Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



50

Chuyện Xảy ra Với Khơ Tiêm

ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM của TỘC CLAU vừa dời khỏi NHÀ LỚN ở CHẠ RŨ vừa thầm nghĩ lại mọi chuyện diễn ra trong chuyến đi. Đến lúc này ông vẫn chẳng ngở rằng mình lại có thể rẽ sang HỜ RĂM trước khi tới TRÂU VÀNG. Nhưng mọi chuyện đã đột ngột thay đổi. Khi mà ban đầu ông chỉ nghĩ là sẽ lên đường vâng lời sai phái từ HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU mang ý muốn của họ tới TRÂU VÀNG về HÒA ƯỚC giữa hai bên. KHƠ TIÊM đã không mong có sơ xảy gì trong chuyến đi này,lại thêm lẽ nhóm của ông đang dẫn theo hai người của ĐỀN THÁP TỐI CAO đi cùng. Nên KHƠ TIÊM càng muốn nhanh chóng đến TRÂU VÀNG cho sớm.

Thế rồi vào đêm hôm trước, trong lúc ông và mọi người đang nghỉ lại ở một PHƠ RÔM của RẮN CHÍN ĐẦU nằm giáp ranh với đất TỘC CLAU. Bỗng có người đến bảo là chuyến ý của CHÚA TỂ TỐI CAO phái ông tới HỜ RĂM để gặp Ngài RĂM YÊNG. Sửng sốt bởi mình nhận được lệnh của CHÚA TỂ TỐI CAO ở một nơi hẻo lánh như thế này. Nhưng nhìn thấy dấu ấn của CHÚA TỂ TỐI CAO thật rõ ràng đậm nét trên tấm vải không sai vào đâu được,KHƠ TIÊM đành vội vàng gọi người trong nhóm giậy mà đi ngay trong đêm. Và đến sáng là tốp của ông cũng đã tới nơi.

HỜ RĂM khi ấy đang mở HỘI MÙA như mọi bận. Nhưng thứ đang thu hút mọi người trong PHUM LỚN nhiều hơn hết vào lúc này lại một chuyện khác. AI nấy dều túm tụp bàn chuyện về cuộc lùng bắt cái người con gái đã múa trong buổi tiệc cùng người đã dẫn cô ta chạy trốn khỏi nhà của CHÚA TỂ ở HỜ RĂM này. Họ bảo là những người bị lùng bắt hóa ra chẳng phải là con dân của HỜ RĂM mà lại là của BỘ LẠC TRÂU VÀNG bên cạnh. Không những thế,những người của TRÂU VÀNG đã tới và kịp thời cứu thoát họ từ KHU ĐẤT THIÊNG ở đây lại là ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU tiếng tám lừng lẫy dẫn đầu.

Vậy là người trong phum lại kháo nhau tiếp là hẳn người được cứu phải là gì đó thân thiết lắm với Ngài LA HẦU ấy,không thì cớ gì ông ấy phải tự mình sang tận HỜ RĂM này. Rồi bà con ở đây lại đâm lo lắng là HỜ RĂM không dưng lại gặp của xích mích với TRÂU VÀNG. Mà cái chuyện HỜ RĂM cho RẮN CHÍN ĐẦU mượn đường đánh TRÂU VÀNG cũng đủ khiến hai bên khó nghĩ rồi.

Nhưng có người thì lại cho rằng chẳng có gì phải lo. Chuyện này là RẮN CHÍN ĐẦU khơi ra. Mấy người của RẮN CHÍN ĐẦU mà lớn hơn hết là ông RĂM YÊNG kia đã ép vợ chồng CHÚA TỂ bên họ phải lùng bắt cho bằng được hai người chạy trốn dù họ đã chạy vào hẳn trong VÙNG ĐẤT THIÊNG ở đây. Vậy thì đây rõ ràng là mọi chuyện đều từ ông RĂM YÊNG từ RẮN CHÍN ĐẦU,nếu có gì thì TRÂU VÀNG cứ đi tìm ông ta tìm RẮN CHÍN ĐẦU mà tính.

Trong khi đó những người đã tham gia vào cuộc lùng bắt khi thất thểu dìu nhau quay về nhà CHÚA TỂ của HỜ RĂM này đã bị ĐẦU LÃNH của nơi đây mắng nhiếc một trận thâm tệ. May cho họ là CHÚA TỂ của HỜ RĂM châm trước bởi ai nấy đã vất vả chuẩn bị cho HỘI MÙA nên mới thành ra chậm chạp hơn lúc thường. Hơn nữa HỘI MÙA diễn ra mà có người phải chịu tội thì mất vui. Nên bà ấy có ý mong ông RĂM YÊNG cùng mong người của RẮN CHÍN ĐẦU nể tình. Có gì họ cứ trách cứ mình vợ chồng bà mà tha cho kẻ dưới.

Ông RĂM YÊNG vừa tức tối vừa thất vọng tràn trề nhưng đành phải đồng ý. Vậy là CHÚA TỂ của HỜ RĂM liền tha cho đám trai trẻ ấy. Nhưng ai nấy khi đã trở về nhà rồi mà vẫn còn cảm thấy cực kì hoang mang sợ hãi. Họ kể lại cho mọi người những gì đã xảy ra với mình trong KHU ĐẤT THIÊNG ở đây. Cho đến lúc đó thì với họ đấy vẫn là những cảm giác quá lạ lùng,chưa từng gặp trong đời.

Trên đường đi xuyên qua PHUM LỚN để tới nhà vợ chồng bà CHÚA TỂ của HỜ RĂM thì tốp người của KHƠ TIÊM đã được nghe nhắc tới những chuyện thế này quá nhiều ở mọi lúc,mọi nơi. Và quả thật chúng cũng gây ra ấn tượng mạnh với họ. Trong lòng KHƠ TIÊM lúc đó đã nghĩ lẽ nào đó với chuyện ông đến gặp ông RĂM YÊNG là có liên quan với nhau. Nhưng ông vẫn không hiểu tại sao mình lại được chính CHÚA TỂ TỐI CAO gọi tới. ÔNG RĂM YÊNG làm sao lại có thể thưa chuyện lên CHÚA TỂ TỐI CAO nhanh tới vậy. Lẽ nào CHÚA TỂ TỐI CAO đang ở gần đây.

Khi ông tới gặp vợ chồng CHÚA TỂ của HỜ RĂM để chào hỏi chủ nhà rồi nhờ họ dẫn đi gặp ông RĂM YÊNG kia cho phải phép. Thì ông giao quyền cai quản người dưới lại cho cháu ruột của mình .

Và rồi ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM cũng gặp được ông RĂM YÊNG kia cùng những người RẮN CHÍN ĐẦU trong một gian buồng riêng biệt,kín đáo. Ngay lúc đó ông đã nhận ra người con gái đang ngồi trên tấm phản trong khi RĂM YÊNG đang đứng. Cô ta chắn chắc là một trong ba CHỦ TẾ của ĐỀN THÁP TỐI CAO. Cô ta là MO LỬA CAY A. ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM ngoài mặt tỏ ra vừa sửng sốt vừa vui mừng nhưng trong lòng lại cảm thấy lo lắng,nghi ngờ. Cuối cùng khi đó ông đã cất tiếng bằng giọng thận trọng.

_ Đây chẳng phải là MO LỬA của ĐỀN THÁP TỐI CAO sao ? Cớ nào mà KHƠ TIÊM này được gặp MO ở nơi xa xôi đến thế này ? Nếu có thể MO nói tôi biết cho bớt ngỡ ngàng được chăng ?

Lúc ấy CAY A nhìn KHƠ TIÊM bằng ánh mắt kiêu kì một lát rồi mỉm cười điệu đà và cất giọng nhẩn nha.

_Ta cũng thật sung sướng khi có dịp gặp ĐẦU LÃNH ở đây. Lần này đi chơi một chuyến với ông RĂM YÊNG tới HỜ RĂM nào ngờ lại gặp nhiều chuyện thú vị đến thế. Mà thôi chắc ông cũng đang vội lắm nhỉ ? Ông RĂM YÊNG này, có gì ông nói với ông KHƠ TIÊM liền đi.

ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM của TỘC CLAU vẫn nhớ rằng ông với nét mặt bình thản lắng nghe lời CAY A nói rồi hướng ánh nhìn mong đợi sang ông RĂM YÊNG kia. Khi ấy RĂM YÊNG lại có nét mặt vừa sốt sắng vừa căng thẳng tỏ rõ ý là đang chờ,chỉ cần CAY A nhắc đến tên mình là sẽ làm ngay cái việc đã được dặn trước vậy. Qủa thật khi vừa nghe thấy tên mình được cất lên lần đầu thôi là ông ta đã dướn người định bước tới gần KHƠ TIÊM, những rồi nán lại chờ đến khi CAY A dứt lời mới bước. Rồi KHƠ TIÊM lại lấy làm lạ lùng khi RĂM YÊNG kia thay vì dõng dạc lên như lúc mới gặp thì bây giờ lại đang thì thầm vào tai ông.

_CHÚA TỂ TỐI CAO bảo ta nói với ông rằng. Lần này sang TRÂU VÀNG. Thì trong những đòi hỏi của RẮN CHÍN ĐẦU ta trước đã bàn bạc. Nay có thêm một điều nữa. Thậm trí đây còn là điều quan trọng hơn hết, phải làm cho bằng được thì mới mong có HÒA ƯỚC hẳn hoi giữa hai bên. Đó là…phải đưa sang RẮN CHÍN ĐẦU ta người con gái đã lớn của CHÚA TỂ TỐI CAO bên TRÂU VÀNG để CHÚA TỂ TỐI CAO lấy làm vợ. Còn thì các thứ khác vừa bớt đi một nửa vừa có thể hoãn lại trong vòng năm mùa lúa. Nhưng…Chắc chắn phải đưa được con gái lớn của CHÚA TỂ bênTRÂU VÀNG về đây, ông rõ rồi đấy .

KHƠ TIẾM nhớ là khi nói đến đó RĂM YÊNG nhấn giọng và nháy mắt với KHƠ TIÊM. Sau đó RĂM YÊNG bỗng thay đổi hẳn dáng vẻ, quay lại dáng vẻ bệ vệ thường ngày vừa lấy bàn tay vỗ vai KHƠ TIÊM vừa nói giọng sảng khoái.

_Thôi thế là ông biết ý của CHÚA TỂ TỐI CAO ra sao rồi nhé. Cứ theo đó mà làm thì đảm bảo là ông và ta sẽ đều được tốt lành. Còn bây giờ bọn ta không giữ chân ông lòng lâu nữa làm gì. Để ta tiễn ông về cho mọi người còn lại tiếp tục nghỉ ngơi.

Khi ấy nói xong RĂM YÊNG liền nắm lấy khủy tay KHƠ TIÊM kéo ông ra khỏi gian buồng. Chính KHƠ TIÊM lúc đó cũng thấy không có gì để ở lại nên đã bước nhanh theo đúng ý RĂM YÊNG. Tuy vậy ông vẫn dừng lại một lát để chào những người còn lại trong gian nhà. CAY A cùng người hầu gái cũng nghiêng mình hay cúi hẳn lưng mà chào đáp lại. Trong khi đó người con trai vẫn nằm nguyên một kiểu trên phản từ đầu tới lúc ấy. Nhưng khi vừa ra khỏi cửa KHƠ TIÊM đã nghe thấy giọng nói của anh ta cất lên đầy hào hứng.

_CAY A này. Nàng có chắc đó là MI NƯƠNG, cô con gái nổi tiếng khắp gần xa của CHÚA TỂ TỐI CAO bên TRÂU VÀNG không đấy ?

_ Điều này thì CAY A xin chắc chắn. Nàng ta để lộ ra một phần hình xăm của loài KRÔNG. Ngay kiểu cài bà chiếc lông chim cũng đủ cho thấy nàng ta ở trong tầng lớp cao quý của TRÂU VÀNG rồi. Nên xin NGƯỜI cứ yên bụng là sẽ có được nàng ta thôi .

CAY A vội cất lời đáp lại mà rõ ràng toát lên sự uể oải trong giọng nói của mình. Sau đó là giọng của người con trai.

_Được lắm, mà nàng đã phải vất vả một phen rồi. CAY A, nghỉ ngơi đi. Ta cũng ngủ tiếp đây. Trưa nay ta muốn lên đường về RẮN CHÍN ĐẦU chuẩn bị để đón MI NƯƠNG nữa.

_Vâng.

CAY A lại cất lên,lần này giọng cô ta toát ra niềm biết ơn sâu sắc. Khi ấy KHƠ TIÊM vẫn còn trong một khoảng để có thể nghe thấy hết những điều này. Cuối cùng ông thấy mình không lầm khi nghĩ ngay từ đầu rằng. Giọng nói của người con trai kia giống hệt giọng CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC của RẮN CHÍN ĐẦU. Qua cuộc chuyện trò ngắn giữa người đó và CAY A càng cho thấy đây chắc chắn là Ngài ta.

Thế rồi vừa đi KHƠ TIÊM vừa nghĩ rằng sau chót cái điều ông thắc mắc từ lúc lên đường sang HỜ RĂM đến lúc đó coi như đã được sáng tỏ. Những chuyện mọi người ở đây kháo nhau mà ông thấy đáng ngờ bây giờ thành ra quá rõ ràng,dễ hiểu. Khi đó KHƠ TIÊM thấy nỗi lo trong long mình dường như đã vơi đi nhiều. Khi mà lí do của việc ông bị gọi sang HỜ RĂM thật ra lại khá đơn giản. Quan trọng hơn hết nó không dính dáng cho lắm đến riêng ông hay là TỘC CLAU của ông. Ấy là nếu chuyến đi sắp tới của ông xuôi xẻ được việc. Mà chắc chắc phải được thì mới tốt cho ông và TỘC CLAU.

Khi đó trong lòng KHƠ TIÊM đã dấy lên một niềm hoài cảm. Rằng than ôi,hóa ra chỉ vì một lần nổi hứng đi thăm thú đó đây của CHÚA TỂ TỐI CAO. Rồi thì có người con gái đẹp tên MI NƯƠNG nào đấy lọt vào mắt Ngài. Và Ngài một khi đã muốn thì ắt phải được. Dù nàng ta có thoát đi bao xa rồi chăng nữa. Thì CHÚA TỂ TỐI CAO cũng sẽ đưa bằng được nàng ta về. Đúng hơn chuyện đó từ nay được giao hẳn cho ông. KHƠ TIÊM này không cần biết phải ăn nói ra sao,thuyết phục thế nào. Thì khi ông quay về PHƠ RÔM ÁNH SÁNG cũng phải đi cùng nàng ta.

TRÂU VÀNG phen này sẽ tính thế nào với những chuyện về HÒA ƯỚC,mà đòi hỏi của RẮN CHÍN ĐẦU lại nhằm trúng vào MỴ NƯA của họ. Liệu sự thay đổi đến từ ý thích gái đẹp của Ngài ÔN NẶC trẻ tuổi,nổi tiếng ngang tang này sẽ khiến nhiệm vụ của ông nhẹ đi hay chỉ them nặng nề. Xem ra bây giờ ông khó lòng đoán được. Đành phải xem ý người của TRÂU VÀNG có chịu hy sinh cô gái MI NƯƠNG kia không đây. Nếu chuyện đó rơi vào ông hay TỘC CLAU của ông thì cũng thấy khăn chẳng kém gì họ lúc này.

ĐẦU LÃNH của TỘC CLAU đang vừa đi vừa nghĩ đến đó thì dừng lại và thở dài một cái cho lòng dễ chịu hơn. Lát sau ông lại vừa đi vừa nghĩ tiếp những chuyện diễn ra khi ông vẫn còn ở đất HỜ RĂM. Sau khi ông chia tay RĂM YÊNG thì đã mau chóng quay về chỗ nghỉ chân của những người còn lại trong nhóm. Khi đó cái ham muốn đang sục sôi trong lòng của CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC quả thật khiến ông thấy phải lên đường sang TRÂU VÀNG nhanh hết mức có thể. Vậy mà rồi cuối cùng ông lại chưa thể dời đi ngay được. Lời ông dặn lại có ba kẻ dám không theo.

Nhưng khi đó KHƠ TIÊM chẳng thể làm gì khác ngoài cách đợi họ về. Ông cũng không thể trách tội những người này. Bởi hai trong đó là các MO trẻ được chính ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA giử gắm,nhờ cậy hay bắt buộc ông phải cho họ theo cùng và gìn giữ họ tránh đi những hiểm nguy,gian khổ. Việc của ông là vậy còn việc của họ là gì. ÔNG không muốn biết cũng khó lòng nắm rõ được.

Hai MO trẻ này thật đã nằm ngoài tầm tay của ông mà tự do đi lại,có khi tự dưng biến mất tăm rồi thình lình trở về trước mắt ông. Mà hơn hết là cô gái có tên TU PHA RIÊNG. Cô ta khiến ông không khỏi thấy khó chịu trước vẻ cười cợt quá đà với những chàng trai của CLAU. Khi có mặt ông hay vẫn còn trong tầm mắt của ông thì cô ta còn e dè một chút. Đám trai trẻ cũng biết tính ông nghiêm khắc mà tỏ ra lảng tránh cố không đáp lại cô ta. Nhưng ông biết rõ khi ông không có mặt thì đám trai này đều liêu xiêu bởi sắc đẹp và những hành động suồng sã của TU PHA RIÊNG.

Rồi KHƠ TIÊM bắt đầu nghĩ giá như MO trẻ TU PHA RIÊNG này có tính tình giống với MO trẻ NAI LA thì ông đã bớt lo lắng đi nhiều. Cô Nai La này thì tỏ ra nhút nhát,e dè hơn hẳn. Cô ta dường như là cái đuôi của TU PHA RIÊNG,là người để làm những việc lặt vặt. Trong khi TU PHA RIÊNG kia rõ ràng là người lo những chuyện quan trọng hơn mà ĐỀN THÁP TỐI CAO đã giao cho họ với chuyến đi này.

Còn kẻ thứ ba vắng mặt vào lúc đó không ai khác là đứa cháu ruột quý hóa của ông. Cậu ta là con út của chị gái và cũng là CHÚA TỂ ĐẦU TỘC trước đây. Còn bây giờ em gái của cậu ta đang nối bước mẹ làm CHÚA TỂ ĐẦU TỘC theo lề thói của CLAU. Đối với riêng cậu ta thì ông đang phải gắng sức chỉ bảo kèm cặp để sau này gánh vát công việc ĐẦU LÃNH của ông .

Mà đứa cháu này có tính tình khiến ông thấy không ưng ý một chút nào. Khi đó nghĩ về chuyện vừa xảy ra với mình bỗng KHƠ TIÊM thấy tính nết đứa cháu này có phần rồi giống CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC. Dù rằng so sánh đó có phần khập khiễng. Và đáng buồn thay phần tốt thì không mà phần xấu thì khá nhiều.

Rồi thì lúc đó ông đoán rằng dễ chừng hai Mo trẻ kia đang làm những chuyện dính tới CÁC DẠNG SỨC MẠNH THIÊNG LIÊNG hoặc là để mắt tới thứ cây cỏ nào đấy cần cho những người trong ĐỀN THÁP TỐI CAO. Và có thể họ đã nhờ cháu ông đi cùng. Cháu ông có lẽ cũng giống như cô gái có tên NAI NA đã trở thành chân sai vặt của TU PHA RIÊNG. Ý nghĩ này tới lúc này vẫn khiến ông thấy bực bội,thất vọng ghê gớm .

Nhưng khi đó KHƠ TIÊM như trước đây thấy cần phải để cơn giận của mình lắng xuống. Bởi dù sao thì cuối cùng ba người đó cũng đã trở về. Hơn nữa hai MO trẻ đó lại là người của ĐỀN THÁP TỐI CAO, nơi mà ông muốn tránh đối đầu và khó khăn lắm mới dùng chuyến đi này để làm cho ĐỀN THÁP TỐI CAO và trên hết là ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA thấy hài lòng. Nhờ thế mà họ tạm không làm khó cho CLAU của ông. Bởi thế khi TU PHA RIÊNG quay về rồi mau mắn dùng lời lẽ rộn ràng mà thưa thốt với ông rằng.

_Xin Ngài KHƠ TIÊM đừng giận, xin Ngài bỏ qua cho cái tội đã không nghe lời dặn. Thật là là lần này trên đường đi bọn tôi thấy vài thứ mà cứ ngờ ngợ không chắc có phải thứ cần tìm chăng ? Đến khi ngồi lại một chỗ thì thấy lòng mình cứ áy náy không yên…Âu cũng bởi nếu thật là chúng mà bỏ lỡ thì tiếc quá thôi. Vậy nên mới liều quay lại cũ để xem cho chắc chắn…Thật là chúng. Mừng sao là mừng chứ. Ngài KHƠ TIÊM nhìn xem. MO NAI LA mau đem cho Ngài ấy xem bọn mình kiếm được bao nhiêu là nhiều đi.

TU PHA RIÊNG nói và lấy tay đẩy NAI LA bước lên. MO trẻ NAI LA này hơi chần chừ rồi cũng chìa cái gùi mà cô ta đeo sau lưng ra cho ông thấy những thứ ở bên trong. Cô gái này làm thế mà không nói một tiếng nào,khuôn mắt thì cúi xuống chứ cũng không nhìn vào ông. Còn KHƠ TIÊM thì cũng chỉ ngó qua bên trong cái gùi cho có bởi ông thấy nên tỏ ra không để ý tới những điều họ làm.

Mà quả thật người như ông cũng khó lòng biết được những thứ tuy thường ra hay dùng vào việc này nhưng ở trong tay các MO của ĐỀN THÁP TỐI CAO thì có thể làm điều ghê gớm gì. Đó xưa nay vẫn là những bí mật người ngoài như ông không thể nắm bắt được. Ngay đến lời lẽ của họ thật giả cũng khó đoán. Ông đành mặc họ .Nhưng khi đó ông đã hướng ánh mắt nghiêm khắc sang cậu cháu ruột. Và đúng như ông nghĩ,cậu ta đã không cần để ông phải lên tiếng mà đã cuống quýt nói trước một tràng dài.

_Cậu ạ. Cháu là lo cho hai MO đi lạc, không tìm được lối về hay là về muộn thôi. Mà như thế cậu sẽ phải nhọc lòng một phen. Thế nên cháu mới đi cùng họ cho chắc ấy mà. Dù gì trước đây cháu cũng đến đây chơi vài bận rồi nên rõ vùng này mà cậu.

_Đúng vậy, cháu Ngài đã giúp cho bọn tôi rất nhiều, nào là tìm đường thật nhanh, lại còn giúp một tay hái những thứ kia về nữa . Sau này khi thưa chuyện lên các CHỦ TẾ hay thì chúng tôi sẽ không quên nhắc đến lòng tốt của hai cậu cháu Ngài đâu. Tôi nói thế phải không NAI LA nhỉ ?

TU PHA RIÊNG lại mau mắn cất cái giọng rộn ràng của cô ta lên mà nói đỡ cho cháu ông. Khi đó MO trẻ NAI LA nghe nhắc đến tên mình cũng đã cất tiếng.

_Vâng, đúng là thế.

Đó là dịp hiếm hoi NAI LA cất tiếng. Khi ấy KHƠ TIÊM thấy cô ta là người ít nói cũng không có cái vẻ bắng nhắng của TU PHA RIÊNG kia. Trong lòng ông quả thật thấy tin tưởng cô ta hơn. Và ngay từ đầu KHƠ TIÊM đã dặn lòng không thể làm khó cho hai người này. Bởi thế sau khi im lặng một lên với nét mặt lạnh lùng cuối cùng ông đã cất giọng từ tốn mà rằng.

_Các Mo không cần làm như thế. Ta đã có lời hứa với ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA là sẽ giúp đỡ, tạo mọi điều kiện để hai người có thể lo liệu những chuyện mà ĐỀN THÁP TỐI CAO giao cho. Bây giờ việc đã xong, hai MO cũng đã về. Chúng ta cần lên đường sang TRÂU VÀNG ngay cho kịp.

Lúc ấy nói xong KHƠ TIÊM liền bỏ đi đến chỗ những con voi của nhóm để mặc ba người kia đứng lại với nhau. Họ cũng nhanh chóng chia ra. Người cháu ruột thì lên cùng một con voi với ông. Trong hai Mo trẻ kia cũng đã lên con voi dành riêng cho họ .

Tuy vậy suốt từ lúc đó trong khi đi đường, chuyện xảy ra giữa cháu ông với hai MO trẻ kia lại khiến cho KHƠ TIÊM phải bận lòng nghĩ ngợi không yên. Ông dường như nhận ra ánh mắt của cháu mình và cô gái TU PHA RIÊNG kia rất hay nhìn nhau một cách thân mật. Cháu ông được dịp là lại thấy đang ở cạnh cô ta.

Càng lúc hai người đó càng tách ra khỏi những người còn lại trong đoàn. Cô gái NAI LA cũng có nhiều lúc không ở cùng với hai người đó. Còn TU PHA RIÊNG đã bắt đầu tỏ ra bớt suồng sã với những chàng trai khác. Cò khi nào cháu ông và TU PHA RIÊNG có tình ý với nhau. Thậm trí điều ấy có đến mức thật sự sâu sắc.

Nếu có chuyện đó thật thì đây sẽ là chuyện nằm ngoài mọi dự tính của KHƠ TIÊM. Càng suy nghĩ ông càng thấy phải nhanh chóng làm rõ chuyện của đôi trai gái này trước khi mọi người về lại RẮN CHÍN ĐẦU. Nếu không chưa biết chừng nó sẽ mang đến rắc rối, thậm trí là chuyện xấu không đáng có với TỘC CLAU của ông.

KHƠ TIÊM nghĩ đến đây thì cảm thấy mọi chuyện đang xảy ra sao có cảm giác thật nặng nề. Việc trước mắt ông cần lo cho xong là phải đưa bằng được con gái của CHÚA TỂ TỐI CAO bên TRÂU VÀNG sang RẮN CHÍN ĐẦU theo đúng ý của CHÚA TỂ TỐI CAO bên này. Nhưng xem chừng chuyện này quả thật đang khó khăn hơn ông đã tính. Nàng ấy đã mang trong mình giọt máu của người anh hùng BA ĐÔN. Lúc này ông chẳng thể làm được gì ngoài việc chờ đợi câu trả lời của TRÂU VÀNG. Đó cũng sẽ là câu trả lời cho sự yên ấm lâu dài của chính TỘC CLAU của ông.

THIÊNG LIÊNG_TẬP 1_48; 49; 50;



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK