Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



94

HAI MÓN QUÀ

_Ta đã tới đây.

Giọng nói mạnh mẽ của CA ĐÔ phát ra từ bên bên trong tấm khăn choàng kín mít từ đầu tới chân gã. Lúc này CA ĐÔ đang đứng trên một khoảng đất trống giữa khu vườn cây ăn trái rộng lớn dưới chân tòa tháp sừng sững bằng gạch đỏ. Đáp lời gã là một giọng con gái khá kiêu kì cùng những tiếng bước chân đang từ từ lại gần.

_Vâng, xem chừng hai bên chúng ta gặp nhau khó khăn thật đấy. Ngài CA ĐÔ quý mến ạ.

Từ trong bóng tối hiện ra hình dáng tha thướt của MO LỬA của RẮN CHÍN ĐẦU trong sắc tím của khăn choàng và khăn đội đầu cùng áo váy màu đỏ. Rồi nàng ta dừng lại sát ngay trước CA ĐÔ. Cay A với một khuôn mặt có những đường nét thật đẹp đẽ một cách sắc sảo đang hướng ánh nhìn đầy vẻ trách móc của nàng ta nhằm thẳng vào lớp khăn choàng của gã. Trong lúc này những quầng lửa hư ảo phát ra từ dưới lớp khăn choàng của CA ĐÔ đã dần dần tàn lụi. Sau đó CA ĐÔ lấy tay kéo khăn choàng xuống để lộ ra khuôn mặt bình thường của gã. Và CA ĐÔ lấy một vẻ mặt cười cười cùng ánh mắt với những tia sáng rực rỡ mà nhẹ nhàng lên tiếng.

_MO LỬA CAY A. Chúng ta đã lâu rồi không có gặp nhau. MO LỬA biết đấy, CA ĐÔ lần này sang RẮN CHÍN ĐẦU là bởi việc kia nên không tiện ra mắt ĐỀN THÁP TỐI CAO sớm được. Tới đêm nay sau khi thu xếp kĩ càng ở KHU NHÀ KHÁCH kia thì ta mới có thể đến đây. Chắc rằng ĐẤNG THIÊNG NA NI cùng các CHỦ TẾ cũng thông cảm cho ta,đúng không nào ?

Trước vẻ mặt và nghe giọng nói lúc này của CA ĐÔ thì CAY A đã dương mắt ngây ngẩn mà nhìn gã trong thoáng chốc rồi nhanh chóng lấy lại vẻ kiêu kì,điệu đà đáp lới.

_Ngài thật khéo miệng đấy. Mà quả vậy. Không thông cảm sao được. Ngài CA ĐÔ còn bận rộn với chuyện lớn của TRÂU VÀNG giao phó, chúng tôi biết chứ. Nhưng có điều TRÂU VÀNG đâu thể ngờ kẻ được họ hết lòng tin tưởng giao phó lần này lại...vốn là người làm việc cho ĐỀN THÁP TỐI CAO chúng ta nhỉ, ha ha, hay thật.

_Được vậy thì tốt cho hai bên chúng ta. Mà CA ĐÔ phải nhắc lại với MO LỬA cũng như với ĐỀN THÁP TỐI CAO rằng. CA ĐÔ này trước sau không bao giờ là kẻ làm việc cho các người. Ta làm việc này cho chính ta. Cũng như việc TRÂU VÀNG đã ruồng bỏ CA ĐÔ này nhưng CA ĐÔ này mãi mãi ghi khắc mình là người TRÂU VÀNG. Ai muốn cùng hợp sức với ta thì hãy nhớ kĩ điều đó.

CA ĐÔ khi nghe đến những lời sau cùng và tiếng cười đầy mai mỉa của CAY A thì gã đã sầm mặt gằn giọng với nàng ta. Dáng vẻ này của CA ĐÔ khiến CAY A không khỏi thấy sửng sốt,một phen nữa ngây người ra. Nhưng nàng ta cũng lại rất nhanh lấy lại tỉnh táo mà lấy một nét mặt mềm mại cùng ánh mắt và giọng nói toát lên nỗi niềm vừa áy náy vừa thấu hiểu.

_Ồ. Hẳn nhiên bọn ta hiểu rõ con người của Ngài CA ĐÔ là như thế nào chứ. Người truyền nối ĐA BAN cao quý của TRÂU VÀNG sao có thể hạ thấp mình làm việc cho kẻ nào khác. Đây chỉ là ... NGÀI cũng như NGÀI ĐA BAN khi trước có sự liên kết rộng khắp với bên ngoài để gây dựng chuyện lớn đòi lại những thứ đáng ra thuộc về mình. Trong đó ĐỀN THÁP TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU này...cũng chỉ là một trong nhiều bên có qua lại cùng hợp tác với Ngài mà thôi. ĐẤNG THIÊNG NA NI và ĐỀN THÁP TỐI CAO biết và luôn coi trọng NGÀI, xin NGÀI CA ĐÔ hãy yên lòng nha.

_ ĐẤNG THIÊNG NA NI và ĐỀN THÁP TỐI CAO các người biết thì tốt.

CA ĐÔ đã vừa xoay người đi không thèm nhìn vào CAY A mà đáp lời cô ta bằng một giọng lạnh lùng trong khi nét mặt của gã cứng đanh và hai mày nhíu lại. CAY A thấy vậy hai mắt liền dương to trừng trừng mà nhìn CA ĐÔ rồi nhanh chóng lấy vẻ mặt cùng giọng điệu ra vẻ tủi hờn ghê lắm mà lên tiếng ngay.

_Chúng tôi không chỉ biết mà còn hết lòng giúp đỡ NGÀI suốt bao lâu nay. Cho tới sau này cũng vẫn như thế. Cớ gì NGÀI CA ĐÔ vẫn còn tỏ ra hậm hực như vậy chứ ?

_Hay cho các người nói giúp ta mà tại sao lại muốn giết MI NƯƠNG ?

CA ĐÔ liền quay phắt người lại nhìn chằm chằm vào CAY A với một nét mặt như cũ mà vặn hỏi bằng giọng rõ ràng đang cố gắng kìm nén cơn giận dữ. CAY A bị dáng vẻ đó của CA ĐÔ bức bách thì bỗng nhiên nàng ta lại nở một nụ cười và nói bằng giọng tỏ ra cực kì ngây thơ.

_Chuyện về MỴ NƯA MI NƯƠNG ư. Phải rồi ý tứ của NGÀI với nàng ta thì đương nhiên là ĐỀN THÁP TỐI CAO thấy được. Chúng ta hiểu mục đích cuối cùng của việc đó và hết lòng ủng hộ Ngài đấy chứ. Mà Ngài tức giận là bởi chuyện gì nhỉ...À...Ra là thế. Chuyện ở HỜ RĂM.

_Đúng vậy, các người làm sao nói rõ ràng với ta đây ?

CA ĐÔ với một khuôn mặt và ánh mắt lúc này đã bộc lộ hết thảy sự giận giữ kìm nén bấy lâu mà mà gầm lên,hét thắng thẳng vào mặt CAY A. Còn nàng ta thì trên nét mặt bỗng chốc trở nên thẫn thờ đã hiện ra một nụ cười yếu ớt rồi cất giọng sao mà đáng thương.

_Chuyện ở HỜ RĂM đúng là CAY A này đã làm. Thế nhưng NGÀI sao nỡ vì thế mà nặng nhẹ với ta vậy chứ. Đó âu cũng là ta chẳng nghĩ ra cách nào hay hơn. Ta không thể vì để cho CHÚA TỂ TỐI CAO một chốc nổi hứng mà đi rước về RẮN CHÍN ĐẦU cái cô nàng MI NƯƠNG kia. Ta nào có thể trơ mắt nhìn ĐẤNG THIÊNG NA NI và ĐỀN THÁP TỐI CAO gặp khó khăn trước một kẻ không thể nắm bắt. Mà cuối cùng chẳng phải là cô nàng ấy vẫn may mắn thoát được, yên lành trở về bên NGÀI hay sao. Và chỉ cần MI NƯƠNG kia không có dính dáng gì đến RẮN CHÍN ĐẦU nữa thì sau này NGÀI chẳng phải lo chuyện bọn ta gây khó dễ cho nàng ấy đâu.

_Hừ, chuyện này dù sao đúng là ta đã quá đáng với cô thật. CAY A thân mến. Nhưng, nhưng...ta đang có chuyện rất khó chịu ở trong lòng. Có thể vì thế mà ta đã mất bình tĩnh. Cô cũng đoán được đó là gì phải không ?

CA ĐÔ nghe những lời CAY A thỏ thẻ và nét mặt của nàng ta. Dẫu cho đấy rõ ràng là đang làm bộ nhưng cũng khiến cho gã thấy mủi lòng sau đó đã lấy giọng điệu cùng nét mặt dịu dàng hơn mà đáp lại. CAY A thấy thế bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười khanh khách rồi cúi xuống ghé sát vào tai CA ĐÔ mà thì thầm bằng một giọng thật ngọt ngào.

_Hẳn nhiên là CAY A này hiểu chứ. Đúng là tội cho NGÀI thật, bỏ ra bao công sức mà lại để PA NU kia nẫng tay trên. Nhưng CA ĐÔ mà CAY A này biết đâu phải là kẻ mãi chìm đắm trong nỗi chán trường hay bực bội đâu chứ.

_Đúng vậy, xem ra CAY A vẫn luôn rất hiểu ta. CA ĐÔ này đâu phải là kẻ bỏ cuộc dễ dàng. Đặc biệt là khi ta biết rõ cái cám cưới đó hiện nay đối với hai con người đó chỉ là giả.

CA ĐÔ nghe CAY A nói mà nét mặt và ánh mắt hiện lên vẻ cay đắng rồi sau đó lại cười nhạt mà đáp lại CAY A bằng một giọng đầy vẻ quyết liệt. Và CAY A sau khi thấy hết những biểu hiện của CA ĐÔ thì dùng ánh mắt rất ưng ý mà nhìn hắn. Rồi nàng ta vừa lùi bước cách xa gã vừa đủng đỉnh cất tiếng.

_Thế NGÀI để cho ĐỀN THÁP TỐI CAO này giúp một tay đẩy nhanh cái ngày cặp đôi chẳng ra sao này tan vỡ nhé. Khi đó NGÀI CA ĐÔ đây trước là sẽ có được người đẹp mà sau thì...

_Ý cô là gì vậy, sao ta có cảm giác là các người đã làm ra chuyện gì đó rất ghê gớm mà không bàn trước với ta chứ hả MO LỬA ?

CA ĐÔ nhíu mày suy nghĩ về những lời của CAY A rồi hối hả cất tiếng căn vặn. CAY A đã dừng lại cách gã khoảng năm bước chân và gật đầu rồi nói với giọng đầy thích thú.

_Đúng vậy. Đó chính là một trong hai món quà ĐỀN THÁP TỐI CAO này dành cho NGÀI khi tới đây mà. Chuyện này ấy à, nói ra thật là ngại lắm. NGÀI cứ biết rằng MỴ NƯA MI NA và PA NU sẽ làm ra những điều mà...và sau đó MỴ NƯA MI NƯƠNG cũng như TRÂU VÀNG sẽ không thể nào chấp nhận hai người đó nữa. Đến lúc ấy thì NGÀI CA ĐÔ chẳng phải là sẽ ...

_Khoan đã, chuyện này...chuyện này là nhắm vào MI NA và PA NU sao ? Ta ...

CA ĐÔ vừa nghe CAY A nói mà nét mặt và ánh mắt càng lúc càng hiện ra vẻ sững sờ rồi cuối cùng hoảng hốt cất giọng. CAY A thấy vậy liền nheo mắt nhìn CA ĐÔ rồi nói giọng giễu cợt.

_Chắc hẳn NGÀI CA ĐÔ đã đoán được phần nào cái chuyện ấy ra sao rồi nhỉ ? Mà xem ra NGÀI là không nỡ nhìn cảnh đó xảy ra với hai người kia ? CAY A này có thể hiểu được. Với cô bé MI NA kiA thì NGÀI thấy đáng thương quá. Còn với PA NU thì...TỘC LA với NGÀI vẫn là mối nặng nợ khó buông rồi. Hẳn nhiên ĐỀN THÁP TỐI CAO làm ra chuyện này không phải là riêng vì NGÀI...Và...NGÀI một khi đã biết thì...có thể đi ngăn cản nó xảy ra. Nhưng mà CAY A thấy NGÀI nên nghĩ cho lâu dài về sau. Điều NGÀI trăn trở, điều NGÀI khao khát lẽ nào lại vì hai kẻ đó mà không thành.

CA ĐÔ nghe từng lời của CAY A mà nét mặt và ánh mắt gã hiện lên vẻ bối rối không gì che dấu được. Càng nghe CA ĐÔ càng thấy khó chịu trong lòng và gã chỉ còn cách nhắm nghiềm hai mắt lại mà suy nghĩ cho thật nhanh phải làm thế nào cho đúng. Hình dáng quen thuộc của MI NA và PA NU thấp thoáng hiện ra trong đầu gã. Một lát sau cuối cùng hắn đã mở mắt,ánh nhìn và giọng nói cất lên lạnh đến thấu xương.

_MO LỬA đã nói đúng, là CA ĐÔ này không đành lòng. Nhưng MO LỬA cũng nói đúng...Hai kẻ đó không thể so với khát khao cháy bỏng bấy nay của ta được. Vậy nên ta chỉ có thể áy náy với chuyện xảy ra lần này chứ không đi ngăn cản nó. MI NA và PA NU có trách thì hai người hãy trách sao lại bước vào cản lối trên đường đi của ta.

_NGÀI như vậy mới đáng để cho CAY A này yêu quý chứ.

CAY A nghe xong lời CA ĐÔ liền cười tươi rói mà đáp lại gã bằng một giọng đầy vẻ sảng khoái. Nhưng CA ĐÔ lại dùng vẻ mặt đầy vẻ ngờ vực mà lạnh lùng lên tiếng.

_Nhưng chuyện lớn đó các người liệu có tin chắc là trót lọt. Đây dẫu là PHƠ RÔM ÁNH SÁNG, chuyện xảy ra dưới chân ĐỀN THÁP TỐI CAO của các người thật. Nhưng ta biết rõ đêm nay bọn họ ở đâu, làm gì. Tình cảnh vậy mà các người ra tay được sao ?

_Chuyện này thì có thể nói rằng mọi thứ đều nằm cho lòng bàn tay của ta rồi. Dẫu NGÀI có không mong nó thành sự thật đi chăng nữa. Thì lát nữa đây kẻ ta phái đi sẽ trở về kể rõ lại cảnh tượng bê bối đó thôi. Còn lúc này thì NGÀI hãy đón nhận món quà này đi đã.

CAY A vừa điệu đà chớp mắt vừa cười tươi như cũ mà cất giọng đầy vẻ tự tin để đáp lại CA ĐÔ. Và trong khi CA ĐÔ tiếp nhận câu trả lời của nàng ta thì nét mặt của gã từ vẻ ngờ vực lúc đầu chuyến sang vẻ cau có khó chịu rồi cuối cùng biến đổi thành vẻ hào hứng mà nói.

_Ý các người có phải là về chuyện đã bị ngắt quãng khá lâu kia chăng ?

_Đúng vậy rồi. ĐỀN THÁP TỐI CAO bọn ta cũng muốn đẩy nhanh lắm chứ. Nhưng hẳn NGÀI CA ĐÔ biết rõ là chuyện này cần nhiều sức mạnh thế nào mà.

CAY A bỗng trở nên cực kì nghiêm nghị mà đáp lời CA ĐÔ. Và gã cũng đáp lại nàng ta bằng cái gật đầu cùng nét mặt vừa biệu hiện sự đồng tình vừa là sự biết ơn. Trong lúc này CAY A đã lại với một dáng vẻ đầy uy nghiêm mà phất tay thật mạnh lôi từ trong bóng tối của vườn cây phía sau nàng ta ra hai người đàn bà gầy guộc trong bộ váy áo màu xám rách bươm,tóc tai thì xõa xượt. Hai người này bị quăng mạnh nằm sõng soài trên nền đất mà chẳng hề động đậy. CA ĐÔ dễ dàng nhận ra một trong hai người này chính là MO già theo hầu MO LỬA của TRÂU VÀNG lúc trước. Kẻ còn lại thuộc về ĐỀN THÁP TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU.

Ngay sau đó CAY A lại phất tay thêm cái nữa. Tức thì một ngọn lửa hư ảo quầy đảo xung quanh hai người này và khiến mặt đất xụp xuống thành một cái hố sâu. Hai người đàn bà rơi tòm xuống hố lúc này mới lồm cồm bò dậy ngước nhìn hai kẻ đang đứng trên miệng hố với nét mặt cùng ánh mắt ngây dại hệt nhau.

Lúc này CA ĐÔ nhìn hai người đàn bà đó với một nét mặt và ánh mắt lạnh lẽo rồi lấy từ dưới tấm khăn choàng ra một vật tựa như khúc gỗ dài được bọc vải kĩ càng. Trong khi ấy CAY A bắt đầu dang rộng hai cánh tay,từ trong lòng hai bàn tay của nàng ta những ngọn lửa hư ảo bay lên vờn quanh bãi đất trống. Rồi CAY A từ từ bay bổng,lơ lửng ở trên không trong khi nàng ta lầm rầm đọc bài chú kêu gọi sức mạnh của NGỌN LỬA ĐIÊN RỒ. Thứ mà CA ĐÔ biết cần phải có nó thì mới đánh thức vật đang ở trong tay gã. Và CA ĐÔ biết đã lúc để gỡ bỏ lớp vải bọc rồi ném vật đó xuống dưới hố. Từ trên tay CA ĐÔ là một thanh gươm màu đen bay vèo xuống hố đất nằm giữa hai người đàn bà. Những quầng lửa hư ảo ở phía trên tức thì xà xuống nhập vào thanh gươm khiến nó sáng rực lên,bắt đầu động đậy. Sau đó thanh gươm này động đậy càng lúc càng mạnh hơn rồi lưỡi gươm tự bay ra khỏi vỏ và bắt đầu đâm vào thân thể của hai người đàn bà kia.

Ngay khi bị trúng phải những nhát đâm đầu tiên thì nét mặt và ánh mắt của hai người đàn bà đều trở nên tỉnh táo. Và nét mặt cũng như ánh mắt của họ hiện rõ cảm nhận rõ sự đau đớn của nhát đâm bởi lưỡi gươm bay loạn xạn kia mà thân thể thì đã kiệt sức chẳng thể nhúc nhích,chống đỡ nổi. Sau đó họ với thân thể mỗi lúc một nhiều vết đâm chém,máu phun ra ướt đẫm nền đất đã nhìn chằm chằm vào CA ĐÔ và CAY A ở trên miệng hố với ánh mắt đầy căm giận mà gằn từng tiếng.

_MÀY không phải, thật sự không phải...

_Mày, chính mày là kẻ đó....

_THANH GƯƠM MÁU có một không hai này vào một ngày không xa sẽ lại có thể reo rắc nỗi sợ hãi khắp nơi đúng theo ý NGÀI rồi.

CAY A chuyển ánh mắt hướng thẳng vào CA ĐÔ và nói với gã mà không thèm để ý đến hai người đàn bà dưới hố. Còn CA ĐÔ thì hướng ánh mắt toát lên vẻ thèm muốn ghê gớm vào thanh gươm đang bay lượn dưới hố. Thanh gươm này lúc đỏ sậm bởi được nhuốm trong máu tươi mà thoắt cái máu ấy đã ngấm hết vào bên trong khiến thanh gươm trở lại một màu đen xì như cũ. Hai màu đen đỏ,đỏ đen không ngừng thay nhau hiện ra trong mắt CA ĐÔ.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK