121
MỆT MỎI
Những ngày sau đó,việc thu dọn trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG vẫn diễn ra gấp gáp theo đúng những gì HỘI ĐÔNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU vạch ra trước đó. Người của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM ở đây và của ĐĂM RANG vẫn không ngừng tỏa đi khắp nơi tìm kiếm những người bị cơn lốc cuốn đi. Họ được bà con trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG giúp đỡ rất nhiều. Có nhiều khi chính bà con đã thấy người bị nạn và báo cho họ tới đưa về KHU NHÀ LỚN của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này . Một điều khiến ai nấy đều phải buồn lòng là những người tìm được kia hầu hết đều đã chết. Chỉ có vài người còn thoi thót với những vết thương khắp mình.
Tại KHU NHÀ LỚN của nơi đây việc chạy chữa cho người bị thương cũng diễn ra suốt đêm ngày. Theo lời sai phái của HỘI ĐÔNG BỘ LẠC ở RẮN CHÍN ĐẦU mà các LANG đã từ khắp các phơ rôm xung quanh kéo tới nơi này dốc sức cứu người. Chia thành từng nhóm mà các LANG đó người ngủ,kẻ thức kề cận và làm hết những gì có thể. Những người này còn nhận được trợ giúp từ ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU này. Theo lời sai phái của CHỦ TẾ TỐI CAO là MO ĐẤT mà đã có khá đông các MO của ĐỀN THÁP TỐI CAO và các ĐẦU TỘC của ở bộ lạc này kéo tới cùng lượng lớn cây thuốc để góp chung vào công cuộc cứu người.
Các MO của những ĐẦU TỘC ở ở RẮN CHÍN ĐẦU này không chỉ chạy chữa cho người còn sống mà một phần công việc hết sức nặng nề khác của họ còn là chăm sóc cho những người đã chết. Và đây nói đúng ra chính là phận sự chính của họ đối với BỘ LẠC RẮN CHÍN ĐẦU. Và các MO này đã gắng làm thật cẩn thẩn các bước tắm rửa tẩm niệm với sự kính cẩn dành cho người đã khuất. Cuối cùng là họ làm lễ cho những người này được ra đi thanh thản với những đám ma bằng dàn lửa và thu lấy tro để vào trong hũ. Tới lượt những người thân còn sống của những kẻ đã ra đi sẽ nhận lấy những hũ này để sau này làm ma lần nữa ở quê nhà của họ.
Thêm một số khá đông các mẹ các chị trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này đã tới KHU NHÀ LỚN của nơi đâycùng chung tay với người dưới của ÔN NẶC mà chăm nom phần ăn uống cho hết thảy mọi người ở đây. Những nồi đồng thật lớn chứa đầy cơm hay đồ ăn khác được họ hì hục nấu rồi chia ra từng bát gốm nhỏ. Rồi họ lại đem tới tay từng người để ai nấy đều được no bụng còn tiếp tục vật lộn với tình cảnh khó khăn trước mắt.
Ở phần còn lại trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này,các đoạn đường,những con lạch,nhà cửa,vườn tược bị tàn phá bởi trận lốc xoáy tuy không quá nhiều. Vậy nhưng đối với bà con nơi đây thì việc sửa chữa cũng khá là vất vả. Có một điều an ủi cho họ là PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG theo lời sai phái của ÔN NẶC mà có giúp họ gạch,đá,gỗ và lá dừa nước để sửa chữa nhà cửa. Mọi người đều tin rằng chỉ trong một khoảng ngắn nữa thôi là PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này sẽ trở lại ngăn nắp và đẹp đẽ như cũ. Đây phần nào khiến cho mọi người nhanh chóng vơi bớt cảm giác tồi tệ sau cuộc chém giết ghê rợn kia.
PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này còn đem khá nhiều gạo,muối và đồ gốm tới cho bà con nơi đây nhằm đổi lấy từ họ những thứ đồ đạc quý giá mà trận lốc xoáy đã cuốn đi khỏi KHU NHÀ LỚN. Đó chính là rất nhiều bát đĩa bằng vàng của nhà CHÚA TỂ TỐI CAO rồi những món đồ bằng vàng hay ngọc của khách khứa. Và bà con nhặt được những thứ này cũng chẳng dám dấu diếm làm của riêng một khi các BỀ TRÊN đã muốn lấy lại đến thế. Việc thu lại đồ quý này của PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦUở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG khiến CHÚA TỂ TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU rất hài lòng. Sau đó ông ta lại một lần nữa thay ÔN NẶC sai người đem những thứ này gắng hết sức trao tận tay người bị mất cho dù có phải đuổi theo một quãng đường khá ra.
Còn những đoàn khách quý đến dự đám cưới của ÔN NẶC sau khi nếm trải cuộc chém giết ghê rợn kia đã không tránh khỏi hoảng sợ. Dù họ có được ÔN NẶC và người của ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU này trấn an trong buổi tiệc ở KHU NHÀ BÊN HỒ của nơi đây. Nhưng mọi người trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG vẫn nhanh chóng thấy những vị khách đó lần lượt rời khỏi đây trở về nhà. Có chăng là việc nhanh hay chậm phụ thuộc vào chuyện họ đã thu xếp xong hay chưa. Và đó thường là các đoàn khách còn phải chờ đợi tìm đủ người của họ bị trận lốc cuốn đi.
Cùng từ từ ra khỏi PHƠ RÔM ÁNH SÁNG như các đoàn khách được mời tới dự đám cưới ấy là các nhóm lái buôn cùng bà con đã từ khắp nơi đổn dồn về nơi này trước đó. Khi xảy ra trận náo động khủng khiếp ở KHU NHÀ LỚN thì hết thảy mọi người có mặt trên ĐƯỜNG LỚN và những đoạn gần ấy đều hốt hoảng bỏ chạy về nơi họ đang ở tại PHƠ RÔMÁNH SÁNG này. Và lúc đó họ đã thu dọn đồ đạc rồi định sẽ dời khỏi nơi đây ngay tức thì. Nhưng sau đó khi nghe thấy được tin cuối cùng ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU bằng TRẬN PHÉP THIÊNG LIÊNG đã dẹp yên được trận náo loạn. Thấy vậy nhiều bà con thôi không dời đi ngay bởi trước đó họ vẫn còn những cuộc trao đổi các món hàng chưa xong xuôi. Và những người này đến cho cùng hầu như không phải chịu nhiều mất mát từ trận náo loạn cho bằng những thứ mà họ thu về. Cũng đã nghe thấy khá nhiều những lời hẹn sẽ gặp lại nhau trong những phiên chợ tiếp theo như thế này ở những miền nào đó hoặc ở ngay chính PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này của họ.
Và đoàn bên TRÂU VÀNG được người trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG đồn đoán rằng sẽ là những kẻ sau cùng rời đi. Hẳn nhiên hai chị em MỴ NƯA của TRÂU VÀNG không dễ dàng để mà nói lời chia tay là chuyện dễ hiểu. Nhưng lí do rất lớn khác nữa là bởi TRÂU VÀNG còn đang chờ tin của những anh em bị trận lốc xoáy cuốn đi.
Một trong số ấy và phải công nhận rằng đó là người gây ra mối quan tâm cũng như lo ngại nhiều hơn hết chính là PA NU. Đây không chỉ một ai đó mà chính là chồng của MỴ NƯA MI NƯƠNG bên TRÂU VÀNG. Cậu ấy chính là một trong những BỀ TRÊN của TRÂU VÀNG,một trong những vị khách rất được RẮN CHÍN ĐẦU xem nặng.
Bởi thế RẮN CHÍN ĐẦU cũng đã đồng ý cho CA ĐÔ cùng tham gia vào những đợt tìm kiếm. Và chàng ta không ngần ngại xông pha đến những nơi cực kì khó khăn miễn là có tin báo. Nhưng ngày qua ngày,đợt này nối tiếp đợt kia,họ tìm được kẻ chết có kẻ sống có mà không hề thấy tăm hơi PA NU. Mỗi lần như vậy phải trở về đối mặt với MI NƯƠNG thật sự trông CA ĐÔ rất thê thảm.
_MỴ NƯA MI NƯƠNG, rất xin lỗi NGƯỜI. Thêm một lần nữa CA ĐÔ này đã phụ lòng mong mỏi của NGƯỜI rồi.
Giọng CA ĐÔ cất lên toát ra một nỗi mệt mỏi ghê gớm sau khi chàng ta trở về từ chuyến đi cực kì khó khăn tới tận vùng rừng ngập mặn ở ven biển để tìm kiếm PA NU mà chẳng thu được kết quả gì. Sau khi nghe hết những lời CA ĐÔ nói và nhìn thấy chàng một thân áo,khố dính đầy bùi đất thì MI NƯƠNG vào lúc này đang ngồi trên sập cùng MO LỬA của TRÂU VÀNG nhẹ giọng đáp lại.
_Không sao. Xin ĐẦU LÃNH CA ĐÔ cũng vững lòng giống như MI NƯƠNG này. Chuyện tìm kiếm PA NU tuy vất vả nhưng chắc chắn là chúng ta sẽ đưa được cậu ấy còn sống trở về. Chẳng phải MO LỬA cũng như ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU này đã đoán định như vậy ư ?
_Đúng vậy. Quả là các MO chúng tôi đã gắng sức dùng đến PHÉP THIÊNG được các ĐẤNG ban cho để dò tìm ĐẦU LÃNH PA NU. Và chúng tôi rất mừng là cho tới nay vẫn thấy rằng cậu ấy còn ở cõi này mà chưa về với NGUỒN CUỘI THIÊNG LIÊNG. Vậy nhưng. Tôi cũng phải nói rằng. Để càng lâu mà chưa tìm thấy ĐẦU LÃNH PA NU thì e là sức sống của cậu ấy sẽ cạn dần và...rất khó cứu chữa hoặc thậm trí...chấm dứt cuộc đời trước khi tìm thấy.
MO LỬA của TRÂU VÀNG từ tốn gật đầu và đáp lời MI NƯƠNG bằng một giọng cùng nét mặt mỗi lúc càng trở nên căng thẳng lo âu nhiều hơn. MI NƯƠNG từ từ nghe lời MO LỬA của bộ lạc mình với một nét mặt từ tin tưởng vững vàng cũng dần dần chuyển thành choáng váng. Nàng quay sang nhìn bà đăm đăm trong một thoáng rồi mỉm cười mà cất lên một giọng nói cực kì mạnh mẽ.
_Chỉ mới qua bốn ngày. Mọi người càng phải tìm kiếm nhiều hơn, kĩ lưỡng hơn để thấy PA NU trước khi quá muộn. Chắc chắn sẽ thấy.
Nghe lời MI NƯƠNG và nhìn vào nét mặt nàng khiến MO LỬA của TRÂU VÀNG hay CA ĐÔ cũng đều cảm thấy sững sờ. Họ đều dễ dàng nhận ra ở MI NƯƠNG một sự tin tưởng quá lớn đến nỗi dường như không thể cho phép chuyện ngược lại với niềm tin ấy xảy ra. Họ đều biết là MI NƯƠNG coi trọng PA NU vậy nhưng không ngờ rằng đối với chuyện này dường như nàng đối với cậu ấy không kém gì với BA ĐÔN trước đây. Khi mà rõ ràng MI NƯƠNG không phải là một người luôn chống đối lại hay không chịu chấp nhận sự thật. Điều này khiến nét mặt và ánh mắt nhìn MI NƯƠNG của họ sau đó toát ra một nỗi niềm lo lắng về chuyện này.
_Được rồi. Chúng tôi cũng sẽ làm như vậy. ĐẦU LÃNH CA ĐÔ cũng nên đi nghỉ cho sớm.
MO LỬA của TRÂU VÀNG thở dài nặng nề và nói với CA ĐÔ. Tới lượt CA ĐÔ cũng đành cất giọng không dấu nổi mệt mỏi đáp lại.
_Vâng. Ngay sớm mai tôi sẽ lại cùng người của RẮN CHÍN ĐẦU tiếp tục tìm kiếm ĐẦU LÃNH PA NU ở một vùng xa hơn và rộng lớn hơn theo hướng MO LỬA cùng ĐỀN THÁP TỐI CAO ở đây đã đoán định. Mọi người cũng nghỉ sớm.
Ngay sau đó CA ĐÔ cúi đầu chào đầy kính cẩn với MI NƯƠNG và MO LỬA của TRÂU VÀNG rồi đi về dãy nhà dành cho cánh đàn ông con trai. Qua một đêm tới sáng rồi thì chàng ta lại theo đúng những gì đã hứa mà cùng với hai anh chàng của TRÂU VÀNG đi tới KHU NHÀ LỚN ở đây và nhập vào một nhóm ba người của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM của nơi này bắt đầu lên đường tìm kiếm.
Họ nhanh chóng vượt qua quãng đường xa bỏ lại phía sau nhà cửa vườn tược mà hướng tới một vùng rừng rú hoang vu không một bóng người. Chỗ này gồm có nhiều khoảng rừng rậm xen lẫn các bàu nước lớn nhỏ. Mọi người phải len lỏi dưới những tán cây rừng với dây leo chằng chịt một cách thật khó khăn. Thêm việc né tránh những loài thú dữ tợn với dấu vết có ở khắp nơi. Họ miệt mài đi mỗi lúc một sâu vào khu rừng này và cuối cùng ngủ đêm ngay tại đây để sáng hôm sau tìm kiếm tiếp.
Nhưng cuối cùng sau trọn hai ngày. Họ vẫn không hề thấy bóng dáng hay một chút dấu vết nào của những thứ mà trận lốc xoáy trước đó có thể đem tới chứ đừng nói là PA NU. Trên đường trở về KHU NHÀ LỚN của nơi này,dáng vẻ của ai nấy đều thật mệt mỏi,chán chường. Mà CA ĐÔ chính là người tỏ ra nặng nề hơn hết. CA ĐÔ ở trước mặt những người này không hề là giả dối. Chàng ta thật tình đã dốc hết sức lực vào những đợt tìm kiếm không ngừng nghỉ suốt mấy hôm nay với mong muốn chân thành tìm được PA NU còn sống. Qủa vậy. Nếu có điều gì đó mà CA ĐÔ sẵn sàng để những suy nghĩ trong lòng phơi bày ra dù là với MO LỬA của TRÂU VÀNG hay những kẻ đối đầu với chàng ta. Đó hẳn là mong muốn điều tốt lành sẽ đến với PA NU.
Dẫu rằng những suy nghĩ sâu rộng hơn của mong muốn ấy thì bởi việc lớn mà CA ĐÔ hướng tới. Cũng như sự thật nguồn gốc của mình khiến chàng vẫn phải che dấu khỏi hầu hết kẻ khác. Mà trước mắt đó chính là MO LỬA của TRÂU VÀNG với PHÉP THIÊNG DO XÉT ĐẦU ÓC hiếm có. Vẫn như trước đây,CA ĐÔ luôn phải ý thức cố tránh khơi lên nghi ngờ của MO LỬA kia về mình để rồi có thể bị bà ta dùng PHÉP THIÊNG. Cho dù sau đó màn chắn vững chẵn mà CA ĐÔ tạo ra bấy nay sẽ ngăn cản được PHÉP THIÊNG. Nhưng một khi để người như MO LỬA của TRÂU VÀNG thấy được màn chắn kia thì sẽ không hay ho gì với CA ĐÔ.
Bởi vậy CA ĐÔ chỉ cần tự biết với lòng rằng tuy là PA NU kia một khi chết đi thì chuyện về MI NƯƠNG sẽ trở nên cực kì dễ dàng. Nhưng chưa khi nào CA ĐÔ mong muốn điều đó xảy ra. CA ĐÔ hoàn toàn nắm bắt được cảm xúc của chàng ta với PA NU. Phải thừa nhận rằng CA ĐÔ thù ghét ông bác LA HẦU hay ông anh họ BA ĐÔN của cậu ta. Còn cậu ta,đứa con của LA NGAI thì khác. Một tình cảm quý mến được CA ĐÔ dành PA NU ngay từ khi hai người gặp mặt lần đầu trong chuyến đi này.
Nghĩ tiếp về hết thảy những chuyện xảy ra gắn kết với trận đánh ở KHU NHÀ LỚN kia thật khiến CA ĐÔ mỗi lần một buồn bực hơn. Mà trong đó là cuối cùng lại để chuyện này gây ra điều tồi tệ với PA NU. Vậy nhưng ít ra như chàng ta nắm bắt được hết sức rõ ràng không hề có chút đáng lo nào đối với chính mình. Ví như chuyện đó chắc chắn không hề có chút manh mối gắn với chàng ta.
Cũng như sự tin tưởng vào CA ĐÔ của người ở TRÂU VÀNG trước sau không hề bớt đi mà thậm trí còn vững chắc hơn. Ngay tới chuyện HỘI ĐÔNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU vốn dĩ muốn cùng TRÂU VÀNG hợp sức tìm hiểu cho rõ những kẻ gây rối loạn kia thật sự là ai. Nói là vậy. Nhưng có những kẻ đã lờ mờ nhận ra chuyện đó chứa đựng nhiều thứ nguy hiểm nếu sự thật ít ỏi có thể tìm thấy bị phanh phui ngay vào lúc này.
Khi mà rất có thể ở chính bên trong của hai bên TRÂU VÀNG cùng RẮN CHÍN ĐẦU vốn dĩ đều có những kẻ đáng lo ngại nào đó đứng đằng sau cố tình dàn xếp để chuyện này xảy ra. Đó là lí do để kẻ mà HỘI ĐÔNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU phái đến tra xét sự việc nhưng thực chất đây là người của ĐẦU TỘC THỨ BA thuộc bộ lạc này. Và anh ta đã đưa ra ý kiến từ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA là mong muốn là chuyện về anh em TRƠ RAI,TRƠ RIÊNG kia sẽ được TRÂU VÀNG giữ kín cùng với họ. Có vậy mới che dấu những gì họ đã biết để kín đáo tìm hiểu tiếp tránh bứt dây động rừng.
Mọi chuyện đều được MO LỬA của TRÂU VÀNG bàn bạc kĩ lưỡng cùng với người mà bà ta tin tưởng hơn hết vào lúc này đó chính là CA ĐÔ. Và hai người một lần nữa có cùng ý kiến trong chuyện này. CA ĐÔ khi nghĩ lại vào lúc thích hợp đã không khỏi cảm thấy hả hê trong lòng. Bởi điều đó cho dù thế nào cũng rất tốt cho chàng ta khi tạm thời dìm đi mọi thứ dính dáng tới chận chiến đó.
Nhóm tìm kiếm về đến KHU NHÀ LỚN của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này khi trời đã tối. Và những người của TRÂU VÀNG khi tranh thủ hỏi thăm anh em đang nằm trong những lán gỗ để các LANG của ở RẮN CHÍN ĐẦU chạy chữa vết thương thì được biết. Rằng lúc này MI NƯƠNG vẫn còn ở KHU NHÀ RIÊNG của ÔN NẶC với MI NA. Không những thế MO LỬA của TRÂU VÀNG sau khi cùng chung tay với các MO của RẮN CHÍN ĐẦU giúp chăm nom chạy chữa cho những người bị thương tại đây cũng đã tới đó. Vậy là CA ĐÔ liền hưởng thẳng phía ngôi nhà dành cho MI NA trong KHU NHÀ RIÊNG của ÔN NẶC.
_Bởi có hai NỮ CHÚA CHIÊNG RÁP và SÔM MÊ đến thăm MỴ NƯA MI NA rồi chuyển lời của CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC. Thế nên chúng tôi mới biết NGÀI nghĩ đến chuyện không tốt lành trong đám cưới mà... Đám cưới đã được công nhận. Tuy thế. Chuyện bắt đầu cuộc sống vợ chồng của NGÀI với NỮ CHÚA MI NA đây cứ để thư thư thêm một khoảng nữa đã. Và CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC cũng chẳng mấy lúc có ở KHU NHÀ RIÊNG này, càng chưa đến đây khi nào nữa. Mà chuyện này thì...Thú thực là dẫu sửa soạn từ trước rồi mà chúng tôi vẫn hoang man lắm, thôi thì cứ lùi thêm được lúc nào hay lúc đó.
Từ ngoài cửa CA ĐÔ đã nghe thấy tiếng MAY MAY khi chị ta đứng cạnh chiếc sập mà MI NA cùng MI NƯƠNG đang ngồi. Ở trên một chiếc sập khác là MO LỬA đang ngồi và bà ấy cùng MI NƯƠNG đều rất chăm chú nhìn và nghe MAY MAY nói. Trong khi họ từ từ hiểu hết lời của chị ta thì MI NA cúi gằm khuôn mặt bầu bĩnh đang đỏ rần lên vì xấu hổ. Thấy vậy MI NƯƠNG dịu dàng đặt bàn tay của nàng lên bàn tay đang nắm chặt của MI NA để tỏ ý an ủi. Còn MO LỬA của TRÂU VÀNG thì gật đầu mà ôn tồn.
_Điều này thì ta và MỴ NƯA MI NƯƠNG hẳn nhiên là thông cảm cho mọi người ở đây. Thôi thì mọi người cứ từ từ mà làm quen với nếp sống trong KHU NHÀ RIÊNG của CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC này trước đi. Tới lúc chuyện đó cần phải xảy ra cũng thấy dễ dàng, thoải mái hơn lúc này... ĐẦU LÃNH CA ĐÔ...vậy là nhóm tìm kiếm đã trở lại. Chẳng hay...Thế này xem chừng không có tin mừng cho chúng tôi rồi.
Theo những lời về sau của MO LỬA của TRÂU VÀNG mà hết thảy cánh đàn bà con gái của TRÂU VÀNG đang ở trong gian nhà đều quay nhìn ra cửa. Và họ đều đã nhìn thấy dáng vẻ dệu dã,bơ phờ chán nản của CA ĐÔ cùng với những lời của MO LỬA bên mình. Thế là nét mặt của họ đều chuyển từ vẻ ngỡ ngàng mong mỏi sang buồn chán. Và buồn hơn hết tới nỗi giống như chết lặng đi chính là MI NƯƠNG. Trông nàng như thế khiến cho khuôn mặt vuông vức đẹp đẽ của CA ĐÔ hiện rõ nét tội lỗi y như giọng nói của chàng ta lúc này.
_Tôi rất tiếc. Nhưng quả thật chúng tôi đã tìm kiếm rất kĩ rồi. Những nhóm khác cũng không hề thấy chút dấu vết nào của ĐẦU LÃNH PA NU. E rằng TRÂU VÀNG chúng ta phải tin vào điều xấu đã tới với ĐẦU LÃNH.
_Vậy sao ? _ MI NƯƠNG đanh giọng hỏi.
_MỴ NƯA MI NƯƠNG, biết rằng MỴ NƯA rất buồn trước tin này. Vậy nhưng tôi mong cô theo như lời ĐẦU LÃNH CA ĐÔ mà chấp nhận rằng...
MO LỬA của TRÂU VÀNG ôn tồn nói với MI NƯƠNG. Và MI NƯƠNG quay sang nhìn bà vẫn bằng nét mặt chết lặng cùng một giọng lạnh lẽo được nàng cất lên.
_Rằng PA NU dẫu đang ở đâu ngoài kia thì cũng đã yếu đi rất nhiều. Chuyện này ứng với điều bà đã nói vào đêm qua là mình có được cảm nhận như thế.
_Đúng vậy, MỴ NƯA MI NƯƠNG. Thật tình là từ tối qua đến lúc này càng lúc càng thấy sức sống nơi ĐẦU LÃNH PA NU không ngừng yếu đi. Và cũng nhân lúc này tôi thấy cần phải bàn đến một chuyện.
MO LỬA của TRÂU VÀNG với nét mặt căng thẳng nhìn MI NƯƠNG và nói với nàng bằng giọng như đang muốn nàng phải bằng lòng với một chuyện lớn nào đó. MI NƯƠNG vẫn nhìn bà đăm đăm một thoáng sau đó quay đi không nhìn ai rồi bỗng cười đến thẫn thờ mà cất lên một giọng tức cười.
_Tôi biết bà muốn nói gì. MO LỬA định bảo tôi rằng đã tới lúc chúng ta phải trở về TRÂU VÀNG rồi đúng không ?
_MỴ NƯA MI NƯƠNG đoán được ra vậy thì...đúng thế. MỴ NƯA cũng thấy. Cho đến nay khách đến dự đám cưới đã trở về gần hết. So với họ thì TRÂU VÀNG chúng ta tới sớm hơn rất nhiều. Cũng nói là anh em trong hai đoàn đã xa nhà khá lâu. Vậy nên mong NGƯỜI...
Mọi người sau một lát sững sờ với dáng vẻ lạ thường đó của MI NƯƠNG thì MO LỬA của TRÂU VÀNG đã ngay tức thì gắng lấy giọng thật mềm mỏng để nói với MI NƯƠNG. Trong khi đó CA ĐÔ cũng nhìn MI NƯƠNG bằng nét mặt mong mỏi rằng nàng sẽ đồng ý nhưng chàng lại không dám nói gì. Ngược lại thì MI NA và MAY MAY cùng chung nét mặt thoảng thốt tỏ ý không mong muốn nhưng cũng sẽ không nói lời ngăn cản. Khi MO LỬA của TRÂU VÀNG dừng lại trong một thoáng rồi định nói tiếp. Chính lúc đó MI NƯƠNG đã lên tiếng với giọng bình thản đến khó tin.
_Được rồi. Tôi đồng ý.
Lời của MI NƯƠNG khiến hết thảy có mặt tại đây phải sững sờ đến độ nhìn nàng chằm chằm với nét mặt cứng ngắc. Không ai có thể lên tiếng. Thấy thế nàng tiếp tục với giọng như cũ.
_Sao vậy...? Mọi người thấy lạ lắm sao...Qua chuyện về BA ĐÔN thì MI NƯƠNG này cũng đã hiểu. Rằng tôi không được cố chấp. Rằng tôi không thể để xảy ra những chuyện gây hại đến quá nhiều người. Bởi thế. Mọi người muốn thì ngay sáng mai chúng ta hãy lên đường trở về TRÂU VÀNG. Chỉ cần...chuyện tìm kiếm PA NU ở đây vẫn sẽ được diễn ra bởi người RẮN CHÍN ĐẦU. Nói thề nào thì MI NƯƠNG này cũng không muốn nghĩ rằng những người truyền nối của LA TỘC cứ lần lượt ra đi hết như vậy.
_Chị đừng nói thế mà. LA TỘC vẫn còn em bé của chị và anh BA ĐỒN mà.
MI NA nghe MI NƯƠNG nói xong thì trong lòng trào dâng nỗi niềm xót xa nhưng cố kìm nén. Khuôn mặt,ánh mắt cũng như giọng nói của nàng cất lên đầy niềm yêu thương và động viên dành cho chị gái. Xung quanh hầu hết mọi người cũng có chung biểu hiện đó. Nhưng nhìn cảnh này thì sắc mặt của MI NƯƠNG đã tái lại càng tái hơn rồi đột ngột gắt lên.
_Các người cho rằng đứa bé ấy dễ dàng sinh ra và lớn lên đến vậy sao ?
Dáng vẻ cùng giọng điệu của MI NƯƠNG khiến mọi người thêm một phen choáng váng ngay sau đó MAY MAY đã phải hốt hoảng mà la lên với nàng.
_MỴ NƯA MI NƯƠNG sao có thể nói thế ? Phải kiêng cữ cho đứa bé chứ.
Đến lúc đó mọi người lại quay sang nhìn MAY MAY với cùng một vẻ sửng sốt bởi không ngờ chị ta lại có lúc làm thế với MI NƯƠNG. Thế nhưng họ nhanh chóng hiểu ra. Còn chính MAY MAY sau đó lại thấy quá đáng với MI NƯƠNG mới thay đổi cái vẻ mặt từ hầm hầm sang thương xót nàng. Trong lúc này MO LỬA của TRÂU VÀNG tuy không nói gì những đã dành cho MI NƯƠNG cái nhìn nghiêm nghị tỏ rõ ý nhắc nhở nàng.
_Chuyện quay về TRÂU VÀNG cứ vậy đi. Chúng ta đi thôi CHIA PAO.
MI NƯƠNG nhìn mọi người với lời nói buộc miệng do phải dồn nén quá nhiều thứ mà thành ra thế này thì buông những tiếng lạnh nhạt rồi đứng lên thẳng bước rời khỏi nơi này. CHIA PAO thấy vậy chỉ còn cách nem nép đi theo. MO LỬA của TRÂU VÀNG và CA ĐÔ cũng phải nhanh chóng chào MI NA rồi ra về cùng với hai người kia.
_MỴ NƯA MI NA à. Tôi cứ thấy MỴ NƯA MI NƯƠNG của chúng ta sao càng lúc càng lạ quá.
Ở lại trong gian phòng trước đó đang đông đúc mà lúc này bỗng trở nên vắng vẻ,MAY MAY thẫn thờ nói. MI NA cũng tỏ ra nghẫm ngợi rồi cất lên giọng khẽ khàng chứa đựng rất nhiều lo lắng.
_Có phải như lần trước chị đã nói là do người có mang thì tính tình hay nóng giận không nhỉ ?
Từ khi ở chỗ MI NA trở về MI NƯƠNG đã không nói thêm một lời mà xung quanh cũng để cho nàng được yên. Đối với MI NƯƠNG thì nàng cũng thấy những gì nên nói đã nói mà không nên nói cũng đã nói rồi. Mọi người thấy nàng quá lạ lùng. Nếu mà được thì MI NƯƠNG cũng sẵn sàng thừa nhận. Khi mà nàng phải che dấu việc mất con suốt bấy lâu nay. Khi mà sau chuyện PA NU đã làm với nàng mà nàng vẫn cầu nguyện cho cậu ta trở về. MI NƯƠNG thấy nàng đã rất gắng gượng.
Vậy mà rồi MI NƯƠNG đã tình cờ nghe được từ trong các lán trại ở KHU NHÀ LỚN của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này những lời xì xầm bàn tán của mọi người. Rằng MỴ NƯA MI NƯƠNG của TRÂU VÀNG tuy sắc đẹp hiếm có mà lại reo rắc điều chẳng lành đến cho mọi người. Rằng chẳng phải lần lượt hai người con trai của LA TỘC ở TRÂU VÀNG được gắn kết cuộc đời với nàng đều chung tình cảnh đi vào chỗ chết. Và rằng vốn đã có lời đồn là cái đám cưới này cũng là do nàng mang tới nhờ thế mới tạo cớ cho đám quái lạ kia gây ra một cơn chém giết điên cuồng hại biết bao người như vậy.
MI NƯƠNG đã sững sờ không tin vào tai mình. Nhưng nàng còn choáng váng hơn khi trong số họ có người của TRÂU VÀNG phía mình. Tuy rằng sau đó có người gạt đi mà cho rằng không thể nói như thế về MỴ NƯA của TRÂU VÀNG đầy cao quý và nàng cũng đã rất đáng thương. Dẫu vậy thì ý cũng nghĩ,lời cũng đã nói ra rồi.
MI NƯƠNG thấy đã chịu đựng quá đủ. Bởi thế nàng mới quyết định làm theo mong muốn của mọi người mà đồng ý trở về TRÂU VÀNG. Đó là giải thoát cho họ mà cũng là giải thoát cho nàng. Chuyện nàng cần hơn hết lúc này chính là dời khỏi đây mà trở về CHẠ LỚN của TRÂU VÀNG. Đến lúc ấy nàng mới thật sự được yên thân trong lặng lẽ. Chỉ có vậy nàng mới không cần phải che dấu gì nữa mà thỏa lòng với nỗi đau của mình.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK