62
Trong Rừng Vắng
Ở trong chiếc lán nằm chính giữa dành cho MI NA nghỉ ngơi cũng là nơi cánh đàn bà con gái trong đoàn rước dâu tụ họp lại ở qua đêm. Số ấy hầu hết là người của TRÂU VÀNG đi theo hầu cận MI NA nhưng lọt vào hai người của bên RẮN CHÍN ĐẦU. Suốt nửa ngày trời đi đường họ đã được KHƠ TIÊM bên RẮN CHÍN ĐẦY và CA ĐÔ bên TRÂU VÀNG sắp xếp để đi cùng nhau. Và chị em bên TRÂU VÀNG đã trò chuyện qua lại với hai cô gái trẻ của RẮN CHÍN ĐẦU và biết họ các MO của ĐỀN THÁP TỐI CAO. Hai bên cũng khá hòa thuận và tỏ ra khá dễ dàng để ở cùng nhau suốt quãng đường còn lại.
Khi cái lán dành cho MỴ NƯA MI NA được dựng xong là bọn họ theo sự chỉ dẫn của MAY MAY,người đã được chọn làm NGƯỜI HẦU CHÍNH chính của MỴ NƯA mà đem đồ đạc mang theo vào lán. Mỗi người một việc để nhanh chóng biến lán mới dựng bằng những cây gỗ ban đầu trông rất đỗi trống trải,tuềnh toàng mà chỉ loáng cái đã trở nên kín đáo với những tấm rèm che dày dặn.
Bên trong lán được chị em dải chiếu cói khắp mặt sàn gỗ. Một tấm đệm kết bằng lông ngỗng,trên đặt gối và chăn bằng lụa được chải ở trong cùng. Xung quanh đệm dăng màn. Thêm một lớp rèm che. Phìa ngoài bày gối tựa và mâm đựng khay trầu,cau. Xung quanh bày những thố,thạp có nắp bằng đồng bên trong đựng thức ăn. Những chiếc giương bằng gỗ đựng áo váy,vải vóc,đồ trang sức,đồ gốm,đồ đồng được đặt chồng lên nhau thành bức vách phía sau. Đó là chỗ nghỉ của MỴ NƯA cao quý của TRÂU VÀNG.
Hai bên còn lại của chiếc lán chải những cái đệm và bày những cuộc chăn những chiếc gối bằng vải thô màu lam có thêu hình nhiều màu. Những chiếc gùi đựng đồ của chị em được từng người đặt phía trên đầu của từng tấm đệm. Đấy sẽ là chỗ ngủ của hơn hai chục chị em hai bên.
Sắp đặt xong xuôi,chị em hai bên cùng nhau quay quần ăn cơm. Sau đó MAY MAY bảo một nhóm năm người đi rửa bát. Từ lúc này cho đến khi tới nơi làm đám cưới việc dọn dẹp sau mỗi bữa ăn sẽ được từng nhóm năm người thay phiên nhau làm. Lần này nhóm gồm có ba người của TRÂU VÀNG và hai MO trẻ của RẮN CHÍN ĐẦU. Nhưng mới vừa bắt đầu thì họ đã thấy KHƠ RU đi từ bên lán của cánh đàn ông TỘC CLAU bước tới. Chàng ta đằng hắng mấy tiếng và TU PHA RIÊNG nhìn ra rồi nói nhanh với chị em đang ngồi cạnh.
_Tôi đi đây một lát nhé các chị. Phần của tôi cứ để NAI LA làm hết cho.
_Vâng, tôi sẽ làm.
NAI LA lặng lẽ đáp trong khi vẫn cúi đầu xuống chăm chú rửa từng cái bát một. Ba cô gái của TRÂU VÀNG còn lại nghe vậy rồi nhìn sang TU PHA RIÊNG,thấy nàng ta đang hớn hở ra mặt mà đứng giậy phủi váy áo cho phẳng phiu. Họ lại quay người nhìn KHƠ RU đang tỏ rõ vẻ mặt sốt ruột. Họ đành quay lại nhìn nhau mà lắc đầu rồi thở dài. Sau cùng một đành tặc lưỡi bảo.
_Ừ thôi thế cũng được.
Ba cô gái của TRÂU VÀNG từ lúc bắt đầu lên đường cho đến lúc dựng lán đã nhận ngay ra cái chuyện rõ như ban ngày là hai người ấy là một cặp. KHƠ RU lại là cháu của ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM của TỘC CLAU bên RẮN CHÍN ĐẦU,là người có vai vế trong đoàn rước dâu nên chẳng ai dám cản họ. Hơn nữa vẫn còn NAI LA ở lại và đã nhận làm hết phần việc của TU PHA RIÊNG. Làm lụng một hồi cũng xong hết đống bác đĩa. Ba cô gái của TRÂU VÀNG đã vào trong lán mà ngủ còn NAI LA vẫn đứng chờ bên ngoài đợi TU PHA RIÊNG.
Cái một lát của TU PHA RIÊNG đã trôi qua khá lâu. Đến khi đèn đuốc trong ba lán đều đã tắt mà nàng ta vẫn chưa quay về. NAI LA bỗng nhìn thấy một bóng đen từ từ đi về phía cô ấy rồi tự dưng đứng lại và vẫy tay ý gọi NAI LA tới. Cô ta hơi chần chừ rồi cũng bước tới chỗ người đó. Đến gần rồi NAI LA mới nhận ra đó chính là KHƠ RU. Nét mặt của cô ta đang hiện lên rõ sự ngỡ ngàng,đôi mắt với ánh nhìn vốn lờ đờ của cô ta đang mở to trừng trừng vào lúc này mà nhìn KHƠ RU. Miệng của NAI LA cũng đang hơi mở ra định cất lời thì KHƠ RU đã đưa ngó tay lên miệng một tiếng ý bảo cô im lặng. Rồi chàng ta bắt đầu nói thầm.
_TU PHA RIÊNG vừa mới tìm thấy một thứ cây cỏ, cái gì mà…ta quên rồi. Mà nàng ấy bảo cần phải lấy về cho bằng được. Nàng ấy bảo ta về gọi cô ra cùng hái cho được nhiều. Bởi thế cô đi theo ta nhanh lên. Không cần xin phép gì đâu, xong về nói với cậu của ta sau…Ơ kìa mau lên chứ, TU PHA RIÊNG đang đợi đấy…
KHƠ RU vừa nói vừa bước lại phía rừng cây trong lúc đó NAI LA vẫn còn chần chừ mà đứng nguyên tại chỗ. Thấy thế KHƠ RU quay lại cầm tay NAI LA mà kéo đi. Được vài bước NAI LA cũng giằng được tay ra rồi nói giọng cam chịu trong khi vẫn tiếp tục đi theo KHƠ RU.
_Tôi tự đi được, sẽ cố đi nhanh.
Hai người im lặng đi được một quãng xem ra đã khá xa với khu lán trại. KHƠ RU đi phía trước và TU PHA RIÊNG bước theo sau. Khi đi qua một thân cây rất to lớn chợt nhiên NAI LA không thấy bóng dáng của KHƠ RU đâu nữa. Cô ta đứng lại,cất giọng lo lắng.
_Cậu KHƠ RU, cậu đang ở đâu rồi. Sao tôi không thấy cậu vậy ?
Xung quanh vẫn im lặng. NAI LA xoay một vòng cố nhìn trong đêm tối để tìm kiếm KHƠ RU. Bỗng từ phía sau một người vòng tay ôm chặt lấy eo NAI LA mà lôi đi mặc sức cô giãy rục và kêu la hoảng hốt.
_Ai…ai vậy, buông tôi ra. Ai đang định làm gì tôi vậy ?
Nhưng người này vẫn im lặng mà lôi NAI LA đến bên một thân cây. Lưng của cô ta bị ép sát vào thân cây. Cùng lúc ấy khi một cánh tay của người kia buông khỏi eo của NAI LA rồi một sợi dây thừng to bản vòng qua người và siết chặt lấy ngực cô ta. Thế rồi sợi giây cứ thế vòng quanh người NAI LA liền mấy vòng siết chặt cô với thân cây khiến cho NAI LA không thể nhúc nhích gì nữa. Trong lúc này với nét mặt hoang mang NAI LA chỉ có thể cất giọng van nài.
_Sao lại trói tôi vậy, xin, cầu xin thả tôi ra đi mà...Tôi là người của ĐỀN THÁP TỐI CAO RẮN CHÍN ĐẦU, làm thế này với tôi là không hay đâu...Sẽ bị, sẽ bị tội đấy…
Đang nói bỗng NAI LA thấy miệng bị nhét giẻ chặt cứng không còn phát ra được một tiếng nào nữa. Và rồi cuối cùng người làm vậy với cô ta cũng lên tiếng. NAI LA nhận ngay ra đó là KHƠ RU.
_Xin lỗi nhé. KHƠ RU này từ trước tới nay chưa từng hại đến ai, càng chưa tự tay giết chết một người nào. Nhưng đêm nay ta phải làm thế này với cô là không còn cách nào khác. Ta bỏ cô lại đây, biết là mười phần chết chín sống chỉ có một .Cô chết ở đây thì hãy coi như đó là cái số của cô đến lúc phải chấm dứt. Việc này đều là vì hạch phúc của ta với TU PHA RIÊNG…mà cũng là giúp TỘC CLAU trách khỏi cơn giận đáng sợ của ĐỀN THÁP TỐI CAO do lời nói của cô mà thôi.
Vừa lôi NAI LA rồi lấy dây thừng trói chặt cô ta vào thân cây một cách hết sức thô bạo mà trong lòng KHƠ RU cứ run rẩy,lo sợ mình không làm cho đến cùng được . Rồi gã đang nghĩ đến TU PHA RIÊNG đang đợi mình ở trên cây ở chỗ hai người đang hò hẹn dở dang. KHƠ RU đã dụ nàng ta ra đó rồi nói dối là có thứ muốn tặng mà lại quên tại lán nên về lấy. KHƠ RU còn bảo phải tặng cho bằng được trong buổi tối nay . Nhưng thực ra là để chàng ta có thể quay về,dẫn NAI LA đem giấu vào rừng mà TU PHA RIÊNG không hay biết gì. KHƠ RU thật sự không muốn để người con gái mình yêu dính vào chuyện xấu mà gã làm.
Khi đã chắc chắn là NAI LA không thể nào thoát ra được nữa KHƠ RU mới thấy mình đỡ lo. Và gã đã nghĩ là cô gái này cũng khó mà mong có ai tới cái nơi hoang vu này mà cứu giúp. Một khi đã bị nhét giẻ vào miệng dù có thấy bóng người thì cô ta cũng chẳng kêu cứu được nữa. Sau vài ngày thế nào cô ta cũng sẽ mất mạng thôi. Mà nếu nhỡ ra cô ta may mắn được cứu thì cũng đâu dễ gì quay về được ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU. Tuy thế KHƠ RU thấy gã thốt ra những lời sau cùng với NAI LA vẫn thật sự không giấu được nỗi hoang mang về điều đã vừa gây ra. Đó thật sự là cực chẳng đã gã mới phải làm thế,trong lòng gã không khỏi thấy áy náy với cô gái này .
THIÊNG LIÊNG _TẬP 1_61;62;63;
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK