78
PHÁN SỬ
ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU từ khi lên tiếng thừa nhận rằng nàng ta chính là NAI LA trước đây với cậu cháu KHƠ TIÊM,KHƠ RU thì đã im lặng để cho lần lượt từ người này sang kẻ khác lên tiếng phân bua hoặc cầu khẩn. Trong lúc này AI RA vẫn chăm chú nhìn vào hai người CLAU đang quỳ xụp ở phía trước với một ánh mắt lấp lánh,tràn đầy niềm hứng thú. Nét mặt của nàng ta mềm mại bình thản,miệng hơi nhẹ cười. A RA đã hai lần đổi từ ngả người,nghiêng đầu từ bên phải sang bên trái,cùng vài lần chớp mắt nhưng vẫn giữ nguyên tầm nhìn. Lúc này A RA thêm một lần chớp chớp đôi mi không hẳn là dày và mượt cho lắm của nàng ta rồi mở miệng cười thật thoải mái một chốc rồi cất giọng đầy khoáng đạt.
_Ở đây sao vậy ? Mọi người thấy khó hiểu với lời ta nói. Vậy ta sẽ nói rõ đây. Xem chừng mọi người và ông nữa, ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM thân mến, đã nghĩ sai về những chuyện xảy đến với NAI LA trong chuyến đi. Các người hãy nhớ cho ta rằng ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM đã gây nên tội với NAI LA chứ không phải là ĐẤNG THIÊNG NA NI AI RA. Hay chuyện này đúng ra là người không biết thì không có tội. Còn với NAI LA kia thì ông ấy tuy thật có làm sai, có che dấu cô ta khỏi ĐỀN THÁP. Nhưng ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM đã chừa cho cô ta một con đường sống. Qủa thật nếu đêm đó ông không dùng cách nhờ MO của TRÂU VÀNG yểm bùa lên NAI LA... thì e rằng ép cô ta phải lộ rõ con người thật của mình, ra tay với ba người ngay lúc ấy. Còn chuyện thay đổi cô dâu, ta biết từ đầu là do bên TRÂU VÀNG đã không có thành ý giao đúng người. Chính họ có ý tráo người trước. Ông cũng là vì HÒA ƯỚC của hai bên RẮN CHÍN ĐẦU và TRÂU VÀNG mà đành làm liều, chuyện nhờ vả đến bùa phép của MO ở TRÂU VÀNG cũng chỉ là thuận đà mà làm tới thôi. Vậy nên nếu nói là có tội thì cũng đúng nhưng là tội nhẹ,ta thấy có thể bỏ qua được. Các bà cũng hãy nghe lời ta đừng làm khó ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM nữa.
_Vâng. Dẫu là tôi đây vẫn còn rất căm giận khi nghĩ đến những gì đã xảy ra. Nhưng ĐẤNG THIÊNG NA NI đã có ý như thế thì tôi đành xin theo.
MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU cất giọng kính cẩn rồi cúi đầu trước A RA sau đó ngưởng mặt lên vừa nhìn sang hai phía vừa mỉm cười và cao giọng nói.
_MO LỬA và MO NƯỚC cũng vậy phải không nào.
_Vâng, chúng tôi xin theo ý NGƯỜI, thưa ĐẤNG THIÊNG NA NI.
Ở hai bên MO LỬA của RẮN CHÍN ĐẦU thì với nét mặt vẫn đầy vẻ hằn học. Còn MO của RẮN CHÍN ĐẦU NƯỚC thì nét mặt vẫn bị mớ tóc lòa xòa che phủ. Họ đều cùng nhau thấp giọng mà lên tiếng đáp lại. KHƠ RU thấy họ như thế mặt mày của hắn đang trở lên phở phơ mừng rỡ hết nhìn ông cậu KHƠ TIÊM ở cạnh lại nhìn sang TU PHA RIÊNG ở xa. Còn ĐẦU LÃNH của TỘC CLAU thì ngay tức thì với nét mặt hiện rõ niềm cảm ơn sâu sắc đã lớn tiếng với giọng chân thành hướng tới ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU ở phía trước.
_Đội ơn ĐẤNG THIÊNG NA NI, muôm ngàn lần đội ơn NGƯỜI. Thật là NGƯỜI đã quá rộng lòng với KHƠ TIÊM này rồi.
_ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM không cần phải quá đề cao ta hay nặng lòng về việc này thêm nữa . Tuy vậy...chính ông cũng đã nói, phải xét đúng người đúng tội. Ta vừa rồi là đã xem xét tội của ông. Còn bây giờ là KHƠ RU. Mà với KHƠ RU thì...không thể nói gì hơn... thật là tội lỗi tày trời, không thể tha thứ.
A RA lúc này đang lấy bàn tay đeo những chiếc nhẫn có gắn tua vàng kết lại với nhau thành một thứ trang sức rất đẹp mà chống cằm và liếc nhìn cậu cháu KHƠ TIÊM,KHƠ RU bằng ánh mắt hờ hững. Trong lúc khóe miệng của nàng ta nhẹ cười và cất giọng có phần lơ đãng. Thế mà những lời của nàng lại khiến xung quang một lần nữa choáng váng,nhìn chằm chằm vào KHƠ RU. Còn KHƠ RU thì bỗng nhận ra hắn đang rơi vào vòng nguy hiểm tột cùng sau thoáng ngơ ra đã hớt hải hỏi cậu ruột.
_Ý...ý...cái người đáng sợ kia nói...Sao cháu thấy mình...mình sắp phải nhận lấy cái gì đó kinh khủng lắm...cháu cảm giác được thế cậu ơi...Làm sao bây giờ chứ...
_Thưa ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU. Chẳng phải đến tội lỗi của KHƠ TIÊM này NGƯỜI còn tha thứ được, cớ gì Người vẫn còn bắt tội cháu tôi. So với tội của tôi thì tội KHƠ RU gây ra đâu đáng gì chứ. Xin, xin NGƯỜI tha cho nó.
KHƠ TIÊM sau một chốc rơi vào cảnh choáng váng đã vì nỗi sợ hãi của KHƠ RU làm thức tỉnh,hiểu tình cảnh đang hết sức ngặt nghèo của cháu mình vào lúc này. Ngay tức thì ông lớn tiếng vừa tỏ rõ ý phản đối vừa là ý cầu khẩn tới ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU. Nét mặt dãi gió nằm sương của KHƠ TIÊM cũng hiện ra mồn một những nét căng thẳng,lo lắng còn đôi mắt của ông cũng toát ra ánh nhìn khẩn cầu hướng tới A RA.
ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU khi nhận được ánh nhìn này của ĐẦU LÃNH bên TỘC CLAU thì đã ngồi thẳng giậy,hai cánh tay đặt lên hai gối tựa hai bên,mười đầu ngón tay bấu chặt lên mặt gối bằng lụa. A RA với một nét mặt vẫn mềm mại cùng ánh mắt lấp lánh như trước mà nhìn thẳng vào hai bác cháu KHƠ TIÊM,KHƠ RU nhưng từ khóe môi giống như đang cười lại phát ra giọng nói dữ dằn.
_Ông cho rằng KHƠ RU nhẹ tội hơn mình sao, ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM. Hoặc là...hai người đang nghĩ A RA này ngoài mặt không giống với trong lòng,vẫn tức tối với những gì KHƠ RU đối với kẻ gọi là NAI LA khi trước...Điều đó không hẳn là sai. Bởi ta là ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU, ta không cho phép kẻo nào dám làm điều xấu với người thuộc về ĐỀN THÁP, cho dù đó chỉ là một MO trẻ thấp kém hết mức. Khi ấy, nếu đó là một NAI LA nhỏ bé thật, và ĐẦU LÃNH không ra mặt kịp lúc thì hẳn đã là một cái chết thảm thương cho cô ta. Mà từ bao đời nay, chưa khi nào MO của ĐỀN THÁP ở RẮN CHÍN ĐẦU này phải chịu cảnh đó là bởi không một kẻ nào trên đời dám coi rẻ ĐỀN THÁP của chúng ta. Nhưng cuối cùng...một KHƠ RU của TỘC CLAU lại dám không coi ĐỀN THÁP của chúng ta ra gì. ĐẦU LÃNH đừng nói rằng gã vì không biết mới làm bậy. Chính vì không biết NAI LA và ĐẤNG THIÊNG NA NI AI RA cùng là một người,không thấy phải kiêng dè nên gã mới tự do thoải mái nói ra những điều thật bụng đến vậy. Những gì gã nói ông hẳn vẫn còn nhớ rõ. Lúc này đây ĐẦU LÃNH nghĩ đi, hẳn là không thể nói đỡ cho gã. Cũng như ta đây là ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU phải giữ vững sự THIÊNG LIÊNG của nơi này bằng chính việc xử tội chết KHƠ RU.
_Đó, quả là...quả là KHƠ RU đã nói vậy. KHƠ TIÊM này cũng rõ là không thể nói đỡ cho cháu mình được. Nhưng tôi là cậu ruột của KHƠ RU, không dạy bảo đến nơi mới khiến nó làm xằng làm bậy. KHƠ TIÊM này xin được thay cháu mình chịu tội với CHÚ́A TỂ TỐI CAO, cúi xin ĐẤNG THIÊNG NA NI đồng ý.
ĐẦU LÃNH của TỘC CLAU đã nhận thấy ngay sự thay độ rõ rệt trong thái độ của ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU. Và ông không thể đơn giàn là dằn xuống nỗi căng thăng,lo lắng trong lòng. Trái lại gắng sức thế nào đi nữa nhưng khi ông từ từ nghe hết những lời nói của nàng và hiểu ra ý nghĩa của việc bắt KHƠ RU phải chịu tội.
Nỗi căng thẳng,lo lắng trong lòng KHƠ TIÊM không những không bớt đi mà ngược lại càng lúc càng cuộn sóng mạnh mẽ hơn. Nó khiến cho một người nổi tiếng vững trãi như đá tảng cũng đang dần đổ mồ hôi với cảm giác đáng sợ. Ông cảm thấy vào lúc này đây từ trong lời nói của ĐẤNG THIÊNG NA NI bên RẮN CHÍN ĐẦU này đang chứa đựng muôn vàn lưỡi gươm bủa vây lấy KHƠ RU.
Ở bên cạnh KHƠ TIÊM,rõ ràng chính người cháu KHƠ RU của ông cũng cảm thấy khiếp hãi đến độ hai tay nắm thành nắm đấm để giữ bình tĩnh mà toàn thân vẫn run lên bần bật. Bởi thế ông đành phải một lần nữa gập lưng,đập đầu xuống đất mà cầu xin ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU này để cho KHƠ RU một con đường sống. Nghe bác mình nói vậy KHƠ RU đang hoảng loạn đến mờ mịt mặt mày bỗng như sực tỉnh,gã cố sức nâng bác mình giậy trong khi nói cất giọng rối quẫn.
_Không được, đã nói là cậu không thể để cho ĐỀN THÁP này bắt tội rồi mà. Trên dưới CLAU không cho phép đâu mà...CLAU cần có cậu, CLAU không thể thiếu cậu được...
_Im ngay. Cháu cần phải nhớ một khi bác không còn nữa thì ngôi ĐẦU LÃNH của CLAU thuộc về cháu, phải cố làm cho tốt. CLAU cần là cháu, CHÚA TỂ cần là cháu, phải cùng em gái mình chăm nom cho CLAU hiểu chưa.
KHƠ TIÊM lấy tay gạt tay KHƠ RU và lớn tiếng mắng gã trong khi vẫn dập đầu sát đất. KHƠ RU nghe thế mà càng hoang mang trong nét mặt,tự nhiên người đờ ra chẳng biết làm gì tiếp theo. Đúng lúc đó tiếng nói mềm ngọt từ MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU cất lên.
_Ta thấy hai cậu cháu nhà ông lo nghĩ cho nhau, cho TỘC CLAU nhiều đến vậy thật cảm động. Hay là, MO ĐẤT có một cách để cho hai người thoát khỏi cảnh kẻ sống người chết đau lòng này. Đó là ...chuyện về MẢNH ĐẤT THIÊNG mà trước đó chúng tôi đã nói với ĐẦU LÃNH là có ý muốn được xây dựng ĐỀN THÁP mà tiếc là, chi bằng...Ông hiểu ý ta chứ ?
ĐẦU LÃNH của TỘC CLAU vừa nghe hết những lời của MO ĐẤT bên RẮN CHÍN ĐẦU nói liền ngưởng đầu nhìn thẳng vào bà ta. Còn MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU cũng chăm chú nhìn ông bằng nét mặt cùng ánh mắt tỏ ra đầy thành ý. KHƠ TIÊM sau một chốc sững sờ bởi lời gợi ý của bà ta bỗng nghĩ thầm trong đầu. Rằng phải chăng đây là ý định thực của đám người này,thứ họ muốn rốt cuộc là MẢNH ĐẤT THIÊNG kia. Nhưng điều này không khiến KHƠ TIÊM thấy nhẹ lòng hơn mà khiến ông lâm vào cảnh rối trí. Nếu so với cái thân già của ông đổi lấy KHƠ RU thì MẢNH ĐẤT THIÊNG kia không thể làm ông dễ dàng quyết định được. KHƠ TIÊM càng lúc càng thấy đầu óc quay cuồng không biết phải làm thế nào mới phải. KHƠ RU và MẢNH ĐẤT THIÊNG,chỉ có thể giữ lại một bên .
KHƠ RU cũng nghe MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU và tia hy vọng một lần nữa hiện ra trước mặt hắn bỗng trở lên yếu ớt,leo lét quá đỗi. Hắn khi còn ở CLAU đã biết cô em ruột cùng các GIÀ phải đau đầu suy nghĩ mà cuối cùng vẫn là đồng lòng giữ vững MẢNH ĐẤT THIÊNG kia không để cho RẮN CHÍN ĐẦU xây dựng ĐỀN THÁP trên đó. Bây giờ mà bảo đem MẢNH ĐẤT THIÊNG này đánh đổi lấy gã thì dẫu ông cậu có đồng ý đi nữa,đến khi mọi người ở CLAU mà biết thì cũng dễ bị thay đổi lại lắm. Vậy thì hắn cuối cùng là có thoát được tội chết của ĐẤNG THIÊNG NA NI này hay không chứ .KHƠ TIÊM và KHƠ RU đang hoang mang,rối bời nhìn nhau chẳng nói nên lời thì đúng này giọng nói đã trở lên cực kì lạnh lẽo của A RA cất lên.
_Hãy nghe cho rõ đây, KHƠ RU. Ngay từ đầu ta đã nói rõ, xử đúng người đúng tội. Đây là cái giá cho sự sai trái của anh. Lẽ nào anh còn muốn gây thêm điều xấu xa khi bắt kẻ khác phải chịu tội thay mình. Còn ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM phải hiểu rằng ta là vì sự THIÊNG LIÊNG cho ĐỀN THÁP của RẮN CHÍN ĐẦU, sẽ không vì điều gì mà bỏ qua cho KHƠ RU. Ta không đồng ý, không cho phép ông lấy gì để đổi lấy sự sống cho KHƠ RU. Tới MO ĐẤT, thật đáng trách. Bà có biết rằng đã đưa ra một ý định bôi nhọ sự THIÊNG LIÊNG của ĐỀN THÁP hay không ? Sau hôm nay ta muốn bà phải ăn năn về lỗi lầm của mình. Và bây giờ ta thay mặt cho THẦN THẤP TỐI CAO muốn biết TỘC CLAU có định giao KHƠ RU ra hay không đây.
Hai cậu cháu KHƠ TIÊM,KHƠ RU đều ngoảnh mặt nhìn thẳng vào ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU khi nàng cất tiếng . Và họ sững người khi nhận thấy ở nàng không chỉ có giọng nói mà ngay đến ánh mắt cũng toát ra sự lạnh lẽo đến ghê người. Thậm trí họ cũng như hết thảy những ai có mặt ở đây đều nhận thấy LUỒNG SỨC MẠNH đáng sợ không ngừng toát ra từ nơi A RA. Nó mang một cảm giác lạnh lẽo thấm vào tận xương tủy,khiến ai lấy đều phải gồng mình chống đỡ. Chợt nhiên KHƠ RU bật đứng giật,run run gằn từng tiếng.
_Được, được rồi...Nếu ĐẤNG THIÊNG NA NI đây đã muốn thế...thì KHƠ RU sẽ xin chịu tội trước ĐỀN THÁP TỐI CAO này ...Thế là đươc chứ gì.
_Cháu nói xằng gì vậy ...
KHƠ TIÊM khi nghe KHƠ RU nói vậy cũng bật giậy theo,quát vào hắn định dập đi suy nghĩ mà ông dẫu thế nào cũng khó mà đồng tình. Nhưng chính KHƠ RU đã khiến KHƠ TIÊM choáng váng khi mà tuy vẫn còn lập bập nhưng đã toát lên sự cứng cỏi lớn tiếng cắt ngang lời ông.
_Không, cháu không xằng bậy...Bác hãy nghe cháu nói...đúng, đúng như ĐẤNG THIÊNG NA NI đây đã nói...Tội, tội cháu gây ra thì cháu phải chịu. Như thế cháu mới xứng làm người thuộc CLAU. Mà…bác cũng thấy chúng ta có cách nào khác đâu. MẢNH...MẢNH ĐẤT THIÊNG không thể vì cháu mà...Vậy nên, cậu hãy đưa cháu thứ đó đi. Buổi nay người cần dùng đến nó là cháu chứ không là cậu mà.
_Rất được. Cuối cùng thì anh cũng đáng là cháu ruột của ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM lẫy lừng,là anh ruột của CHÚA TỂ của TỘC CLAU. Và ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM, nếu ông còn nghĩ đến TỘC CLAU của mình thi không nên ngăn cản KHƠ RU nữa.
ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU vẫn một nét mặt,dáng vẻ cùng giọng nói lạnh lẽo đến đáng sợ như trước mà hướng đến hai cậu cháu KHƠ TIÊM,KHƠ RU. Nhìn cháu mình rồi chuyển sang nhìn nàng rồi lại chuyển ánh mắt đau đớn về KHƠ RU. Sau một chốc im lặng mà KHƠ TIÊM thấy dài bằng suốt đời mình,cuối cùng ông cúi đầu lấy trong bao thắt lưng ra một cục đất nhỏ và đưa cho KHƠ RU. Khi KHƠ RU nhận lấy viên đất tròn nhỏ này,hắn chợt nghe thấy tiếng rưng rức. KHƠ RU bàng hoàng khi biết ông bác KHƠ TIÊM đang khóc điều mà hắn chưa bao giờ thấy trước đây. Và đúng lúc này tiếng của ĐẤNG THIÊNG NA NI bên RẮN CHÍN ĐẦU này cất lên.
_Đã tới lúc chúng ta xử tội kẻ dám báng bổ sự cao quý của ĐỀN THÁP TỐI CAO. Vậy nên, các CHỦ TẾ hãy bắt đầu các bước CỦA PHÉP GỘT RỬA TỘI LỖI.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK