Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



67

Điểm Khởi Đầu

Dưới bầu trời đêm,có hai bóng người bé mọn lầm lũi bước đi xuyên qua những khoảng rừng tăm tối. Đó là bà MO già của ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU ở TRÂU VÀNG đang vội vã đưa NAI LA,người con gái mà bà phải trông giữ trở về ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU càng nhanh càng tốt. Họ đã đi mải miết suốt từ khi chia tay bác cháu KHƠ TIÊM và sẽ còn tiếp tục đi thêm một đoạn dài nữa trước khi đến nơi mà bà MO già tính rằng có thể nghỉ chân.

Mặt đất dần sáng lên một màu hồng phớt của buổi sớm mai. Trên bờ bãi của dòng sông chảy qua CHẠ RŨ,cạnh một ụ đất ở sát mép nước. NAI LA đang đứng co ro một mình, khuôn mặt với làn da thô sần đen sạm và đôi mắt với ánh nhìn lờ đờ,mờ tối đang thẫn trông xuống dòng nước. Và đôi môi của NAI LA đang mấp máy những tiếng rất nhỏ chỉ đủ để chính cô nghe rõ được.

_Mệt ... Mệt quá ... Chuyện ra thế này ... KHƠ RU, KHƠ TIÊM ... bác cháu hai người thật là đã ... Đã khá xa rồi ,dù sao cũng phải tiếp tục, chẳng còn cách nào ... Không biết lúc này họ ...TU PHA RIÊNG ... cô ta sẽ biết ... không cần phải lo lắng. Còn bà già kia ... may sao, không đến nỗi.

_Cô gì ơi ... quay vào đây.

Tiếng nói khá nhẹ nhưng rất rõ ràng,rành rẽ của một người con trai từ phía sau bay tới NAI LA. Khẽ giật mình quay lại và hướng ánh nhìn có phần thảng thốt về nơi đó,cô nàng trông thấy hai chàng trai đang đứng cách một quãng khá xa. Đó là CƠ TIÊU và PA NU. Trong khi NAI LA vẫn đang đứng ngây ra với vẻ mặt e ngại,thì PA NU đã lại cất tiếng với đúng giọng nói lúc trước.

_Tôi...tôi làm cô sợ ư ? Đứng đó nguy hiểm lắm, trượt chân sẽ dễ bị đuối nước lắm , cô nên đi vào sâu trong này thì hơn. Ý tôi chỉ là vậy thôi.

_Cô đây rồi, cô gái của tôi. Đi thôi nào, chúng ta còn một chặng dài phía trước nữa đấy.

Đúng lúc này,từ phía rừng cây phía bên kia,MO già của TRÂU VÀNG bước ra nhìn NAI LA một cái rồi vừa cất giọng thúc giục vừa quay đầu bước đi trở lại vào rừng. NAI LA thấy thế liền hối hả cất bước theo đúng ý bà ấy,dù rằng vừa bước vài bước cô phải đứng lại để thở. CƠ TIÊU và PA NU ngẩn người trông cảnh này một lát thì PA NU lại vội vàng lên tiếng.

_Cô để quên cái bọc này, cô gì ơi.

NAI LA nghe tiếng PA NU lại dừng bước quay người lại nhìn cậu với ánh mắt bối rối. Đúng là NAI LA trong lúc vội vã đã để quên bọc váy áo của mình trên ụ mối mà cô vừa đứng cạnh khi nãy. NAI LA đang quay lại định nói với MO già cho được ra chỗ PA NU để lấy lại cái túi,trong khi nét mặt bà ấy rõ ràng là đã trở lên khó đăm đăm. Vừa khi đó PA NU đã bước nhanh tới chỗ hai người đang đứng,tay xách cái bọc của NAI LA. Đứng trước mặt NAI LA rồi thì PA NU vừa đưa cái bọc cho cô vừa nói giọng e rè.

_Cái túi của cô này ... Mà thưa bà, cháu thấy ... bà với cô đây nên đi chậm lại một chút . Cháu nhìn cháu gái bà, cô ấy trông rất mệt như bị ốm rồi vậy.


_Ừm, được, được rồi. Thì đi chậm lại vậy, nhưng chúng tôi vẫn cứ phải đi. NAI LA đi thôi nào.

MO già của TRÂU VÀNG vẫn đứng ở đằng trước NAI LA một quãng,quay lưng về phía NAI LA và PA NU đang đứng cạnh nhau mà quấy quả đáp lại. Trong khi đó NAI LA hướng ánh mắt lờ đờ nhìn thoáng qua từ khuôn mặt hiền lành của PA NU rồi nhìn xuống cái bọc mà cô ta đã ôm vào lòng. Rồi cô ta lại nhìn lên,trông thẳng vào mắt PA NU với một vẻ sững sờ bối rối. Sau đó NAI LA vẫn ôm bọc váy áo mà quay lưng bước đến chỗ MO già của TRÂU VÀNG. Tới nơi cô hơi quay đầu nhìn lại PA NU và nói giọng yếu ớt.

_Cảm ơn anh nhiều lắm.

Nói xong NAI LA và MO già của TRÂU VÀNG đi sâu vào rừng cây và nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của PA NU với CƠ TIÊU. Sau đó PA NU lững thững bước trở lại chỗ CƠ TIÊU. Còn anh chàng này đang đứng với kiểu dạng chân khệnh khạng,hai tay khoanh trước ngực,nghiêng đầu vừa cười vừa cất giọng trêu trọc.

_Lâu lâu mới thấy được cậu ra cái dáng đàn ông một tí đấy nhỉ ? Mà tiếc là con mắt nhòm người kém quá,dớ được một cô em chẳng ra làm sao. Đây nhìn sơ đã biết là không ngon rồi.

_Cậu nói sao cơ ? Mình là thấy cô gái ấy trông không được ổn nên mới...

PA NU nghe CƠ TIÊU nói trọc mình thì hơi ngẩn mặt ra một lát rồi đáp lại anh chàng với một giọng nói cùng vẻ mặt rất chân thật. Nhưng câu đang nói dở dang thì đã bị CƠ TIÊU dơ tay chặn lại rồi anh chàng vừa cau mặt nhìn PA NU vừa lớn giọng mà nói.

_Thôi dừng cái chuyện chẳng đâu vào đâu này lại ở đâ . Quay về chuyện chính đi .

_Ừ, mình biết. Mình sẽ nói lại đúng những gì đã bàn với cậu lúc nãy ngay khi nào gặp được CHÚ́A TỂ TỐI CAO, bác LA HẦU và Mo LỬA. Lúc đó mình sẽ ... chắc chắn sẽ không rối đến nỗi không biết nói gì như tối qua nữa.

PA NU vội gật đầu và đáp lời CƠ TIÊU bằng một giọng rắn rỏi kèm theo ánh mắt hiện lên rõ niềm mong mỏi được bạn mình tin tưởng. CƠ TIÊU thấy vậy lại lắc lắc cái đầu tóc tai lởm chởm của chàng ta mà nhìn đi hướng khác lên tiếng với giọng chẳng mấy vừa lòng.

_Thì tôi cũng chỉ còn biết mong cậu đến lúc đó không dở chứng sợ sệt luống cuống ra thôi chứ còn thế nào được nữa. Mà này, cậu đã hứa bằng cái thân gầy còm của mình rồi đấy. Làm không xong thì có trách cơn giận của CƠ TIÊU này nghe chưa.

Trong khi CƠ TIÊU nói thì chàng ta cũng vừa xoay người rảo bước đi về. PA NU vừa nghe những lời CƠ TIÊU với nét mặt hiện lên vẻ buồn rầu. Cậu không nói gì nữa mà chỉ lặng lẽ bước theo người bạn. Hai người mới đi được một đoạn thì bỗng nhiên từ phía trước có một anh trai ở CHẠ RŨ chạy tới,vừa chạy vừa hớt hải nói.

_May quá, hai cậu đây rồi. CHÚ́A TỂ TỐI CAO có lời cho gọi hai cậu đấy,mong theo tôi tới nhà của GIÀ CHẠ ĐỨNG ĐẦU TÀ XO ngay thôi đi ạ.

_Thế này là thế nào nhỉ ? Mới sáng ra lại có chuyện gì nữa, lẽ nào vẫn là cái chuyện dởi hơi kia ?

CƠ TIÊU hai tay chống nạnh,vênh đầu,mặt mày cau có khó chịu mà gắt lên với anh trai CHẠ RŨ cùng PA NU đang đứng bên. Thế nhưng trong khi PA NU còn đang bối rối nhìn CƠ TIÊU bởi cậu cũng đang nghĩ và lo lắng cái điều giống như vậy thì anh chàng này đã phăm phăm lao về phía trước cùng anh người của chạ này. PA NU thấy vậy đành lao theo họ.

Về tới nơi,CƠ TIÊU và PA NU đã thấy chuyện này dường như rất đúng với lo lắng của họ khi mà CHÚ́A TỂ TỐI CAO,ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU và MO LỬA của TRÂU VÀNG đều đã tụ họp ở trong buồng của MI NƯƠNG. Trước khi bước vào buồng CƠ TIÊU đã dừng lại ở ngưỡng cửa mà nhìn sang PA NU bằng ánh mắt nhắc nhở và PA NU hiểu ý liền gật đầu. Sau đó CƠ TIÊU rồi PA NU lần lượt bước vào. Hiện ra trước mắt hai anh chàng trước hết không ai khác chính là MI NƯƠNG. Lúc này đây nàng đang ngồi co cụm ở trên phản,hai cánh tay bó chặt lấy đầu gối,mặt ngoảnh vào trong. CƠ TIÊU thấy vậy mặt mày nhăn nhó thốt lên.

_ Sao trông chị ấy lại khốn khổ thế kia chứ ? Còn bố và hai người nữa . Đến đây nhìn chị ấy thế này mà vẫn còn muốn toan tính cái chuyện hoang đường kia nữa . Mọi người hãy thôi đi cho .

CƠ TIÊU vừa nói vừa chuyển ánh mắt tỏ rõ nỗi xót thương vào MI NƯƠNG sáng cái nhìn bực bộc,tức giận chĩa thẳng vào ba người lớn tuổi đang đứng giữa chàng ta và chị gái. ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU và MO LỬA của TRÂU VÀNG thấy chàng ta như vậy liền đưa mắt nhìn nhau rồi khẽ buông một tiếng thở dài. Trong khi đó CHÚ́A TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG lại chừng mắt nhìn con trai mình với nét giận giữ hiện lên trên nét mặt vốn rất hiền hậu của ông. PA NU nhìn lần lượt từ người này tới người khác trong gian buồng nhỏ đang mỗi lúc một trở lên căng thẳng ngột ngạt này và thấy đến lúc cần phải làm theo lời hứa với CƠ TIÊU rồi. Và cậu hít một hơi thật sâu rồi thở ra và cất tiếng với giọng e rè.

_Thưa ba BẬC BỀ TRÊN, PA NU thấy...lời của CƠ TIÊU là rất đúng. Chuyện này, ý con là chuyện mọi người định ghép đôi chị MI NƯƠNG với…với con. Chuyện ấy thật sự là không được. Con thấy mình không xứng đáng để thay thế anh BA ĐÔN trong, trong mọi chuyện. Con không chắc gánh vác được công việc của TỘC LA hay không mà...việc này thì càng không dám nghĩ đến. Hơn thế, chị MI NƯƠNG cũng chắc chắn không khi nào chấp nhận chuyện này. Ép buộc chị ấy như thế có khi sẽ làm hại đến chị ấy và đứa bé. Vậy nên PA NU xin mọi người đừng nghĩ đến việc ghép đôi hai chúng con nữa. PA NU tha thiết cầu xin mọi người.

Lúc đầu PA NU vừa nói mà nét mặt vừa run run lên. Nhưng càng nói thì giọng nói và nét mặt của cậu càng trở lên rắn rỏi,mạnh mẽ,chắc chắn hơn. CƠ TIÊU cũng được những lời nói của PA NU làm cho dịu đi mà chăm chú nghe cậu bạn nói với đôi mắt lúc đầu nheo lại vì lo lắng đã dần dãn to mà chuyển sang vẻ hài lòng. PA NU nói xong cũng nhìn vào CƠ TIÊU và nét mặt cậu hiện lên sự thanh thản khi nhận được cái gật đầu của anh chàng này. Nhưng sau đó nét mặt PA NU lại trở nên căng thẳng khi nhìn ba người cao tuối với ánh nhìn tỏ rõ niềm mong mỏi họ đồng ý với lời cầu xin của cậu hay cũng có đôi phần lo lắng chuẩn bị nghe ông bác LA HẦU trách mắng. Tuy vậy điều mà PA NU và CƠ TIÊU nhận được từ ba người này lại là nụ cười hiền hòa mà đối hai anh chàng có gì đó rất khó hiểu. Và trong khi PA NU và CƠ TIÊU nhìn nhau để trao đổi cùng một suy nghĩ thì CHÚ́A TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG đã lên tiếng nồng hậu.

_Cháu và CƠ TIÊU đã nhầm rồi. Không phải là bọn ta mới sớm thế này đã đến làm tội MI NƯƠNG như hai đứa vẫn nghĩ đâu. Mà chính là MI NƯƠNG nhờ người mời bọn ta đến đây để nó thưa chuyện. Hai đứa cũng được gọi về là theo ý của MI NƯƠNG đấy . Mà chuyện được MI NƯƠNG nói ra thì ... Đó là nó, tức là con gái ta cuối cùng đã đồng ý lấy PA NU rồi.

Những lời của CHÚ́A TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG khiến PA NU và CƠ TIÊU càng nghe càng sửng sốt. Hai anh chàng từ chỗ dương đôi mắt với ánh nhìn ngỡ ngàng vào bố của CƠ TIÊU rồi đột nhiên những đôi mắt ấy trợn trừng lên mà quay lại nhìn vào MI NƯƠNG đến sau cùng thì quay ngoắt sang nhòm thẳng vào nhau. Rõ ràng PA NU cũng như CƠ TIÊU đều không thể tin ngay được những điều hai cậu vừa mới nghe được cho dù đó là từ CHÚ́A TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG. Rồi trong khi nét mặt cùng ánh mắt PA NU trở lại vẻ bối rối trước đó của cậu thì nét mặt và ánh mắt CƠ TIÊU lại trở lên khó đăm đăm mà nhìn sang ba người lớn tuổi tỏ rõ cái ý nghi ngờ và tức giận với họ. Thấy được rằng CƠ TIÊU vẫn đang nghĩ điều này không thể nào là ý của chính MI NƯƠNG và ngay từ đầu anh chàng đã không đồng tình thì sau này sẽ gây khó khăn cho đám cưới nên MO LỬA của TRÂU VÀNG liền cất giọng nhẹ nhàng hơn lúc thường.

_Tôi biết QUA Ơ LANG CƠ TIÊU không dễ dàng tin. Nhưng quả là chúng tôi đã không có dù chỉ một lời ép uổng thêm chuyện cưới xin với chị cậu. Đúng ra là chúng tôi chưa kịp nói gì. Người lên tiếng về chuyện này trước chính là MỴ NƯA MI NƯƠNG. Thật ra MỴ NƯA đã nói đến hai điều để đổi lấy lời đồng ý. Một là...MỴ NƯA muốn ở bên em gái trong ngày MỊ NƯA MI Na lấy chồng. Và hai là ...là MỴ NƯA muốn được lặng lẽ sinh và nuôi dạy đứa con của ĐẦU LANH̃ BA ĐÔN mà không bị ai quấy rầy.Khi nghe hai mong muốn đó, về phía chúng tôi thì...do thấy chúng cũng hợp tình nên đã đồng ý. Bởi vậy, hai cậu có thể hiểu là đám cưới sẽ mau chóng diễn ra. Sau đó hai vợ chồng MỴ NƯA MI NƯƠNG và cậu PA NU sẽ lên đường sang RẮN CHÍN ĐẦU dự đám cưới của MI NƯA MI NA. Và, điều quan trọng hơn hết mà mọi người chúng ta ở đây đều hiểu. Đó là... MỴ NƯA MI NƯƠNG và cậu PA NU chỉ mang tiếng là vợ chồng mà thôi, ít ra là cho đến khi đứa bé được sinh ra và nuôi nấng cho cứng cáp. Ba chúng tôi đây đã hứa với MỴ NƯA NƯƠNG là sẽ không được ép uổng gì khi nàng ấy chưa sẵn lòng. Chúng tôi cũng chắc chắn là PA NU, người như cậu sẽ hiểu và nghe theo sự sắp đặt này. Vậy nên tôi tin rằng cậu PA NU và hơn hết là QUA Ơ LAN CƠ TIÊU đã rõ mọi chuyện và không ngăn cản đám cưới này nữa.

CƠ TIÊU đang rất bực bội,đang muốn quát lớn lên,quậy tung nơi này để phá tan cái ý định về chuyện thành đôi giữa chị gái và PA NU mà chàng ta luôn thấy là không thể chấp nhận. Đúng lúc đó CƠ TIÊU lại nghe được những điều mới mà chàng ta chưa từng nghĩ đến về cái đám cưới này từ MO LỬA của bộ lạc. CƠ TIÊU lại đâm ra rối tung lên không biết thế là thế nào,chàng ta đành dương đôi mắt với ánh nhìn hoang mang chuyển hướng từ MO LỬA của bộ lạc sang chị gái mà thốt ra mấy tiếng ngắt quãng.

_Không thể nào ? Lẽ nào đúng là chị ấy đã...gì mà hai vợ chồng cùng sang RẮN CHÍN ĐẦU dự đám cưới của chị MI NA...Rồi còn, còn đám cưới này nếu vậy thì chỉ là cho có, xem như để che mắt xung quanh...Ý của mọi người là vậy chắc...?


_Đúng vậy đấy, CƠ TIÊU ạ. Thật sự là chị đã đưa ra hai mong muốn ấy để đổi lấy việc sẽ cưới PA NU. Để nói lên chúng thật không dễ dàng gì, chị đã phải suy nghĩ rất nhiều. Vậy nên em hãy nghe lời các BẬC BỀ TRÊN, đừng phá ngang chuyện này nữa. Và thưa các BẬC BỀ TRÊN, chuyện này coi như đã xong. Lúc này xin hãy để con lại riêng với PA NU. Con có chuyện muốn nói riêng với cậu ấy.

CƠ TIÊU đang nói bỗng bị chặn lại bởi tiếng nói của MI NƯƠNG. Chàng ta sửng sốt khi thấy chị gái mình lúc này đã ngảnh đầu ra nhìn vào mình với nét mặt và ánh mắt tuy phờ phạc nhưng toát lên một sự nhẹ nhõm đến lạ lùng. Giọng nói trầm trầm của MI NƯƠNG cũng toát lên rằng nàng đang thành thật với lòng mình. Trong khi CƠ TIÊU đang vừa nghe những lời của MI NƯƠNG nói vừa hướng cái trân trối từ chị gái sang PA NU bên cạnh thì ba người cao tuổi đã cùng nhau gật đầu đồng ý với MI NƯƠNG. Sau đó LA HẦU nghiêm giọng nói.

_Vậy được rồi. Bọn ta đi đây. Hai con ở lại nói chuyện với nhau.

Trong lúc ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của TRÂU VÀNG cất lời thì MO LỬA của TRÂU VÀNG là người trước hết bước khỏi gian buồng. Tiếp theo là CHÚ́A TỂ TỐI CAO của bộ lạc đưa mắt ra hiệu cho con trai cùng ông ra ngoài. Trong khi CƠ TIÊU còn đang cự nự một chút thì thêm thì bác của PA NU và bố của chàng ta cùng bước tới. Mỗi người một bên xốc nách kéo CƠ TIÊU ra ngoài. Vậy là sau cùng chỉ còn lại PA NU vẫn đang đứng nguyên chỗ cũ mà bối rối nhìn gian buồng lúc này chỉ còn có cậu và MI NƯƠNG.





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK