA NI trao đổi với nhau là gì nhỉ ?

_Đâu biết đâu .

_Chịu thôi. Chỉ có ĐỀN THÁP TỐI CAO biết chuyện của kẻ khác. Đâu khi nào ngược lại.

_Nhưng chắc chắn là họ thấy gì đó không ổn về buổi lễ này rồi.

_Mà quan trọng là CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC vẫn muốn nó tiếp tục kìa.

_Thế thì chúng ta chỉ biết tiếp tục tham dự mà thôi.

_Đúng thế .

_Vậy thì,vậy thì tôi xin vâng theo ý của CHÚA TỂ TỐI CAO. Buổi lễ sẽ được bắt đầu ngay đây ạ...Cũng xin thưa là ban nãy kẻ dưới có báo rằng đoàn người đưa MỴ NƯA MI NA của TRÂU VÀNG đến đây cũng ra tới ĐƯỜNG LỚN rồi. Đó đó...đoàn người của TRÂU VÀNG hiện ra rồi kìa.

Lời nói lớn hơn hết,vang vọng hơn hết được cất lên vào lúc này chính là từ PÔ KHUMĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này khi ông rốt cuộc đã nhanh chóng tỉnh táo lại và hiểu rõ ý của ÔN NẶC mà cất tiếng thưa bày với chàng. Vừa nói ông tavừa quay ra phía ĐƯỜNG LỚN của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này khi nghe thấy tiếng hò reo từ phía đó bỗng rộn lên.

Qủa thật đoàn người cùng voi của TRÂU VÀNG do CA ĐÔ dẫn đầu đang chầm chậm bước tới mỗi lúc một gần hơn với KHU NHÀ LỚN này. ÔN NẶC cũng không cần nghe những lời thưa bày của PÔ KHUMĐỨNG ĐẦU PHƠ RÔM ÁNH SÁNG mà đã nhanh hơn tự mình nhìn ra cảnh tượng ở phía trước. Đường nét trên khuôn mặt dài của chàng ta càng hiện rõ niềm vui thích,ánh mắt lấp lánh đầy vẻ háo hức khi hết nhìn sang A RA lại nhìn ra ĐƯỜNG LỚN phía trước.

Trong khi đó A RA khi nghe thấy lời đáp của ÔN NẶC đã thêm lần nữa gật đầu tỏ rõ ý đồng tình và ủng hộ em trai của nàng. Sau đó A RA chuyển ánh mắt từ ÔN NẶC ra khoảng sân rộng phía dưới. Ánh nhìn của A RA quét qua một lượt đều khắp với vẻ bình thản giống hệt những gì đang hiện lên trên khuôn mặt nàng. Và thu vào trong tầm mắt của A RA chính là cảnh tượng khách khứa từ vui vẻ,háo hức chờ đợi buổi lễ sắp sửa bắt đầu cho đến khi họ đều trở nên bối rối mà thì thầm to nhỏ trước lời lẽ khó hiểu của hai chị em nàng. Vẻ mặt cũng như cặp mắt của A RA vẫn chỉ là một vẻ điềm nhiên như cũ khi nói bằng giọng nhẹ bẫng.

_Bà đi xuống dưới.

_Vâng.

OA KIÊU đứng hầu ở bên trái tức thì cúi mình đáp lời sau đó lặng lẽ rời khỏi thềm cao tòa nhà chính của KHU NHÀ LỚN ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG. Bà ta nhanh chóng len lỏi vào đám đông đứng men theo phía bên phải của ĐƯỜNG LỚN của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG. Và mO già này thấy rõ tiếng hò reo tung hô,vẻ mặt tưng bừng rạng rỡ cùng những cánh tay giơ cao cầm hoa tươi vẫy chào đoàn đưa dâu TRÂU VÀNG của mọi người ở đây. OA KIÊU đứng lại một lát rồi quay người hối hả cất bước trở lại KHU NHÀ LỚN này. Khi mà cuối cùng đã lại đứng hầu bên cạnh A RA thì bà ta cúi người và từ tốn lên tiếng.

_Thưa ĐẤNG THIÊNG NA NI, đúng là như vậy.

Đáp lại OA KIÊU là một thoáng cười như có như không trên nét mặt trước sau luôn bình thản của A RA. Và MO già này sau đó cũng không nói thêm gì nữa chỉ lặng im đứng hầu bên cạnh BỀ TRÊN của bà ta. Ở phía bên kia của chiếc sập là CAY A nhìn thấy hết cũng nghe thấy hết. Nhưng ngoài vẻ mặt nàng tỏ rõ sự thắc mắc ghê gớm bởi không biết chuyện gì đang xảy ra thì lại chẳng hé môi dù chỉ một tiếng.

Hơn ai hết CAY A hiểu rõ một khi ĐẤNG THIÊNG NA NI của nàng không có định nói ra chuyện gì thì chẳng kẻ nào dại dột mà đả động tới chuyện đó. Cho dù có là các CHỦ TẾ của ĐỀN THÁP TỐI CAO,tay sai thân cận hơn hết của ĐẤNG THIÊNG NA NI giống như nàng ta. Vậy nên CAY A đành ngoan ngoãn chuẩn bị sẵn sàng cho bước sắp tới đây

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK