Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


72

NGUỒN SỨC MẠNH

Trời đã về chiều,khắp nơi đắm mình trong một màu tím huyền ảo,ngay trong khu rừng này những tán lá cũng đổi màu từ biếc xanh sang màu tím. Hai người,một bà già và một cô gái trẻ cùng mặc chung một kiểu váy áo màu chàm đơn bạc đang đứng cạnh nhau giữa một khoảng trống được tạo thành bởi năm thân cây lớn. Một chiếc vòng với những sợi dây đồng đang đỏ rực lên ở trên cổ tay bên phải của cô gái trẻ. Và cô ta lấy bàn tay phải ấy nắm chặt lấy bàn tay trái của bà già. Trong khi đó khuôn mặt sáng lạn của cô ta ngước nhìn những tia sáng yếu ớt xuyên qua điểm giao nhau của những tán cây bằng ánh mắt lấy lánh đầy sung sướng. Dáng vẻ này của cô ta thật đã rất khác với lúc bị cậu cháu KHƠ TIÊM,KHƠ RU đem giao cho MO già của TRÂU VÀNG này vào hôm trước. Và NAI LA quả thấy cô ta đã khá hơn rất nhiều so với khi gặp hai chàng trai của TRÂU VÀNG bên bờ sông lúc sớm nay. NAI LA hé miệng thì thầm.

_Tuyệt làm sao, bà thấy phải chứ ? Mà hẳn bà không thể nhận ra cảm giác diệu kì này rồi. Nhưng dù thế nào thì chính nhờ nơi này, càng tới gần đây ta càng thấy mình có được thêm nhiều sức mạnh. Chính nó đã giúp ta và bà có thể vượt qua một quãng đường dài bằng năm ngày đi bộ gộp lại chỉ trong một ngày đó.

NAI LA dứt lời và buông tay MO già của TRÂU VÀNG rồi với khuôn mặt tràn đầy sức sống và một nụ cười không ngớt trên môi. Cô ta bước từng bước qua năm thân cây. Trong khi bà già kia vẫn đứng im một chỗ. Lúc này khuôn mặt bà già ấy trở lên cứng đờ còn ánh mắt thì mờ mịt xăm xa. Sau khi đi đủ một vòng tròn hết năm thân cây cô ta trở lại đứng bên thân cây đầu tiên,vừa lấy một tay khẽ vuốt ve vỏ vây sù sì vừa ngước nhìn nó rồi nhìn sang bà MO già của TRÂU VÀNG và cất giọng đầy vẻ thỏa mãn.

_Đây chẳng phải là một sự sắp đặt lạ lùng của CÁC ĐẤNG THIÊNG LIÊNG sao. Họ sao có thể khiến MO LỬA của TRÂU VÀNG cùng ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM của CLAU trăm tính ngàn tính cuối cùng lại để ta và bà gắn bó với nhau trên đường đi cơ chứ. Đây thật là ... họ đâu biết bà lại có thể giúp ta nhiều đến vậy. Không có TU PHA RIÊNG nhưng lại có bà ở bên. Hơn nữa ... thú vị lắm ... nhờ MO của chính TRÂU VÀNG dẫn đường mà ta, một người trong ĐỀN THÁP của RẮN CHÍN ĐẦU dễ dàng bước qua kết giới của KHU RỪNG THIÊNG này mà không chút đánh động tới những kẻ trông coi nơi đây.

Bỗng NAI LA nhắm chặt hai mắt,nét mặt cau lại và thân thể hơi loạng choạng đến nỗi cô ta phải lấy hai bàn tay bấu chặt vào thân cây trước mặt. Đứng một lát như thế mà thở nặng nhọc mấy cái thì NAI LA cũng mở được mắt ra nhưng nét mặt cô ta vẫn chưa phai hết vẻ đau đớn. Rồi NAI LA cười nhẹ mà thì thầm.

_Không sao, đến đây thì không gì có thể làm khó ta nữa. Chuyến đi vất vả này rồi cũng đã đến tới nơi rồi. Chỉ là ...vẫn thấy không thỏa trong lòng khi nghĩ đến. Cuộc chiến đó là vì cái gì. Vậy mà... chỉ còn một đoạn nữa lại bị chặn rồi đánh bật trở về . Nếu ĐĂM RANG chiếm được vùng này thì người của ĐỀN THÁP đã không gặp phải trở ngại rồi. Mà cũng phải thôi ... CÁC ĐẤNG THIÊNG LIÊNG chắc chắn đâu dễ chiều lòng ĐỀN THÁP, nếu dễ dàng có được thì ta đã chẳng phải nhọc sức thế này . Công lao của hắn, đứa con của TRÂU VÀNG nhưng mang trong bụng mối hận thù đến nỗi sẵn sàng hủy hoại đi chính sức mạnh của TRÂU VÀNG. Công lao của hắn thật lớn và ĐỀN THÁP chắc chắn sẽ không quên điều đó. Tìm ra được nơi này … KHU RỪNG THIÊNG của hai chạ cổ, một nơi nắm giữ sức mạnh ngàn đời hiếm có không chỉ ở TRÂU VÀNG mà còn trên khắp mặt đất này. Có được sức mạnh của nơi này thật đáng lắm thay. Bà MO của TRÂU VÀNG, tới lúc bà làm phần việc của mình rồi đấy.

_ Vâng thưa cô.

Bà MO già của TRÂU VÀNG đang đứng quay lưng lại với NAI LA khi nghe cô ta sai phái mình tức thì xoay người lại,cúi gập người và đanh giọng đáp lại. Rồi bà ta ngưởng lên với nét mặt cứng đờ và ánh mắt mờ mịt như cũ. Sau đó bà ấy bỏ tay nải đang khoát trên vai xuống,cởi nó và lấy từ trong đó ra rồi bày trên đám lá cây mục vài thứ. Đó là một túi nhỏ đựng muối,một túi nhỏ khác đựng gạo,một bình gốm nhỏ đựng rượu,và lư đồng nhỏ chứa hương trầm. Sau đó bà ta với tay quơ lấy một túm hoa dại mọc gần mình. Mấy thứ này được sắp xếp đâu đó rồi bà ngồi hẳn xuống,hai chân khoanh lại. Sau đó bà già mau tay lấy ống lửa châm vào lư đồng cho trầm hương cháy rồi bắt đầu lầm rầm khấn. Lúc này NAI LA đã bước lại gần bà MO của TRÂU VÀNG. Sau khi nhíu mày nhìn thân thể bà ta từ từ lắc lư và cô ta hiểu là lễ kêu gọi SỨC MẠNH CỦA RỪNG THIÊNG đang được MO của TRÂU VÀNG bắt đầu. NAI LA gật đầu với nét mặt và giọng nói vẫn tỏ ra rất hài lòng.

_Đúng rồi. Trước là phải như thế này. Trước là gọi về sức mạnh của ánh sáng, của lòng tốt của sự trở che mà CÁC ĐẤNG THIÊNG LIÊNG dành cho con người trên mặt đất này. Sau đó mới đến thứ mà ta mong mỏi lấy được. Đúng rồi. Khi nào cũng vậy . Từ thủa trời đất mới ra đời, khi có ngày thì sẽ có đêm, có tốt ắt phải có ... Sức mạnh của bóng tối sẽ đến theo sau sức mạnh của ánh sáng. Và lúc này ... hãy tụ họp lại đây ánh sáng và bóng tối. Bà MO kia. Bà hãy giúp ta, hãy dâng lên thứ làm thức tỉnh SỨC MẠNH THIÊNG LIÊNG của vùng đất này. Mau lên cho ta.

_ Vâng thưa cô .

Bà MO già của TRÂU VÀNG từ nãy đã vừa lắc lư liên tục vừa lẩm bẩm đọc lời chú. Khi NAI LA lại một lần nữa sai phái mình thì bà ta lấy từ trong thắt lưng ra một con dao nhỏ rồi cứa nó vào tay mình trong khi đáp lại với một vẻ không cảm xúc như cũ. Những giọt máu nhỏ xuống đám cây hoa dại trong ánh nhìn hài lòng của NAI LA. Rồi cô ta bước ra điểm chính giữa của bãi đất tròn được tạo bởi năm thân cây ở sâu trong khu rừng già nằm giữa hai chạ XưA và TỘ. Tới nơi NAI LA dừng lại,nét mặt trở lên đầy kích động,hai mắt từ từ khép lại,hai tay rang rộng. NAI LA bắt đầu thì thầm .

_Thay mặt cho ĐỀN THÁP của RẮN CHÍN ĐẦU, ta kêu gọi sức mạnh của mảnh đất này. Ta kêu gọi sức mạnh đã có ở đây qua bao đời người. Ta kêu gọi những kẻ đã trông thấy sự sống ra đời rồi mất đi, cái tốt cùng cái sấu xa của con người, sự hiền hòa và hung dữ của muôn loài nơi đây. Hỡi mảnh đất này, hỡi cây cây cối và muôn thú nơi đây, hãy đem dâng lên cho ta hết thảy sức mạnh đang nắm giữ. Hãy nghe lời ta, hãy nghe lời ta.

Cùng với từng lời thì thầm của NAI LA,từng đợi gió nổi lên quần đảo khắp xung quanh người cô ta và làm tán lá của năm thân cây rung chuyển. Và rồi khoảng trống được tạo nên bởi năm thân cây này bỗng trở nên tách biệt hẳn với phần còn lại của khu rừng. Nơi này bỗng rực sáng lên bởi hằng hà sa số những đốm li ti màu vàng lấp lánh,màu trắng bạc chuyển sang biếc xanh hay màu tím nhạt chuyển sang hồng phớt. Hết thảy những đốm sáng lung linh này bay nhảy trong không gian,đậu lại trên thân cây,cành,lá trên cao cho tới những thảm cỏ,rêu,lá mục bên dưới. Chúng khiến cho những nơi mình đậu lên trông sống động hơn,tươi tốt hơn .

Chúng cũng đậu lên người của NAI LA,lên váy áo của cô ta,lên da dẻ hay lên tóc của cô ta. Những đốm sáng sáng lung linh này cũng khiến NAI LA dần dần biến đổi. Cũng giống như cảnh vật xung quanh,NAI LA trở lên tươi trẻ tràn đầy sức sống hơn hẳn lúc thường. Tuy vậy ngay thoáng chốc sau đó NAI LA lại chuyển biến theo một kiểu khác hẳn. Làn da trên khuôn mặt vừa mới trở lên tươi sáng đã bỗng nhiên chuyển sang màu xám đen,rồi ở một bên mặt khi thì bên trái lúc bên phải hiện lên những vết hằn với hình thù kì quái.

Rồi nước da đen sạm và những vết hằn này biến mất như chưa từng có ở trên khuôn mặt của NAI LA thay vào đó làn da tươi sáng mịn màng. Hại trạng thái này thay nhau biến chuyển trên gương mặt của NAI LA. Cùng với đó là nét mặt đau đớn dữ dội hay dễ chịu của NAI LA thay nhau hiện ra cùng với sự xuất hiện và biến mất của màu xám đen và những vết hằn kia. Mọi sự diễn ra như thế được một lúc thì NAI LA chợt hé mắt trong một thoáng rồi cười lạnh mà nói thầm .

_Có những kẻ không mời đang tới.Bà hiểu phải làm sao rồi đấy.

_Vâng thưa cô .

Bà MO già đang ngồi khoanh chân với tấm lưng không ngừng lắc lư khi nghe được lời NAI LA sai phái mình tức thì đanh giọng đáp lại rồi bật đứng giậy. Ngay sau đó từ xa dần dần kéo đến tiếng nói của hai người đàn bà.

_MO của CHẠ TỘ này, bà vậy là cũng cảm thấy có gì đó không ổn phải không ?_ Một người nói.

_Đúng thế MO của CHẠ XƯA à. Nhưng mà thật không rõ là thế nào nữa ? Hai chúng ta đều đã xem xét rồi đó thôi, mấy tảng đá kết giới vẫn ổn hết._ Người còn lại đáp.

_ỐI, nhìn kìa. Đúng là có chuyện rồi. Mà cái loại PHÉP CHÚ này...hai người kia nữa ... ai vậy chứ ?

Khi hai người đàn bà rõ là Mo của hai chạ XƯA và TỘ ở TRÂU VÀNG này bước đến được chỗ có vòng tròn của năm thân cây rồi nhìn thấy cảnh tượng đang diễn ra ở đây. MO của CHẠ TỘ với nét mặt sửng sốt đã thốt lên. Mo của CHẠ XƯA cũng với nét mặt tương tự và cùng một dáng ngây người như bà bạn đã lập cập tiếp lời.

_Đúng vậy. Hai người này...nhìn cô ta xem...bà già kia...Hai người từ đâu tới, sao lại làm phép trong RỪNG THIÊNG mà không thèm xin phép những người trông coi là chúng tôi cơ chứ ?

_Âý cẩn thận. Đây là SỨC MẠNH LƯẢ THIÊNG của ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU bên TRÂU VÀNG chúng ta. Xem ra bà ấy vốn là người mình rồi.

MO của CHẠ TỘ vừa hét lên vừa thoăn thoắt vẩy tay liền mấy cái để làm phép tạo màng chắn nhằm ngăn không cho những đám lửa nhỏ từ trên tay của người đàn bà lạ mặt ném về phía mình cùng MO của CHẠ XƯA. Trong khi đó Mo của CHẠ XƯA vừa suýt bị SỨC MẠNH LƯẢ THIÊNG kia chạm tới người cũng thấy cực kì choáng váng cùng tức giận.

_Thật quá lắm rồi. Dù có là người của ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU bên TRÂU VÀNG đi nữa thì cũng chẳng thể vì cái lẽ gì mà làm ra cái chuyện này. Để sau chúng ta phải làm rõ phải trái với ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU mới được. Nhưng mà xem kìa. Lửa bắt hết vào cây cỏ. Tôi đây phải làm phép gọi mưa dập lửa đã.

MO của XƯA vừa dứt lời thì với ánh mắt đầy lo lắng nhìn những đám cháy nhỏ xung quanh do lưả phép bị văng đi bốn phía tạo lên mà vung tay lầm rầm đọc lời chú gọi mưa. Rất nhanh sau đó trời bắt đầu chuyển màu xầm xì đi một chút,mưa bắt đầu lát đát rơi. Trong lúc đó MO già ở TRÂU VÀNG đi cùng NAI LA với nét mặt trở lên hung hăng,đôi mắt đã trở nên đỏ ngầu vẫn không ngừng ném từ trong lòng hai bàn tay mình ra những đám lửa nhỏ về phía hai bà MO coi rừng.

Những đám lửa mỗi lúc một quất tới tấp hơn khiến bà MO của CHẠ TỘ phải vất vả hơn để giữa vững màn chắn che chở cho bà và MO của CHẠ XƯA. Nhưng mưa dày hơn cũng từ từ khiến không chỉ các đám cháy nhỏ bị dập mà các đám lửa được tạo ra cũng yếu dần đi và không còn bay đủ xa tới chỗ hai MO coi rừng nữa.

Rồi MO của CHẠ TỘ dồn sức vẩy tay làm phép tạo một cú đánh chuyền từ chỗ bà đứng lao thẳng tới chỗ của hai người lạ mặt. Cú đánh này ngay tức thì đã quật rất mạnh vào bà Mo của TRÂU VÀNG đi cùng NAI LA khiến bà ta ngã xõng soài. Nhưng không làm NAI LA mảy may xuy chuyển. Nhưng ngay sau đó trời đất bỗng tối xầm,mưa bỗng như thác lũ đổ xuống khu rừng khiến hai Mo của CHẠ TỘ và CHẠ XƯA bị quất xối xả. Hai bà đứng không vững phải bám víu vào nhau cuối cùng vẫn ngã nhào xuống nền đất đã ngập nước. MO của CHẠ XƯA hốt hoảng kêu lên.

_MO của CHẠ TỘ, thế này là sao ? Bà đâu cần phải làm mưa lớn thế này. Thế này gây hại cho chạ của hai chúng ta mất thôi.

_Không phải tôi mà, tôi đâu dại làm thế chứ. Là bà ta...là bà ta đấy. Không ngờ bà ta vừa là MO LỬA vừa là MO NƯỚC chứ. Mà có là MO NƯỚC đi nữa thì làm mưa lũ khủng khiếp nhanh chóng thế này thì cũng không dễ đâu. Càng lúc chuyện này càng đáng sợ rồi đấy, Mo của CHẠ XƯA ơi.


MO của CHẠ TỘ nắm chặt lấy tay của MO của CHẠ XƯA bằng đôi bàn tay run bần bật của mình trong khi gào lên đầy hãi hùng. Qủa thật có vẻ đúng như lời bà ta khi mà MO lạ mặt lúc nãy nhận cú đánh trời giáng tưởng không dễ dàng gượng dậy nổi lúc này đã đứng sừng sững trước mặt hai bà. Hai tay bà ta đang giơ lên trời và miệng bà ta đang lẩm bẩm. Từ trên cao bỗng vang lên liên tiếp những tiếng nổ gầm vang của sét đánh xuống mặt đất ở quanh khu này. Bà ta vừa làm phép vừa cười man rợ và quát lớn.

_Mưa lũ này là để hai bà không làm phiền đến chuyện của chúng ta. Mà thôi, bấy nhiêu cũng đủ rồi. Đã đến lúc. Các bà nên thấy may mắn khi một lần trong đời được nhìn thấy cảnh tuyệt vời hiếm có. Hãy biết ơn hắn ta đã cho hai bà cái may mắn này , người mà hai bà đều biết là ai đấy.

Bà MO củaTRÂU VÀNG đi cùng với NAI LA vừa dứt lời thì mưa cũng dứt hẳn,không còn rơi lấy một giọt. Mây đen ùn ùn kéo đến cũng tan biến hết ngay tức thì. Trời sáng bừng lên. CÁC đốm sáng lung linh lại bay nhảy trong không trung. Khắp nơi cảm giác ẩm ướt dần tan biến,mọi thứ trở nên khô ráo nhanh đến không ngờ. Nhưng hai MO coi rừng càng lúc càng thấy cùng sự khô ráo là cảm giác cái nóng mỗi lúc một dâng lên.

Mọi thứ dường như đang bị nung nóng,thiêu đốt. Cây cối như đỏ rực lên và dần dần quắt queo. Hai MO coi rừng thấy ngay chính họ như cũng đang bị khô quắt đi,cảm giác nóng khát,và sức sống bị rút ra khỏi người họ rất nhanh. Rồi họ bắt đầu thấy năm thân cây cao lớn mấy trăm tuổi cháy thành than hồng rực trướt mắt,mặt đất và chính họ cũng đang bốc cháy. Nhưng hai người lạ mặt vẫn yên lành đứng đó. Còn chút tỉnh táo và sức sống cuối cùng,hai MO coi rừng nhìn nhau với ánh mắt thông cảm và day dứt.

_Chúng ta đã cố hết sức rồi. Không phải bà ta mà là cô gái kia. Chính cô ta mới có quyền phép mạnh đến không thể tưởng tượng nổi thế này. Bà già tội nghiệp kia cũng bị mê hoặc, bị làm phép thôi. Cô ta thật đáng sợ._ MO của CHẠ TỘ thều thào.

_Đúng, cô ta đáng sợ quá. Dù đó là ai thì...những người còn sống rồi sẽ...hết sức khó khăn khi chống đỡ lại cô ta. Mà...đáng giận quá chừng, hắn ta, lẽ nào chính là kẻ trong điềm báo. Bây giờ hắn đã làm hại cho hai chạ của chúng ta như thế này. Sau này TRÂU VÀNG rồi sẽ bị hắn gây hại rất lớn mà xem. Mong là...mong là mọi người mau mau nhận ra con người thật của hắn. _ MO của CHẠ XƯA trút ra từng tiếng theo cùng những hơi thở cuối cùng.

Rồi hai Mo coi rừng nhắm mắt,ngừng thờ. Và hai tấm thân cháy thành than đỏ. Hằng hà sa số những đốm sáng li ti lúc này đã đậu lại trên đó cũng như trên năm thân cây hay năm cột than đỏ rực. Và chúng chuyển hết sang màu đen,những đốm đen bay nhảy chạm vào những đốm sáng và chuyển đổi chúng thành đen.


Hết thảy những đốm màu đen dần tụ lại thành từng luồn khói đen trông như những con KRÔNG bay lượt giữa trời. Rồi chúng sà xuống,vờn quanh NAI LA lúc này đã dần bay lên lơ lửng giữa bãi trống. Những con KRÔNG bằng sương khói này lần lượt chui vào người NAI LA. Trong lúc này sự chuyển đổi trên gương mặt của NAI LA giữa vẻ sáng mịn và đen xạm cùng những vết hằn dần dần chậm lại. Và cuối cùng khuôn mặt của NAI LA chỉ còn lại một vẻ sáng lán mịn màng. Cô ta hé mắt với ánh nhìn lạnh lùng dần dần chạm đất.

Khi chân NAI LA chạm xuống nền đất. Một cơn chấn động phát ra từ nơi cô ta đứng khiến cho năm thân cây hay năm cột than cháy đỏ rực cháy đồng loạt đổ rầm ra xung quanh. Lửa từ đó bay tán loạn khắp bốn phía tạo cảnh tượng lửa cháy ngút trời,muôn thú vừa kêu rống vừa bỏ chạy tán loạn. Trong khoảnh khắc ấy mặt đất như bị nhấc lên rồi đặt xuống. NAI LA vẫn một vẻ lạnh lùng cất tiếng .

_Bà lấy nhiều hết mức có thể số than ở đây rồi cùng ta về ĐỀN THÁP TỐI CAO nào .

_Vâng thưa cô.

Bà MO vừa đanh giọng đáp rồi hối hả đi nhặt đầy một tay nải những cục than củi từ năm cây than bị vỡ vụ bắn tứ tung đã nguội trong bàn tay lạnh ngắt của bà ta. Xong xuôi bà bước nhanh như lướt đi trên mặt đấy nóng bỏng đuổi theo NAI LA. Hai người nhanh chóng rời khỏi khu rừng hoang,chết chóc. Nơi vốn là RỪNG THIÊNG được gìn giữ qua ngàn đời của hai chạ XƯA và TỘ ở TRÂU VÀNG này.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK