Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




104

BƯỚC NGOẶT

Bốn người nhanh chóng ra tới trước một cái miệng hố lớn và sâu hoắm,khoét trọn mặt đường. Ở hai phía của con đường đang đứng đầy những người nhòm xuống cái hố sâu và bàn tán sôi nổi.

_Ôi trời ơi, nhanh quá cơ. Bọn tôi đang đứng ở chỗ đó thì nghe... ÙM...một cái...mặt đường sụp xuống. _ Một người đàn bà la oai oái.

_ Đúng, đúng ... bọn tôi đứng ở phía bên kia, mà nghe được hai tiếng nhỏ hơn rồi mặt đất dưới chân nứt ra...thế là hoảng quá kéo nhau chạy dạt về hai phía...may không lọt hố. _ Một anh chàng vừa thở hổn hển vừa khoát tay kể.

_Này mọi người không biết có ai để ý chăng...nhưng già này vào trước lúc hiện ra cái hố thì thấy một bà già lưng gù đứng ở trong đám chúng ta. Lúc đó bà ta rõ ràng đã dẫm châm liền ba cái rất mạnh rồi bỏ đi luôn. Sau ấy mặt đất liền sụt xuống._Một ông già trầm ngâm kể.

_Ông kể vậy thì tôi mới nhớ là cũng thoáng trông thấy vậy đấy. Có khi nào bà già kia là đã làm cái phép gì rồi không...Mà đúng thế thì hóa ra là cố tình phá đám chuyện tốt của CHÚA TỂ TỐI CAO ư ? ĐỀN THÁP TỐI CAO sao để việc này xảy ra được ? _ Một bà già nhớn nhác mà nói.

_Dù sao chuyện xảy ra như thế này cũng là ảnh hưởng tới buổi lễ rồi. Đoàn của TRÂU VÀNG đi tiếp thế nào đây ?

Một người đàn ông vừa quay ra nhìn đoàn người cùng voi khá dài từ nãy đã dừng lại trên đường không thể bước tiếp được nữa. Ông bác dẫn đường bên phía RẮN CHÍN ĐẦU tức thì lớn tiếng .

_Mọi người ở đây đã có ai đi báo chuyện này cho PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU chưa thế?

_Rồi, rồi...vừa có cậu trai khỏe mạnh chạy đi báo rồi. _ Một anh ở bên phía kia của miệng hố kêu to đáp lại.

_Ông nói xem bây giờ đây đoàn chúng tôi phải làm sao ?_Anh PHÓ LÃNH với vẻ mặt y hệt như giọng nói đầy vẻ lo lắng.

_Thì trước mắt chúng ta chỉ còn biết chờ người tới giúp. _ Ông bác dẫn đường bên RẮN CHÍN ĐẦU đáp lại với giọng nói và vẻ mặt chịu trận .

_Thế thì chúng ta đành chờ vậy các anh ạ.

PA NU vẫn nhìn miệng hố rồi chầm chậm cất giọng bình tĩnh. Sau đó cậu trông sang bên cạnh thấy MO trẻ của TRÂU VÀNG cũng đang nhìn cái hố đầy vẻ hoang mang thì PA NU liền nói tiếp.

_Chị hẳn là được MO LỬA sai đi xem tình hình thế nào rồi ?

_Vâng,vâng ... BỀ TRÊN đang rất muốn biết ạ ._ Chị ta bối rối nói.

_Thế để tôi đi tới đó thưa chuyện vậy.

PA NU vừa đáp vừa len về phía sau đi tới chỗ con voi mà MO LỬA của bộ lạc cùng MI NƯƠNG và CHIA PAO đang ngồi. Đến nơi cậu thành thật lên tiếng.

_Xin mọi người thứ lỗi cho, nhưng đường phía trước bị sụp một đoạn nên chưa đi tiếp được. Chúng ta đành chờ xem người bên RẮN CHÍN ĐẦU lo liệu thế nào thôi.

_Vậy sao ? Thế thì tôi cùng MỴ NƯA MI NƯƠNG cũng không còn gì để nói nữa rồi.

MO LỬA của TRÂU VÀNG ở trên lưng voi cất giọng ôn tồn đáp lại PA NU trong khi mắt bà đang hướng vào MI NƯƠNG với cái nhìn tỏ rõ ý bảo nàng hãy yên lòng đừng vội lo lắng. Trong lúc đó MI NƯƠNG im lặng không nói gì nhưng hai mắt nhắm lại tỏ ý sẽ chờ đợi. Một lát sau tới lượt ông bác dẫn đường bên RẮN CHÍN ĐẦU và người PHÓ LÃNH còn lại cũng đi về phía này đứng chung một chỗ với PA NU. Rồi anh PHÓ LÃNH ấy lên tiếng với vẻ mặt không khỏi buồn bực.

_Xem ra không được rồi. Họ nói là đã cho người tới và sẽ vá đường ngay. Tuy vậy có nhanh hết cỡ thì cũng phải tới trưa mà hình như cái hố này có thể sụp xuống rộng hơn nữa. Thể nào chúng ta cũng sẽ muộn mất buổi lễ.

_Ta có thể giúp các anh trong cái việc sửa đường này.

MO LỬA của TRÂU VÀNG từ trên lưng voi nói vọng xuống. Người dẫn đường bên RẮN CHÍN ĐẦU nghe vậy liền cất giọng vui mừng.

_Nếu được thế thì còn gì bằng. Thể nào việc này cũng rút ngắn được rất nhiều thời gian và công sức.

_Bà có tin chắc vào chuyện dùng đến SỨC MẠNH PHÉP THIÊNG của mình hay không ? Quãng gần đây ta thấy bà không ổn cho lắm thì phải. Sao chúng ta không tìm đường khác để đi cho kịp ? Lẽ nào chỉ có một con đường này để dẫn tới KHU NHÀ LỚN ?

Đúng lúc này vang lên giọng nói mạnh mẽ hiếm thấy của MI NƯƠNG khiến cho ai nấy đều có phần sửng sốt. MO LỬA của TRÂU VÀNG khi nghe nói vậy. Dáng vẻ cao lớn và khuôn mặt dài với nét trang nghiêm của bà xoay hẳn vào đối mặt với nàng mà toát lên vẻ đau buồn, cam chịu. Trong lòng bà cũng đành phải công nhận suy nghĩ của MI NƯƠNG không phải không đúng. Sau đó MO LỬA của TRÂU VÀNG tức thì quay lại ra ngoài mà nói.

_Mọi người ở bên dưới thấy ý của MỴ NƯA MI NƯƠNG thế nào ?

_À kể ra là cũng có lối đi khác để tới KHU NHÀ LỚN thật. Chỉ là xa hơn một đoạn vì phải đi đường vòng.

Ông bác dẫn đường bên RẮN CHÍN ĐẦU lấy tay bưng đầu suy nghĩ một tẹo rồi liền ngưởng mặt lên đáp với giọng phấn khởi. Mọi người vừa nghe xong những lời ông nói thì đã liền nghe thấy tiếng của MI NƯƠNG vẫn mạnh mẽ như cũ vọng ra.

_Nếu vậy nhờ ông dẫn đường cho đoàn chúng tôi đi theo lối ấy. Dù có muộn chút còn hơn bỏ lỡ buổi lễ. Ta chắc chắn phải có mặt bên cạnh MI NA khi buổi lễ diễn ra.

_MỴ NƯA MI NƯƠNG của chúng ta đã có lời như vậy mong ông nhận lời.

MO LỬA của TRÂU VÀNG sau khi nhìn thấy dáng vẻ và nét mặt đầy cứng rắn của MI NƯƠNG thì đành khẽ lắc đầu rồi lại cất giọng nhờ cậy với người dẫn đường bên RẮN CHÍN ĐẦU. Ông ta nghe thế liền quay ra nhìn PA NU rồi hai người PHÓ LÃNH bên cậu. Ba người này nhìn nhau và thấy trong ánh mắt cùng nét mặt toát ra ý là không lí do gì để từ trối ý muốn của MI NƯƠNG. Rõ ràng dự vào buổi lễ chính là điều khiến đoàn từ TRÂU VÀNG tới tận đây. Họ cũng chẳng muốn đến lúc này bị hỏng việc. Cuối cùng họ cùng nhau gật đầu. Sau đó hai PHÓ LÃNH vẫn nhìn PA NU. Và cậu hiểu rằng mình có vai trò phải đưa ra câu trả lời cho chuyện này vậy nên nhanh chóng lên tiếng.

_Mọi người nếu đã thấy đó là phải thì chúng ta tiếp tụp lên đường thôi. Mời bác tiếp tục dẫn đường cho đoàn chúng tôi vậy.

_Được rồi,cứ tin vào tôi.

Ông bác bên RẮN CHÍN ĐẦU lên tiếng vui vẻ rồi mấy người đang định trèo lên lưng voi thì chợt nhiên cái giáo của một chàng trai bên TRÂU VÀNG thế nào đó lại quẹt vào người ông ấy. Ai nấy đều choáng váng bởi nó đã làm ông bác này bị thương,máu chảy đẫm trên vai,mặt mày ông vẹo vọ vì đau. Mọi người vội xúm lại giữ chặt vết thương của ông để nó khỏi chảy máu. Anh chàng vừa đâm người cũng vội xuống khỏi mình voi,cuống quýt nói.

_Xin lỗi bác, tôi nhỡ tay...nhưng dù thế nào tôi cũng sẽ xin được chịu tội với bác...

_Tôi...tôi biết là cậu...cậu chỉ nhỡ tay...chứ có lí do gì để cố ý đâm tôi đâu...Nhưng kiểu này tôi không tiếp tục dẫn đường nổi rồi.

Ông bác người bên RẮN CHÍN ĐẦU vẫn nhăn nhó mà nói với giọng đứt quãng. Người bên phía PA NU quay sang nhìn nhau lo lắng. Thế rồi anh chàng có tên TRƠ RIÊNG Vừa đâm người xong lại lớn giọng đầy chắc chắn.

_Lỗi này là do tôi...xin cho tôi lấy công chuộc tội...Tôi sẽ thay bác đưa đoàn đi tới KHU NHÀ LỚN. Tôi là biết con đường khác để tới KHU NHÀ LỚN, trước đây tôi đã có lần đi cùng với ĐẦU LÃNH CA ĐÔ đi qua đó. Mọi người hãy tin tôi.

_May quá, cậu vốn giỏi nhớ đường lắm. Cậu PA NU hãy tin tưởng anh ấy đi.

PHÓ LÃNH BÊN PHẢI của phía PA NU vội gật đầu liền mấy cái rồi nói đầy hào hứng. PA NU thấy thế vội nhìn về phía chiếc ngai có lọng với rèm che mà MI NƯƠNG đang ngồi ở trên. Cậu nhìn rõ dáng ngồi thẳng lưng đầy cứng cỏi của nàng rồi cất giọng vững vàng.

_Thế thì đành vậy thôi. Chúng ta đành nhờ vào anh dẫn đường vậy. Còn bác xin ở đây chạy chữa vết thương. Khi xong việc người của TRÂU VÀNG chúng tôi chắc chắn sẽ quay lại xin lỗi bác.

Trong khi ông bác của RẮN CHÍN ĐẦU chật vật gật đầu đáp lại thì PA NU đã trèo lên lưng voi cùng với hai người PHÓ LÃNH và TRƠ RIÊNG bên cậu. Và hết thảy đoàn người TRÂU VÀNG đã quay ngược đường mà bước tiếp một cách rất vội vã.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK