Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

64

Tỉnh Giấc, MI NƯƠNG hé mắt nhìn xung quanh trong khi thấy thân thể hết sức uể oải. Nàng cảm giác có chút giống với khi bị lừa uống phải thứ thuốc làm người mất hết sức lực khi ở HỜ RĂM. Thứ đầu tiền nàng thấy là gương mặt của CHIA PAO với đôi mắt mở to thao láo đang nhìn nàng đầy vẻ hoảng hốt. Và rồi MI NƯƠNG cất tiếng khó khăn.

_Sao em lại ở đây vậy ? Chị MAY MAY đâu rồi ? Mà…

MI NƯƠNG vừa nói vừa nghĩ lại những gì đã xảy ra và nàng nhớ ra là lúc đó chị MAY MAY đang ở bên cạnh,ngoài ra trong buồng này còn có một người nữa . Đó là MO trẻ theo MO LỬA của bộ lạc đến đây. Và cô ấy đã cho nàng ngửi hương trầm . Sau đó nàng bỗng ngủ thiếp đi. Mọi chuyện là như thế.

Bỗng nhiên ánh mắt của nàng trông thấy ánh lửa từ cây đèn dầu,nàng bỗng nhận ra là trời đã tối từ khi nào. MI NƯƠNG chợt không hiểu tại sao nàng lại ngủ mà ngủ lâu đến vậy. Và nàng nhớ tới buổi gặp mặt với ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM của TỘC CLAU thuộc RẮN CHÍN ĐẦU. Mọi thứ lướt nhanh trong suy nghĩ của MI NƯƠNG. Rồi nàng lại hướng ánh mắt vào CHIA PAO mà chờ đời câu trả lời từ cô bé với một nét mặt sốt ruột thấy rõ. Nhưng lúc này CHIA PAO lại đang ngồi trên tấm chiếu bên dưới cái phản mà MI NƯƠNG đang nằm bật đứng giậy,bối rối nhìn nàng rồi vừa luống cuống bước ra khỏi gian buồng vừa ấp úng cất tiếng.

_MỴ NƯA…MỴ NƯA MI NƯƠNG. NGƯỜI chờ tí thôi, để…để em đi báo cho mọi người …

MI NƯƠNG đang ngỡ ngàng trước vẻ lúng túng khác hẳn vẻ hoạt bát mà nàng biết ở CHIA PAO những lúc nhìn thấy cô gái trẻ này trong mấy ngày qua. Thì CHIA PAO đã mau chóng quay vào trong buồng và lại ngồi xuống chiếu bên cạnh MI NƯƠNG lúc này đã gượng ngồi dậy và đặt hai chân xuống sàn nhà. Rồi CHIA PAO cười cười mà bảo với giọng run run .

_MỴ NƯA cứ ngổi nghỉ ở trên phản đi ạ. Em…em đã báo rồi, mọi…mọi người sẽ đến đây ngay đấy ạ.

_Nhưng thế này là sao ? Ta lẽ nào đã ngủ quên, mà ngủ từ ban sáng đến tận tối thế này ư ? Sao không ai gọi ta chứ ? Còn chị MAY MAY đã đi đâu rồi ?

_Em không biết ? Thực là em không biết. Còn cô của em thì, thì cô ấy đang…Đúng rồi cô MAY MAY của em đang bận tay lắm ạ. Cô ấy dặn em ở đây với MỴ NƯA.

CHIA PAO vừa cười vừa lên tiếng đáp lời MI NƯƠNG mà nét mặt và giọng nói của cô gái này hiện rõ sự lúng túng. MI NƯƠNG càng nhìn vào CHIA PAO càng thấy chuyện với nàng và chuyện với MAY MAY thật có gì đó rất khó hiểu,rất không bình thường . Nàng lên tiếng với giọng vừa lo lắng vừa ngờ vực.

_Em không biết ư ? Có lẽ là vậy. Mà chị MAY MAY bận, là bận chuyện gì ? Thôi để lát nữa ta hỏi chị ấy, em đã nhờ người báo với chị ấy rồi chứ CHIA PAO ?

_Cái đó … Ơ là QUA Ơ LANG CƠ TIÊU và cậu PA NU tới rồi ạ.

CHIA PAO đang ấp úng không biết đáp lại MI NƯƠNG thế nào,mặt mũi đang dần biến thành vẻ lo sợ thì cô gái bỗng thấy từ ngoài cửa CƠ TIÊU kéo PA NU ào ào bước vào đến đứng sát tấm phản MI NƯƠNG đang ngồi. Thế là CHIA PAO liền đứng bậy giậy lùi ra góc buồng mà chào hỏi rộn ràng mà vờ như quên luôn phải chuyện đáp lời MI NƯƠNG. Còn hai chàng trai từ khi bước vào đã nhìn chăm chăm vào MI NƯƠNG với ánh mắt vừa sửng sốt vừa lo ngại. Nhưng chỉ thoáng sau nét mặt CƠ TIÊU đã trở lại vẻ bình thản,cất giọng sảng khoái như lúc thường.

_Chị gái của tôi đã khỏe lại nhanh thật đấy.

_ CƠ TIÊU này, chị đang muốn hỏi chuyện về buổi gặp mặt ? ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM liệu có giận…

MI NƯƠNG thấy CƠ TIÊU và PA NU đến thì cũng chuyển ánh nhìn cùng sự chú ý từ CHIA PAO sang hai chàng trai. Và nàng mau chóng cất giọng nói với em trai. Nàng thấy rằng hỏi chuyện CƠ TIÊU thì sẽ rõ ràng mọi điều thắc mắc trong lòng hơn là CHIA PAO. Khi nói xong ánh mắt và nét mặt MI NƯƠNG nhìn em trai đầy băn khoăn, thấp thỏm. CƠ TIÊU thấy chị gái như thế trong lòng chàng ta thấy lo lắng mỗi lúc nhiều thêm. Nhưng CƠ TIÊU nhìn sang PA NU nheo mắt với cậu ý là lúc này thì chỉ biết nói dối thôi rồi chàng ta cười và nói giọng cố tỏ ra tưng tửng như mọi khi.

_Thì còn làm sao nữa chứ, đương nhiên là buổi gặp mặt bị dời lại…dời lại sang hôm khác rồi. Còn ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM thì biết tin chị không được khỏe, nằm ngủ mê mệt thì chỉ biết đợi thôi chứ đâu giận được ai.

MI NƯƠNG nghe lời CƠ TIÊU thấy cũng hợp lẽ,thật ra là nàng muốn tin em trai nói thật,không muốn ngờ vực gì chuyện này cho thêm mệt sức. Qủa thật nàng vẫn thấy đầu váng vất lắm,và chuyện về MAY MAY cùng MI NA không hiểu sao khiến MI NƯƠNG thấy có gì đó đáng lo lắng hơn. Như là trong lòng MI NƯƠNG thấy có gì đó không ổn đã xảy ra cho họ vậy. MI NƯƠNG gật gật đầu rồi lại gấp gáp nói tiếp.

_Thế còn MI NA và chị MAY MAY. Em có biết thật ra là chuyện gì mà lần lượt MI NA rồi MAY MAY đều bị gọi đi suốt ngày hôm nay không vậy ? Hôm nay em có gặp họ lúc nào không ?

_Thì là bận. Chuyện đó…ờ thì là chuyện rất cần đến hai người họ. Chị biết đấy, mấy bữa nay ở CHẠ RŨ này xảy ra bao nhiêu việc lớn, người ở đây làm không xuể nên mới…Đúng không PA NU ?

CƠ TIÊU vừa thấy MI NƯƠNG gật đầu đã nghĩ chị gái không có điều thắc mắc nào nữa, chàng ta đã toan thở phào một cái để cho lòng nhẹ nhõm. Thế nhưng MI NƯƠNG lại hỏi tiếp,lần này đụng trúng cái chuyện mà CƠ TIÊU đang lo ngại từ ban trưa đến bây giờ là chị gái rồi sẽ nghi ngờ gì đó. Bởi thế trong một thoáng nét mặt của CƠ TIÊU đã trở nên căng cứng,ánh mắt toát lên nỗi bàng hoàng. Tuy dáng vẻ đó của CƠ TIÊU đã biến mất ngay sau đó. Và chàng ta cố gắng cất tiếng định sẽ nói lấp liếm chuyện về hai người con gái kia. Nhưng chính CƠ TIÊU cũng thấy giọng nói của mình không dấu nổi sự bối rối,không tự nhiên như lúc thường.

Và điều CƠ TIÊU lo ngại đã trở thành sự thật,chàng ta nhìn ngay ra cái nét mặt trở nên đầy vẻ nghi ngờ của chị gái. MI NƯƠNG đã hơi cau mày khi nghe câu trả lời không rõ ràng đầu đuôi của em trai. Nàng lại hơi mím môi mà chuyển ánh nhìn dò hỏi từ CƠ TIÊU sang PA NU với ý rõ ràng là mong muốn PA NU nói ra điều khiến mình có thể hoàn toàn tin tưởng. Khi mà càng lúc ngay đến CƠ TIÊU cũng khiến nàng thấy em trai đang có ý dấu diếm điều gì đó về MI Na và chị MAY MAY . CƠ TIÊU cũng nhìn sang PA NU có ý rõ ràng bảo cậu ta phải giúp mình ngay mới xong được chuyện này. PA NU thấy hai chị em họ nhìn cậu như vậy,cảm giác gánh nặng đè lên vai sao lớn quá. Thật là cậu đang im lặng nhưng thấy không để lâu hơn được cuối cùng đành hít một hơi rồi nói từng tiếng rành rọt.

_Chị MI NƯƠNG. Đúng là BỘ LẠC có chuyện mà chỉ có hai chị ấy làm thì mới xong . Còn thì hồi trưa bọn em có gặp được hai chị ấy ở cùng nhau, đều vẫn tốt .

_Có lời của cậu là tôi bớt lo phần nào rồi. Bây giờ cậu dẫn tôi đến chỗ hai người ấy nhé. Trông thấy, gặp họ một chốc thôi cũng được thì tôi mới thật là yên lòng.

MI NƯƠNG chăm chú nghe từng lời của PA NU mà gương mặt cùng ánh mắt dần chuyển từ vẻ lo lắng sang vẻ nhẹ nhõm. Sau đó nàng cất giọng toát lên niền tin tưởng và nhờ cậy với PA NU. Thấy MI NƯƠNG có biểu hiện khá hơn thì CƠ TIÊU và PA NU đều rất mừng đang nghĩ vậy là dỗ yên được nàng ít ra là hết ngày hôm nay rồi. Nhưng nghe đến câu thứ hai của MI NƯƠNG thì hai chàng trai vội lén nhìn nhau với ánh mắt hốt hoảng. Rồi CƠ TIÊU nhanh nhảu lên tiếng.

_PA NU đã bảo thế rồi thì chị cứ nghỉ ngơi đến mai haỹ gặp hai chị ấy đi, sao phải vội chứ.

_CƠ TIÊU này, chị đang nói với PA NU cơ mà. Nào. Bây giờ PA NU dẫn tôi đi gặp hai người kia ngay thôi.

MI NƯƠNG nghe CƠ TIÊU nói liền cất lời chặn em trai lại rồi tiếp tục nói với PA NU , ánh mắt nàng vẫn nhìn vào cậu. Trong khi ấy CƠ TIÊU đang ngệt mặt ra vì không ngờ lại bị chị gái gạt sang một bên,miệng cứng đờ chưa nói được tiếng nào. Lúc này PA NU lại phải một mình đối mặt,dù thế nào cũng phải có câu trả lời cho chị gái của CƠ TIÊU. Và rồi với gương mặt cùng ánh mắt day dứt cậu đành phải cất lời nhưng từng tiếng vẫn thật rành rọt.

_PA NU không đưa chị đi được, xin lỗi chị.

_Cậu từ trối tôi ? Đến cậu cũng thế thì xem ra tôi lo lắng cho MI NA và chị MAY MAY không phải là sai rồi. Nhưng thôi...Chẳng làm khó cậu nữa, tôi sẽ tự đi tìm họ vậy. Chúng ta đi nào CHIA PAO.

Khi nghe PA NU trả lời MI NƯƠNG đã cực kì không hài lòng. Nét mặt nàng xa xẩm đi, ánh mắt nàng nhìn PA NU toát lên nỗi buồn bã nhưng rồi nàng vẫn khẽ cười và nhẹ nhàng lên tiếng. Trong lòng MI NƯƠNG quả thật không hề giận hay trách cứ gì PA NU. Và cậu cũng như CƠ TIÊU đều thấy đau lòng khi thấy vậy. Họ càng thấy căng thẳng,hốt hoảng hơn khi MI NƯƠNG vẫn không dừng ý định đi tìm gặp bằng được hai người con gái kia. Nhưng PA NU không thể làm gì hơn ngoài việc đứng yên nhìn CHIA PAO đang luống cuống bước tới chỗ MI NƯƠNG ngồi, luống cuống đỡ nàng đứng lên. Cô gái này vừa làm thế vừa nhìn chằm chằm cậu và CƠ TIÊU bằng ánh mắt cầu cứu. CƠ TIÊU nhìn cảnh này thì nghĩ phải giữ bằng được chị gái ở lại trong buồng. Nhưng đầu óc anh chàng như muốn nổ tung mà lại không biết phải làm thế nào. CƠ TIÊU càng lúc càng thấy cùng quẫn. Cuối cùng anh chàng vừa nắm tay,vừa giậm chân bình bịch mà gào lên.

_ Đã bảo chị không đi là không đi mà. Có đi chị cũng không gặp được hai chị ấy đâu . Hai chị ấy đã theo ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM lên đường sang RẮN CHÍN ĐẦU rồi , đã đi xa lắm rồi.

MI NƯƠNG vừa nghe những tiếng gào thét của CƠ TIÊU xong thì hai chân liền khụy xuống. Nàng ngã gục xuống sàn nhà dù CHIA PAO ở bên cạnh đã cố gắng chống đỡ. PA NU ở phía trước thấy vậy mà bàng hoàng,liền trông sang CƠ TIÊU rồi vội quỳ xuống lấy tay cùng CHIA PAO đang định nâng MI NƯƠNG giậy. Nhưng ngay lúc đó MI NƯƠNG đã ngưởng khuôn mặt vừa hiện ra vẻ choáng váng vừa thấy rõ nét ngờ vực lên mà nhìn chằm chằm vào CƠ TIÊU rồi nói giọng run rẩy.

_Em vừa nói điều gì chứ ? Sao lại…không thể nào. ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM chẳng phải vẫn đang ở CHẠ RŨ này ư ? Mà nếu ông ấy quay về RẮN CHÍN ĐẦU thì làm sao lại dẫn MI NA và chị MAY MAY đi cùng được ?

CƠ TIÊU thấy chị gái bị lời nói của chàng ta làm ra tình cảnh thê thảm thì trong lòng đã tự trách mình rồi. Nhưng CƠ TIÊU lại càng không nghĩ ra làm sao để thay đổi tình cảnh này trong khi chị gái đang muốn chàng ta phải nói cho rõ ràng chuyện của ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM và hai người con gái kia. CƠ TIÊU chỉ biết lấy hai bàn tay ôm đầu rồi dần dà vò tóc bứt tai mình,mặt mày nhăn nhó,miệng dựt dựt rồi phát ra mấy tiếng chẳng mấy rõ ràng.

_Cái ấy, những cái ấy…dở hơi quá…sao mình lại…chứ. Làm sao đây…ĐẦU LÃNHKHƠ TIÊM với lại chị MI NA…giời ạ...

MI NƯƠNG vừa được CHIA PAO và PA NU mỗi người đỡ một bên nâng giậy vừa cố nghe những lời của CƠ TIÊU mà không thể nghe ra em trai đang nói điều gì khiến cho nét mặt càng hiện rõ nét sợ hãi mà hỏi lại với giọng sốt ruột.

_Cậu nói đi, nói là cậu đã nói lung tung với chị đi mà. Sao bây giờ cậu lại thành ra lúng búng thế này chứ ?

_CƠ TIÊU thật ra nó không hề nói lung tung. Đúng là ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM đã quay về RẮN CHÍN ĐẦU. MI NA cũng đi cùng ông ấy. Ta đã nhận nó làm con nuôi, nay đứa bé ấy đã trở thành MỊ NƯA MI NA của TRÂU VÀNG rồi. Nó cũng đã thay con nhận lời làm vợ CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC của RẮN CHÍN ĐẦU. Ta đã sắp xếp để MAY MAY trở thành người hầu cận cho nó. Bởi vậy nên từ nay về sau e rằng con sẽ không gặp lại được hai đứa nó đâu. Ta rất tiếc.


Giọng nói đầy nặng nhọc,mệt mỏi của CHÚA TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG bỗng nhiên cất lên từ sau lưng CƠ TIÊU và PA NU. Tức thì hai chàng trai giật mình quay lại , dương mắt nhìn ông trân trối. Họ cũng nhận ra đi cùng với ông còn có ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU và MO LỬA của TRÂU VÀNG. Nhưng người đang sững sờ,choáng váng hơn ai hết là MI NƯƠNG. Từng câu từng chữ của người cha khiến nàng thấy mình đang trải qua một giấc mơ quá đỗi đáng sợ. Nàng nghe mà lòng thì tự nhủ thầm đó không phải là sự thật.

Nhưng càng lúc suy nghĩ đó của MI NƯƠNG càng bị lung lay rồi nàng bị đánh gục hoàn toàn. Nàng nhận ra những lời của cha cuối cùng lại chính là sự thật,một sự thật khủng khiếp. Hai mắt của nàng tự nhiên đỏ hoe và từ hai khóe mắt,từng giọt từng giọt bắt đầu lăn dài trên má. Khuôn mặt cùng đôi mắt của nàng lúc này trở nên thẫn thờ,nàng cất tiếng yếu ớt.

_Sao có thể…sao có thể…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK