Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



68

Chọn Lựa

PA NU thấy cậu và MI NƯƠNG cứ ở nguyên tại chỗ của mỗi người như thế một lúc không rõ lâu chóng. Cậu chỉ biết hướng ánh nhìn của mình ra cửa chứ không dám trông thẳng vào MI NƯƠNG. Thế rồi PA NU thấy mình là người con trai là phái mạnh dẫu thế nào cũng phải mở lời trước nên cuối cùng đã lấy hết sức mà cất tiếng với giọng run run.

_Chị MI NƯƠNG...

_Cậu ngồi xuống đây đi PA NU. Thật là tôi có chuyện muốn nói với cậu, nói riêng với một mình cậu nên mới bảo mọi người ra ngoài.

MI NƯƠNG mới nghe PA NU thốt ra được tên nàng đã cất tiếng ngắt lời cậu. MI NƯƠNG vừa nói vừa đưa tay chỉ ra phần trống của tấm phản mà nàng đang ngồi. PA NU vừa ngỡ ngàng bởi những lời của MI NƯƠNG vừa nhận thấy giọng nói của chị ấy khá nhẹ nhõm. Vậy nhưng nét mặt và ánh mắt MI NƯƠNG nhìn cậu tuy cố tỏ ra bình thản nhưng vẫn lẩn khuất những nỗi niềm căng thẳng,rối bời nào đó. Bời không muốn hai chị em phải trở nên khó nghĩ thêm,cũng là không biêt làm cách nào hơn nên cậu sau lát chù chừ cũng đành ngoan ngoãn ngồi xuống phản.

PA NU và MI NƯƠNG lúc này chỉ cách nhau chừng hai gang tay. Nét mặt của PA NU cực kì bối rối và cậu thấy mình đang thở một cách khói khăn. Khi đó MI NƯƠNG thấy PA NU làm theo đúng lời mình thì khẽ gật đầu và miệng hơi cười mỉm tỏ ý vừa lòng với cậu. Thế rồi nàng đột ngột nhắm nghiền hai mắt với nét mặt cùng giọng nói lúc này đã trở nên rất căng thẳng.

_Chắc cậu vẫn không thể hiểu được tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này phải không ? Rằng tại sao tôi lại đồng ý với những BẬC BỀ TRÊN về đám cưới của hai ta . Đúng hơn là làm thế nào tôi lại có thể thay đổi nhanh đến vậy chỉ sau một đêm. Vậy thì...bây giờ tôi sẽ nói...Với tôi chừng ấy có lẽ đã là quá đủ rồi...Bởi vì tôi chỉ là một đứa xấu xa.

MI NƯƠNG ngừng lại,trong lúc này dáng vẻ của nàng vẫn như cũ. Những lời của nàng khiến PA NU đi từ nỗi sửng sốt,rối tung trong đầu mà nhanh chóng chuyển thành sự hoang mang và lo lắng từ tận đáy lòng dành cho người con gái bên cạnh mình lúc này. Người rõ ràng đang phải chịu những gánh nặng,sức ép ghớm ghê đến độ trở nên mù quáng mà tự dày vò,trách móc chính mình. Và PA NU dù vẫn đầy bối rối nhưng một lần nữa lại hiểu được việc này thật không tốt một chút nào. Và cậu biết rằng có một việc cần phải làm ngay lúc này. PA NU tức thì xoay hẳn người sang bên phải vừa lấy hai bàn tay nắm chặt lấy hai cánh tay của MI NƯƠNG mà lay mạnh mong nàng tỉnh táo lại mở mắt ra nhìn mình vừa nói giọng cố tỏ ra thật vững vàng.

_Chị đừng như thế này nữa, chị không cần phải chấp nhận đám cưới nào hết . Em đã chắc chắn với CƠ TIÊU rồi, và với ai khác cũng vậy. Đó là em không thể nghe theo sự sắp đặt của các BẬC BỀ TRÊN mà cùng chị thành vợ thành chồng đâu.

_Tôi biết.Tôi biết cậu vẫn nghĩ rằng việc tôi đồng ý là vì BỘ LẠC vì những lí do đẹp đẽ đáng quý. Thật ra không phải như vậy. Tôi đã nói rồi.Tôi là một đứa xấu xa. Đúng vậy đấy. Trong khi những người khác đều dốc sức để gây dựng lại BỘ LẠC sau những mất mát,tan hoang của cuộc chiến. Thì tôi, là MỴ NƯA, con gái của CHÚ́A TỂ TỐI CAO lại cho mình cái quyền chìm đắm trong khổ đau. Dường như tôi đã luôn luôn là như thế.Lần này còn hơn thế...khi mà tôi đã kéo theo nhiều người khác vào nỗi mơ tưởng mù quáng của mình về BA ĐÔN. Chính tôi đã lôi kéo mọi người vào chuyến đi sai lầm này. Dù rằng...ngay từ đầu tôi đã biết nó sẽ cầm chắc nguy hiểm. Nhưng ý muốn của mình vẫn mạnh hơn sự lo lắng cho những người khác. Và điều đó đã xảy ra. Chính tôi chứ không phải ai khác đã tự đẩy mình vào tay những người của HỜ RĂM, vào tay của CHÚ́A TỂ TỐI CAO ÔN NẶC. Để bây giờ tôi khiến kẻ khác phải gánh lấy tội lỗi thay mình. Tồi tệ hơn là tôi không thể chịu được cái cảm giác ấy...Cái cảm giác là mình đã gây ra tội quá lớn cho hai người đó. Họ là chị em tốt của tôi, thân thiết với tôi còn ruột thịt,hơn hết thảy mọi người trên cõi đời này. Những ý nghĩ trong đầu tôi từ tối qua đến giờ đều là về họ. Vầ bao mùa lúa ba chị em đã gắn bó bên nhau. Về những gì ba chị đã cùng nhau trải qua, vui buồn, hạch phúc hay khổ đau. Tới lúc này tôi chỉ có một mong muốn, có lẽ chỉ là để cho mình được nhẹ nhõm phần nào mà thôi. Đó là có thể ở bên MI NA trong ngày cưới của cô bé ấy. Đó là được gặp MI NA và chị MAY MAY thêm một lần nữa, nếu đó là lần cuối cùng trong đời. Chỉ đơn giản là nói tiếng xin lỗi với hai người ấy. Để tôi cảm thấy tội lỗi của mình được vơi đi đội chút. Đó...chính là lí do thật lòng mà tôi đồng ý làm đám cưới với cậu. Và PA NU, chắc cậu đang thấy choáng váng lắm phải không ? Có lẽ cậu sẽ không tin những lời này là thật.Còn nếu tin, chắc cậu sẽ coi thường tôi và tôi cũng đáng bị như vậy. Nhưng tôi xin cậu,xin hãy vì hai người con gái tội nghiệp kia mà đồng ý chuyện cưới hỏi này giống như tôi.

MI NƯƠNG lúc này quả thật đã mở hai mắt ra nhìn thẳng vào PA NU với ánh mắt,nét mặt cùng giọng nói bình tĩnh đến lạnh lùng tới nỗi cậu thấy nàng bỗng trở nên đáng sợ. Và trong thoáng chốc PA NU buông tay khỏi người MI NƯƠNG trong khi vẫn nhìn nàng chằm chằm bằng nét mặt thoảng thốt. Nhưng rồi ngay sau đó nét mặt PA NU trở nên đầy nghiêm trang mà trầm giọng.

_PA NU tin chứ. Nói rõ thì chúng ta đều chỉ là những con người bình thường trong cuộc đời này. Và ít hay nhiều thì có lúc ta sẽ chỉ nghĩ cho riêng mình được thôi ... Nhưng đám cưới này, cho dù lí do của chị có là như vậy đi. Nó đối với chị vẫn là sự đánh đổi. Chị sẽ phải chịu rất nhiều thiệt thòi và CƠ TIÊU cũng như em đều không thể ...

_Là vậy sao ? Cậu...mà không phải, thật là hết thảy mọi người xung quanh tôi...Sao mọi người lại thế, luôn thông cảm cho tôi, dẫu điều tôi làm có là sai trái cũng vẫn bỏ qua là sao ? Phải chăng bởi tôi là MỴ NƯA của TRÂU VÀNG. Có thật là tôi đáng được hưởng điều đó không ? Nhưng thôi...dù sao tôi cũng thấy mừng vì ít ra trước cậu tôi cũng đã nói ra được hết ý nghĩ thật lòng của mình rồi. Còn về đám cưới thì...Mọi người và hơn hết là cậu đấy,PA NU ạ. Xin mọi người đừng chỉ lo nghĩ cho riêng MI NƯƠNG này. Bởi khi đồng ý chuyện đó thì tôi đã có được điều mình mong muốn rồi. Chỉ cần được gặp chị em MAY MAY, MI NA một lần mà nói tiếng xin lỗi thì đối với tôi cái giá này là đáng thôi, không phải là thiệt thòi. Còn bên phải chịu thiệt sẽ là người sẽ lấy tôi. Bởi MI NƯƠNG này biết mình chẳng thể yêu thương và thật sự làm vợ của một ai khác ngoài BA ĐÔN, mãi mãi là vậy. Như thế người sẽ lấy tôi sẽ không bao giờ có được một người vợ đúng nghĩa,một mái ấm thật sự. Đám cưới này có khác nào cái ách đặt lên vai, trói chặt cuộc đời người ấy vào nỗi cô đơn mãi mãi. Và tôi thì, nói thật nếu đó là ai khác, là ai cũng được ngoài cậu ra thì tôi sẽ không phải thấy xót xa,thấy tự trách mình như thế này. Với cậu, những gì mà hai mẹ con tôi đã nợ cậu. MI NƯƠNG biết không thể đòi hỏi cậu phải làm chuyện này cho mình. Nhưng vì chẳng còn cách nào khác. Nên tôi đã nghĩ rất kĩ. Cuối cùng tìm ra được lối thoát cho chúng ta...

MI NƯƠNG đã im lặng lắng nghe PA NU nói cho đến khi nàng nghĩ mình đã nhận được câu trả lời của cậu. Nhưng nét mặt của MI NƯƠNG vẫn chỉ là một vẻ lạnh lùng. Và rồi nàng đã không để PA NU nói hết ý của mình mà lên tiếng khiến cậu phải dừng lại giữa chừng. Giọng nói và nét mặt của MI NƯƠNG lúc này ban đầu vẫn là một vẻ lạnh lùng khi hướng ánh mắt sắc sảo nhìn thẳng vào PA NU. Tuy nhiên dần dần giọng nói của MI NƯƠNG trở nên nhẹ nhàng ấm áp hơn trong khi nét mặt và hơn hết là ánh mắt nàng nhìn vào PA NU đã trở nên đầy day dứt. Đang nói MI NƯƠNG đột ngột dừng lại và nhắm nghiền hai mắt trong thoáng chốc rồi mở ra. MI NƯƠNG lại nhìn PA NU chằm chằm và nói với cậu bằng một giọng nói tha thiết giống như ánh mắt của nàng lúc này.

_Đó là...sau khi sinh đứa bé trong bụng này ra, chờ cho cứng cáp thì tôi sẽ giử lại cho ông nội của nó. Tôi tin chắc chắn ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU và hết thảy TỘC LA sẽ chăm lo tốt cho giọt máu của BA ĐÔN này…Còn tôi sẽ xin được giử quãng đời còn lại của mình vào nơi ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU. Như thế tôi sẽ không còn là mối lo ngại,tranh giành của ai mà làm hại đến TRÂU VÀNG. Tôi cũng có thể dùng lời nguyện cầu của mình giử tới các ĐẤNG THIÊNG LIÊNG mong che chở cho con mình cũng toàn thể BỘ LẠC…Chỉ cần đợi ba, bốn mùa lúa thôi là chuyện này sẽ thành sự thật. Đến khi đó cậu sẽ được tự do và chắc chắc sẽ tìm thấy được hạch phúc dành riêng cho mình. Tôi cũng sẽ nguyện cầu cho nó sớm đến vơi cậu. Vậy nên PA NU à…Tôi tha thiết cầu xin cậu một lần nữa đấy. Tôi hứa đây sẽ là lần cuối cùng tôi nhờ tới sự giúp đỡ của cậu. Xin hãy lấy tôi, hãy cùng tôi lên đường sang RẮN CHÍN ĐẦU cho kịp đám cưới của MI NA.

PA NU từ khi bị MI NƯƠNG ngắt lời đã chỉ biết ngồi im ngoan ngoãn nghe cho hết những gì mà chị gái của CƠ TIÊU nói với cậu. Và trên khuôn mặt non trẻ của PA NU đã hiện lên thật rõ ràng cái nỗi niềm sửng sốt khi từ từ nghe và hiểu được những điều MI NƯƠNG đang nói đến. Gương mặt cậu từ từ biến chuyển thành niềm bối rối cùng một ánh mắt mông lung. Tới khi MI NƯƠNG dừng lại rồi mà PA NU vẫn tiếp tục chỉ biết im lặng để rồi sau đó lại nghe nàng nói tiếp. Và một lúc sau khi MI NƯƠNG thật sự nói xong thì PA NU dường như mới thoát khỏi cõi mơ màng nào đó. Nét mặt và ánh mắt của PA NU dần trở lại vẻ cứng cỏi,vững vàng khi nhìn vào đôi mắt với ánh nhìn đầy thiết tha mong ngóng của MI NƯƠNG mà nói giọng mạnh mẽ.

_Chị MI NƯƠNG...PA NU đã hiểu rồi. Nếu chị đã định vậy thì PA NU sẽ làm thế. Chúng ta sẽ theo sắp sếp của BỘ LẠC mà kết thành vợ chồng. Em sẽ đi báo với CÁC BẬC BỀ TRÊN để sưả soạn cho mình có thể lên đường ngay. Chị sẽ mau chóng được gặp hai chị MI NA và MAY MAY. Chuyện về sau cũng vậy. Em hứa với chị đấy, chị dâu.

_Tốt quá rồi. Cảm ơn, từ đáy lòng...tôi mang ơn cậu nhiều lắm, mang ơn đến suốt đời.

Khi nghe được những lời đầy chắc chắn của PA NU sau một khoảng đợi chờ quá dài lâu đối với MI NƯƠNG đã khiến nàng như vỡ òa trong niềm vui mừng. Sắc mặt của MI NƯƠNG đang ảm đảm bỗng sáng bừng,nàng đang nhìn PA NU với đôi mắt long lanh ngấn nước. Và MI NƯƠNG nói với PA NU bằng một giọng đầy xúc động trong khi hai bàn tay nàng khẽ đặt lên bàn tay của PA NU. Dáng vẻ đó,giọng nói đó của MI NƯƠNG và hơn hết là cái chạm tay đột ngột của nàng đã khiến PA NU quá đỗi ngỡ ngàng. Cậu bỗng ngây ra trong một thoáng rồi cuối cùng cũng lấy lại phần nào sự tỉnh táo. PA NU vội rụt ngay bàn tay của mình ra khỏi hai bàn tay của MI NƯƠNG rồi đứng giậy vừa bước nhanh ra cửa vừa nói vọng lại với giọng bối rối giống như nét mặt của cậu lúc này.

_Chị...nghỉ ngơi đi nhé. Bây giờ PA NU sẽ đi xem phải sưả soạn thế nào cho chuyến đi sắp tới của...của chúng ta.

MI NƯƠNG vừa khẽ gật đầu đáp lại PA NU trong khi nhìn theo dáng cậu lao khỏi gian buồng. Rồi nàng thở một hơi nhẹ nhõm và nhắm mắt rồi ngả lưng nằm xuống tấm phản. MI NƯƠNG nhớ lại rằng từ tối qua đến lúc này nàng chưa hề nằm nghỉ lấy một lát. Những cảnh tượng của một thời đã qua loại ùa về tràn ngập trong đầu MI NƯƠNG.

Là buổi sáng mát trời nào đó đã từ rất lâu rồi dưới mái hiên của ngôi nhà sàn lớn hơn hết của CHẠ LỚN có hai cô bé đang cùng nhau chơi đồ hàng trong tiếng cười ròn tan. Hay một chiều thu nhạt nắng trên đồng vàng ươm hai cô bé nắm tay nhau cùng tung tăng bước phía sau một người con gái lớn hơn đang gánh lúa. Ba con người vừa đi vừa trò chuyện sao rôm rả đến thế. Rồi thấm thoắt hai cô bé đó trở thành hai cô gái trẻ. Và ba người họ đang quây quần bên nhau dưới ánh trăng tròn vằng vặc,cùng thêu lên chiếc váy mà họ chắc với nhau rằng đó sẽ là chiếc váy cưới của cô dâu hạch phúc hơn hết trên đời này.

Những cảnh này đã lần lượt hiên ra không chỉ một lần mà chúng cứ lần lượt lướt qua đầu MI NƯƠNG khiến nàng muốn khó mà không thể khóc được. Bởi với nàng dù có khóc cạn nước mắt thì cũng không còn được gặp lại hai con người đó,từ nay về sau sẽ chẳng còn dịp ba người lại được ở bên nhau. Trừ khi nàng có thể tới RẮN CHÍN ĐẦU. Và để chuyện này xảy ra thì cũng chỉ có một cách là dùng đám cưới với PA NU để đổi lấy lời chấp thuận của BỘ LẠC. MI NƯƠNG đã nghĩ như thế sau một đêm thức trắng nghĩ suy mọi cách. Và lúc này nàng đang tự nhủ với lòng rằng MI NA và chị MAY MAY dấu yêu xin hãy chờ thêm chút nữa thôi. Nàng đang đến với họ đây dù có phải đánh đổi bằng nào đi nữa thì nàng cũng thấy cam lòng.





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK